No person who can read is ever successful at cleaning out an attic.

Ann Landers

 
 
 
 
 
Tác giả: Ant
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 195 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 745 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:42:33 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 63: Anh Muốn Chym To
tên hưng phấn thậm thò thậm thụt trốn trong bụi cây bàn kế hoạch.
_ Ngươi nói chúng ta phải làm gì đây?
Mộ Dung Phục thấp giọng hỏi.
_ Tất nhiên là phải phang tên mặt trắng kia thành đầu heo rồi, hừ, còn phải làm cho hắn mất mặt trước mĩ nữ kia nữa.
Lâm Quân hừ lạnh 1 tiếng nói, trong lòng hắn từ từ đang nảy sinh 1 chủ ý ác độc.
_ Mất mặt trước mĩ nữ? làm sao?
Mộ Dung Phục hỏi lại.
_ Ngươi ngu thế, theo ngươi thì khi nào đứng trước mặt mĩ nữ mà ngươi cảm thấy quê nhất?
Thấy Mộ Dung Phục lắc lắc đầu tỏ vẻ không biết, Lâm Quân nói tiếp:
_ Thế này nhá, ngươi cứ tưởng tượng xem, khi đang đứng trước mặt mĩ nữ, trong 1 cái hoàn cảnh trời trong trăng sáng, gió thổi hiu hiu như bây giờ. 2 người đang tâm sự tình đầu ý hợp, bỗng nhiên chàng trai mắc wc, hehe, ý ta là hắn mắc wc nhưng không thể không đi, hiểu ý ta chứ? Lúc đó hắn sẽ ôm mông ngồi dưới đất, haha, từ đũng quần không ngừng tràn ra 1 ít bùn vàng. Nếu ngươi là cô gái, ngươi sẽ như thế nào?
Lâm Quân cặn kẽ giải thích cho thằng ngu này 1 phen, trong lòng còn không ngừng cười lạnh, “ hừ tên mặt trắng, xem anh đây “.
Mộ Dung Phục sau khi nghe Lâm Quân cái ví dụ âm hiểm đó thì đôi mắt sáng lên, vỗ tay đôm đốp nói:
_ Cao, thật là cao, hắc nếu ta là nàng ấy bảo đảm chạy xa 10m.
Dừng 1 lát, như nghĩ ra điều gì đó, Mộ Dung Phục hỏi tiếp:
_ Nhưng mà sao làm thế được? ta có thuốc độc chứ làm gì có thuốc xổ.
_ Hehe, ngươi không có, ta có, hừ thời này ai xài thuốc, cái thứ này của ta đến voi còn phải đi wc ngay lập tức chứ đừng nói là người.
Lâm Quân âm hiểm cười nói, đồng thời đưa tay móc ra 1 cặp loa màu đen, kèm theo 1 cái máy MP3.
Cái thứ này Lâm Quân đổi ở chỗ Tiểu thần đèn, tác dụng chủ yếu là để hắn nghe nhạc, nhưng khi hắn nhớ tới 1 chuyện trước kia khi ở Địa Cầu thì hắn chợt nảy sinh ra cái kế hoạch này.
Ở thế giới của hắn có 1 nhóm nhạc tên là HKT, hát thì cũng thường thôi hay nói đúng hơn thì ** ra gì, nhưng nghe nói giọng hát của nhóm này cực kỳ có uy lực, khi nhóm nhạc này hát thì trời đất biến sắc, quỷ khốc thần sầu. Còn về phần uy lực thì tất nhiên là làm cho người ta rất dễ dàng mắc wc rồi.
Lúc trước ở Địa Cầu của hắn còn lưu truyền 1 câu nói rất hay: “ Ngươi bị táo bón ư? cứ nghe nhạc HKT bảo đảm hết. Khi nghe cái câu này Lâm Quân còn chưa có tin tưởng lắm, nhưng sau 1 lần xài thử thì khỏi phải nói, bảo đảm chất lượng cao, sau 5 phút nghe thì cái gì trong bụng hắn cũng đi ra tuốt.
Về phần Mộ Dung Phục thì thấy Lâm Quân móc ra 2 cái đồ kỳ quái thì thắc mắc hỏi:
_ Cái này là cái gì? xài được chứ?
_ Hừ, cứ chờ xem, đợi thằng nhóc kia đánh xong đã, hừ đợi bọn hắn đang tâm sự thì ta làm.
Lâm Quân hừ lạnh 1 tiếng, “ Cái này bình thường nghe còn chết, huống chi bây giờ ta tăng âm lượng gấp 10 “.
Lâm Quân không nói nhảm nữa, ánh mắt chăm chú nhìn vào trong sân.
Trong sân chỉ thấy Đoàn Dự đang biến đổi thân pháp liên tục, không ngừng né tránh những công kích của bọn địch xung quanh, thỉnh thoảng thì đánh 1 chiêu, hầu như là one hit you die, nhờ vào sự chỉ điểm của Vương Ngữ Yến mà Đoàn Dự không tốn sức mấy. Trước mặt hắn chỉ còn lại 2 tên địch đang không ngừng đâm chém.
2 phút sau, cuối cùng thì 2 tên địch còn lại cũng không chịu nổi những chiêu thức hạ lưu của Đoàn Dự, lần lượt gục ngã dưới chân hắn. Trách sau được, hầu như là thằng nhóc Đoàn Dự chơi mất dạy, thân pháp Lăng Ba Vi Bộ nhanh như điện kết hợp với Nhất Dương Chỉ chọt thẳng vào trứng chim thì ai cũng không chịu nổi chứ đừng nói đám người tội nghiệp này.
_ Anh Dự không hổ là người em chọn, hix, anh đẹp trai quá à, em yêu anh chết mất. Thấy Đoàn Dự đã hạ hết đám người kia, Vương Ngữ Yến chạy tới ôm chầm lấy Đoàn Dự nói.
_ Ấy, nhờ nàng, haha, nhờ nàng mà.
Đoàn Dự khiêm tốn đáp, hắn cũng ôm chầm lấy Vương Ngữ Yến, “ hắc, nhờ lúc trước ta show hàng cho em nó xem mà em nó đã đi theo ta, hừ thằng Mộ Dung Phục chym bé còn vọng tưởng tranh với ta à “. Đoàn Dự không khỏi đắc ý thầm nghĩ.
_ Anh mệt không em lau mồ hôi cho.
_ Không mệt nè, thấy em cười là anh hết mệt rồi.
_ Anh Dự…………….
_ Em yêu……………
…………………………………………� � �…
2 người trong sân tình chàng ý thiếp làm cho Mộ Dung Phục 2 mắt bốc hoả, kể cả Lâm Quân cũng như thế, nhưng là bốc hoả vì ghen tỵ.
Qua 2 kiếp người mà hắn vẫn còn zin, thế nên hắn cực kỳ gato với thằng cha nào mà có bồ xinh. Vương Ngữ Yến từng là thần tiên tỷ tỷ trong lòng hắn, nhưng giờ phút này đang tình chàng ý thiếp với 1 thằng nhóc mà hắn cực ghét, hỏi sao không ghen cho được. Thật là hoa nhài cắm bãi phân trâu.
Nhìn qua bên cạnh thấy Mộ Dung Phục 2 mắt cũng đang bốc hoả, Lâm Quân móc ra bông gòn bịt tai, vứt qua cho Mộ Dung Phục nói:
_ Đeo vào tai, ta làm đây.
Mộ Dung Phục tuy ù ù cạc cạc nhưng cũng bắt chước làm theo Lâm Quân.
Thấy mọi sự đã chuẩn bị, Lâm Quân đưa tay vặn max volume, đồng thời cũng không quên bịt tai lại.
Từ 2 cái loa truyền ra từng đợt tiếng gào thét như heo kêu chó sủa của nhóm nhạc được mệnh danh là thảm hoạ Vpop.
Tình anh trao không tiếc chi.
Mà sao em thích chym
Người cho anh bao đắng cay
Nhưng nay tình vỗ cánh bay!
Giờ còn lại gì khi em quay bước đi
Riêng anh với con chym
Nghẹn ngào nhìn lại quanh anh, nhìn đến tấm thân này, còn sao chỉ vì chym anh nhỏ?
Lại một ngày trôi qua nhanh lòng anh càng giá lạnh càng nghe cô đơn vây quanh mình với căn phòng của đôi mình.
Nuốt trái đắng đành quên tình dối lừa và anh quên mình nên to và to.
U Wao……….
Anh muốn chym to.
U Wao………
Anh muốn chym to.
Nghe tới đây thì Lâm Quân biến sắc mặt, “ cái ** gì thế này, ta nhớ lời có phải như này đâu “. Tuy hắn bịt tai nhưng vì nhạc to quá nên cũng nghe được 1 chút ít. Khi hắn quay sang nhìn Mộ Dung Phục chỉ thấy mặt tên này xanh lúc đỏ lúc xanh, hiển nhiên là hắn cũng nghe ra được 1 số ca từ không hay lắm.
_ Sai lầm, sai lầm.
Lâm Quân xua tay nói.
Nhưng rất tiếc là vì nhạc quá to nên Mộ Dung Phục cũng chả nghe ra được Lâm Quân nói cái quái gì, trong lòng hắn như phun máu.
“ Hừ ngươi dám lôi anh ra chế lời à, tốt lắm “.
Mộ Dung Phục bị Vương Ngữ Yến đá thì hắn đã đau lòng rồi, khi biết Vương Ngữ Yến đi với Đoàn Dự thì lòng hắn như nhỏ máu. Nhưng hắn vẫn còn ức chế được cơn giận lại, nhưng không ngờ tên nhóc quái lạ bên cạnh lại dám lôi hắn ra làm trò đùa. Lúc này bộ lòng của hắn cũng đã tan nát, hắn chỉ muốn rút kiếm đâm chết 3 đứa trước mắt cho hả cái cơn giận này.
_ Tốt, tốt lắm, xem chiêu. Mộ Dung Phục không thèm nói nhảm thêm 1 câu nào nữa, hắn nghiến răng nhiến lợi rút kiếm ra lao thẳng về phía Lâm Quân.
Lâm Quân mắt thấy Mộ Dung Phục lao tới thì khóc không ra nước mắt, hắn bị oan mà, hix, hắn có làm gì đâu. Vì Mộ Dung Phục là cái đầu mối nhiệm vụ nên hắn đành phải né tránh, không dám đánh lại 1 chút gì.
Lâm Quân cũng không hề hay biết rằng, vì muốn chơi hắn nên tên tiểu thần đèn đã sửa lại 1 số lời bài hát, chủ ý đúng là cho Lâm Quân nghe mà phun máu chơi, nhưng không ngờ là lại diễn ra cái cảnh dở khóc dở cười như bây giờ.
Trong sân diễn ra cái cảnh cực kỳ hài hước, 1 người không ngừng chửi bới huy kiếm truy đuổi. Còn 1 người thì vừa chạy vừa xua xua tay, giống như là mình vô tội. Xung quanh còn không ngừng vang lên 1 số âm thanh bò rống. Nhất là tới cái câu: “ Anh muốn chym to “ thì rống càng cao độ.
Còn về phần đôi cắm sừng kia thì chỉ ngơ ngác mà nhìn, chả hiểu là chuyện gì xảy ra.
Thiên Long Lệnh Bài Thiên Long Lệnh Bài - Ant