Fear keeps us focused on the past or worried about the future. If we can acknowledge our fear, we can realize that right now we are okay. Right now, today, we are still alive, and our bodies are working marvelously. Our eyes can still see the beautiful sky. Our ears can still hear the voices of our loved ones.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Ant
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 195 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 745 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:42:33 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 58: Giải Quyết Hậu Quả
hiếu gia à, người làm cái gì thế?
Huyền Nạn vừa vác Lâm Quân vừa truyền âm hỏi nhỏ.
_ Ngươi cứ xem thì biết ahaha, bảo đảm cực hay.
Lâm Quân không giải thích gì, chỉ cười cười nói.
_ À, đi tới chỗ khuất khuất đi rồi thả ta xuống, ta có việc gấp.
_ Ok men.
Huyền Nạn nghe Lâm Quân nói thế phi thẳng vào bụi cây, sau đó bỏ Lâm Quân xuống đất.
_ Đợi anh tí, anh có việc hắc hắc.
Nói rồi Lâm Quân cầm lấy ký ức châu, tiến thẳng vào thế giới TLBB.
Ở trung tâm vụ việc,
Khi thấy Lâm Quân được mang đi mất thì mọi người xung quanh đều có cảm giác khó hiểu nhưng không ai nói gì, chỉ chăm chăm cầm ký ức châu quay lại những thước phim lịch sử, dù sao đây cũng là việc lạ 1000 năm có 1 à nhe, hiệu trưởng khoả thân thì đâu phải chỗ nào cũng có.
_ Hừ, tới rồi, các em làm gì thế.
Đột nhiên có 1 giọng nữ truyền vào tai tất cả mọi người ở đây. Khi quay lại nhìn chỉ thấy trên bầu trời xuất hiện 1 nam 1 nữ, cả 2 người đều toả ra khí thế rất mạnh mẽ.
_ F*****, thiên không võ sĩ, ở đâu ra thế này?
_ Hình như là giáo viên thì phải.
_ Ừ, đúng rồi, mà tới đây làm gì, không lẽ cũng quay phim như mình haha.
………………………..
Mọi người nghe thế đều bàn luận sôi nổi, hồn nhiên không để ý tới 2 người trên đỉnh đầu.
_ Ta hỏi các ngươi làm gì?
Mỹ Xuân bực mình hét lên, nàng cực ghét đứa nào không trả lời khi nàng hỏi, dù sao nàng cũng là 1 giáo viên mỹ nữ nha, trước giờ ai không cung kính với nàng chứ nào có như đám nhóc này, không thèm để ý tới nàng luôn. Nhưng nàng quên mất là mình đang bay trên trời, bố thằng nào nhìn rõ mặt chứ ở đó mà mỹ với chả nữ.
Nghe Mỹ Xuân hét lên thì cuối cùng cũng có người trả lời:
_ Làm gì ư, tất nhiên là quay phim rồi, hehe, cái vụ khoả thân như này 1000 năm mới có 1 lần đó nha.
_ Gì cơ, ngươi quay phim ai? thầy hiệu trưởng khoả thân mà ngươi cũng dám quay lại à? giỏi phết nhỉ?
Mỹ Xuân tức giận nói lớn, nàng xem thầy hiệu trưởng như cha nên cực ghét thằng nào dám làm ô uế hình tượng của thầy, huống chi bây giờ thầy còn khoả thân nữa chứ.
_ Hừ, sao lại không dám, haha, ta nghe nói quay rồi sau này đưa ổng xem là tốt nghiệp luôn đó nha, hehehe.
_ Hừ, tốt lắm, tốt lắm.
Mỹ Xuân nghiến răng trèo trẹo nói, “ hừ dám làm ô uế thầy, ta giết “. Nói rồi nàng bay thẳng từ trên trời xuống, như 1 thiên thần hạ phàm, tiến thẳng tới trước mặt bạn học vừa anh dũng nói những cái câu nói kia. Trước đó nàng cũng không quên lấy 1 cái áo trùm lên người Lê Dũng.
_ Ầm! chỉ 1 tiếng vang lên, sau đó là bạn học kia bay với vận tốc 100km/ giờ, cậu ta ăn 1 cái tát của Mỹ Xuân khiến cho răng môi lẫn lộn, ngất xỉu tại chỗ.
_ Èo, không xong rồi.
Người trung niên thấy thế chỉ thầm mặc niệm trong lòng, “ haiz, bà cô này cực nóng tính, chọc ai không chọc lại chọc bả “. Nghĩ thế nhưng người trung niên cũng bay xuống, dù sao hắn ra tay cũng nhẹ hơn Mỹ Xuân, cùng lắm là ngất thôi, chứ không thảm như thế được.
2 người như hổ vào bầy dê, bắt đầu tàn nhẫn đánh đập bọn cả gan cầm ký ức châu quay phim.
_ Sao đánh ta, ta có làm gì đâu, ta chưa quay nữa mà.
_ Im mồm, ta thích đánh đó thì sao, ai kêu cầm ký ức châu.
_ Đả đảo, ta làm gì nên tội, dù có quay thì sao?
_ Hừ, Việt Quốc cấm lưu truyền văn hoá phẩm đồi truỵ, giờ để chị đánh hay muốn đi uống trà với cai ngục.
_ Được, đánh đi, ta nhẫn.
……………………………..
Không ai chống cự được sự tiến công của 2 người, chẳng mấy chốc mà xác chết, à nhầm người nằm đầy đất. Hầu hết đều bị Mỹ Xuân vả cho lệch mồm, ít nhất cũng đi mất vài cái răng. Tuy cũng có những bạn học anh dũng cố ý chống cự bằng lời nói nhưng cũng đấu võ mồm không lại Mỹ Xuân, chỉ buồn bực chịu đòn.
_ Hừ, các em xung quanh đứng yên tại chỗ, cấm cử động, nếu không số phận như bọn này, đừng trách chị không nói trước.
Mỹ Xuân hừ lạnh 1 cái, hăm doạ nói.
Mọi người xung quanh nghe thế đều giữ nguyên hiện trường, không ai dám đi nửa bước, người nào người nấy đều sợ cái cảnh môi ở lại, răng đi nhé.
…………………………..
10 phút sau,
Khi Huyền Nạn đã ngáp ngắn ngáp dài vì buồn chán thì Lâm Quân mới xuất hiện, chỉ thấy trên mặt hắn tràn đầy thần sắc vui mừng.
_ Sao rồi thiếu gia, xong chưa?
_ Rồi, ngươi cứ chờ mà xem, à mà mọi chuyện thế nào rồi?
Lâm Quân đi 10 phút nên tò mò hỏi, theo lý thuyết hẳn là sẽ có người đến rồi chứ, dù sao hiệu trưởng khoả thân cũng không phải là việc bình thường nha.
_ À, sau khi thiếu gia người vừa đi thì có 1 nam 1 nữ xuất hiện, chỉ thấy…….
Nghe Huyền Nạn chém gió xong xuôi thì Lâm Quân cũng hiểu ra, thầm nói, “ tới anh mày xuất hiện kaka, nhân vật chính lúc nào cũng xuất hiện cuối cùng “.
Lâm Quân cùng Huyền Nạn đi tới khu vực xảy ra 1 cái xì căng đan lớn nhất lịch sử trường DongDa.
Khi thấy hắn xuất hiện trong tầm mắt thì những người đứng bất động xung quanh đều nhao nhao lên tiếng trỉ chích, nhất là những bạn nào bị Mỹ Xuân vả lúc nãy càng chỉ trích tợn.
_ Chính hắn, hắn đã làm hiệu trưởng đáng kính khoả thân.
_ Chính hắn dụ dỗ em chị à, em oan ức lắm, huhu.
_ Chính hắn dụ em quay phim chứ thật ra em không muốn đâu, huhu.
_ ****, tên khốn, vì mày mà bố phải ở đây,***, vì mày mà bố bị lệch mõm.
…………………………
Lâm Quân chưa đi tới nơi thì những tiếng chửi, tiếng khóc, tiếng than đã vang lên mãnh liệt. “ Ặc, anh chưa làm gì nha, tự nhiên chửi bố là sao, mà thằng kia nhé, khóc lóc ** gì, ta không giết cha cũng chả cướp vợ ngươi nhá “. Hắn hồn nhiên không nghĩ tới chính ai đã làm cho Lê Dũng khoả thân, chính ai đã dụ dỗ 1 đám người ngây thơ trong sáng chứ.
_ Im lặng cho chị.
Mỹ Xuân nghe những tiếng chửi thì cũng biết nhân vật chính xuất hiện, nhưng dù sao nàng cũng phải làm rõ mọi chuyện đã. Dù gì thì Lâm Quân cũng coi như 1 thiên tài mới có thể làm cho 1 võ thánh khoả thân được. Nếu chuyện này không quá đáng thì tha cho cũng được, dù sao cũng đã thu hồi những thước phim kinh khủng kia rồi.
Mọi người xung quanh nghe thế đều ngậm miệng lại, xác thật là họ có chút sợ Mỹ Xuân rồi. Ai cũng không muốn bị mất đi cái hàng tiền đạo.
_ Ngươi là ai?
Mỹ Xuân nhìn về phía Lâm Quân, lên tiếng hỏi.
_ Ta là ai á, ta chính là con người.
Lâm Quân cười cười đáp.
_ Ai chả biết, ý ta ngươi tên gì?
Mỹ Xuân buồn bực nói, ai chả biết ngươi là người, không lẽ là dã thú. Nếu Lâm Quân mà biết nàng nghĩ gì chắc chắn sẽ thốt lên “ Đúng, anh là dã thú, đặc biệt đối với ai xinh đẹp như cô đây “.
_ Tên của ta quý lắm đó, nhưng nếu 1 giáo viên xinh đẹp như cô đây hỏi thì ta đành cho cô biết, tên ta chỉ có 2 chữ Lâm Quân, Lâm trong quân lâm thiên hạ, Quân cũng trong quân lâm thiên hạ, hehe.
Lâm Quân bày ra 1 bộ mặt rắm thối nói, sau khi hắn thấy Mỹ Xuân thì đã cảm giác nét kinh diễm của nàng, nên nổi hứng trêu trọc mĩ nữ.
_ Haha, nghe thú vị nhỉ, quân lâm thiên hạ cơ đấy, thế tại sao ngươi lại làm thầy hiệu trưởng khoả thân.
Mỹ Xuân phì cười nói, tên nhóc con này thật thú vị, bày đặt quân lâm thiên hạ cơ đấy.
_ À, mỹ nữ, ta đã chuẩn bị rồi, mời nàng xem thước phim chuẩn HD này thì sẽ hiểu ta là người thế nào, không phải ta cố ý làm 1 người đáng kính như ông ấy lâm vào cảnh túng quẫn thế này đâu.
_ Hừ, chắc không? nếu có gì ta đánh ngươi thành cám nhá.
Mỹ Xuân hăm doạ nói, chả hiểu phim HD là phim gì nhỉ, 1 thể loại mới chăng.
_ Cứ xem thì biết, nàng nhờ người đem máy chiếu tới dùm ta.
Lâm Quân lên tiếng nói.
_ Được, ê ku về cầm máy ra đây.
Mỹ Xuân chỉ vào người trung niên đứng im lặng nãy giờ nói.
_ Được, đợi chút.
Người trung niên cười khổ lắc đầu rồi bay đi, “ haiz hắn chả muốn làm ôsin cho con mụ này nhưng ai bảo con này nắm thóp hắn làm chi, đành thế thôi “.
Hiệu suất làm việc của người trung niên cực kỳ mau chóng, 5 phút sau hắn đã trở lại mang theo máy chiếu và cả 1 cái màn màu đen dùng làm màn chiếu. Cái máy chiếu trong miệng Lâm Quân là 1 thiết bị ma pháp của thế giới này, muốn xem hình ảnh được ghi lại trong ký ức châu bằng màn hình lớn thì phải sử dụng thiết bị này ta mới có thể xem được, nhìn còn chuẩn hơn cả cái tv 84 inch mà Lâm Quân có trước kia.
Máy chiếu là 1 hình tròn, ở giữa có 1 cái lỗ hồng dùng để đặt ký ức châu, sau lưng thì là 1 mặt gương để chiếu hình ảnh lên màn chiếu. Nhưng muốn sử dụng cũng cần phải lắp đặt 1 chút. Chỉ thấy người trung niên đau khổ chuẩn bị máy chiếu theo sự chỉ đạo của Mỹ Xuân.
Sau 1 lúc chuẩn bị hoàn tất thì Lâm Quân cầm cái ký ức châu đã chỉnh sữa đặt vào trong lỗ hổng, hắn quay người nhìn xung quanh rồi nói:
_ Anh em im lặng xem phim, hehe bảo đảm chuẩn khỏi cần chỉnh.
Thiên Long Lệnh Bài Thiên Long Lệnh Bài - Ant