Mỗi con người có 03 loại tính cách: tính cách anh ta phô bày, tính cách anh ta có, và tính cách anh ta nghĩ anh ta có.

Alphonse Karr

 
 
 
 
 
Tác giả: Ant
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 195 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 745 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:42:33 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 53: Hiệu Trưởng Trường Dongda
rần Lê Dũng là hiệu trưởng của trường DongDa, hôm nay là ngày tuyển sinh của trường nên lão theo thói quen mọi năm. Đi xung quanh để coi có ai xuất sắc không. Lão đã quan sát được 19 khu vực, tuy không có hài lòng lắm nhưng lão phát hiện ra 1 vài hạt giống cực tốt, có thể bồi dưỡng được. Tỷ như 1 thằng tên La Thiên Vĩ, mới có 16 tuổi mà đã là võ quân, khi kiểm tra cũng cực kỳ xuất sắc. Hay 1 bé con cũng 16 tuổi tên Nhật Quỳnh, tuy kém hơn Thiên Vĩ 1 chút nhưng cũng là 1 hạt giống tốt.
Trần Lê Dũng khoan khái đi tới khu vực thứ 20, thầm nghĩ biết đâu sẽ tìm được thêm 1 vài hạt giống nữa thì đời ta lên hương. Nhưng khi đi tới thì lão chỉ thấy cảnh Viêm Vi bị gõ vào đầu, ngất xỉu tại chỗ. Đã thế lão còn cảm giác được Viêm Vi bị thương khá nặng nữa chứ.
Lão tức giận lao thẳng về phía Lâm Quân hét lớn:
_ Đứa nào dám làm thương Viêm Vi, ta giết hắn.
Lão nói mà không chịu suy nghĩ gì cả. Viêm Vi là 1 người bạn thân giao cho lão, lão đã từng hứa là sẽ không để Viêm Vi bị tổn thương gì cả. Nhưng giờ thì hay rồi, có 1 tên đánh Viêm Vi bị thương nặng, như thế khác gì tát thẳng vào mặt lão 1 cái thật to và kêu.
Về phần Lâm Quân thì đang không hiểu có chuyện gì xảy ra, hắn chưa kịp chữa thương cho Viêm Vi thì tự dưng có 1 thằng già lao ra bảo lão sẽ giết hắn. Lâm Quân điên rồi, chỉ cho nó đánh anh, anh không được đánh nó á, nào có đạo lý như thế.
Tuy hắn thấy lão già lao tới có khí thế rất mạnh nhưng hắn cũng chả sợ hét lớn:
_ **** lão già, già thì về vườn đê, bày đặt anh hùng cứu mĩ nhân à. Thôi tỉnh lại đi, lão không phải anh hùng đâu.
Đồng thời hắn cũng không quên chiếu mắt thần vào người lão, ít ra cũng phải biết lão này mạnh cỡ nào đã chứ.
Tên: Trần Lê Dũng.
Chủng loại: con người.
Độ nguy hiểm: cực cao.
Tính cách: hiền lành, tốt bụng.
Tinh thông: Địa hệ võ học.
_ F***, lão già này mạnh thế à.
Khi kiểm tra xong Lâm Quân cực kỳ kinh sợ, nếu được đánh giá độ nguy hiểm cực cao thì ít nhất phải hơn hắn 3 cấp độ. Thế tức là lão già này bèo lắm cũng phải là võ thánh. Tuy hơi ngán nhưng hắn lỡ nói cứng rồi, cùng lắm thì chơi lấy thịt đè người. Nghĩ thế nên Lâm Quân không còn sợ gì nữa.
Lê Dũng nghe Lâm Quân nói thế thì tức đến độ sắp hộc máu, xưa giờ lão là 1 con người hiền lành nên ai cũng kính trọng lão, chứ chưa bị người ta chửi như thế bao giờ. Vì tức giận nên lão áp súc lực lượng của mình nhiều hơn, thầm nghĩ phải cho tên nhóc này biết kính già yêu trẻ là như nào.
_ Tên nhóc con miệng lưỡi được lắm, xem chiêu. “ Gai Đá “.
Lão vừa hét xong bỗng từ dưới đất chỉa lên 10 cây cọc bằng đá, vì lão chỉ muốn dạy Lâm Quân 1 bài học thôi nên cái gai cũng không có đầu nhọn.
Lâm Quân thấy thế thì biết ngay lão già này thuộc địa hệ, hắn sử dụng Lăng Ba Vi Bộ xuyên qua từng cây cọc đá. Hắn thấy cọc không có đầu nhọn nên biết lão già này không muốn giết hắn. Nếu thế thì hắn cũng không cần thiết lấy thịt đè người. Chợt hắn nghĩ đến sức mạnh của lão già này nên cực kỳ muốn đánh nhau 1 trận cho đã. Hắn cũng muốn biết võ thánh mạnh như thế nào.
Lê Dũng thấy Lâm Quân né được thì thầm kinh hãi, lão cứ tưởng Lâm Quân nằm dưới đất lăn lộn cơ chứ. Nhưng khi nhìn kĩ thấy Lâm Quân đã là đại địa võ sĩ thì lão cũng thầm chấn động. Tên nhóc này chỉ khoảng 16 tuổi mà mạnh như thế à.
_ Lão già, xem chiêu. “ Hàng Long Thập Bát Chưởng, đệ nhất chưởng, Phi Long Tại Thiên “.
Lâm Quân hét lớn ra chiêu. Hắn tuy chỉ biết được có mấy chưởng nhưng nói thế cho oai.
1 con rồng màu xanh lá mang theo khí thế bễ nghễ thiên hạ bay ra từ tay Lâm Quân chưởng thẳng tới trước mặt Lê Dũng.
_ Rồng?
Giống như Viêm Vi, lão già cũng ngạc nhiên hét toáng lên. Lão không hiểu sao Lâm Quân lại làm được như thế. Tuy thất thần trong chốc lát nhưng dù sao lão cũng là võ thánh nên tránh né được ngay.
_ Tại sao ngươi lại thi triển được rồng?
Lão dừng lại nhìn Lâm Quân hỏi.
_ Thì sao, lão thắng ta thì ta miễn cưỡng cho lão biết.
“ Sao thằng nào cũng hỏi câu này thế, lằng cmn nhằng, đánh trước rồi nói sau “.
_ Tốt tên nhóc, để ta xem ngươi mạnh như nào.
Lâm Quân đã khơi dậy hứng thú của lão, lão rất muốn biết tên nhóc này tại sao lại biến thái đến như thế. Mới có chút xíu tuổi mà đã mạnh như thế, chả trách đánh bại được Viêm Vi.
_ Thổ quyền.
Nghĩ thì nghĩ nhưng lão vẫn ra chiêu thức với Lâm Quân, chỉ thấy lão dồn thổ nguyên tố vào nắm đấm của lão, mang theo khí thế cực mạnh đánh thẳng tới trước mặt hắn.
_ Hơ, lão bắt nạt con nít, ra chiêu mạnh thế làm quái gì.
Lâm Quân thấy lão già ra chiêu thì châm chọc nói. Nhưng hắn cũng không có bó tay chờ chết.
_ Hàng Long Thập Bát chưởng, đệ ngũ chưởng, Kháng Long Hữu Hối.
1 cái đầu rồng màu vàng bao bọc xung quanh nắm tay của Lâm Quân, hắn bay thẳng tới cứng đối cứng với nắm tay của lão già.
_ Ầm.
1 tiếng chấn động màn nhĩ vang lên. Không gian xung quanh dường như bị chấn động. Mặt đất dưới chân 2 người cũng không còn nguyên vẹn.
_ Phụt.
Sau 1 s thì Lâm Quân bị chấn lùi lại sau 10 bước, đồng thời trong miệng máu phun thành vòi. Hắn lấy tay lau khoé miệng, nhìn lão già nói:
_ Lão già, lại tới.
_ Tốt haha, lâu lắm rồi ta không được sảng khoái như này.
Lê Dũng cười haha nói, hắn rất nóng lòng muốn xem tên nhóc này còn làm gì được nữa. Tuy lúc nãy lão có giữ lại 1 chút thực lực nhưng cũng không phải là 1 tên đại địa võ sĩ có thể đỡ được.
_ Hàng Long Thập Bát chưởng, đệ thập chưởng, Song Long Xuất Thuỷ.
Lâm Quân dồn lực vào 2 bàn tay, chỉ thấy 2 con rồng màu xanh hiện lên trên tay hắn, đánh thẳng tới trước mặt lão già.
_ Thổ quyền, lão già lại xuất ra chiêu thức cũ, cũng cứng đối cứng với Lâm Quân.
Lần này Lâm Quân phải lui 20 bước, máu vẫn phun thành vòi.
_ Đệ bát chưởng, Chấn Kinh Bách Lý.
_ Thổ quyền.
_ Đệ nhất chưởng, Phi Long Tại Thiên.
_ Thổ Quyền.
_ Nhất Dương Chỉ.
…………………………..
Tuy Lâm Quân liên tục phun máu nhưng hắn vẫn cực kỳ hung hăng. Lâu lắm rồi hắn không được đánh sảng khoái như này. Đánh với bọn Đặng Tùng thì không có ra chiêu thoải mái được, mắc công đánh chỗ hiểm thì toi. Còn đánh nhau với ma thú thì không có cảm giác, con nào con nấy nếu không da dày thì cũng là nhỏ nhắn trốn nhanh nhẹn.
Còn Lê Dũng thì càng lúc càng vui mừng, chiêu thức của Lâm Quân đánh ra thiên kỳ bách quái, lão chả biết hắn học từ đâu nhưng lão chưa thấy bao giờ. Lão vui là vì lão biết Lâm Quân thi vào DongDa, hắn là 1 tên biến thái 10 phần, ruốt cuộc năm nay trường lão cũng có được 1 thiên tài, không nói đúng hơn là 1 tên quái thai. Lão nghĩ thầm trong lòng thế nào cuộc tranh tài giữa các trường năm nay lão sẽ cho thằng cha chết tiệt kia 1 sự vui mừng ngạc nhiên.
Thấy Lâm Quân mặt càng lúc càng tái xanh thì lão muốn dừng tay, lão không muốn 1 tên thiên tài như này bị thương a.
_ Ngừng lại thôi, đánh đủ rồi, đánh nữa ngươi bị thương thật bây giờ.
Lão cười hiền lành nhìn sang Lâm Quân nói.
_ Ta không sao, cứ đánh đi.
Lâm Quân từ chối ý tốt của lão, đồng thời hắn cũng thi triển 1 chiêu trị liệu vào người mình. “ Đùa à, cho dù hắn bị nặng cỡ nào cũng trị được ình, lâu rồi không có được đánh nhau thoải mái như này, hắn dễ gì từ bỏ chứ “.
Thấy Lâm Quân tự trị liệu thì ánh mắt Lê Dũng càng ngày càng sáng hơn, “ không những đánh nhau giỏi còn kiêm cả trị liệu à. Thiên tài như này ta muốn chắc rồi “.
_ Tốt, ta tới.
Lão cười cười sau đó tiếp tục ra chiêu.
Và thế là 2 tên, 1 già 1 trẻ lao vào đánh nhau tiếp tục, hồn nhiên không để ý tới ánh mắt kinh hãi của những người xung quanh, cũng quên béng Viêm Vi luôn.
_ Ầm, ầm, ầm.
Liên tục những tiếng động kinh hồn vang lên, mặt đất mà 2 người đang đứng đã không còn ra hình dạng ban đầu, chỗ lồi chỗ lõm.
Mọi người xung quanh thì miệng càng ngày càng há to ra, không nghĩ tới tên nhóc biến thái kia lại mạnh như thế, lỡ hắn ghi thù ta thì sao ta, lúc nãy lỡ mồm chửi hắn. Nghĩ tới đó có 1 số người mồ hôi lạnh đầy đầu. Cũng có 1 số người bắt đầu nghĩ gia nhập Thiên Long bang, dù sao bang chủ mạnh thế này thì bang phái cũng không yếu được.
2 người đang đánh nhau hăng say thì 1 giọng nói rất không hợp thời vang lên:
_ Tên khốn khiếp dám sàm sỡ bà.
Thì ra Viêm Vi đã tỉnh lại, tuy vẫn còn mệt nhưng nàng chỉ nhớ ra cái mối thù khắc cốt ghi tâm, hay nói trắng ra là nhớ mình bị người ta sàm sỡ.
Thiên Long Lệnh Bài Thiên Long Lệnh Bài - Ant