If love is a game, it has to be the hardest game in the world. After all, how can anyone win a game where there are no rules?

CODY MEYERS

 
 
 
 
 
Tác giả: Ant
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 195 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 745 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:42:33 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 51: Mỹ Nữ Bốc Lửa
uổi chiều,
Thời gian để tuyển sinh đã đến nên mọi người xung quanh đều đi đến khu vực đã được chỉ định. Bọn Lâm Quân thì được phân vào khu vực số 20, chỉ có 1 mình Sát lấy số 2001 nên đành phải qua khu vực số 21.
Bọn Lâm Quân đi tới đâu thì chỗ đó đều vang lên tiếng nghị luận không dứt, tất cả cũng chỉ vì thằng cha Thiên Vũ quá nổi tiếng. Cái chuyện hắn bị gái sút lúc trưa đã truyền ra khắp nơi, 1 truyền 10, 10 truyền 100, tới bây giờ có thể coi Thiên Vũ đã là người nổi tiếng, không ai không biết, không ai không hiểu. À tất nhiên là biết về cái sự tích dũng cảm của hắn rồi.
_ Ê, cái tên này lúc chưa bị gái sút đúng không?
_ Á, anh trai dũng cảm bị ăn hành lúc trưa đây mà, cho em xin chữ ký với.
………………
Khi nghe những tiếng nghị luận châm chọc vang lên không dứt thì bọn Lâm Quân đều cực kỳ xấu hổ, tránh xa xa Thiên Vũ coi như ta không quen hắn. Chỉ mỗi tên Thiên Vũ là mặt mày tỉnh bơ, hiên ngang hùng dũng bước tới, hồn nhiên không quan tâm những tiếng nói khó nghe truyền vào tai. Theo như lời lúc nãy tên này nói thì ai dũng cảm hơn anh, ai dám chu mông vào mặt mỹ nữ, anh mày là độc nhất vô nhị trên đời, bọn kia ghen tỵ với anh nên mới nói thế.
Khi nghe những lời rắm thối đó thì bọn Lâm Quân chỉ còn biết hét lên:
_ Ta quen cái thể loại mặt dày gì thế này.
Khi mọi người xung quanh đang hăng say nói chuyện thì 1 tiếng hét to vang lên:
_ Im lặng cho bà, tụi bây đứa nào nói nữa bà đánh rớt tại chỗ.
Nhìn về phía trước, chỉ thấy 1 em gái, à nói đúng hơn là 1 bà cô, nhưng xinh đẹp như 1 em gái tuổi đôi mươi. Cô ấy mặc 1 bộ áo giáp bó sát người màu đỏ như lửa, thể hiện lên những đường cong tuyệt mĩ của cơ thể. Có 1 mái tóc dài cũng màu đỏ phủ ngang vai, 1 khuôn mặt xinh đẹp như thiên thần. Tay cầm 1 cây kiếm có lửa phun ra ngùn ngụt. Khi cô ấy hét lên còn thể hiện ra khí phách không thua kém đấng mày râu.
Im lặng như chết, chỉ nghe được tiếng hô hấp dồn dập từ phía đàn ông, và tiếng nước miếng róc rách chảy xuống đất.
_ Làm gì mà chảy nước miếng, chưa thấy phụ nữ đẹp bao giờ à.
Cô gái nhíu mày nói.
“ Có, nhưng chưa thấy ai đẹp như cô “. Đó là tiếng lòng của đám con trai nhưng không ai nói ra, chỉ lẳng lặng chiêm ngưỡng vẻ đẹp như thiên thần của cô ấy. Đồng thời không quên nuốt nước miếng ừng ực, cũng không quên bay ra 1 ít suy nghĩ tầm bậy trong đầu.
_ Tốt ta là người khảo nghiệm của các ngươi, nếu ai chống cự được ta tấn công trong vòng 5 phút đồng hồ thì qua cửa, à ta chỉ dùng 3 thành thực lực thôi.
Cô gái nói đồng thời toả ra khí thế, ặc thì ra là Đại Địa Võ Sĩ.
Cảm nhận được thực lực kinh khủng của cô gái, bọn con trai vội vàng hoàn hồn lại. Người đẹp có thể ngắm nhưng nếu không qua được cửa ải này thì tất cả đều uổng phí hết, không còn cơ hội ngắm người đẹp nữa. Cả đám đàn ông đều thầm quyết tâm trong lòng, họ muốn được học ở đây để ngắm người đẹp. Còn bọn con gái thì càng khinh khủng, chỉ thấy cả đám trong mắt ánh lên hừng hực lửa ghen tỵ, quyết tâm đánh bà cô này ra bã.
_ Số 1901, Trương Dũng, bước lên đây.
Cô gái vừa dứt lời chỉ thấy trong đám người có 1 tên bước ra, tên này tuy khá đẹp trai nhưng thật sự thì hơi có chút thiếu tấc, chỉ cao tầm 1m6. Trương Dũng bước ra mặt không đổi sắc bước thẳng tới trước mặt cô gái.
_ Tốt ngươi đã là Võ Quân sao, giỏi đấy, vào đây chị tặng cho vài chiêu.
Cô gái hơi chút ngạc nhiên nhưng vẫn kiêu ngạo nói, không ngờ mới tên đầu tiên mà đã là Võ Quân.
Trương Dũng chỉ cười cười, đoạn hắn rút 1 cây kiếm màu đen ra, cao giọng nói:
_ Mời ra chiêu.
Cô gái nghe thế tiến thẳng tới, hét lên:
_ Hoả kiếm. Thì ra cô gái này có thể chất hoả hệ, cũng nóng giống như vóc người của cô ta.
Cây kiếm trong tay cô ta nổi lên 1 đống lửa màu đỏ, đâm thẳng vào ngực Trương Dũng, tuy cô ta chỉ sử dụng 3 thành công lực nhưng ở đây ai ai cũng cảm thấy có áp lực, chỉ trừ 1 mình Lâm Quân ra.
Trương Dũng cũng không chậm. Lợi dụng thân pháp tinh diệu chạy ra xa, chỉ thấy hắn loé lên, sau đó đã ở sau lưng cô gái.
Cô gái thầm ngạc nhiên, chiêu thức tránh né kiểu gì thế này. Tiếp đó cô gái hét lên “ Hoả Bạo “.
Từ cây kiếm của cô ta bắn ra 1 đống lửa thẳng tới người Trương Dũng, sau khi chạm mặt đất thì nó phát nổ. Nhưng tiếc là Trương Dũng vẫn né được, không có chút mảy may ảnh hưởng.
_ Hoả bạo.
_ Hoả Trảm
……………………….
Cô gái tiếp tục ra chiêu thức, nhưng lần nào lần nấy đều bị Trương Dũng tránh né được, phảng phất hắn như 1 con cá trạch, đã thế còn không thèm xài chiêu thức gì nữa chứ, chỉ nhẹ nhàng tránh né.
Sau 1 lúc cô gái ra chiêu mệt nhọc thì Trương Dũng nói:
_ Hết 5 phút rồi nhé, cảm ơn đã hạ thủ lưu tình. Sau đó cực kỳ tiêu sái lui về phía sau.
Cô gái tuy thất thần 1 lúc nhưng cuối cùng cũng nói:
_ Số 1901 thông qua.
Mọi người xung quanh thấy có vẻ không khó lắm thì lòng tin cũng dâng cao lên, ai ai cũng tràn đầy tự tin bước ra. Nhưng sự thật tàn khốc, sau đó không có 1 tên nào thông qua, dù là nam hay nữ. Ai bước lên cũng chỉ vài chiêu là lại bay ra. Tuy cô gái chỉ sử dụng 3 thành thực lực nhưng không phải ai cũng có thể né tránh được, người xung quanh đây cao lắm cũng chỉ đạt tới Võ Tướng, không có 1 người nào có đẳng cấp cao như Trương Dũng.
_ Số 1994, Lâm Quân ra đây đi.
Sau 1 thời gian đánh đấm mãnh liệt thì cô gái đã có chút ít hao tổn nguyên khí nhưng vẫn hô lên, cô nghĩ những người phía sau cũng không mạnh lắm, thầm nghĩ hôm nay đánh người thực sảng khoái.
_ Đến ta rồi sao.
Lâm Quân mỉm cười bước tới trước.
_ Cố lên bang chủ.
Đặng Tùng và Ngọc Tú hô lên, tiếp thêm sức mạnh cho Lâm Quân.
_ Cố thể hiện với người đẹp nhé.
Thiên Vũ cười dâm nói.
_ Yên tâm.
Lâm Quân đáp lời rồi đi lên tiếp.
Cô gái nghe Đặng Tùng và Ngọc Tú hô thì thầm nghi hoặc, không biết là cái gì bang chủ, trẻ thế cơ mà.
_ Cô nghỉ ngơi chút đi, ta không muốn chiếm tiện nghi.
Lâm Quân ra vẻ thân sĩ nói.
_ Gì? Ngươi nghĩ ngươi là ai cơ chứ, tiện nghi của bà mà cũng dám chiếm à.
Cô gái không tin hét lên.
Xung quanh cũng ào ào tiếng nói, là những người bị loại nhưng chưa có rời đi. Bọn họ nghe Lâm Quân nói thế thì đếu bực mình, cảm giác như mình bị sỉ nhục. 1 người con gái liên tục đánh với gần trăm người đàn ông nhưng họ vẫn cứ bại, bại 1 cách cực kỳ đơn giản.
_ Gì ngươi tưởng mình là ai chứ? Bang chủ cái bang cóc gẻ ở đâu ấy hả?
_ Hừ thằng ngu, ra vẻ thân sĩ tán gái chứ gì.
…………………….
Lâm Quân nghe thế chỉ cười cười không đáp, đồng thời toả ra khí thế của bản thân hắn. Người xung quanh thấy Lâm Quân cũng là Đại Địa Võ Sĩ thì thầm hít 1 hơi lạnh, nuốt lại những từ ngữ vừa định nói ra. Cũng có người không tin tưởng lắm, hắn mới bao nhiêu tuổi chứ sao mạnh như thế được.
_ Nghe cho rõ, bang của ta là Thiên Long bang, ai dám sỉ nhục nó chắc chắn phải chết.
Lâm Quân vừa nói đồng thời toả ra sát khí nồng nặc. Những người vừa rồi lên tiếng sỉ nhục thì vội vàng rối rít xin lỗi. Đùa gì chứ, hắn chỉ nắm 1 ngón tay là bóp chết ta ngay.
Đoạn Lâm Quân quay sang cô gái nói:
_ Cô khôi phục đi ta hy vọng cô dùng hết sức.
Cô gái nghe thế thì không nói gì nữa, chỉ lẳng lặng ngồi xuống tại chỗ khôi phục nguyên khí.
Thiên Long Lệnh Bài Thiên Long Lệnh Bài - Ant