You can never get a cup of tea large enough or a book long enough to suit me.

C.S. Lewis

 
 
 
 
 
Tác giả: Ant
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 195 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 745 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:42:33 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 47: Đẹp Trai Có Gì Là Sai
0 ngày sau, trước cổng Saigon thành.
1 đám chừng 7 người đang đứng lấm la lấm lét trước cửa thành, ai nấy đều trùm kín mặt, chỉ dể lộ ra 2 đôi mắt.
Mọi người xung quanh tuy thấy thế nhưng cũng không có kỳ quái lắm, dù sao ở thế giới này là thế giới võ học nên mọi người ăn mặc thiên kỳ bách quái, không có kiểu gì là không chơi được.
Tất nhiên cái đám này là bọn Lâm Quân rồi, còn về phần tại sao không dám đường đường chính chính đi vào thành chúng ta phải quay lại 3 ngày trước.
3 ngày trước,
Khi bọn Lâm Quân tức tốc lên đường cho kịp giờ thì bỗng phát hiện trước mặt có 1 cái xe ngựa chở hàng, chuyện cũng không có gì nếu Lâm Quân không nhận ra cái xe ngựa đó.
Sau 1 lúc âm thầm quan quan sát sát, Lâm Quân đã nhận ra cái xe ngựa đó giống y chang cái xe lúc trước hắn đã đánh cắp của thằng cha lãnh chúa Lê Thiếu Phong Saigon thành.
Chắc hẳn trong cái xe đó là cá, *** ăn thịt lâu quá rồi kiếm chút cá ăn cải thiện vậy. Nghĩ thế Lâm Quân kêu mọi người dừng lại, ngồi xuống nói nho nhỏ:
Anh em, có hàng, ta đi cải thiện bữa ăn đê.
What? Hàng gì? Thiên Vũ thắc mắc hỏi.
Cá. Lâm Quân cười cười nói.
Cá, cá đâu? Bọn Thiên Vũ nước miếng tèm lem nói, tuy Hoàng Khải tay nghề nấu ăn khá ngon nhưng gần cả tháng toàn thịt với rau, ai ai cũng thấy nhạt miệng nuốt không vô, bây giờ có cá hỏi sao cả đám không chảy nước miếng.
Đó, đó, cá đó. Lâm Quân âm hiểm cười cười chỉ tay vào chiếc xe ngựa đằng kia nói.
Sao ngươi biết trong đó có cá? Thiên Vũ hỏi lại, trong lòng khó hiểu, tại sao thằng này lại biết.
Lâm Quân đành chém gió tứ tung kể lại chuyện lúc trước chôm cá, khi nghe tới tên lãnh chúa Lê Thiếu Phong thì Thiên Vũ mới hít 1 hơi lạnh nói: ***, cái này của thằng cha đó mà ngươi cũng dám cướp à?
Tại sao không dám?
Ặc, chúng ta sắp tới lãnh địa của hắn học đó. Thiên Vũ vừa nói vừa đổ mồ hôi, nếu bị phát hiện chắc chết quá.
Thì sao? Ta chôm 1 lần rồi, thêm lần nữa có sao đâu, với lại trường học không phải là nơi hắn có thể quản. Lâm Quân cười nói, vì mục tiêu cao cả là cải thiện bữa ăn hắn quyết tâm rồi. Thật ra hắn có thể đổi từ trong thế giới TLBB ít cá cơ, có điều tên tiểu thần đèn nói tốn công tốn sức nên không thèm đổi dùm, theo ý thằng cha đó là có vài con cá cũng phiền anh mày.
Thấy Thiên Vũ vẫn đang đấu tranh tư tưởng mãnh liệt, Lâm Quân đành dụ dỗ tiếp: ngươi không cướp ta cũng cướp, nếu mà anh cướp được đừng hòng anh chia cho 1 con nào.
Nghe thế Thiên Vũ nước miếng càng chảy tợn, sau cùng cũng nói: được vì cải thiện bữa ăn ta theo ngươi. Ta không tin thằng cha lãnh chúa đó vì mấy con cá mà kill anh em mình.
Các ngươi thì sao? Lâm Quân quay sang hỏi những người còn lại.
Ta theo bang chủ.
Ta đồng ý.
…………….
Tất cả không ai thèm phản đối, ai nấy trên mặt đều hiện lên thần sắc thèm muốn, chỉ hận không thể nướng mấy con cá mà gặm ngay. Lâm Quân nghe thế thì chỉ cười âm hiểm, sau đó nói: ta cứ làm thế này………..thế này……….sau đó thế này. Ai nấy nghe xong đều gật gù liên tục, trên môi cả bọn treo 1 nụ cười âm hiểm.
………………………….
Nguyễn Cải Tàu tâm tình hôm nay đặc biệt tốt, tự nhiên quá giang được 1 cỗ xe ngựa đi cùng đường đỡ phải tốn sức. Tuy Nguyễn Cải Tàu cũng biết trong xe ngựa này chở gì nhưng dù sao hắn cũng không nói, hắn hiểu là hắn không so được với Lê Thiếu Phong nên không nói gì, chỉ thầm nghĩ mau mau tới nơi là tốt rồi, chuyện này ta không quan tâm. Dù sao hành hạ cá cũng là sở thích riêng của người ta a.
Đi được 1 lúc thì bỗng nhiên trước mặt Nguyễn Cải Tàu xuất hiện 2 người chặn đường, 1 gầy 1 to, mà 2 tên này đều là 2 tên nhóc. Hắn chưa kịp lên tiếng thì tên xa phu ( người lái xe ngựa ) lên tiếng hỏi: các ngươi là ai? đứng đây làm quái gì?
Tất nhiên 2 tên này là Thiên Vũ và Hoàng Khải rồi, bọn hắn được giao nhiệm vụ tiên phong. Nhưng khi nghe tên xa phu hỏi thế theo phản xạ có điều kiện, Thiên Vũ nói: Nếu các người thành tâm muốn biết.
Thì chúng ta sẵn sàng trả lời. Hoàng Khải u u mê mê, kế hoạch có phải vậy đâu nhưng cũng trả lời theo.
Để đề phòng thế giới không còn cá.
Để bảo vệ những con cá đáng yêu. Hoàng Khải đâm lao theo lao tiếp tục nói, trong lòng thầm mắng không thôi.
Chúng ta đại diện cho những nhân vật bảo cá ( bảo vệ )
Đầy bá đạo nhưng ngây ngất lòng người.
Lê Thiên Vũ, biệt danh Phong Đạo.
Hoàng Khải biệt danh Lôi Bá.
Chúng ta chính là tổ hợp Phong Lôi Bá Đạo. Bây giờ chúng ta cướp cá, biết điều giao hết ra đây các anh tha cho.
1 s im lặng, 2 s im lặng, 3 s cũng im lặng. Tên xa phu và Nguyễn Cải Tàu ngây ngốc nhìn 2 đứa này, thầm nghĩ không lẽ bọn này lúc nhỏ không được uống sữa mẹ à, nên ngu ngu như thế. Chưa thấy ai đi cướp mà còn khai cả tên họ mình ra.
Trong bóng tối, kể cả bọn Lâm Quân cũng ngây ra tại chỗ, không hiểu 2 tên này làm cái quái gì, cướp chưa đủ hay sao mà còn khai tên ra. Trong lòng ai nấy đều chửi ******, thế là hỏng hết rồi. Nhưng đâm lao thì phải theo lao thôi, cả bọn đều lao ra, không thèm ẩn nấp nữa. Thậm chí Lâm Quân còn triệu hồi tất cả ma thú và nô lệ ra.
Đột nhiên thấy 1 đống người xuất hiện, xa phu và Nguyễn Cải Tàu đều ngây ra, vì mấy con cá mà bọn này huy động nhiều người thế à.
Giao cá ra đây, bọn anh tính cải thiện bữa ăn chứ không giết người. Lâm Quân cười nói, tuy bọn Thiên Vũ báo ra tên họ rồi nhưng dù sao đây là 2 người vô tội, chỉ là 1 tên mặt trắng và 1 lão già nên hắn cũng không có hạ thủ được. Hắn cũng không tin tên lãnh chúa kia vì mấy con cá mà đuổi tận giết tuyệt như vậy.
Được, ta giao. Xa phu nghĩ 1 lát rồi nói, dù sao hắn chỉ là người được thuê thôi, mạng sống quan trọng hơn. Nói rồi hắn tháo cương ngựa ra, leo lên ngựa phóng vọt đi, chỉ để lại chiếc xe.
Còn ngươi thì sao? Lâm Quân quay sang hỏi Nguyễn Cải Tàu.
Ta…….., ……..ta đi. Nguyễn Cải Tàu nghe thế cũng vội vàng nói, hắn không muốn dây vào mấy cái thứ vớ vẩn này nhe.
Đứng lại. Chợt Thiên Vũ lên tiếng.
Ơ, ngươi có chuyện gì?. Nguyễn Cải Tàu nhìn thấy 1 trong 2 tên thiếu sữa mẹ hỏi mình thì ngây ra tại chỗ, tên này tính làm gì mình.
Ta ghét thằng nào đẹp trai hơn ta. Thiên Vũ nhìn chằm chằm vào Nguyễn Cải Tàu nói, xác thực tên này cũng khá là đẹp trai, da trắng, ngũ quan tinh xảo, tóc 2 mái làm rõ vẻ đẹp trai của hắn, nhìn còn đẹp hơn cả diễn viên hàn quốc.
Nói xong, Thiên Vũ lao lên ra tay tàn ác, dù sao Nguyễn Cải Tàu cũng không dám đánh trả, hắn chỉ mới đẳng cấp võ quân thôi, mà ở đây nhiều người phát ra khí thế ngang bằng hoặc hơn hắn thì làm sao mà đánh. Nguyễn Cải Tàu chỉ ôm bụng nằm lăn lộn trên đất, trong lòng không ngừng tự hỏi: đẹp trai có gì là sai.
Thiên Vũ biết mình làm hỏng việc nên ra tay phát tiết rất tận tình, nhưng hắn cũng không giết người nên cũng không đánh những chỗ trí mạng.
Những tiếng ối á vang lên liên tục, kéo dài không dứt, ai nấy trong lòng đều thầm mặc kệ, à không mặc niệm cho tên đẹp trai 2 mái xui xẻo này.
1 lát sau thì Thiên Vũ cũng phát tiết xong, hắn tuy không giết Nguyễn Cải Tàu nhưng cũng đánh cho hắn bầm dập không ra hình người, đặc biệt là khuôn mặt của Nguyễn Cải Tàu, nói sao nhỉ, nhìn xa thì có vẻ giống người, còn gần thì nhìn giống, ách, 1 con heo, chỉ thấy trên mặt hắn giờ phút này sưng cả lên, chỗ lồi chỗ lõm, 2 cái tai to như tai của Trư Bát Giới, máu và nước mắt càng tô điểm thêm sinh động khuôn mặt của hắn.
Sau cùng, vì không biết phải làm gì nên mọi người đành khuyên Thiên Vũ cho Nguyễn Cải Tàu rời đi. Nhìn Nguyễn Cải Tàu thất tha thất thiểu chạy trốn, ai nấy trong lòng đều thấy thương cho hắn, gặp đúng 1 thằng bá đạo quả không tốt lành gì.
Hừ, cái tội đẹp trai hơn anh, hừ có trách thì trách mẹ ngươi ấy, ai kêu dám sinh 1 thằng đẹp như vậy chứ. Thiên Vũ lẩm bẩm nói.
Thiên Long Lệnh Bài Thiên Long Lệnh Bài - Ant