He fed his spirit with the bread of books.

Edwin Markham

 
 
 
 
 
Tác giả: Ant
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 195 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 745 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:42:33 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 39: I Sexy And I Know It
gươi muốn ta bói cho đúng không? Lâm Quân mỉm cười nói.
Ờ, ngươi bói cho ta đê, năn nỉ đó, không ta die mất. Dư Độc trưng ra 1 bộ mặt mà hắn cho là đáng thương nói.
Ờ, để anh.
Lâm Quân giả vờ cao thâm mạc trắc, đi xung quanh Dư Độc, xem xét từ trên xuống, rồi trầm giọng nói: không tốt, cực kỳ không tốt.
Hả? sao không tốt?
Ngươi giết người nhiều lắm phải không?
À đúng, mà sao.
Giết bao nhiêu rồi?
À đại khái khoảng 1000 gì đó, lâu rồi ta không có đếm.
***, giết thật nhiều nha. Lâm Quân run lên, tên này đúng là 1 tên cùng hung cực ác.
Ờ, tại vì ngươi giết quá nhiều người nên bị các linh hồn đeo bám, không những thế áo giáp ngươi đeo, kiếm ngươi cầm đều bị nhiễm quá nhiều máu tươi nên ngươi xong rồi. Lâm Quân trầm giọng nói.
Ách, thế ta phải làm sao bây giờ? Dư Độc kinh hãi nói, hắn cũng hơi tin tin Lâm Quân rồi.
Ngẫm nghĩ 1 lát, Lâm Quân nói: anh không bói không công.
Ách, ta hiểu ta hiểu, đây là tài sản của ta. Dư Độc móc trong quần ra 1 túi tiền cực to đổ xuống đất, ít ra cũng được 1 triệu đồng.
Từng đồng tiền rơi loảng xoảng xuống đất, ánh lên màu vàng rực rỡ.
Lâm Quân thấy thế nhào vào túi tiền, tuy tiền thì hắn nhiều nhưng cũng không có ai chê tiền nha. Khi bước tới gần thì Lâm Quân ngửi thấy 1 mùi thum thủm, ặc là bốc lên từ đống tiền. Nhớ tới lúc nãy Lâm Quân thấy Dư Độc móc tiền từ trong quần hắn ra, Lâm Quân quay sang hỏi Dư Độc: sao đống tiền có mùi thum thủm thế.
Dư Độc đỏ mặt, gãi gãi tai nói: ta giấu ở quần trong, xin lỗi nhá, nãy đi đái chưa kịp rửa t rim.
F***, tên khốn khiếp sao ngươi giấu ngay cái của nợ của ngươi thế. Lâm Quân điên tiết chửi trong lòng.
Ờ, được rồi, giờ ta chỉ cho ngươi cách giải trừ nhá, rửa tai mà nghe. Cố nén buồn nôn, Lâm Quân nói tiếp. ***, để anh ày xem, dám chơi trò dơ bẩn thế à.
Dư Độc gật đầu như gà mổ thóc, chăm chú lắng nghe.
Ngươi cởi áo giáp đi.
Dư Độc vội vàng làm theo.
Ném cây kiếm ra kia.
Theo quán tính, Dư Độc cũng làm.
Giờ chống 2 tay xuống đất, giơ 2 chân lên trời, chồng cây chuối đê.
Giờ bò 2 vòng, sủa gâu gâu đê.
Dư Độc đang răm rắp làm theo bỗng nghe thế, Dư Độc nhảy dựng lên nói:****, xạo bố mày à.
Ấy, ấy cái này là làm phép mà, ngươi không tin thì thôi à, ta không ép. Lâm Quân bình thản nói, nhưng trong lòng buồn cười gần chết, ta thật là có khiếu nha.
Dư Độc nghe thế, buồn bực làm theo, tuy lòng không muốn nhưng đâm lao thì phải theo lao thôi.
Sủa gâu gâu đê, làm giống chó vào.
Tốt tốt, bây giờ nhào lộn 2 vòng trên không nhá.
Được được, giỏi lắm, bây giờ múa cột 1 cái. Sao? không có cột à, lấy kiếm làm cột đê.
…………………………
Lâm Quân cao hứng bừng bừng chỉ đạo Dư Độc làm các động tác phi thẩm mĩ. Tên Dư Độc là 1 tên cao 2m, giờ phút này trên người chỉ mặc 1 cái khố rách, đang uốn éo múa balê. Bọn Huyền Nạn đứng xung quanh xem buồn cười gần chết nhưng không hiểu Lâm Quân đang làm cái quái gì nên không dám cười, sợ làm hỏng kế hoạch của hắn.
1 lúc sau, khi Lâm Quân chỉ định Dư Độc thực hiện 1 động tác có độ khó cực cao, là dạng 2 chân ra, lấy tay vỗ vỗ vào t rim, ngẩng mặt nhìn trời, thốt lên 1 câu theo Lâm Quân: I sexy and I know it.
Sau khi Lâm Quân truyền âm giải thích cho cả bọn cái câu này thì không ai nhịn được cười nữa, đều bò lăn ra đất mà phì ra cười. Kể cả 2 con ma thú Bắc Cực và Lion đều ôm bụng nằm dưới đất, cười ra tiếng.
Cứ tưởng tượng 1 tên đực rựa, cao to đen hôi, mặc mỗi cái khố rách hướng bạn làm động tác đó xem, bảo đảm bạn cười run rốn.
Dư Độc thì ngu ngơ chả hiểu cái gì xảy ra, sau cùng hắn mới nghĩ ra mình bị đem ra làm trò hài thì tức điên lên, mặt lúc trắng lúc xanh. Hét lớn nói: ****, bọn chán sống, dám đem bố mày ra chơi đùa à.
Ấy, thằng ngu cuối cùng cũng khôn ra, anh em lên. Lâm Quân không chút để ý cười cười nói.
Mọi người tuy đang ôm bụng cười đùa nhưng khi nghe Lâm Quân hô tất cả đều nghiêm túc tiến lên.
Lion là nhanh nhất, hướng tới Dư Độc cào cho hắn 1 trảo. Dư Độc cũng không phải hạng vừa nên né ngay. Nhưng hắn lại có cảm giác sau lưng đau nhói lên. Thì ra Huyền Nạn đã tới sau lưng Dư Độc, phang ngay 1 cái Như Lai Thần Chưởng vào lưng hắn. Dư Độc chưa kịp định thần thì những người khác đã tiến tới.
Bắc Cực là 1 con gấu nên sức trâu khỏi nói, tiến thẳng tới trước mặt Dư Độc phóng cho hắn 1 cái < Đạn Thú Vương > vào mặt. Đoàn Diên Khánh thì cầm cây nạng quen thuộc, chọt thẳng vào người tên Dư Độc.
5 phút sau, Dư Độc thảm hại nằm dưới đất. Lúc hắn mạnh còn đánh không nổi đám người này, huống gì bây giờ bị Lâm Quân lừa lột sạch quần áo vũ khí, còn nhảy nhót lung tung nữa chứ. 1 thân sở học chưa kịp thi tiển ra đã bị đánh cho đo đất. Thật khổ, haiz, tại sao ta lại ngu như thế chứ.
Thấy Dư Độc nằm thảm hại dưới đất thì Lâm Quân cười cười hỏi: ê tên ngốc, ngươi giấu búp bê ở đâu?
F***, tao *** nói đấy mày làm gì tao. Dư Độc điên tiết nói, búp bê là tài sản quý giá nhất của hắn đó nha. Sở dĩ lúc trước hắn phản bội phái Cái Bang là do có 1 tên dám cả gan dành búp bê với hắn nên hắn giết tên đó.
Ờ, ta biết. Lâm Quân nhàn nhạt cười nói, sau đó lôi ra vũ khí hoá học là 2 con chồn hôi.
Mọi người xung quanh thấy thế đều chạy ra xa xa, đặc biệt là Bắc Cực, nó quá sợ cái mùi khốn khiếp này rồi.
Lâm Quân lấy 2 con chồn dí dí vào mũi tên Dư Độc. Dư Độc chưa kịp nói thì 1 mùi hôi cmn thối bay thẳng vào mũi hắn. Hắn ngay lập tức lên tiếng: ta sợ rồi, sợ rồi tha cho ta.
Ặc, có điểm nhanh nha, ta chưa làm gì mà. Lâm Quân đau đầu nói, hắn tưởng lôi hết ra tên này mới sợ chứ.
Lâm Quân không biết là, vì có tính chơi búp bê từ nhỏ nên tên Dư Độc này có chiều hướng gay biến. Hắn cực kỳ sạch sẽ và sợ mùi hôi. Ngày tắm 5 lần, lúc nãy mấy đồng tiền có mùi thum thủm vì Dư Độc hay nhét trong quần nhỏ, mà lúc nãy hắn mới đi wc xong nên dính lên 1 ít, hắn cũng chưa có kịp tắm nên mới có mùi hôi.
Được, khai đê, anh tha cho khỏi chết. Lâm Quân thu 2 con chồn vũ khí hoá học vào, hướng Dư Độc nói.
Ta giấu trong góc cái lều của ta. Dư Độc đau khổ nói, đó là tài sản truyền từ thời cha ông của hắn đó nha. Không đau lòng sao được, chẳng qua tên này đánh trúng điểm yếu của hắn nên hắn mới phải buông xuôi. Haiz. Cuộc đời đen bạc.
Thiên Long Lệnh Bài Thiên Long Lệnh Bài - Ant