Sometimes your joy is the source of your smile, but sometimes your smile can be the source of your joy.

Thich Nhat Hanh

 
 
 
 
 
Tác giả: Ant
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 195 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 745 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:42:33 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 34: Tên Cướp Xui Xẻo
ung quanh, nhân mã 2 phe đập nhau rất náo nhiệt. Nhưng kết quả cũng không tốt lắm, đa phần là ngang sức ngang tài nhau.
Chỉ thấy bọn cướp không có cưỡi ngựa nữa mà nhảy hết ra tạo thành 1 trận thế kì quái kiềm chế đám người Lâm Quân.
Bọn cướp chia ra 10 người 1 tổ, tạo thành 4 tổ vây xung quanh 4 tên nô lệ của Lâm Quân. Tuy bọn Huyền Nạn mạnh hơn tất cả đám người này nhưng sau khi bị bọn cướp tạo thành trận thế áp sát thì cũng bó tay, đánh nhau nãy giờ mà không làm gì được.
Đặng Tùng, Ngọc Tú, Thiên Vũ, Hoàng Khải và Sát cũng bị 1 tổ, 10 người tạo thành trận thế vây xung quanh. Sức lực bọn Đặng Tùng thì chẳng qua chỉ ngang sức với bọn cướp, nếu không có panda thỉnh thoảng trợ giúp thì mất xác nãy giờ rồi. 4 người chống đỡ hết sức vất vả.
Panda thì khá hơn 1 chút, nó bị 50 con ngựa tạo vây quanh. Tuy panda đã cấp 6 rồi nhưng 50 con Hắc Lôi Câu cấp 5 cũng không tầm thường a. Dù là thế nhưng panda vẫn gắt gao ép bọn Hắc Lôi Câu, thỉnh thoảng còn trợ giúp người xung quanh được 1 tí.
Về phần lion và Hắc Lôi Câu Vương đánh nhau thì cực kỳ thảm thiết. trên người 2 bên đều thấm đẫm đầy máu của nhau. Nhưng nhìn kĩ thì Hắc Lôi Câu Vương vẫn kém hơn lion 1 chút. Dù sao lion cũng là vua của muôn loài a.
Lâm Quân và tên nhóc đều biến sắc mặt, không nghĩ người của đối phương lại mạnh như thế. 2 tên tự phụ cứ nghĩ là người mình sẽ đập chết đối phương cơ. Lúc quay sang nhìn nhau, trong mắt đã có thêm 1 phần kính nể.
Đúng lúc này thì trong gió lại nghe tiếng vó ngựa chạy tới. Đám nào nữa đây, 2 bên đều dừng tay nghĩ thầm.
Còn dân làng thì chết lặng rồi, ngày gì mà người tới liên tục, không biết có phải cướp không nữa.
Sau 1 lúc thì chạy tới 1 đám khoảng trăm tên, nhưng đám người này chỉ là 1 đám ô hợp, người ngựa chạy tới nháo nha nháo nhác. Tuy tên nào tên nấy đều hung thần ác sát nhưng bọn Lâm Quân và tên nhóc cũng không để vào mắt.
Tên thủ lĩnh đi đầu, là 1 tên trung niên, trên mặt có 1 vết sẹo dài dữ tợn cười nói: xin giới thiệu, ta chính là cướp.
Tên này vừa nói xong, xung quanh dân làng im lặng tới đáng sợ. *****, lần thứ 3 rồi đó. Từ khi nào mà đám cướp đều lịch sự thế này.
Đám người của Lâm Quân và tên nhóc con thì đều im lặng, nhìn sang 2 thủ lĩnh. Lâm Quân thì mang 1 vẻ mặt quái cmn dị còn tên nhóc thì đầu sắp bốc khói. Lần thứ 2 rồi đó, dám nhái giọng ta à,*****.
Tên thủ lĩnh thấy mọi người im lặng thì tưởng mọi người sợ nên nói tiếp: ta sai thằng đàn em đi qua đây mà nó đâu rồi, có ai cho ta biết được không.
Mọi người im lặng.
Tên thủ lĩnh thấy không có người trả lời nên đành tìm kiếm xung quanh. Khi thấy tên đô con nằm dưới chân bà lão thì chửi um lên:c***, đứa nào dám đánh người của tao thế.
Mọi người vẫn im lặng.
Tên cướp thầm buồn bực, không lẽ làng này bị câm hết, sao không có ai thèm trả lời. Hắn quay xung quanh, khi nhìn thấy Thi Giang thì 2 mắt sáng lên, trên mặt hiện lên vẻ đói khát phụ nữ lâu ngày: ê, em yêu ơi qua đây với anh đi. Nói xong làm động tác hôn gió sang hướng Thi Giang.
Thi Giang thì ngơ ngác mà nhìn, lúc nãy vì nàng quá yếu nên không có tham chiến, chỉ đứng xem thôi. Thấy tên thủ lĩnh cướp hôn gió sang phía mình thì nàng làm ra 1 động tác cực kỳ vĩ đại.
Chỉ thấy nàng giơ tay ra, giả bộ chụp cái hôn của tên cướp, sau đó ném thẳng xuống đất, chân thì đạp đạp vào đó. Mang vẻ mặt cực kỳ đắc ý ngẩng lên nhìn tên thủ lĩnh phán: ta khinh, cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga.
Mọi người xung quanh đều hít 1 hơi, thầm nghĩ cường hãn a.
Tên thủ lĩnh thẹn quá hoá giận nói: quân bây đâu tiến lên, ta không cướp tiền chỉ cướp sắc, đàn ông giết, đàn bà bắt về đây cho ta nhất là cô em đó.
Bọn cướp nghe thủ lĩnh nói thế đều hăng hái xông lên, sống trong núi lâu ngày cũng cần 1 thân xác an ủi a.
Lâm Quân nghe thế thì bực mình, **** dám đánh chủ ý lên chị dâu ta à,****. Quay sang tên nhóc thì thấy tên này cũng mặt mày bốc hoả, Lâm Quân nói: ta tạm dừng, diệt bọn ruồi bọ này đã, được chứ.
Tên nhóc bây giờ cũng điên rồi,***, dám xem anh mày là không khí à. Tên nhóc này cực kỳ tự phụ nên cũng gật đầu đồng ý. Lâm Quân có thể coi thường hắn vì có thực lực, nhưng đám nhãi nhép này mà cũng dám coi thường hắn à.
Lâm Quân quay sang nói: tất cả tiến lên, trước tiên diệt đám ruồi bọ này đã.
Tên nhóc cũng hô: tất cả giết sạch đám nhãi nhép này cho ta.
Người của 2 bên nghe 2 thủ lĩnh ra lệnh thế nên đều xông lên đón đầu bọn cướp, 2 bên tạm thời hợp tác.
Panda, lion và Hắc Lôi Câu Vương thì lao lên nhanh nhất, cả 3 con đều gào lên 1 tiếng xông thẳng vào bọn cướp.
Đám cướp thấy đột nhiên có 3 con ma thú xuất hiện thì sợ tới hồn phi phách tán, bọn chúng bắt nạt người thường thì được, chứ làm gì dám chọc vào ma thú. Lúc nãy tuy bọn chúng cũng thấy mấy con ma thú này nhưng vì bọn chúng đánh nhau thảm hại quá nên bọn chúng chỉ tưởng ma thú tầm thường thôi chứ không có lưu ý, bọn hắn chỉ chăm chăm tìm kiếm những em xinh tươi như Thi Giang mà ngắm thôi. Nhưng sau khi cảm nhận được khí thế của 3 con ma thú này thì bọn chúng biết bọn chúng đã sai lầm rồi.
Như hổ vào đàn dê. 3 con ma thú lao vào tàn sát tất cả, không chạm phải 1 sự chống cự nào.
Những người tới sau thì không sơ múi được gì nên đành chuyển hướng sang tên thủ lĩnh bọn cướp.
Tên thủ lĩnh thì bây giờ đã sợ xanh mặt rồi, chưa kịp trốn đi thì thấy xung quanh tầng tầng lớp lớp người vây quanh. Khi mọi người định tiến lên đập cho tên thủ lĩnh này 1 trận thì Đặng Tùng vội vàng lên tiếng: các huynh đệ a, để tên này cho tôi đi, hắn dám đánh chủ ý vào bạn gái tôi.
Mọi người thấy thế thì đều dừng tay, đứng xung quanh. Thầm nghĩ thôi nhường cơ hội thể hiện trước mĩ nhân cho tên này vậy.
Đặng Tùng không phí lời xông thẳng lên, lao vào tẩm quất tên thủ lĩnh này. Tên thủ lĩnh này tuy cũng là võ quân nhưng nào dám ra tay, xung quanh toàn hung thần ác sát nhìn chằm chằm a.
Sau 1 lúc bị động chống đỡ thì cũng bị Đặng Tùng lợi dụng sơ hở đánh ngã. Sau đó là hàng hoạt chiêu < Như Lai Thần Chưởng > nện thẳng lên người tên này, ước chừng 10 chưởng a. Đặng Tùng tức giận nên ra tay chả thèm lưu tình chút nào. Đã thế tên Đặng Tùng này còn ra chiêu độc nữa chứ. Chỉ thấy Đặng Tùng giơ chân lên, đạp thẳng vào tổ trứng chim của tên thủ lĩnh.
Ngaoooooooooooooooo. 1 tiếng thảm thiết vang lên. Tên thủ lĩnh ôm bộ hạ nằm co quắp trên mặt đất. Từ chỗ đó chảy ra cơ man nào là máu, kèm theo 1 ít sữa ông thọ.
Mọi người xung quanh nhìn thấy thế đều nuốt nước miếng ực 1 phát. Tất cả đàn ông thì bất giác lấy tay che đũng quần, như sợ bị giống tên thủ lĩnh này.
Sau đó 1 cảnh khôi hài xảy ra, bọn thuộc hạ của tên cướp này, dù chết cũng ôm chặt bộ hạ. Dù bị ma thú vật chết cũng nhất quyết không thả ra. Cực kỳ thể hiện tinh thần “ thà chết chứ không bị mất giống “
Có những tên nhát gan thì vội vàng quỳ xuống đầu hàng, nước mắt nước mũi tèm lem nói: các anh tha cho em, em lỡ dại, em còn muốn duy trì nòi giống a, em không muốn có lỗi với tổ tiên đâu.
Thậm chí có tên dứt khoát nói: em thề em không gần đàn bà 10 năm, chỉ xin các anh tha cho em.
Hoặc là: em đi tu, em chỉ xin xài 1 chức năng thôi cũng được.
……………………….
Lâm Quân nhìn thấy cái cảnh này thì cũng bó cả tay, chả biết làm sao với cái đám nhát gan sợ mất giống này. Lâm Quân quay sang hỏi tên nhóc: giết hay tha.
Tên nhóc ngẫm nghĩ 1 lát rồi nói: giết sạch, cho bọn chúng xuống âm phủ gây giống là được rồi hehe.
Độc, tên này nhỏ mà độc thật, cũng biết nhổ cỏ nhổ tận gốc a. Lâm Quân thầm nghĩ, nhưng trong cái thế giới mà nắm tay to thì có quyền này thì cũng phải có giác ngộ thôi. Đi cướp là phải hiểu rằng thất bại chỉ có chết. Nếu bọn cướp mà thành công thì bọn chúng chắc cũng không tha cho người dân cái làng này.
Lâm Quân cũng ra lệnh cho giết sạch.
Thiên Long Lệnh Bài Thiên Long Lệnh Bài - Ant