Sự khác biệt giữa cơ hội và khó khăn là gì? Là thái độ của chúng ta! Trong mỗi cơ hội có khó khăn, và trong mỗi khó khăn đều có cơ hội.

J. Sidlow Baxter

 
 
 
 
 
Tác giả: Ant
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 195 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 745 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:42:33 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 21: Cá Thu, Đi Học
iờ phút này Lâm Quân thực sự là choáng rồi, hắn chả biết cái thứ nằm trong hồ nước là cái giống gì nữa. Nhìn sơ qua thì giống con cá thu mà Lâm Quân hay ăn ở Địa Cầu, còn nhìn kĩ thì thấy giống người cá, ặc không cá ngoài hành tinh thì đúng hơn.
Thôi thì tạm gọi là người cá vậy. Con cá này nửa thân dưới chắc hẳn là của giống cá thu, còn nửa thân trên thì của người ngoài hành tinh. Chỉ thấy con này cả thân hình đều bao bọc bởi vây cá màu bạc, nó mang một khuôn mặt giống người nhưng không có mũi, và 2 cái tai được thay bằng mang cá nhìn giống như trong mấy phim khoa học viễn tưởng ấy.
Ách con cá này chỉ có 1 điểm giống như nàng tiên cá trong truyền thuyết là trên ngực nó có 2 cái vỏ sò. Điểm kinh khủng nhất phải kể đến hàm răng của con cá, cá ở Địa Cầu chỉ có 1 hàm răng rất nhỏ nhưng con này thì răng nhọn hoắt, không những thế còn có 2 cái răng nanh chìa ra ngoài y chang lơn rừng. Ách nói chung con này có thể gọi là thất bại của tạo hoá chứ Lâm Quân chưa từng thấy con cá nào xấu như con này.
Lúc thấy Lâm Quân đến thì con cá há miệng giơ cả hàm răng nhọn về phía Lâm Quân, nếu không có cái hồ nước chắc Lâm Quân bị cẩu xực, à cá xực mất rồi.
Con này là giống gì thế, ngươi có biết không? Lâm Quân quay sang hỏi tên bang chúng đã đưa Lâm Quân tới đây.
Ách, bang chủ, thú thật thuộc hạ mới thấy lần đầu nên không rõ lắm, nghe các anh em nói thì con này là ma thú cá thu, 1 loài ma thú biển cả có thịt rất ngon, nhưng không hiểu sao con này lại gớm như thế này.
Ờ, chắc hẳn con này là thất bại của tạo hoá nhỉ, mà công việc tra khảo bọn áp giải kia tới đâu rồi.
Dạ, báo cáo bang chủ, bọn kia khai thế này………
Nghe tên bang chúng bắn nước miếng tung toé chém gió xong, Lâm Quân đã hiểu.
Thì ra con cá này bị người ta bắt được, sau đó hắn bán cho lãnh chúa Lê Thiếu Phong SaiGon thành, bởi vì tên lãnh chúa này có 1 thú vui tao nhã là nuôi cá.
Ặc nghe nói cuộc đời tên này rất là bi thảm, lúc nhỏ hắn bị trượt chân té xuống hồ nước của nhà hắn. Không may trong đó nuôi 1 đàn cá ăn thịt người, không biết chuyện đó có kết quả như nào nhưng chỉ biết từ ngày đó tên Lê Thiếu Phong này có 1 thú vui vừa tao nhã vừa quái dị.
Hắn thích nuôi cá, và hạnh hạ cá. Ặc, nghe nói tên này thích nuôi những con cá xinh đẹp để tiêu khiển, nhưng nếu hắn gặp 1 loại cá nào mà gớm ghiếc hoặc có răng này là y như rằng, ngày hôm sau hắn sẽ ăn thịt con cá đó. Ăn thịt cá thì không có gì, nhưng vấn đề ở đây là hắn ăn sống, ặc ăn như sushi ấy nhưng hắn chả thèm cho gia vị gì hết, ăn sống luôn, cũng chả thèm cạo vảy gì hết, cứ thể mà ăn, ăn xong hắn sẽ lấy xương cá đi sưu tập. Ặc phải nói là cực kỳ biến thái.
Nghe xong Lâm Quân hết cả hồn, thầm chửi đồ biến thái. Nhưng suy nghĩ lại thì Lâm Quân cảm thấy mình làm được 1 việc tốt, ặc dù sao nếu để con cá này vào tay tên Lê Thiếu Phong thì thế nào con này cũng bị ăn sống. Tuy con cá này hơi kỳ lạ 1 chút nhưng xét cho cùng thì nó cũng có 1 hình dáng giống người, không những thế nó còn là giống cái. Tôn chỉ của Lâm Quân là phải biết giúp đỡ phụ nữ, đặc biệt là phụ nữ đẹp, tuy con này không đẹp lắm nhưng cũng đành phải giúp vậy, hix.
Ngẫm nghĩ 1 lát, Lâm Quân ra lệnh mang con cá này về nuôi, còn bọn áp giải thì cứ giết đi cho sạch sẽ, nếu không để tên Lê Thiếu Phong biết được Lâm Quân dám cướp cá của hắn, hắn ăn sống luôn Lâm Quân thì sao. Hơn nữa là để tìm hiểu con cá này làm sao lại như thế, thú thật là Lâm Quân cũng khá là tò mò.
Sau khi nhớ lại chuyện cũ xong, Lâm Quân lạnh cả người. Con cá đó sau khi đem về thì bọn bang chúng đề nghị nên làm lẩu, nhưng Lâm Quân không có đồng ý, dù sao con này cũng giống người, nghĩ đến đó Lâm Quân nuốt không trôi. Và thế là hắn ném con cá vào thế giới TLBB, chứ nếu để ngoài lỡ thằng nào đói ăn mất thì toi.
Đoạn Lâm Quân quay sang hỏi Ngọc Tú: vậy trường học đó tên gì, khi nào nhập học.
Dạ, bang chủ, trường học đó tên là DongDa, có 2 khối học chính là võ học và quân sự. 1 tháng nữa bắt đầu nhập học, trường học chỉ nhận người có đẳng cấp võ sư trở lên, dưới 20 tuổi thì có thể nhập học. Tuy điều kiện đó khó khăn với người khác nhưng đối với bang chủ thì chả có gì, không những thế bang chủ mới có 16 tuổi đã đạt đẳng cấp võ quân thì phải gọi là thiên tài trong thiên tài, vào trong đó có khi bang chủ còn được hưởng nhiều quyền lợi nữa. Ngọc Tú cung kính đáp
Xác thực là thế, Lâm Quân bây giờ đẳng cấp trong thế giới TLBB đã là 69, sắp lên tới 70, còn 1 tháng nữa có khí hắn lên tới Đại Địa Võ Sĩ luôn ấy chứ. Nhưng Lâm Quân ngẫm nghĩ thì thấy cũng đúng, tuy đã đến thế giới này 3 năm nhưng hắn cũng chả biết gì nhiều. Muốn tìm hiểu được thế giới này thì vào trường học là 1 sự lựa chọn tốt nhất khi không có internet. Vào đó cũng có thể có thêm nhiều bạn bè, nếu học tập xuất sắc nghe nói còn được vào trường học của hoàng gia để tiếp tục học tập nữa.
Nghĩ thế, Lâm Quân đồng ý lên tiếng nói: được, mai ta xuất phát, ngươi đi kiếm cho ta 1 cái bản đồ.
Ấy, bang chủ, còn 1 tháng mới học mà, ngài đi sớm như thế làm gì, với tài lực của chúng ta, chỉ cần khoảng 5 ngày là tới nơi rồi mà.
Đúng như Đặng Tú nói, ở thế giới này tuy không có xe hay máy bay nhưng mà lại có ma thú. Với tài lực của Thiên Long bang thì chỉ cần thuê 1 con ma thú cấp 4 là có thể đến nơi trong vòng 5 ngày. Tốc độ của ma thú có thể sánh ngang xe nhưng rất xóc nảy, đã thế còn làm việc theo cảm tính, vui thì chạy nhanh mà không thì chạy như rùa, phải cho nó ăn thì nó mới chạy nhanh được. Lâm Quân không thích điều đó nên thầm nghĩ sẽ đi trước, tiện thể thăm thú xung quanh luôn.
Ta muốn đi bộ, tiện đường đi du lịch, ngươi cứ kiếm bản đồ đi, à tiện thể kêu Đặng Tùng tới đây, ta hỏi hắn có đi không đi cho vui, cả ngươi nữa, nếu thích đi thì chúng ta cùng đi học luôn.
Tạ ơn bang chủ, thuộc hạ muốn đi.
Nói xong Ngọc Tú hưng phấn chạy thẳng ra ngoài. Đúng là tên này cũng muốn đi học nhưng mục đích chính của hắn là đi tán gái, hắc nghe nói ở đó nhiều gái xinh lắm. Ngọc Tú vừa đi vừa dâm tiện nghĩ, thỉnh thoảng cười ám muội.
Sau vài phút Đặng Tùng đã tới, Lâm Quân hỏi hắn thì hắn cũng đồng ý, nhưng hắn muốn dẫn theo bạn gái xinh tươi của hắn, ách là Thi Giang.
Từ ngày mà Thiên Long Bang trở thành trùm ở DaLat thành thì chuyện tình giữa 2 anh chị này rất tốt, phải nói là cực kỳ tốt, chỉ thiếu mỗi bước lên giường, à nhầm thiều bước cưới thôi.
Trần gia thì giơ 2 tay 2 chân đồng ý chuyện tình giữa 2 người, không còn cản trở gì nữa, thỉnh thoảng còn tạo điều kiện cho 2 anh chị làm bước gạo nấu thành cơm. Nhưng tên Đặng Tùng cực kỳ đầu gỗ, chả biết tận dụng cơ hội gì cả, cứ thấy Thi Giang là chỉ số IQ của tên này thành 0, chỉ biết nắm tay tâm sự, thi thoảng lắm là ôm, còn hôn môi thì con gái người ta phải chủ động mới hôn được.
Nói chung là đầu gỗ 10 phần, người Trần gia thấy thất bại liên tục thì nhiều lần dặm chân than thở: sau tên này ngu thế, chắc phải bỏ Viagra quá. Tuy nghĩ thế nhưng Trần gia cũng không dám, đùa gì chứ người ta là phó bang chủ đó nha, bây giờ hắn chỉ cần ho 1 tiếng là Trần gia biến mất ngay.
Vì thế nên 2 anh chị yêu nhau vẫn rất là thuần khiết và ngây thơ, chỉ cần 1 nụ hôn nhẹ lên má là cả 2 anh chị bay bổng cả ngày trời. Lâm Quân cũng nhiều lần thầm chửi Đặng Tùng ngu ngốc nhưng mà kệ hắn, chuyện này Lâm Quân cũng chả muốn dính vào làm cái quái gì, cứ để từ từ.
Trong 3 năm yêu nhau có 1 câu truyện giữa 2 người mà mỗi lần Lâm Quân nhớ lại đều cười chảy cả nước mắt. Số là thế này, khi tình yêu phát triển tốt thì hẳn là 2 người sẽ tình tứ với nhau, mà chuyện tình tứ là chuyện gì, tất nhiên là ôm nhau rồi, sau khi ôm thì anh Đặng Tùng cực kỳ ngạc nhiên, phang cho Thi Giang một câu nghe cực sock: sao ngực cậu to thế, tớ tưởng lúc nào có sữa mới to chứ.
Ặc anh Tùng nhà ta không được giáo dục giới tính từ nhỏ nên rất là ngu ngơ, hắn nhớ hồi nhỏ hắn hỏi mẹ hắn câu đó thì mẹ hắn cười mỉm nói, có sữa mới to. Và thế là anh Tùng xem như chân lí, hắn cứ tưởng Thi Giang có sữa rồi chứ nên tò mò hỏi thế, không ngờ là Thi Giang nghe xong câu đó, tát cho Đặng Tùng 1 cái cực to và đau, qua hôm sau thì giận Đặng Tùng luôn.
Đặng Tùng có biết gì đâu nên đi hỏi Lâm Quân. Lâm Quân thì được 1 trận cười đau cả ruột, sau đó mới giải thích cho tên ngố này hiểu. Trận đó 2 người giận nhau suốt cả tuần, cuối cùng Đặng Tùng chịu không nổi phải khóc lóc xin tha thì Thi Giang mới tha cho hắn.
Sau khi bàn bạc xong xuôi thì 4 người quyết định là ngày mai sẽ xuất phát, còn bang hội sẽ giao lại cho 4 người Đoàn Diên Khánh quản lí, 4 người sẽ bí mật xuất phát không cho ai biết. Sau đó 4 người thần thần bí bí đi thu dọn hành lí và đồ đạc, tiếp đến tất cả đồ đạc sẽ cho vào nhẫn trữ vật của Lâm Quân.
3 thằng con trai thì đồ đạc không có gì nhiều, ách riêng Thi Giang thì đồ đạc 1 mớ, nào là quần áo thay, đồ ăn vặt, phấn son trang điểm, …….. hằng hà sa số các thứ, sau cùng vì quá nhiều nên Lâm Quân khuyên mãi Thi Giang mới bỏ bớt ra, ách biết sao được người ta là chị dâu của hắn mà, gặp người khác Lâm Quân phủi tay quay đít bỏ đi từ 3 đời rồi.
Sáng hôm sau, trời mới tờ mờ sáng, sau khi đã ăn uống xong xuôi 4 người bắt đầu xuất phát tới mục tiêu đầu tiên, BaoLoc Thành.
Vì là lần đầu tiên đi xa nên 4 người đều cực kỳ phấn khích, ai nấy đều có vẻ mặt hân hoan xuất phát. Ở giữa BaoLoc Thành và DaLat Thành thì chỉ có rừng rậm, trong rừng thì toàn là ma thú, tuy không mạnh lắm nhưng cũng phải cẩn thận.
Thiên Long Lệnh Bài Thiên Long Lệnh Bài - Ant