The more that you read, the more things you will know. The more that you learn, the more places you'll go.

Dr. Seuss

 
 
 
 
 
Tác giả: Ant
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 195 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 745 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:42:33 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 5: Lần Đầu Vào Thế Giới Thiên Long Bát Bộ
au khi mở mắt ra đập vào mắt Lâm Quân là hình ảnh màu xanh dương, hình ảnh rất giống Thần Đèn nhưng có vẻ nhỏ hơn, hình ảnh đó đang đưa mắt nhìn Lâm Quân, trên miệng thì nở một nụ cười tà dị, nhìn rất muốn đấm. Hư ảnh đó lên tiếng: hắc chú em đã vào rồi à, anh là đệ Thần Đèn, đại ca nhờ ta giúp chú em, bây giờ chú muốn chơi phái gì đầu tiên, có hẳn 10 phái cho chú chọn.
Trò chơi Thiên Long Bát Bộ có 10 môn phái chính:
_ Thiên Sơn: sát thủ trời sinh, sống nơi băng giá nên tất cả chiêu thức đều có thuộc tính băng, vũ khí thường dùng là Hoàn.
_ Nga mi: bác sĩ trời sinh, chiêu thức khá phức tạp vì kết hợp chiêu thức của 2 phái Võ Đang và Thiếu Lâm, có nhu có cương, uy lực rất mạnh mẽ, vũ khí thường dùng là song kiếm
_ Thiếu Lâm: trâu vàng chính hiệu, mình đồng da sắt rất khó bị tổn thương, thích hợp đánh giáp lá cà, vũ khí thường dùng là trượng hoặc thương
_ Mộ Dung: nổi tiếng với chiêu “ Gậy ông đập lưng ông “, võ công xuất quỷ nhập thần, vũ khí thường dùng là kiếm
_ Võ Đang: nhẹ nhàng mà phiêu dật, nổi tiếng với môn võ công “ Thái cực quyền “, lấy yếu thắng mạnh, lấy tĩnh chế động, vũ khí thường dùng là kiếm.
_ Minh Giaó: tính nóng như lửa, không sợ chết, các chiêu thức đều là thuộc tính hoả, vũ khí thường dùng là trường đao được nung rèn từ lửa.
_ Tiêu Dao: tinh thông cầm kỳ thi hoạ, thường ngao du khắp nơi, võ công đa dạng bách biến, vũ khí thường dùng là quạt.
_ Cái Bang: bốn bể là nhà, võ công chủ yếu là ngoại công nhưng đôi khi ra đòn độc thủ như làm mù, gây tê liệt, vũ khí thường sử dụng là gậy.
_ Tinh Túc: độc thủ thiên hạ vô song, nội công tiềm tàng vô trùng độc, vũ khí thường dùng là song đoản.
_ Thiên Long: thuộc dòng dõi hoàng thất Đại Lý, tôn sung phật giáo, có khả năng kháng lại chiêu thức mang thuộc tính băng, hoả, độc, huyền, võ công cách không của phái nội, có độ chính xác cao. Vũ khí thường dùng là Khuyên.
Lâm Quân suy tư một chút rồi chọn phái Thiếu Lâm, bởi lẽ cơ thể bên ngoài của Lâm Quân hiện giờ rất yếu ớt, cần một môn võ công luyện thể nổi tiếng của Thiếu Lâm là Dịch Cân Kinh. Nghĩ thế nên hắn nói: ta chọn Thiếu Lâm.
Tên tiểu thần đèn nghe thế bèn nói: ok, thời gian ngươi có thể chơi bây giờ là 10 tiếng, bởi vì tinh thần lực của ngươi bây giờ rất là yếu ớt, đúng giờ nhớ thoát ra, nếu không ngươi chết là chắc, 3 2 1 bắt đầu.
Trước mắt Lâm Quân tối đi, khi mở mắt ra hắn đang đứng trước mặt một ông lão thầy tu râu bạc trắng, trên trán có 6 cái nốt màu đỏ, theo Lâm Quân nhớ thì ông lão này tên là Huyền Tịch, người bái sư của phái Thiếu Lâm. Ông lão nói với Lâm Quân: chàng trai, con có bằng lòng gia nhập phái Thiếu Lâm của ta không?
Lâm Quân ngạc nhiên nhưng cũng quỳ xuống nói: con đồng ý.
Vậy được, giờ con đã là người của phái Thiếu Lâm ta, con hãy đi tìm đại sư Huyền Nạn để dạy con võ công nhập môn, nói xong ông lão nhắm mắt im lặng.
Ặc vậy là xong rồi à, ta cứ tưởng phải cạo đầu rồi cam kết thực hiện đúng quy định của Thiếu Lâm nữa chứ, thôi ta đi tìm Huyền Nạn vậy, Lâm Quân chạy đi kiếm Huyền Nạn, dựa theo trí nhớ của Lâm Quân thì 2 thằng cha này phải đứng bên cạnh nhau mới đúng, không biết thằng cha Huyền Nạn ở đây nữa.
Sau khi hỏi đường một số NPC trên đường đi, Lâm Quân đã tìm được Huyền Nạn, chỉ thấy thằng cha này đang nằm phơi nắng, bộ dạng rất là thảnh thơi. Lâm Quân bèn bước tới nói: đại sư, ta là người mới gia nhập phái Thiếu Lâm, Huyền Tịch đại sư bảo ta đi tìm ngài dạy ta võ công.
Huyền Nạn nghe thế, bỗng dưng mở mắt ra, một đôi mắt đục ngầu nhưng ánh lên nét trí tuệ, lão đưa ánh mắt nhìn Lâm Quân từ đầu đến chân rồi nói: nhóc con, thân thể ngươi thật là kém cỏi, muốn học võ công đầu tiên ngươi cứ đi luyện thể đã, xong rồi mới bắt đầu học được. Nói xong lão ném cho Lâm Quân một cuốn sách rồi cũng nhắm mắt im lặng.
F***, mấy thằng cha này nói xong là nhắm mắt, giả vờ cao thâm à. Lâm Quân oán thầm nhưng cũng cầm quyển sách lên xem, chỉ thấy bên ngoài cuốn sách đề 3 chữ: Dịch Cân Kinh, cuốn sách tuy rất cũ nhưng miễn cưỡng nhìn cũng có thể hiểu.
Lâm Quân mở ra xem, đột nhiên không hiểu ra sao một lượng lớn tin tức tràn vào đầu hắn, đầu hắn như muốn nổ tung ra, nhưng may là nó chỉ diễn ra trong 1 lát, khi định thần lại thì Lâm Quân mới biết đây là cách tập luyện Dịch Cân Kinh.
Dịch Cân Kinh bao gồm 24 thức:
_ 12 thức đầu: là những bí quyết nhập môn, mục đích luyện là để khí và lực luôn đi đôi với nhau, làm cho tinh thần sung túc, người luyện như được hoán gân chuyển cốt vậy.
_ 12 thức sau: là những thế luyện dẫn dắt học giả đến với cảnh giới của nội công thượng thừa, tùy ý mà dẫn khí tới mọi nơi trong cơ thể cường hoá thân thể bao gồm: kinh mạch, cơ bắp, nội tạng ………
Lâm Quân bắt đầu luyện tập, thật kỳ lạ là Lâm Quân tập tới đâu, thông suốt tới đó, không có gì trở ngại được hắn, chỉ một lúc là hắn đã tập luyện xong 12 thức đầu, tập luyện thành thục giống như hắn đã tập thế này trăm ngàn lần, đột nhiên hắn thấy bản thân mình như được thoán thai hoán cốt, trên người Lâm Quân chảy ra một lớp màu đen nhìn ghê người, bốc mùi hôi tanh tưởi. bết dính cả vào quần áo. Lâm Quân thấy ghê người nên đành đi kiếm một chỗ tắm, hắn kiếm mãi thấy có một hồ nước trong vắt, hắn mừng rỡ nên nhảy ùm xuống tắm.
Sau khi tắm xong Lâm Quân bước lên bờ, hắn cảm thấy cơ thể mình tràn đầy lực lượng, làn da hắn trắng nõn lạ thường, hắn soi mình vào nước rồi cười hắc hắc: làn da trắng trẻo, mũi cao, mắt sáng, hắc đây không phải là ta sao, hắc hắc không ngờ bố mày có ngày đẹp trai như thế này, hắc hắc hắc. hắn vừa nghĩ vừa nở nụ cười hèn mọn.
Tự sướng xong Lâm Quân bắt đầu đi giặt quần áo, giặt xong hắn đành đem phơi. Sau đó hắn tập luyện tiếp Dịch Cân Kinh 12 thức cuối. Cũng thông suốt như thế, hắn hoàn thành 12 thức cuối, bỗng hắn cảm giác trong người mình có một luồn khí, hắn cảm giác mình có thể điều khiển được nó. Lâm Quân dẫn dắt luồn khí đến tay mình, bỗng hắn cảm thấy một cảm giác đau đớn ở cánh tay ấy, Lâm Quân hoảng hồn, hắn điều khiển luồn khí đi chỗ khác, ặc luồn khí đi đến đâu thì chỗ đó đau đớn, Lâm Quân sợ quá đành điều khiển luồn khí trở lại cánh tay, Hắn thầm nghĩ: **, đành chịu đau tay vậy, nãy hoảng quá suýt nữa làm luồn khí chạy tới giữa 2 chân, ặc ặc may thật. Hắn thầm nghĩ thế.
Cơn đau kéo dài tầm 5 phút, Lâm Quân cả đầu chảy toàn mồ hôi lạnh, hắn kinh hoàng nghĩ: **, may mà có 5 phút không anh mày chắc cũng teo rồi, èo võ công quái gì mà cứ như tà công ấy, ** học nữa. Hắn bực tức thầm nghĩ.
Lâm Quân bực mình nên tìm cách phát tiết, hắn đấm đấm vào tảng đá bên cạnh, đột nhiên hắn cảm thấy kỳ lạ, một tay của hắn rát rát, còn một tay thì không sao, cái tay không sao chính là cái tay mà hắn vừa dẫn luồn khí vào đó, hắn ngạc nhiên đấm đấm cánh tay đó vào tảng đá vài lần nữa nhưng chẳng thấy gì, tuy là đấm rất nhẹ nhưng đáng lẽ phải đau đớn một ít chứ. Hắn thầm nghĩ thế nên cứ đấm ầm ầm. 1 phút rồi 2 phút hắn cũng chả thấy gì, còn tảng đá thì đã có một ít vết rạn nứt. “ Không lẽ luồn khí đó có tác dụng cường hoá cơ thể à, ặc không lẽ đúng thật, luyện võ gì cứ như hành xác ấy, thôi ** ** hành xác thì hành xác, vì tương lai con em chúng ta, ta đành hi sinh vậy “.
Lâm Quân nghĩ thế nên bắt đầu tập tiếp, lần này hắn chia luồn khí thành nhiều luồn nhỏ, tràn đi khắp thân thể của hắn, mới bắt đầu tuy rất đau nhưng từ từ hắn thấy cảm giác khá hơn trước, không còn đau đến mức nhe răng nhếch miệng nữa. Mỗi lần chịu qua đau đớn, hắn càng cảm thấy cơ thể mình mạnh hơn, mừng rỡ hắn tiếp tục hành xác chính mình.
Lâm Quân tập luyện hồn nhiên không để ý đến thời gian, đột nhiên có một giọng nói vang lên trong đầu hắn, đã hết giờ, mời ngài mau chóng thoát ra, nếu không ngài sẽ chết.
Tuy tập chưa đã nhưng Lâm Quân đành đưa ra suy nghĩ thoát ra, ầm một tiếng, hắn tỉnh dậy. Nhìn xung quanh thì trời vẫn còn chưa sáng, tên Đặng Tùng vẫn còn đang ngáy O O. Thấy thế Lâm Quân định ngủ tiếp nhưng tinh lực cứ tràn đầy làm hắn không sao ngủ được. Hắn đành rời giường sớm tiếp tục tập Dịch Cân Kinh.
Sau vô số lần hành xác thì Lâm Quân lả đi, hắn bắt đầu cảm thấy mệt mỏi và đói bụng, nhưng không có gì ăn nên hắn đành đi nằm tiếp.
Trằn trọc mãi không ngủ được Lâm Quân toát ra ý đùa dai. Hắc hắc 2 tiếng hắn chạy ra ngoài kiếm 1 tấm vải trắng, trùm lên đầu, theo trí nhớ trước kia của hắn thì thằng bạn của hắn rất sợ ma, nhiều lần hắn đã doạ bạn hắn suýt đái ra quần. Hắc hắc, không biết tên Đặng Tùng này sợ ma không nhỉ, hắc hắc hắc. Âm hiểm cười 2 tiếng hắn bắt đầu hành động.
Cạch, cạch, cạch. Đặng Tùng đang ngủ mê, đang mơ về những em gái xinh xắn thì chợt nghe thấy tiếng động lạ, hắn mở mắt ra thì không thấy gì cả, tất cả đều bình thường, Đặng Tùng tưởng mình nghe nhầm nên nhắm mắt ngủ tiếp.
Cạch, cạch, cạch, Tiếng động lạ tiếp tục vang lên, Đặng Tùng mở mắt ra, vẫn không thấy gì, hắn định nhắm mắt ngủ tiếp thì nghe thấy một tiếng nói: Trả cho ta…….. trả mắt cho ta……… khặc khặc khặc………… trả đây……. Ta muốn có mắt………khặc khặc.
Đặng Tùng sống lưng lạnh toát, hắn cứ niệm trong lòng: Nam mô a di đà phật, nam mô a di đà phật, bồ tát cứu con. Chợt hắn thấy có một bàn tay đập lên vai hắn, bàn tay khô quắt, chỉ còn da bọc xương, móng tay thì đỏ lòm, chợt hắn lạnh cả người, rồi ngất xỉu tại chỗ.
Ặc, xỉu rồi à, sao tên này nhát thế, ta còn chơi chưa đã nữa mà, còn nhiều trò đằng sau nữa mà, hắc hắc hắc. Lâm Quân lầm bầm nói, chợt Lâm Quân ngửi thấy một mùi khai nồng nặc, rõ rang là bốc lên từ người Đặng Tùng. Ặc ** đái dầm luôn à, thối chết ta. Bực mình Lâm Quân quay về chỗ ngủ của hắn.
Sáng hôm sau, khi Lâm Quân tỉnh dậy nhìn qua chỗ Đặng Tùng thấy hắn vẫn ngủ, Lâm Quân đành đi qua gọi hắn.
Câu đầu tiên tên Đặng Tùng nói là: người anh em, ngươi chưa bị ma ăn thịt hả?
Ặc, chỗ này có ma hả? Lâm Quân giả vờ sợt sệt nói
Hôm qua có mà, ta thấy rõ ràng, ta cứ tưởng bị nó ăn thịt rồi chứ.
Phải không đó, thế hôm qua người anh em thấy gì? Lâm Quân hỏi lại
Đặng Tùng nào dám nói mình bị ma doạ sợ nên hắn đành chém gió: hôm qua có một con quỷ dạ xoa mắt xanh mũi đỏ, tính ăn thịt chú mày, anh thấy thế nên ra đại chiến với nó 300 hiệp, cuối cùng cả 2 lưỡng bại câu thương, hắc chú phải cảm ơn anh đi, không thì chú bị nó ăn rồi đó. Đặng Tùng gương mặt đường đường chính chính nói
Ặc vậy em cảm ơn anh nhé, không có anh em treo rồi. Lâm Quân cười cười nói.
Ừ không có gì. Đặng Tùng gương mặt đương nhiên nói.
À, mà em thắc mắc, tại sao ở đây lại có mùi nước đái. Hăc hắc, dám chém gió với anh à, xem ngươi trả lời thế nào. Lâm Quân cười đểu nghĩ.
Đặng Tùng ngượng chín mặt nhưng vẫn chém gió nói: chú em không biết gì rồi, mùi này là mùi của con ma đó.
À, ra thế, em cứ tưởng anh đái chứ. Lâm Quân gương mặt tựa cười như không cười nói.
Ấy ấy chú em cứ nghĩ xấu anh không. Đặng Tùng xấu hổ đỏ mặt nói.
Hắc hắc, tên này thật là thú vị nhe, tối nay anh doạ tiếp, hắc hắc hắc.
Thiên Long Lệnh Bài Thiên Long Lệnh Bài - Ant