Reading well is one of the great pleasures that solitude can afford you.

Harold Bloom

 
 
 
 
 
Tác giả: Ant
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 195 - chưa đầy đủ
Phí download: 13 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 745 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 04:42:33 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 4: Ăn Mày Cũng Cần Phải Có Học Thức
hìn mọi người vừa hét vừa chạy, Lâm Quân rất là nghi hoặc, không lẽ ta giống zombie thế sao, bỗng hắn nhớ tới một chuyện tên này đáng lẽ phải chết rồi chứ nhỉ giờ sống lại cũng hơi giống zombie thật. Nghĩ thế hắn đành chạy đi chỗ khác.
Lâm Quân cất bước định đi bỗng nhiên 1 lượng tin tức khổng lồ tràn vào đầu hắn, thì ra đây là ký ức trước đây của tên ăn mày, đầu hắn đau váng đi, trước mắt hoa lên bỗng nhiên hắn gục xuống, ngất tại chỗ.
Đám người thấy hắn gục xuống nên cũng ngừng chạy, đứng yên đưa ánh mắt hiếu kỳ nhìn sang, họ quan sát kĩ mới thấy, tên này cũng không giống zombie lắm. Chợt trong đám người có một người lên tiếng:
_ Kì lạ, ta nhớ là tên ăn mày này buổi sáng mới bị chó dại cắn chết mà, không lẽ hắn không sao, hay là sức sống của hắn rất mạnh, chứ ta thấy hắn cũng không giống zombie lắm.
Một đám người nghe thế cũng ào ào đồng ý, một tên nói:
_ Vậy mà nãy thằng nào kêu làm bố mày sợ chết khiếp, hắc hắn không chết thì kệ hắn đi.
Nói xong tên này bước đi, mọi người thấy thế cũng dần dần tản đi hết, một tên ăn mày thôi, không cần phải quan tâm.
Lâm Quân cứ trơ trọi nằm đó, không biết đã qua bao lâu bỗng có một tên ăn mày đi ra, hảo tâm khiêng hắn đi. Tên đó lẩm bẩm:
_ Mk hôm nay bố mày phát thiện tâm một lần vậy, làm ăn mày cũng không dễ dàng gì.
Không biết đã qua bao lâu, Lâm Quân dần dần mở mắt ra, đập vào mắt là một ngôi miếu đổ nát, trước mặt hắn có một tượng phật Quan Âm Bồ Tát nhưng đã bị tàn phá gần hết, xung quanh gạch đổ lăng lóc, hắn nhìn trong góc còn có 1 cái lư hương bằng đá rất lớn nhưng bám đầy tro bụi, hắn thì nằm trên một cái bàn gỗ thô sơ, nằm rất là đau lưng nên hắn mới tỉnh dậy chứ nếu không hắn muốn nằm nghỉ thêm một chút.
Sau khi tiếp nhận hết trí nhớ của tên ăn mày này hắn mới biết tên này cũng tên là Lâm Quân 12 tuổi nhỏ hơn hắn 6 tuổi, lúc nhỏ cuộc sống của hắn cũng khá tốt nhưng từ lúc cha mẹ hắn mất đi, hắn một thân một mình, hắn quá yếu đuối nên đã bị người ta cướp hết tài sản và bị duổi ra đường làm ăn mày, lý do tên này chết cũng thực khôi hài.
Buổi sáng hắn ra đường tìm đồ ăn, bỗng thấy một cái bánh bao bị rớt, hắn chạy lại định cầm lên ăn thì không biết từ đâu có một con chó cực to nhảy ra, hắn đoán là con chó cũng muốn ăn nên đại chiến với con chó 300 hiệp, cuối cùng nhờ một thân lực lượng mà con chó đã đánh bại hắn, lúc con chó nhảy tới chỗ cái bánh bao, hắn không cam tâm nên vơ lấy một cây gậy chọc vào bi con chó, con chó tức giận quá nên cắn hắn một phát vào chân, ặc không may là con chó này bị dại nên tên ăn mày đành ôm hận về với vòng tay của chúa, ặc làm quỷ cũng làm quỷ đói chứ không no được.
Sau khi biết được ký ức của tên ăn mày Lâm Quân thầm than:
_ Ngươi thật là tội, yên tâm, ta đã lấy thân xác này của ngươi thì ta sẽ làm cho ngươi nổi tiếng khắp thiên hạ.
Lâm Quân còn biết được rằng thế giới này tên là Đại Địa Cầu, cơ bản giống Địa Cầu nơi hắn ở, có điều thế giới này lớn gấp 10 lần thế giới của hắn nên mới có tên là Đại Địa Cầu, nơi hắn đang đứng có tên là Việt Quốc, một quốc gia nhỏ nhoi trên thế giới. Lâm Quân còn biết được rằng con người ở đây có sức mạnh rất lớn, có thể học tập võ thuật, bản thân tên ăn mày không có khả năng học võ nên mới phải làm ăn mày, người bình thường ít ra cũng có 1 ít sức mạnh, cơ bản là mạnh gấp 10 lần người bình thường ở thế giới hắn sống. Thế giới này cũng ở năm 2013 nhưng vẫn ở trong thời kỳ cổ đại chứ không phải thời kỳ KH-KT. Nghe nói vào thời vua Tần Hoàng của nước Tung Quốc đã tìm ra cách nâng cao sức mạnh của con người nên từ đó chuyển sang nền văn minh Ma – Võ. Nghe nói ở phương Tây xa xôi con người ở đó học tập ma pháp và đấu khí.
Lúc nhỏ tên này có đọc ít sách nên mới biết trên thế giới này đẳng cấp của người học võ được chia thành 10 cấp cơ bản:
Cấp thấp võ sĩ gồm 3 cấp nhỏ, đây chỉ là mới nhập môn, họ chỉ có địa vị cao hơn người thường một chút, đa số người dân trên thế giới đều ở cấp độ này. Ở cấp này chỉ cần rèn luyện chăm chỉ là có thể tấn cấp dễ dàng.
_ Võ Binh: mạnh gấp 10 lần người thường, học rèn luyện thân thể. Phải làm thân thể khoẻ mạnh trước mới có thể rèn luyện tiếp về sau.
_ Võ Tốt: mạnh gấp 2 lần Võ Binh, học rèn luyện kinh mạch. Khai thông toàn bộ kinh mạnh để có thể thu nạp được những nguyên tố trong không khí. Tên ăn mày thì không có kinh mạnh từ nhỏ nên không học được bước này.
_ Võ Sĩ: mạnh gấp 2 lần Võ Tốt, học rèn luyện xương cốt. Xương cốt phải chắc chắn mới có thể chống đỡ được nguyên tố ở trong cơ thể, nếu không bị nguyên tố ăn mòn, người luyện võ sẽ mất hết xương, sống không bằng chết.
Cấp trung võ sĩ gồm 3 cấp nhỏ, lên đến đây, mới chân chính là người luyện võ, có sức mạnh hơn người, được hưởng rất nhiều đặc quyền, họ chiếm 10% dân số, là tầng lớp trung bình trong xã hội. Không phải ai cũng có thể lên được tới cấp độ này, ở cấp độ này phải hấp thu đủ nguyên tố mới có thể tấn cấp.
_ Võ Sư: mạnh gấp 10 lần Võ Sĩ, hút các nguyên tố tương ứng với cơ thể đễ cường hoá thân thể cũng như làm mạnh chính mình, cơ thể con người có các thuộc tính như Kim, Mộc, Thuỷ, Hoả, Thổ, và một số thuộc tính diễn sinh từ các thuộc tính trên như Phong, Lôi, Quang, Ám, Hoá Thạch, Nham Thạch, Băng, Sương Mù……...
_ Võ Tướng: Mạnh gấp 10 lần Võ Sư, đến đây mới bắt đầu học những chiêu thức tương ứng với nguyên tố trong cơ thể, có thể phát ra sức mạnh cực đại.
_ Võ Quân: Mạnh gấp 10 lần Võ Tướng, bước đầu câu thông với tự nhiên và tìm hiểu tự nhiên.
Cấp cao võ sĩ gồm 3 cấp nhỏ, lên đến cấp độ này tấn cấp sẽ phi thường khó khăn, không những cần hấp nạp đủ nguyên tố mà còn phải lĩnh ngộ được tự nhiên, nếu lĩnh ngộ tốt có thể diễn sinh ra những thuộc tính mới như Thuỷ sinh Mộc, Mộc sinh Hoả, Hoả sinh Thổ ……… Số người ở cấp độ này chỉ chiếm 1% tổng dân số, thuộc tầng lớp cao, thường thường là bá chủ một phương.
_ Đại Địa võ sỉ: Mạnh gấp 100 lần Võ Quân, có thể hít thở hoặc sống trong đất, cơ bản thông hiểu được sức mạnh của tự nhiên.
_ Hải Dương võ sĩ: không thể so sánh với Đại Địa võ sĩ, có thể chiến đấu trong nước, hít thở được như cá, đã diễn sinh được một thuộc tính.
_ Thiên Không Võ Sĩ: không thể so sánh với Hải Dương võ sĩ, có thể bay, đã hiểu được tự nhiên, đạt đến trình độ thiên nhân hợp nhất.
Trên cao cấp võ sĩ là Võ Thánh, cơ bản tên ăn mày không biết, chỉ chiếm 0,1 % tổng dân số.
Trên Võ Thánh có một cấp độ là Võ Thần, nhưng chỉ nghe nói có trong truyền thuyết.
Lâm Quân đang suy tư xuất thần bỗng có một giọng nói vang lên:
_ Tỉnh rồi à.? Ăn chút gì đi.
Lâm Quân quay lại thì thấy một tên ăn mày đang đứng đó, cũng tầm tuổi hắn, tay cầm 1 cái bánh bao đã cứng ngắc đưa đưa sang. Lâm Quân rất cảm động bỗng thấy trong bụng đói đói cầm cái bánh bao của hắn ăn luôn. Cái bánh bao cứng ngắc, hôi hám nhưng Lâm Quân cảm giác ăn rất ngon, trên mặt hắn đã rơi nước mặt từ bao giờ. Rất lâu rồi chưa có người nào tốt với hắn như thế. Từ lúc cha mẹ hắn mất đi hắn chưa bao giờ có cảm giác như thế.
Ăn xong Lâm Quân nói:
_ Cảm ơn người anh em đã cứu tôi, xin hỏi tên người anh em là gì?
_ À ta xin tự giới thiệu, đi không đổi tên, ngồi không đổi họ, ta tên là Đặng Tùng, tuy ta làm ăn mày nhưng ta cũng có phong cách của một tên ăn mày văn minh lịch sự, thấy chú em ngất giữa đường nên anh phát thiện tâm cứu giúp, ài ăn mày cũng không dễ dàng gì.
Tên ăn mày dương dương tự đắc nói.
_ Ặc Đặng Tùng, tên này sao mình nghe quen quen, đợi đã hình như thằng này mình gặp ở đâu rồi thì phải, ặc nhớ ra rồi, hình như mình có 1 thằng bạn cũng giống tên này, không lẽ trùng hợp vậy sao?
Lâm Quân nghi hoặc nhưng miệng thì cười nói:
_ À tôi tên Lâm Quân, cảm ơn người anh em nhé.
_ Hắc hắc vậy được rồi, haiz, anh em mình giống nhau nên anh mới cứu chú.
Tên ăn mày thương cảm nói.
Lâm Quân tính trả lời thì nhìn thấy tay chân Đặng Tùng rất kỳ lạ, chân thì có vẻ như bị bệnh gì đó, mủ chảy ra phát ớn, tay thì giống như gãy rồi nhưng mà rõ rang nãy thằng này đưa bánh bao mình bằng cái tay đó mà, rõ ràng thằng này cũng đang đứng như chưa có chuyện gì xảy ra. Tay thằng này cầm 1 cây gậy, trên đầu đội cái mũ nhìn hài hài, mặt mày thì chảy máu tùm lum, 2 con mắt bị che lại giống như người mù. Tò mò Lâm Quân mới hỏi:
_ Ách ông anh, tay chân với mặt ông anh bị sao thế.
_ Hắc chú khờ quá, thời buổi này ăn mày rất khó khăn, phải giả thương tích người ta mới cho tiền, chân thì anh làm giả bị bỏng, tay thì giả gãy, mắt giả mù, mặt thì anh trét ít máu heo vào hắc hắc hắc.
Đặng Tùng vừa cười ti tiện vừa nói.
Ặc thật là inh, thì ra có cách ăn mày như thế sao? Lâm Quân vẫn tò mò nên hỏi:
_ thế anh cầm cây gậy làm gì?
_ À cây gậy của anh mày có 1 cái tên rất vang dội “ Đả Cẩu Bổng “ hay có thể gọi là “ Gậy Đánh Chó “ hắc hắc, ăn mày có 1 kẻ thù tự nhiên đó là cẩu nên phải xài gậy này để đập những con cẩu tranh thức ăn với mình.
Đặng Tùng vừa cười vừa giải thích.
Ặc thú thật đây là tên ăn mày phong cách nhất mà Lâm Quân từng gặp, biết giả dạng lừa đảo lòng tốt của người ta, thật đúng với câu nói: " làm ăn mày cũng phải có học thức mới khá lên được ".
Sau đó 2 người không nói chuyện với nhau, Lâm Quân còn mệt nên đành đi ngủ, bỗng hắn nhớ tới một việc là mình nên vào xem thế giới Thiên Long Bát Bộ coi xem như thế nào. Hắn đưa ra suy nghĩ vào thế giới Thiên Long Bát Bộ, đột nhiên trước mắt hắn tối sầm lại sau đó sáng lên, bỗng có 1 giọng nói máy móc vang lên: " Bạn đưa ra yêu cầu vào thế giới Thiên Long Bát Bộ, mời đưa ra mật khẩu ".
Lâm Quân nhớ đến lời Đèn Thần nên nói: " anh thần đèn đẹp trai khoai to ".
_ Mật khẩu thích hợp, còn 10s bạn sẽ được đưa vào thế giới Thiên Long Bát Bộ, 10 9 8 7 6 5………….2 1 0. Bắt đầu vào.
Giọng nói máy móc lại vang lên, Lâm Quân Thấy trước mắt tối đi.
Thiên Long Lệnh Bài Thiên Long Lệnh Bài - Ant