Good as it is to inherit a library, it is better to collect one.

Augustine Birrell, Obiter Dicta, "Book Buying"

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 58
Phí download: 7 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 409 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 06:16:52 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 44
ãnh Lăng Duệ tắm xong, vừa cầm khăn lau tóc vừa vào phòng ngủ, thấy mỗ yêu tinh cư nhiên không nằm chơi máy tính trên giường mà ngoan ngoãn nằm, cuộn mình kín kẽ tựa như con tằm, chỉ lộ ra cái đầu.
Bé thấy Lãnh Lăng Duệ, liền cười nói: “ Duệ Duệ, tắm xong rồi?”
Lãnh Lăng Duệ bị mạc danh kì diệu hỏi vậy, nghĩ không biết đứa nhóc này lại điên khùng cái gì rồi, chẳng để ý đến mỗ yêu nữa, cầm khăn mặt đi tới cái bàn, nhấn enter, quả nhiên màn hình máy tính lại sáng lên.
“ Nói bao nhiêu lần rồi, trước khi ngủ phải tắt máy!”
Lãnh Kỉ Kỉ bĩu môi, lại rúc vào trong chăn, ngoan ngoãn gật đầu: “ ừa.”
Lãnh lăng Duệ ngồi bên giường lau đầu tiếp, không chút để ý hỏi: “ sao hôm nay không chơi máy tính, chui vào chăn sớm thế?”
“ a`h…” Mỗ Yêu tinh rúc lại gần Lãnh Lăng Duệ, chẳng hiểu sao lớn rồi bé lại càng thích dựa giẫm vào Chủ nhà nhà mình, muốn gần gũi hắn thêm nữa.
Lãnh Lăng Duệ thấy có chút kì quái, nhìn bé con mấp máy dịch tới gần mình: “ sao vậy?”
“ Bị rét, vào chăn nằm cho ấm…”. Lãnh Kỉ Kỉ dịch lại gần tới chỗ Lãnh Lăng Duệ ngồi, cọ cọ, sau đó cười hì hì nói: “ Duệ Duệ, ta khám phá ra càng gần ngươi sẽ càng thấy ấm áp! Ôi chao!”
“……” Lãnh Lăng Duệ không nói gì.
Thấy tóc cũng gần khô rồi, Lãnh Lăng Duệ với tay tắt đèn, sau đó đứng dậy định cất khăn ướt vào phòng tắm, đi tới cửa liền tiện tay tắt đèn trước cửa phòng.
Hắn vừa mới bước được 1 chân ra khỏi cửa, Lãnh Kỉ Kỉ ngay lập tức lật chăn lên, nhảy khỏi giường.
“ làm gì?”. Lãnh Lăng Duệ nghe thấy động tĩnh, quay đầu lại, nhíu mày nhìn mỗ yêu tinh đi dép lê đuổi theo mình.
“ ah! đi WC..”
“……” Lãnh Lăng Duệ méo miệng, nhìn mỗ yêu tinh rúm ró trong bộ áo ngủ mỏng manh, liền túm bé tới gần, dắt nhanh tới phòng tắm.
Vốn thấy hơi lạnh khi chui ra khỏi chăn, nhưng khi tay được Lãnh Lăng Duệ cầm, liền cảm thấy độ ấm truyền tới từ nơi đó, tuy chỉ có 1 chỗ, nhưng tựa hồ toàn thân đều không cảm thấy lạnh.
Lãnh Kỉ Kỉ không nhịn được, giật giật bàn tay Lãnh Lăng Duệ nắm, nói: “ Duệ Duệ, sao ngươi ấm vậy?”
Sao lại có vấn đề này?! Lãnh Lăng Duệ cảm thấy tư duy của mỗ yêu thực quỷ dị, liền thuận miệng trả lời: “ không biết.”
Bật đèn phòng tắm lên, Lãnh Lăng Duệ ném khăn vào túi đựng cạnh cửa, mỗ yêu tinh đã buông tay hắn ra, nhảy tót vào.
Không nhìn tấm lưng kia, Lãnh Lăng Duệ tự giác xoay người, đưa lưng về phía cửa phòng tắm nói: “ ta về phòng trước, ngươi nhanh lên, bên ngoài lạnh.”
Còn chưa kịp nhấc chân, chợt nghe thấy Lãnh Kỉ Kỉ vội vàng mở miệng: “ Nha ~ Duệ Duệ, chờ ta! ~~”
“………” Mấy tuổi rồi! đi WC còn muốn người đi cùng?! trong chớp mắt, Lãnh Lăng Duệ quả thực muốn xoay người đánh mông mỗ yêu tinh. Tuy Lãnh Kỉ Kỉ trưởng thành rồi nhưng Lãnh Lăng Duệ phát hiện, xúc cảm khi đánh mông vẫn không khác nhiều, như trước khiến ngươi ta dễ dàng bị nghiện.
Bất quá, không chờ hắn nghĩ nhiều, phía sau liền truyền đến tiếng nước…
“……..”Biểu tình trên mặt Lãnh lăng Duệ vô cùng cứng ngắc.
Trong chốc lát, tiếng nước chảy biến thành tiếng xả nước, sau đó là tiếng dẹp lê loạch xoạch, sau đó vang lên tiếng nước đánh lên thành chậu rửa tay.
Lãnh Lăng Duệ vẫn cứng đờ người, quay lưng với cửa phòng tắm, nhưng chỉ cần nghe thanh âm là biết mỗ yêu tinh đang làm cái gì, ví dụ như giờ hắn đang lấy khăn lau tay.
Tiếng bước chân tới gần, 1 bàn tay bắt lấy tay của mình. Lãnh Lăng Duệ đơ 1 chút, không cần nhìn người bên cạnh, liền lập tức túm lấy kéo đến phòng ngủ, vừa đi vừa nhịn không được hỏi: “ sao tay lại lạnh như vậy?!”
“vừa rồi rửa tay a ~~”. Lãnh Kỉ Kỉ trả lời, nghĩ việc này còn phải hỏi sao? Duệ Duệ cũng trở nên ngốc…
“……” Lãnh Lăng Duệ hiển nhiên cũng phát hiện mình hỏi 1 câu rất ngu, liền không nói gì nữa, vào đến phòng ngủ liền buông tay ra.
Mỗ yêu tinh nhanh chóng nhảy lên giường, chui vào chăn
Lãnh Lăng Duệ thấy vậy, nhíu mày giáo huấn: “ đừng nhảy lên giường, bị vướng vào chăn, ngã thì làm sao?”
Mỗ yêu tinh cuộn trong chăn ấm, rầm rì 2 tiếng, nói: “ Duệ Duệ, đừng suốt ngày giáo huấn người…”
“ Ngụy biện cái gì..?! sai phải bị mắng!”. Lãnh Lăng Duệ đi tới bên giường, xốc chăn lên chui vào.
“Nhưng mỗi khi ngươi mắng người thường cau mày lại, tuy rất đẹp trai, nhưng nhanh lão hóa đó ~~”
“ Ngươi lên mạng cả ngày xem cái vớ vẩn gì vậy?! “ Lãnh Lăng Duệ lườm bé 1 cái, kéo chăn phủ kín lấy cả 2 người.
“Ngươi xem ngươi xem, lại nhíu.” Lãnh kỉ kỉ mở to mắt, vẻ mặt nghiêm túc nói, còn giãy giụa khỏi ổ chăn kin bưng, vươn tay sờ lên mi tâm Lãnh Lăng Duệ, sau đó cười hì hì xoa xoa.
Lãnh Lăng Duệ cứng đờ vì động tác của mỗ yêu tinh, nhìn đến nụ cười ngây ngô của người nào đó, lại bất đắc dĩ thở dài, cầm lấy bàn tay sờ loạn trên trán mình xuống, nhồi vào trong chăn, cố gắng hạ thanh âm xuống, nói: “ Đừng nghịch nữa.. ngủ!”
Thiên Hàng Yêu Nghiệt Thiên Hàng Yêu Nghiệt - Hàn Thủy Mặc Nha