Hầu hết những thành quả quan trọng trên đời đều được tạo ra bởi những người dù chẳng còn chút hy vọng nào nhưng vẫn kiên trì theo đuổi điều mình mong ước.

Dale Carnegie

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 108 - chưa đầy đủ
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 568 / 3
Cập nhật: 2017-09-25 00:28:15 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.4 - Chương 65: U Cảnh Hoàng Tuyền
D của nick nhỏ được đặt bừa là Y Nhiên.
Bởi vì vẫn đi theo Phi Tử làm nhiệm vụ hằng ngày, bình thường quần áo đưa đến tay, kinh nghiệm được hưởng ké, chưa bao giờ xuống ngựa. Vì vậy bạn có thể tưởng tượng được trang bị của nick này tệ hại đến cỡ nào.
Lúc đứng ở cửa phó bản Hoàng Tuyền, tôi ngồi trước máy vi tính cũng cảm thấy đỏ mặt. Trong đội tăng thêm một số nick, đây là phó bản có độ khó cao cho phép mười người đi vào một lần, những nick dưới cấp 60 rất khó đi qua. Huống chi…. được đại thần đứng đầu bảng xếp hạng dẫn đi phó bản, bất cứ nick nào cũng giơ hai tay cộng thêm hai chân vui mừng thôi.
Trong vòng hai phút, đội ngũ này từ hai người chúng tôi lên đến đầy mười người. Chiến sĩ khiên to kiếm dài, một thân vàng rực, cánh đỏ sau lưng tỏa sáng như mộng ảo, một mình đứng trước mặt NPC xin vào phó bản trầm mặc và cô độc.
Bên cạnh là những dòng chữ màu trắng kênh phụ cận không ngừng nhảy lên.
[Phụ cận] Thái Thái: Đó là Vô Ngạn sao?
[Phụ cận] Vương Thụ: Hình như vậy… cũng là chiến sĩ thiên cơ.
[Phụ cận] Hầu Niên Mã Nguyệt: Chính là Vô Ngạn mãn cấp đứng đầu của chúng ta à?
[Phụ cận] Trật Tự Đô Thị: Hình như không có nghe đến Vô Ngạn khác, có điều hiếm khi thấy anh ta tự mình dẫn nhiều người Ẩm Huyết Minh như vậy. Bình thường anh ta cũng chỉ dẫn đội đi mấy phó bản khó khăn như Kiến Mộc thôi.
[Phụ cận] Trật Tự Đô Thị Trung Quốc: Không thể tin được…
Tán gẫu nhảy đầy cả màn ảnh, có điều là nhân vật chính trong câu truyện lại không có phản ứng.
Hệ thống: Thành công mở ra U Cảnh Hoàng Tuyền.
Tôi bấm vào phó bản, hình ảnh đá truyền tống quen thuộc, giống như thời gian quay ngược, trở lại hai năm trước khi chúng tôi lần đầu thách thứ với phó bản này.
Khi đó bao giờ cũng không giết được Thảo Đóa Đóa hồi sinh, cho nên cắn răng đánh lần nữa. Sau đó bị nó triệu hồi quái nhỏ ra đánh đến răng rụng đầy đất. Tôi còn nhớ đến chúng tôi phí hết tâm huyết đánh Thảo Đóa Đóa đến cạn máu, lại thấy nó hồi lại đầy máu, cả đội đều mắng chửi WY từ trên xuống dưới. (WY là Operator của trò chơi Thiên Hạ 2)
Sau đó một đám thương binh tàn tướng đánh bại được Thảo Đóa Đóa nhưng lại gặp phải đến Boss tiếp theo. Con Boss này không có sức tấn công cao, nhưng nó có một bầy thuộc hạ trung thành lại cam tâm bán mình (khụ, tiểu quái được triệu hồi ra sẽ tự nổ). Khi đám chúng tôi mặt mũi lấm lem bò dậy, cuối cùng cũng có người bắt đầu “thăm hỏi” WY.
Sau đó cuối cùng cũng qua, boss cuối Vô Thường của phó bản cũng không khó lắm. Nó gọi ra mấy quái nhỏ cũng không biến thái bằng mấy con trước, Con Rối kêu là khổ tận cam lai.
Nhắc đến lại buồn cười, tôi theo chân bọn họ vào Hoàng Tuyền vô số lần nhưng chưa từng có trâu xuất hiện lần nào. Ẩm Huyết Minh từng lưu truyền câu nói: Phi Tử ra tay, Hoàng Tuyền không trâu. (Trâu: là một con quái được boss Vô Thường nuôi trong nhà, sức tấn công rất mạnh, nhưng sẽ rơi trang bị tốt.)
Sau đó cấp bậc dần dần cao, điểm kinh nghiệm càng ngày càng chậm, tôi liền không thể nào vào phó bản nữa. Cho nên càng không săn được trâu. Nói không sợ bạn cười chứ tôi cấp 69 sắp 70 mà cho đến bây giờ vẫn chứ từng thấy một lần trâu xuất hiện. WY thật là hãnh diện.
Đi vào Hoàng Tuyền, vừa lúc hiện ra bên cạnh Hồi Đầu Vô Ngạn, trong đội phần lớn là nick cấp 60, tôi cũng chỉ là đi theo hưởng kinh nghiệm thôi.
Tôi rất hiếm khi được hưởng thụ đãi ngộ của nick nhỏ. Hôm nay liền cưỡi ngựa, đi theo sau nick lớn, chỉ cần giữ khoảng cách có thể được chia đồ lại không bị quái đánh đến là ổn.
Lúc đánh con quái đầu tiên, cuối cùng mọi người đều biết đây chính là Hồi Đầu Vô Ngạn.
Trong bảng thống kê số liệu phó bản, sức tấn công của anh cao đến dọa người.
Kênh tổ đội vẫn ríu rít suốt quãng đường, anh chỉ đi phía trước, gánh vác toàn bộ quái, không ngừng kéo quái về một chỗ giết chết hết.
Cho nên cảm giác đã lâu nay lại về, đi theo phía sau anh luôn khiến cho người khác cảm thấy an toàn. Đúng vậy, an toàn. Cảm giác dù là Boss mạnh nhất cũng tuyệt đối không thể làm tổn thương đến người phía sau anh.
Tôi vẫn luôn nghĩ có thể đây là nguyên nhân tôi quyến luyến nhân vật chiến sĩ thiên cơ này như vậy. Nhưng mà…. người chắn phía trước thì sao? Ai sẽ khiến anh cảm thấy an toàn?
Nhìn chiến sĩ phía trước bị quái bu lại cao như một gò đất, bốn chữ Hồi Đầu Vô Ngạn bị chìm vào giữa đống quái màu đỏ. Anh luôn trầm mặc khiến người ta không nhìn ra suy nghĩ trong lòng của chủ thế lực Ẩm Huyết Minh. Trong nháy mắt, tôi cảm thấy ngẩn ngơ.
Thiên Hạ Đệ Nhị Thiên Hạ Đệ Nhị - Nhất Độ Quân Hoa