Books are the quietest and most constant of friends; they are the most accessible and wisest of counselors, and the most patient of teachers.

Charles W. Eliot

 
 
 
 
 
Thể loại: Ngôn Tình
Biên tập: Nguyễn Hà An
Upload bìa: Nguyễn Hà An
Số chương: 498 - chưa đầy đủ
Phí download: 19 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2237 / 17
Cập nhật: 2017-02-10 13:51:50 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 101.4
iều Nam đang oán thầm, thì nghe được trên đỉnh đầu giọng nói âm trầm truyền đến.
“Nếu như nàng không uống, lập tức đem nàng ném ra vô tình cốc cho ta.”
“Tiểu thư?” Mạc Sầu thấy tiểu thư chủ ý đã định, cũng không dám nói thêm cái gì, sữa dê thì sữa dê đi.
Mà Kiều Nam chỉ nghĩ đến nó đã muốn ói ra, khuôn mặt nhỏ nhắn sợ đến trắng bệch, đáng tiếc người nào đó trong lòng hiện lên khoái ý, vươn tay nhéo gò má trên mặt của nàng, đắc ý mở miệng: “Ta nhất định phải đem bảo bối nuôi đến mập mạp trắng trẻo.”
Thanh âm kia miễn là có bao nhiêu ác liệt, Kiều Nam toàn thân nổi lên một trận rùng mình, trong lòng thật lạnh lẽo.
“Làm cho Mạc Ưu xuất cốc, mua sữa dê tức khắc trở về, mỗi ngày cho tiểu thư nhỏ uống một chút sữa dê ” Thanh Dao ra lệnh một tiếng, việc này thành kết cục đã định, Mạc Sầu lập tức lĩnh mệnh đi ra ngoài phân phó Mạc Ưu xuất cốc, bọn hắn bây giờ xuất cốc, khá tự do, ai có thể làm được gì bọn hắn.
Bên trong gian phòng, rất yên tĩnh, Mộc Thanh Dao nhìn đứa bé trên giường, chậm rãi thu tay, bình tĩnh nhìn nó, mở miệng gằng từng chữ một.
“Kiều Nam, ngươi tại sao lại muốn theo ta? Chẳng lẽ ngươi không thể một lần nữa đầu thai tới nhà người khác sao? Không nên đầu thai đến nhà của ta, chẳng lẽ ngươi không biết ta thấy được ngươi trong lòng sẽ khó chịu sao?”
Đứa bé viền mắt đỏ đỏ, có giọt nước mắt nhẹ nhàng lăn xuống, thật muốn nói cho nàng biết, những thống khổ mà mình phải chịu so với nàng không hề ít hơn, một đứa bé sau khi sống lại, thường xuyên khóc ba ngày hồn phách đã quy thiên,kỳ thực cũng rất thống khổ, thế nhưng đáy lòng có một tâm nguyện, thì không có biện pháp an tâm mà đầu thai, bởi vì bản thân rất muốn nhìn thấy nàng được hạnh phúc, được vui vẻ.
Nhưng hiện tại xem ra, nàng ấy không vui, bởi vì rõ ràng đã sinh con, nhưng người khác lại gọi nàng là tiểu thư, điều này nói rõ cái gì?
Nghĩ vậy, Kiều Nam trong lòng lại thở dài, nàng thầm mong nàng ấy hạnh phúc a, đây là mình nợ nàng…
“Tiểu thư, ta đã phân phó Mạc Ưu đi rồi” Mạc Sầu bước vào, Mộc Thanh Dao thu hồi tầm mắt, nhàn nhạt mở miệng: “Sau này hãy gọi nàng là Tiểu Ngư nhi đi, Mộc Tiểu Ngư.”
“Tiểu Ngư nhi?” Mạc Sầu kêu lên một tiếng, tên này thật là có chút thuận miệng, nhưng mà một nữ hài tử lại gọi tên như vậy, tựa hồ không tốt.
Mộc Thanh Dao phất phất tay, không nhìn tới mặt đứa bé nữa, mệt mỏi rã rời nhắm mắt lại.
“Ta mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi một chút…”
Mà Tiểu Ngư nhi thì vẻ mặt mừng rỡ, nguyên lai Tô Trần còn nhớ rõ nàng thích các loại cá, trước đây nàng không chỉ một lần nói với nàng ấy, mình thật muốn làm một con cá tự do tự tại, có thể tuỳ ý ngao du ở trong biển rộng, hiện tại nàng quả nhiên đã trở thành một Tiểu Ngư nhi.
Tiểu Ngư nhi ở trong lòng âm thầm suy nghĩ, sau này nếu ai dám khi dễ Tô Trần, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho hắn, tuy rằng ta không có nhiều năng lực lắm, nhưng ta là Kiều Nam, làm mấy thứ binh khí, đạn dược vẫn là sở trường của ta, nếu như ai dám lấn trên đầu Tô Trần, ta nhất định sẽ nổ hắn một manh giáp cũng không để lại.
“Tiểu Ngư nhi, chúng ta đi ra ngoài đi, để cho tiểu thư nghỉ ngơi một chút.”
Mạc Sầu đem Tiểu Ngư nhi ôm ra ngoài, trắng trợn tuyên dương tên của nàng, người trong cốc lập tức cũng biết tên của nàng là Tiểu Ngư nhi, tất cả mọi người nói tên này dễ nghe, có một loại cảm giác khoan khoái vui vẻ.
Tiểu Ngư nhi, tuy rằng tên rất dễ nghe, thế nhưng cái người mẫu thân kia sau một ngày lòng tốt nổi lên đặt tên cho nàng đến giờ, thì những ngày tai nạn của nàng đã bắt đầu.
Trước tiên là một ngày ba bữa bột gạo đổi thành sữa dê, làm cho nàng ói xong lại uống, uống xong lại ói, mà vị mẫu thân ruột thịt kia, ở bên cạnh nở nụ cười dịu dàng nỗ lực đổ thêm dầu vào lửa.
“Tiểu Ngư nhi, uống nhiều một chút, như vậy mới có thể lớn lên khoẻ mạnh.”
Tất cả mọi người thấy bộ dạng mẫu thân này của nàng đều rất cảm động, rốt cuộc cũng vẫn yêu thương đứa nhỏ của mình, chỉ có Mạc Sầu là biết chủ tử ác liệt, trải qua mấy ngày nay ở chung, nàng biết, nguyên lai Tiểu Ngư nhi không thích uống sữa dê, không, phải nói là sợ muốn chết, nhưng chủ tử hết lần này tới lần khác bắt nàng ta phải uống một chút cơ hội nhổ đi cũng không có.
Thân thể nho nhỏ của nàng, bây giờ từ dạ dày đến toàn bộ thân mình toàn là một mùi tanh của dê, làm hại những người thích ôm nàng, không ai dám đến gần.
Bất quá điều này cũng chưa phải là tệ nhất, mỗi sáng sớm, vị mẫu thân nào đó còn cầm theo một cái bao vải đen, lấm la lấm lét bắt một con chuột đến hù Tiểu Ngư nhi, bởi vậy mỗi ngày ở trong cốc đô sẽ truyền đến từng tiếng từng tiếng thét chói tai, lỗ tai của mọi người đều bị hành hạ, nên không khỏi đồng tình và thương cảm sâu sắc cho Tiểu Ngư nhi, nàng mới sinh ra không được một tháng, liền bị mẫu thân hãm hại rồi.
Mà người nào đó còn có lời thề son sắt tuyên bố với người bên ngoài, đây là huấn luyện hô hấp của nàng, như vậy sau này nàng mới có thân thể khỏe mạnh, ăn vô cùng khoẻ.
Tuy rằng không ai hiểu lời nói của nàng, vì sao gọi là luyện tập hô hấp, vì sao la hét như thế sẽ ăn khoẻ chứ, bất quá Tiểu Ngư nhi sợ đến sắc mặt trắng bệch, hoa dung thất sắc, đây mới chính là điều tệ nhất, mặc dù có rất nhiều người đồng tình, mọi người cũng không tiện can thiệp.
Tiểu Ngư nhi dường như cùng tiểu hài tử khác một điểm cũng không giống, tỷ như trẻ con vừa sinh ra đâu biết sợ là gì chứ, mà nàng thì gào thét đến khoa trương, tỷ như, lúc uống sữa dê, mặt mũi nhăn lại, vẻ mặt chán ghét.
Nói chung bởi vì có thêm Tiểu Ngư nhi cùng Mộc Thanh Dao, nên toàn bộ vô tình cốc đã náo nhiệt nhiều lắm, bây giờ cảnh tượng là một mảnh sinh khí bừng bừng, nếu là có một ngày không nghe thấy tiếng người kêu, thật có chút không quen, thật không biết nếu sau này hai người không còn ở tại trong cốc, thì mọi người làm sao qua ngày nữa.
Mộc Thanh Dao vốn còn muốn lấy nhiều trò chỉnh Tiểu Ngư nhi nữa, bởi vì Tiểu Ngư nhi kiếp trước là bạn tốt của nàng, rất nhiều chuyện nàng ta sợ hãi chán ghét, nàng đều rõ như lòng bàn tay, nên chuyên đem những thứ nàng ta sợ hãi để doạ, bởi vì hiện tại nàng ấy không có cách nào nói chuyện, tay chân cũng khống chế không được, chỉ có thể mặc nàng làm xằng làm bậy.
Nhưng mà, rất nhanh Thanh Dao liền không thời gian đi trêu chọc Tiểu Ngư nhi, bởi vì trong cốc có một khách không mời mà đến.
Vô tình cốc, bên ngoài có đào hoa lâm, còn có nhiều hồ sen, nhưng mà vị khách không mời mà đến này quả nhiên dẫn một đám người xông vào được, chứng tỏ hắn am hiểu sâu trận pháp bên ngoài ao đầm này, thật là một kẻ lợi hại.
Nhưng tuy rằng đã xuyên qua mấy hồ sen, nhưng vào không được đào hoa lâm, trong rừng đào, chẳng những có trận pháp, hơn nữa còn có khói độc, quan trọng nhất là Vô Tình ở đào hoa lâm đánh đàn, chỉ cần hắn ở đào hoa lâm, không ai có thể xông vào, vì trận pháp kia là do tiếng đàn của hắn thanh thao túng, người ngoài căn bản là không biết chân tướng bên trong.
Mộc Thanh Dao đang ở trong phòng đùa với Tiểu Ngư nhi, còn có hai ngày nữa là nàng liền đầy tháng, Tiểu Ngư nhi lớn lên càng ngày càng đáng yêu.
Hai ngày sau, thì nàng bắt đầu tu luyện cầm phổ, hi vọng mau chóng tập võ, đến lúc đó sẽ không chịu người ta khống chế, Thanh Dao chậm rãi nở nụ cười.
Lúc này, cửa phòng vang lên thanh âm, Mạc Ưu vọt vào, vẻ mặt lo lắng.
“Tiểu thư, có người xông vào trong cốc.”
“Nha, Vô Tình sẽ không tùy tiện để cho người ta đi vào ” Thanh Dao không quá lưu ý đến, vẻ mặt như có điều suy nghĩ, nàng đang nghĩ, mặc dù có cầm phổ, thế nhưng nàng không có một cây đàn tốt, đây thật là chuyện làm người đau đầu, những cây đàn bình thường chỉ sợ đàn không ra uy lực của cầm ma.
“Công tử ở trong rừng bày trận pháp, những người đó sau khi tiến vào, toàn bộ bị đánh xỉu, công tử sai người đem bọn họ quăng xuống ao đầm, ta thật vất vả mới cầu được hắn bỏ qua cho những người đó.”
“Buông tha bọn họ…” Mộc Thanh Dao nhíu mài, ánh mắt hiện lên những mũi nhọn lạnh lẽo sắc bén, Mạc Ưu làm như thế, chứng tỏ những kẻ đó là người mà các nàng quen thuộc, đáy lòng bỗng dấy lên bất an, là ai?
Thiên Giới Hoàng Hậu Thiên Giới Hoàng Hậu - Ngô Tiếu Tiếu Thiên Giới Hoàng Hậu