Where the sacred laws of honour are once invaded, love makes the easier conquest.

Addison

 
 
 
 
 
Thể loại: Ngôn Tình
Biên tập: Nguyễn Hà An
Upload bìa: Nguyễn Hà An
Số chương: 498 - chưa đầy đủ
Phí download: 19 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2237 / 17
Cập nhật: 2017-02-10 13:51:50 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 93: Cứu Người, Cung Tâm Sách
uối mùa thu, thời tiết càng thêm giá lạnh.
Cuồng phong gào thét, cành khô đong đưa, sàn sạt cuồn cuộn thổi rơi những tàn lá, xoay tròn rồi rơi xuống.
Trời u u ám ám, bao phủ toàn bộ tẩm cung.
Mộc Thanh Dao tay đang cầm ấm lô, đứng ở trước bệ cửa sổ, yên lặng nhìn cảnh vật bên ngoài, xuyên thấu qua cửa sổ để mở, gió lạnh thổi phật vào bên trong, giá rét thẩm thấu vào da thịt, trong tẩm cung lạnh đến thấu xương.
Mạc Sầu một bên đóng cửa sổ một bên kêu lên: “Nương nương, vào trong đi, quá lạnh.”
Mộc Thanh Dao khẽ thở dài một cái, mùa đông cuối cùng cũng đã tới, trong bóng đêm, cơn gió phần phật thổi qua, bầu trời lại đổ tuyết, tuyết trắng như hoa mai trong gió, lơ lửng trên không trung rồi rơi hết xuống mặt đất, sau đó lại cuồn cuộn bay lên, lại hạ xuống, nơi nơi bao phủ một mảnh thê lương, sau khi vươn tay đóng kỹ cửa sổ.
“Bên ngoài tuyết rơi.”
“Đúng vậy, bất tri bất giác mà đã tiến cung được bốn tháng rồi, trời cũng lạnh, sáng sớm ngày mai nương nương phải mặc y phục nhiều thêm một tí, sau khi tuyết rơi xong thì đi thưởng mai, thật không ngờ, trong Phượng Loan cung có vài gốc cây mai, hai ngày trước nô tỳ đã nhìn thấy chúng nó nỡ ra mấy nụ hoa, một đêm gió thổi mạnh như vậy, hàn mai kia nhất định đã nỡ rộ.”
“Tốt, ngày mai chúng ta đi thưởng mai, ” Mộc Thanh Dao tán thành gật đầu, cả người đi tới trước giường lớn, Mai Tâm tiến lên một bước cởi áo khoát màu trắng trên người nàng xuống.
Đúng lúc này, một trận gió lạnh cuốn theo hoa tuyết bay vào trong, cánh cửa sổ trong nháy mắt bị người ta mở toang, vài đạo thân ảnh nhanh chóng phi thân đi vào, Mộc Thanh Dao thân hình vừa lui, nhanh chóng kéo Mai Tâm lùi về bên cạnh, thân hình của Mạc Sầu đột nhiên phóng lên cao, nhuyễn kiếm bên hông chớp mắt đã nằm ở trong tay, đâm thẳng về phía mấy người vừa bay vào, trường kiếm run lên, phóng ra mấy đoá hoa sắc bén.
Mai Tâm sợ đến sắc mặt tái nhợt, không khỏi kêu lên: “Người đến a, có thích khách, có thích khách.”
Mạc Ưu bên ngoài cửa tẩm cung, vừa nghe thanh âm này đã sớm vọt vào, Nguyệt Nha đao màu bạc ném đi, ánh sáng phát ra mạnh mẽ, xoát xoát bắn thẳng trúng vào một người nam nhân, người nam nhân này khuôn mặt tuấn tú, vóc người gầy gò cao ngất, quả nhiên là?
“Bắc Tân vương?”
Mộc Thanh Dao lạnh lùng mở miệng, bên trong phòng ngủ, chỉ có thanh âm của binh khí va chạm vào nhau, còn mang theo những tia lửa nhỏ.
Nam tử thủ lĩnh, quả thật là Bắc Tân vương, hắn lúc này quanh thân lạnh lẽo tàn bạo, hắn cũng không nhiều nói, bàn tay vung lên một cỗ chưởng phong mạnh mẽ, đánh thẳng vào điểm yếu của Mộc Thanh Dao, Mộc Thanh Dao kinh hãi, không còn dám nói nhiều, thân hình nhúng một cái bay vọt lên, chưởng phong kia đánh trượt, vì Mạc Sầu cùng Mạc Ưu bị mấy người kia chặn lại, nên vừa đánh vừa cố gắng xông lại, nhưng vô ích vì những tên kia thân thủ cũng mẫn tiệp, võ công bất phàm, trong khoảng thời gian ngắn thoát ra là không xong.
Mà Bắc Tân vương sau khi đánh một chưởng thất bại, mắt thấy Mộc Thanh Dao bay vùn vụt qua, sắc mặt càng lạnh hơn, lập tức không dám khinh thường, trường bào xanh ngọc mang theo phản kích mạnh phi thân bay thẳng về hướng Mộc Thanh Dao, hai người chớp mắt đã đánh nhau.
Mai Tâm tuy rằng sợ hãi, nhưng thái độ làm người cũng không ngốc, vừa nhìn thấy chủ tử đánh nhau, cũng đã tĩnh táo hai phần, chậm rãi lùi ra phía sau, nhanh chóng chạy ra ngoài, chờ ra khỏi tẩm cung, một đường xông ra kêu to.
“Người đến a, có thích khách, người đến, có thích khách.”
Tiếng gọi này, làm cho người bên trong tẩm cung căng thẳng, mỗi người đều sử đủ khí lực, cướp công đánh trước.
Bắc Tân vương võ công và nội công vô cùng lợi hại, một chưởng đánh ra, tất nhiên mang theo khí lực mạnh mẽ lợi hại, Mộc Thanh Dao không dám trực tiếp đương đầu, chỉ có thể lùi ra xa né tránh, qua một lúc, thì đã có chút thở hổn hển.
Lúc này, bên ngoài cửa tẩm cung lắc mình tiến vào một người, lau thẳng vào gia nhập cùng Mộc Thanh Dao ở bên này, hai người hợp lực công kích Bắc Tân vương, Mộc Thanh Dao thở phào nhẹ nhõm, theo tầm mắt nhìn phía người đối diện vừa ra tay, đúng là Tây Môn Tân Nguyệt, ánh mắt nàng lập tức hiện lên nghi hoặc, nữ nhân này có ý gì, lần trước mình tự tay đánh nàng, bây giờ nàng ta lại đến mình.
Mộc Thanh Dao chợt dừng lại, thì một bàn tay đánh thẳng về phía nàng, Tây Môn Tân Nguyệt trường kiếm rất nhanh nhấc lên, phát ra một lực đánh từ bàn tay, đồng thời thét lên kinh hãi.
“Hoàng hậu nương nương cẩn thận.”
Mộc Thanh Dao phục hồi lại tinh thần, lúc này vẫn là xuất ra toàn lực để đối phó Bắc Tân vương mới quan trọng hơn, về phần Tây Môn Tân Nguyệt, sau này hãy suy nghĩ cũng không muộn.
“Được” một vừa lời rơi, cả người bay lên cao, hai nữ nhân dùng toàn lực đối phó Bắc Tân vương, nhưng không ngờ Bắc Tân vương gia võ công lại bí hiểm như vậy, hai nữ nhân cùng đánh, nhưng cũng không phải là đối thủ của hắn, từ từ cả hai liền rơi vào thế hạ phong, hai người đều dốc hết sức, cước bộ đã bắt đầu chậm chạp, nhưng Bắc Tân vương cũng không dám khinh thường, xuất chưởng càng thêm sắc bén, một chưởng vừa đánh ra, thì một khác chưởng khác lại cuồn cuộn mà đến, nội lực mạnh mẽ ngưng tụ thành chưởng phong, một vòng rồi lại một vòng bay qua, mục tiêu chủ yếu của hắn vẫn là Mộc Thanh Dao, vì thế đại bộ phận sức lực đều đặt ở trên người Mộc Thanh Dao, đối với Tây Môn Tân Nguyệt tương đối nhân nhượng một ít.
Mắt thấy đã đánh nhau gần một nén hương, Mạc Sầu và Mạc Ưu cùng đánh với bốn năm tên khác, cũng không có vẻ tốn sức, chỉ là không ra thể thoát thân ra, mà hai nữ các nàng đấu với một mình Bắc Tân vương, đã bị đẩy vào thế hạ phong, mắt thấy đã không kịp rồi.
Thì bên ngoài cửa tẩm cung vang lên tiếng bước chân, Bắc Tân vương lập tức khẩn trương, trở tay một chưởng đánh về phía Tây Môn Tân Nguyệt để đẩy lùi nàng, đồng thời song chưởng kéo về đánh thẳng vào Mộc Thanh Dao, Mộc Thanh Dao lùi về phía sau, chưởng lực kia tan vào không khí bên trong phòng, phát ra một tiếng vang lớn, bên trong tẩm cung đồ cổ ngọc khí bị trúng vỡ thành bốn năm mảnh, hai chưởng đều thất bại, hắn cũng không bỏ cuộc lần đánh tới.
Lúc này Tây Môn Tân Nguyệt vừa bị chưởng kia đẩy lùi xoay mình vọt tới, chặn ở trước người Mộc Thanh Dao, tự mình nghênh đón chưởng lực kia, phát sinh tình huống như vậy liền trúng Bắc Tân vương một chưởng, thân thể bị đánh bay ra ngoài, lực đạo mười phần, thân thể của nàng tựa như một con búp bê rách nát, từ giữa không trung chậm rãi ngã xuống.
Lúc này bên ngoài tẩm cung xông tới một đám người, dẫn đầu chính là hoàng thượng, đi theo phía sau là đám người Hoa Ly Ca, mọi người đã tận mắt chứng kiến tất cả, hoàng thượng sắc mặt âm ngao, giận dữ mở miệng.
“Bắt lại.”
Hoa Ly Ca vung tay lên, mười mấy thị vệ thủ hạ đồng thời xông tới, bao vây Bắc Tân vương cùng thủ hạ của hắn.
Mộ Dung Lưu Tôn rất nhanh đi đến bên người Mộc Thanh Dao, lôi kéo nàng trên dưới kiểm tra một lần, thở dài một tiếng: “May là không có gì trở ngại.” Vừa nói xong lời này mới nhớ tới đến Tây Môn Tân Nguyệt, lập tức lôi kéo Mộc Thanh Dao xoay người lại nhìn Tây Môn Tân Nguyệt.
Chỉ thấy trên gương mặt mềm mại đáng yêu đa tình của Tây Môn Tân Nguyệt, lúc này đã không có chút máu nào, tái nhợt như tờ giấy trắng, khóe môi tràn ra máu, nhiễm đỏ cả lớp áo mỏng trên người nàng, mâu quang của nàng ươn ướt nhu hoà nhìn hoàng thượng đầy yêu mến, trên mặt bao phủ nụ cười, cuối cùng ánh sáng trong đôi mắt chậm rãi mất đi, đầu liền nghiên một bên.
Thiên Giới Hoàng Hậu Thiên Giới Hoàng Hậu - Ngô Tiếu Tiếu Thiên Giới Hoàng Hậu