If we are peaceful, if we are happy, we can smile, and everyone in our family, our entire society, will benefit from our peace.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Ngôn Tình
Biên tập: Nguyễn Hà An
Upload bìa: Nguyễn Hà An
Số chương: 498 - chưa đầy đủ
Phí download: 19 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2237 / 17
Cập nhật: 2017-02-10 13:51:50 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 79: Hoàng Thất Gièm Pha
oàng thượng là miệng vàng lời ngọc, việc này kết cục đã định, dù là thái hậu nương nương có cố gắng xoay chuyển tình thế, cũng không có biện pháp, chỉ có thể trơ mắt nhìn nữ nhi một tứ phẩm đại học sĩ trở thành Bắc Tân vương phi, đã như vậy thì để Lý Tiểu Uyển làm trắc phi đi, đây là chuyện nhỏ chẳng lẽ hoàng thượng một chút mặt mũi cũng không cho nàng, thái hậu hơi thở bất ổn mở miệng.
“Nếu nữ nhi của Diệp đại học sĩ làm chính phi, như vậy liền ban thưởng cho thiên kim của Binh bộ thị lang Lý Tiểu Uyển làm trắc phi đi.”
Thái hậu lời nói vừa rơi xuống, phía dưới có rất nhiều người hai mặt nhìn nhau, thái hậu là có ý gì, vì sao cứ muốn để Lý Tiểu Uyển gả cho Bắc Tân vương, chẳng lẽ nàng thật sự tốt đến như vậy.
Lý Tiểu Uyển nghe xong thái hậu nói, ánh mắt lóe lên mấy cái, trong lòng vô cùng đau đớn, nàng tốt xấu gì cũng là thiên kim của Binh bộ thị lang, lại đành phải ở dưới nữ nhân kia, ghê tởm nhất chính là Bắc Tân vương cũng không phải người nàng muốn, hắn là một kẻ bệnh nặng, đã có một nữ nhân chịu liên lụy, chẳng lẽ còn muốn liên lụy đến nàng sao?
Nhưng mà Lý Tiểu Uyển lo lắng hơi dư thừa, bởi vì Bắc Tân vương gia Mộ Dung Lưu Mạch đã đứng lên, chân thành mở miệng.
“Lưu mạch tạ ơn hoàng huynh tứ hôn, Bắc Tân vương phủ đã có vương phi, không cần lại ban thưởng thêm nữ nhân nào khác, bản vương thân thể vốn cũng không thích hợp, vẫn nên lấy tĩnh dưỡng là việc chính.”
Thái hậu không nghĩ tới con trai lại không tán thành chủ ý của nàng, ánh mắt nhìn quét qua, nhiều năm mẹ con vẫn luôn ăn ý, nàng có thể biết được Mạch nhi mất hứng, đáy mắt nhè nhẹ không vui, lập tức không nói thêm cái gì nữa, trầm mặc hẳn.
“Tốt” hoàng thượng thoả mãn gật đầu, khó có khi Bắc Tân vương tự giác, cũng giảm cho hắn không ít phiền phức, thiên kim Binh bộ thị lang vô luận như thế nào, hắn cũng không thể nào ban cho Bắc Tân vương, bất quá ban cho Lưu Chiêu thì không thành vấn đề, Lý Tiểu Uyển này, dù là tướng mạo hay cử chỉ đều thuộc tầng lớp thượng lưu, hơn nữa còn là thiên kim của Binh bộ thị lang, còn có một ca ca được cắt đấy bổ nhiệm, ban cho nàng Lưu Chiêu sẽ có nhiều giúp đỡ.
“Hoàng đệ ngồi xuống đi, ” hoàng thượng an bài xong Bắc Tân vương, liền đem mâu quang dời về phía Nam An vương Mộ Dung Lưu Chiêu: “Nam An vương, Thưởng hoa yến hôm nay, ngươi có vừa ý người nào không?”
Chỉ cần người mà Lưu Chiêu thích, hắn làm hoàng huynh nhất định sẽ ban cho, nhưng Nam An vương Mộ Dung Lưu Chiêu vẻ mặt lạnh lùng cứng rắn, mâu quang hơi hướng tới một chút, nhìn về phía hoàng huynh, khóe mắt không tự chủ được quét nhìn hoàng hậu nương nương bên cạnh, chỉ thấy trên gương mặt xinh đẹp của nàng nụ cười nghiền ngẫm cười yếu ớt, đôi mắt to trong suốt, lóe ra hứng thú như đang xem kịch vui.
Mộ Dung Lưu Chiêu tim đập mạnh, trên đời này còn có nữ tử linh động thông minh như nàng hay không?
“Bẩm hoàng huynh, thần đệ không có tính toán nạp phi, xin hoàng huynh thu hồi mệnh lệnh đã ban ra.”
Không nghĩ tới Nam An vương lại cự hôn, mọi người quá sợ hãi, rất sợ hoàng thượng tức giận, ngước mắt nhìn sang, sắc mặt hoàng thượng có chút âm u, nhưng không có tức giận, đôi mắt đen sâu thẳm như băng đầm, lẳng lặng nhìn Nam An vương gia.
“Nam An vương, nam lớn phải cưới vợ, gái lớn phải gả chồng, thân là người của hoàng thất, sao có thể không nạp phi, đây là không tuân theo lẽ thường.”
Phụ hoàng cùng mẫu hậu đều đã mất, thân là huynh trưởng của Nam An vương gia, vừa là hoàng thượng, Mộ Dung Lưu Tôn tự cảm thấy trên người phải có trách nhiệm này, cũng bởi vì mình là hoàng thượng, Nam An vương ánh mắt buồn bã, hắn làm sao mà không rõ ý nghĩ của hoàng huynh, thế nhưng hắn thực sự nhìn không thuận mắt những nữ nhân trước mặt này, dáng vẻ gượng ép, đừng nói cưới, nhìn thấy trong lòng đã khó chịu.
Nhưng nếu hoàng mệnh không thể trái, vậy làm trắc phi đi.
“Thần đệ tuân chỉ, bất quá thần đệ có một điều thỉnh cầu, ngôi vị chính phi vị thì không cần, xin ban thưởng cho thần đệ một trắc phi.”
“Tốt” Mộ Dung Lưu Tôn biết Nam An vương Lưu Chiêu luôn luôn tâm cao khí ngạo, nữ tử tầm thường sẽ không lọt vào mắt của hắn, nếu hắn nói như thế, tức là hắn đã có người cho vị trí đó.
“Nay có thiên kim Lý Tiểu Uyển của Binh bộ thị lang Lý Ngọc Đường, tướng mạo ưu tú, ban cho Nam An vương làm trắc phi.”
Hài kịch đã mang tính biến hóa, vốn thái hậu nương nương muốn Lý Tiểu Uyển làm Bắc Tân vương phi, kết quả thì Diệp Tiêm Tiêm lại thành Bắc Tân vương phi, mà Lý Tiểu Uyển lại trở thành trắc phi của Nam An vương, mọi người nhìn hết thảy trước mắt, đều cảm thấy nghẹn họng, mà đương sự Lý Tiểu Uyển sắc mặt cũng có chút tái nhợt, không nghĩ tới hoàng thượng lại đem nàng ban cho Nam An vương, nói thật từ trong đáy lòng nàng có điểm sợ hãi Nam An vương Mộ Dung Lưu Chiêu, nhưng nếu hoàng thượng đã hạ chỉ, nàng không có lý do gì để cự hôn.
“Tiểu Uyển tạ ơn hoàng thượng tứ hôn.”
Thưởng hoa yến tiến hành đến đây, nhìn giống như toàn vẹn, kỳ thực sóng ngầm ba đào đã bắt đầu khởi động, ngay vừa rồi xảy ra kinh tâm động phách, Mộc Thanh Dao vẫn bình tĩnh nhìn hết thảy trước mắt, mục đích hoàng thượng làm như vậy, nàng biết rõ, tin rằng thái hậu cũng biết, hoàng thượng tuyệt đối sẽ không để cho Bắc Tân vương cưới bất luận thiên kim của đại quan quyền thế nào ở trongtriều.
Vì thế sắc mặt thái hậu âm ngao đến dọa người, chỉ là không có người để ý tới nàng mà thôi.
Mộ Dung Lưu Tôn sau khi sắp xếp xong xuôi hai vị hoàng đệ, mâu quang dời về phía Sở Thiển Dực cùng Liễu Thiên Mộ, Sở Thiển Dực kia thái độ làm người luôn luôn khôn khéo, vừa nhìn thấy hoàng thượng tựa hồ có ý định tứ hôn cho hắn, sớm cướp trước một bước mở miệng: “Bẩm hoàng thượng, Thiển Dực trong lòng đã có giai nhân, xin hoàng thượng thành toàn.”
Sở Thiển Dực tiếng nói vừa dứt, nữ tử đối diện có bao nhiêu người âm thầm rơi lệ, đau lòng không ngớt, thằng nhãi này một điểm cảm giác thương hương tiếc ngọc cũng không có, cười đến vẻ mặt vô hại như trước, so với yêu tinh không kém là bao nhiêu, nếu người ta đều nói ra những lời này, hoàng thượng đương nhiên không thể làm chuyện gậy đánh uyên ương tàn nhẫn này, hơn nữa mục đích hôm nay đã đạt được, về phần những người khác chỉ mang tính tượng trưng hỏi một chút mà thôi.
Liễu Thiên Mộ theo sát Sở Thiển Dực cũng mở miệng: “Thiên Mộ từ lâu đã có giai nhân, xin hoàng thượng đừng làm khó dễ Thiên Mộ.”
Hắn một lời vừa nói xong, hoàng thượng cũng không có phản ứng gì, thế nhưng một đạo ánh mắt hung tàn thẳng bắn qua, những người khác chỉ lo nhìn Liễu Thiên Mộ cùng Sở Thiển Dực hai kẻ gia hỏa này, hoàn toàn không chú ý tới đạo ánh mắt khác thường kia, nhưng Mộc Thanh Dao vẫn bàng quang không đếm xỉa đến náo nhiệt, dĩ nhiên không bỏ qua mâu quang u tối kia, đúng là công chúa Mộ Dung Như Âm, nàng không khỏi ngạc nhiên, công chúa vì sao phải tức giận đây?
Mộc Thanh Dao theo tầm mắt của nàng nhìn sang, phương hướng ngồi đó chính là Sở Thiển Dực cùng Liễu Thiên Mộ, nếu nói người công chúa tức giận chính là Sở Thiển Dực thì không hẳn vậy, bởi vì Sở Thiển Dực là biểu huynh của nàng, có chuyện gì hoàn toàn có thể nói rõ ràng, như vậy người công chúa lưu ý, chính là Liễu Thiên Mộ?
Mộc Thanh Dao vô cùng kinh ngạc nhướng mài giật mình, vì phát hiện này, khiến cho nàng không khỏi nghiêm túc quan sát Liễu Thiên Mộ.
Chỉ thấy Liễu Thiên Mộ diện mạo tuấn tú, cử chỉ ôn hòa trầm ổn, thái độ làm người cực kỳ khiêm tốn, cùng Bắc Tân vương là một dạng người, trước đây nàng đã bỏ qua người này, vẫn không đem hắn để vào trong mắt, hiện nay nhìn kỷ, chỉ sợ không phải là một kẻ đơn giản, hơn nữa lúc nàng chăm chú quan sát hắn, cảm giác hắn có một chút quen mắt, không giống với vẻ xa lạ trên Thượng Thư phòng, rốt cuộc là ở nơi nào đã gặp qua đây?
Thiên Giới Hoàng Hậu Thiên Giới Hoàng Hậu - Ngô Tiếu Tiếu Thiên Giới Hoàng Hậu