Bạn không thể tạo dựng thanh thế bằng những gì bạn SẼ làm.

Henry Ford

 
 
 
 
 
Thể loại: Ngôn Tình
Biên tập: Nguyễn Hà An
Upload bìa: Nguyễn Hà An
Số chương: 498 - chưa đầy đủ
Phí download: 19 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 2237 / 17
Cập nhật: 2017-02-10 13:51:50 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 65.2
ộ Dung Như Âm nghẹn họng nhìn trân trối, một chữ cũng nói không nên lời, nữ nhân này thật là đáng sợ.
Mà trên gương mặt tuấn mỹ của Mộ Dung Lưu Tôn hiện lên một chút mềm mại, đôi mắt đen sáng như thủy tinh hiện lên ngập trời sóng lớn, nữ nhân này mình quả nhiên không nhìn nhầm, trong thiên hạ đại khái chỉ có nàng mới có thể ngăn được thái hậu nương nương ở trong cung, hắn cũng không phải đơn thuần muốn nàng chỉ ngăn cản, đều hắn muốn là điều tra ra năm đó mẫu hậu chết như thế nào? Nữ nhân này rốt cuộc tham dự bao nhiêu trong đó, mà sự kiện chuyện năm đó những người có liên quan toàn bộ đều biến mất ở trong cung.
Hiện tại hắn vừa đăng cơ, có rất nhiều chuyện triều chính cần phải xử lý, hơn nữa nội loạn còn không ngừng, mà ngoại loạn thì đang dòm ngó, lục quốc vẫn còn nhìn chằm chằm bọn hắn, hắn đương nhiên không dám khinh thường, đáng tiếc nữ nhân này giống như tằm ngủ đông, giấu thật sâu ở trong kén, hiện tại hắn tìm được một người nhiễu loạn dòng nước trong hồ, đem nàng từ trong kén túm ra, nhất định có thể tra ra năm đó mẫu hậu bị hại chết như thế nào, dùng lý do cho nàng ta tâm phục khẩu phục, cuối cùng thì đưa nàng ta đi gặp mẫu hậu hắn.
Mộc Thanh Dao nói xong, thấy đại điện vắng vẻ không tiếng động, mọi người tựa hồ cũng ngây ngẩn cả người, ngẩng đầu nhìn về phía Mạc Sầu.
“Mạc Sầu, thả công chúa.”
“Dạ, nương nương, ” Mạc Sầu vừa thu lại tay, Mộ Dung Như Âm nghiêm mặt tái nhợt chạy về phía phượng trường kỷ, vươn tay nắm chặt tay thái hậu, thanh âm run rẩy mở miệng: “Mẫu hậu, mẫu hậu, các nàng dĩ nhiên dám…?”
“Tốt, tốt, khí phái quá hoàng hậu, thậm chí ngay cả ai gia đều trách mắng, xem ra mộc thừa tướng dạy dỗ nữ nhi đúng là có cách a, ngay cả kính già yêu trẻ cũng không biết, bản cung ở hậu cung sống hơn hai mươi năm, ngươi hôm nay vừa bước vào cung, liền cùng ai gia nói về bình đẳng, tốt.”
Thái hậu nặng nề mở miệng, dùng sức thở hào hển, một đôi mắt mãnh liệt nhìn phía Mộ Dung Lưu Tôn, chỉ thấy hoàng thượng trên mặt quả nhiên một chút biểu tình cũng không có, tim của hắn rốt cuộc đã chìm xuống chỗ sâu nào rồi, thái hậu kinh hãi nghĩ, chợt phát hiện một việc, nữ nhân này tiến cung đến tột cùng là chủ ý của ai? Nghĩ đến đây, không khỏi hoảng hốt, hoàng thượng không phải là….?
“Mẫu hậu chú ý thân thể quan trọng hơn, về phần công chúa quả thật có điểm không hợp lễ nghi, hoàng hậu là hoàng tẩu của ngươi, sau này nhất định phải tôn trọng nàng.”
Mộ Dung Lưu Tôn lời nói chậm chạp cũng không cho khán cự lại, tựa như nước trong sông băng, rõ ràng là trong suốt, nhưng lại làm cho người không cảm giác được một tia nhiệt độ, lạnh đến thấu xương.
Lời của hắn rõ ràng là nghiên về hoàng hậu, hơn nữa theo như lời nói tán thành cách làm của nàng, công chúa quả thật không hợp lễ nghi, thái hậu nương nương nhìn tình hình trước mặt, trong ánh mắt bắt đầu nhuộm hồng tơ máu, xem ra không phải ruột thịt của mình đối xử cũng khác a, nếu bây giờ là Mạch nhi, tuyệt đối sẽ không đối xử với mình như vậy.
“Hoàng nhi thật là có lòng hiếu thảo, ai gia hôm nay mệt mỏi, về phần vấn đề lễ nghi của công chúa, ai gia nhất định sẽ dạy dỗ nàng, thật đã làm cho hoàng hậu chê cười.”
Thái hậu nương nương lấy tay nhẹ đấm đầu, vẻ mặt mệt mỏi rã rời, lúc này nàng từ trong tới ngoài đều mệt, không nghĩ tới nữ nhi Mộc Ngân quả nhiên khôn khéo, hơn nữa còn lên mặt nuốt người, chỉ sợ là một chủ tử không dễ đối phó, thế nhưng nàng sinh hoạt ở trong cung nhiều năm, còn sợ một con nhóc hay sao, Mộc Thanh Dao phải không?
Ngươi cứ chờ đó cho ai gia …
Thái hậu nương nương hạ lệnh đuổi khách, Mộc Thanh Dao cũng không muốn ở lại, bất quá nàng còn có chính sự phải làm! Nàng qua đây không phải là vì nhìn sắc mặt mẹ con thái hậu, mà qua đây chủ yếu là lấy phượng tỳ, nếu nàng là hoàng hậu, phượng tỳ theo lễ nên do nàng nắm giữ.
“Mẫu hậu, Thanh Dao còn có một việc bẩm báo.”
Mộc Thanh Dao không nhanh không chậm mở miệng, kỳ thực nàng cũng không muốn lúc này lại chọc tới thái hậu, nhưng nếu như không hạ uy thế của mẹ con thái hậu, chỉ sợ các nàng có lúc sẽ trở thành quả hồng mềm, quan trọng nhất nếu thái hậu cứ giấu diếm không hành động, thì nàng phải ở tại hoàng cung này đến khi nào a, hiện tại nếu nàng xuất đầu lay động thái hậu, nàng ta tất nhiên sẽ phát sinh động tác, mà đây chính là đều nàng cần.
Mộc Thanh Dao khóe môi lộ ra tiếu ý, Mộ Dung Lưu Tôn ở bên cạnh đôi mắt đen lóe ra phi hoa, lòe lòe nhấp nháy, khóe môi mím thành vòng cung lạnh mỏng, lẳng lặng nhìn hết thảy trước mắt, hắn cũng muốn xem một chút, nàng làm sao lấy được phượng tỳ?
“Nói!” Thái hậu sắc mặt âm lãnh khó coi, con ngươi hung hăng trừng mắt Mộc Thanh Dao, hôm nay gặp lại, mới biết nàng ta là một quân cờ, đồng thời cũng biết nữ nhân này không phải dễ đối phó, nàng ở hậu cung đối phó rất nhiều nữ nhân, chưa từng gặp qua đối thủ lợi hại như thế, đều này kích phát sát khí thị máu ẩn bên trong cơ thể nàng, con ngươi bắt đầu hiện lên ánh sáng khác thường.
“Bản cung muốn lấy lại phượng tỳ.”
Trên đại điện vang lên tiếng nói lạnh nhạt của Mộc Thanh Dao, tuy rằng nhẹ nhưng khi vào lổ tai mỗi người, lời của nàng không thô tục mà còn thẳng thắng có lý lẽ, khí định thần nhàn, kích thích được thái hậu nương nương sắc mặt trắng bệch, đôi mắt phun máu, nữ nhân này rõ ràng là qua đây lấy lại Phượng tỳ, đâu phải qua thỉnh an nàng, thực sự làm người ta cáu giận.
“Ngươi, ngươi?” Thái hậu hơi thở gấp gáp, thiếu chút nữa ngất xỉu, Như Âm công chúa vẫn đứng ở bên người nàng vội vàng vươn tay giúp nàng thở đều lại, thái hậu nương nương một hơi thở xuống được, ngước mắt oán giận nhìn hoàng thượng, nữ nhân này quả nhiên dám đối đãi nàng như vậy, nàng tốt xấu gì cũng là thái hậu của hậu cung, tuy rằng phượng tỳ vốn nên do nàng ta nắm giữ, nhưng nàng ta cũng không cần quá gấp đến không thể chờ như thế, phượng tỳ nàng quản lý hơn mười năm, chẳng lẽ trơ mắt nhìn nữ nhân này lấy, nếu như là Ngữ Yên, nàng thấy không sao cả, tốt xấu gì cũng là người Sở gia, nhưng nữ nhân trước mặt rõ ràng không đem nàng để vào mắt, nàng nếu như đem phượng tỳ giao cho nàng ta, chỉ sợ việc mình nghĩ đối phó nàng càng khó hơn.
Tuy nói nàng ở trong cung thâm căn cố đế, nhưng còn có rất nhiều người chỉ biết nhìn phượng tỳ làm việc, nếu không có phượng tỳ chẳng khác nào mất đi phân nửa lòng người cùng thế lực, thái hậu lòng nóng như lửa đốt, liền hi vọng hoàng thượng còn nhớ kỹ một ít tình cũ, có thể lưu ý đến tâm tư của nàng.
Đáng tiếc hoàng đế từ xưa đến nay đều không trọng tình, huống chi là vị trước mắt này.
“Hoàng nhi, hoàng hậu có phải hay không quá ỷ thế hiếp người”
“Mẫu hậu đừng tức giận, mấy năm nay mẫu hậu một mình xử lý hậu cung, đã rất mệt nhọc, nếu hoàng hậu có lòng muốn xử lý, mẫu hậu sau này có thể an tâm tĩnh dưỡng thân thể mới là đều tốt, ” trên mặt tuấn mỹ của Mộ Dung Lưu Tôn khó có được nụ cười dịu dàng yếu ớt, giọng điệu hòa hoãn, tựa hồ là một hoàng nhi cực kỳ quan tâm mẫu thân, thế nhưng trong đôi mắt chợt lóe lên tinh quang, đều này không tránh được ánh mắt Mộc Thanh Dao, nam nhân này thật giả vờ nhân từ, rõ ràng là hắn muốn làm như vậy, lại làm như yêu thương mẫu thân, người tốt đều do hắn làm hết, ngược lại nàng phải là ác nhân, thực tế thì phượng tỳ liên quan gì đến nàng đâu?
Bất quá nàng phát hiện nam nhân này đúng là giỏi đóng kịch, nếu như không phải nàng biết rõ bản tính của hắn, cũng biết rõ nguyên nhân mình tiến cung, chỉ sợ thật sự nghĩ người trước mắt là hiếu tử.
Hoàng thượng đều đã nói như thế, thái hậu chỉ còn thầm cắn răng, bởi vậy càng thêm khẳng định phỏng đoán trong lòng, tất cả chuyện này, chỉ sợ là âm mưu của hoàng thượng.
Thiên Giới Hoàng Hậu Thiên Giới Hoàng Hậu - Ngô Tiếu Tiếu Thiên Giới Hoàng Hậu