Bi kịch trong cuộc đời không phải là ở chỗ không đạt được mục tiêu, mà là ở chỗ không có mục tiêu để vươn tới.

Benjamin Mays

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 97 - chưa đầy đủ
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 793 / 3
Cập nhật: 2017-09-25 05:57:29 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 69
h... Là Tích Bộ a....” Phong Bất Giác quay đầu lại, thấy được Tích Bộ Thiếu Gia cùng Tên Thật Khó Đặt, bên cạnh bọn hắn còn có hai người khác.
Hai vị này Phong Bất Giác chưa từng thấy qua, bất quá nick name của tất cả người chơi đều ở trạng thái biểu hiện ở trong thương thành, vừa nhìn tên của hai người kia: [Đặt Tên Thật Sự Khó] cùng [Thật Khó Đặt Tên] cũng đã biết mấy vị này là cùng một nhóm đấy.
Nếu như bọn hắn đặt tên theo kiểu vừa nhìn có thể biết đó là đồng bạn hay không, thì hiển nhiên không phải là mới quen nhau lúc chơi trò chơi rồi. Chỉ có thể cùng nhau bắt đầu trò chơi mới có thể đặt cùng loại tên, bởi vậy không khó đoán được bọn họ đều là bằng hữu trong hiện thực.
Như vậy xem ra, ID Tích Bộ Thiếu Gia ngược lại lộ ra không hợp với nhóm rồi...
“Đi đi... Đừng lôi kéo làm quen, ngươi cứ làm như ta với ngươi thân quen lắm a.” Tích Bộ trả lời: “Trong kịch bản lần trước chúng ta bị ngươi hại thảm rồi còn gì?”
“Hại?” Phong Bất Giác hỏi.
“Còn giả vờ đúng không? Ngươi bảo chúng ta yên tâm đánh quái luyện sở trường ở cửa hàng súng, kết quả không đánh được bao lâu thì tới một con quái vật siêu cường, một chiêu liền đem chúng ta chết luôn a....” Tích Bộ nói.
Phong Bất Giác lại nói: “Có phải sở trường súng ống của các ngươi đã lên E hay không?”
“Ân... Đã lên.” Tích Bộ trả lời.
“Vậy là đúng rồi, mục đích cơ bản đã đạt được, sở trường súng ống của các ngươi từ N/A lên đến E, lại có trang bị, chết thì chết chứ sao. Cho tới bây giờ ta chưa hề nói có thể bảo đảm cho các ngươi còn sống qua cửa a....” Phong Bất Giác hỏi ngược lại: “Lại nói tiếp... Ai có thực lực cũng phải đánh cược bảo vệ người khác qua cửa hay sao? Ta cũng không phải loại game thủ chuyên nghiệp mang tân thủ đi train level.”
“Dường như cũng có lý a......” Tiểu Danh nói ra.
“Có lý gì chứ...!” Tích Bộ nói, nhưng hắn cũng nghĩ không ra lý luận phản bác. Lúc ấy hắn và Tiểu Danh bị lời nói và hành động của Phong Bất Giác hoàn toàn trấn trụ, chủ động nghe chỉ huy của hắn, điều này cũng chẳng trách người khác, “Thôi được rồi, bổn thiếu gia đại nhân độ lượng, lại nói tiếp sau đó cũng được chia một chút kinh nghiệm từ ban thưởng qua cửa, cho nên sẽ không so đo với ngươi.”
“Cắt~” Ba người sau lưng Tích Bộ đồng thời phát ra tiếng khinh bỉ.
“Các ngươi rốt cuộc là người ở phe nào a?” Tích Bộ khó chịu nói. Thế nên mới nói hắn làm lão đại phòng làm việc này thật sự là đau buồn a. Tổng cộng chỉ có ba gã người làm, hơn nữa toàn bộ đều là anh em của mình.
Tình bạn của nam nhân như thế nào mới gọi thâm hậu? Kỳ thật chủ yếu liền biểu hiện ở việc không có chuyện gì liền mắng chửi lẫn nhau, nhưng chưa bao giờ mang thù. Nếu hai người khách khí, bảo trì khoảng cách nhất định, nói chuyện rất chú ý chừng mực, cái kia chỉ có thể coi là quân tử chi giao nhạt như nước.
“Ta thấy trang phục của bốn vị thống nhất, hơn nữa phía trên còn có LOGO, cái này làm như thế nào vậy?” Phong Bất Giác hỏi.Lúc hắn nhìn bốn người kia liền chú ý tới việc bọn hắn mặc quần áo và trang sức giống hệt nhau. Hiện tại thương thành đã mở, hệ thống tự nhiên đưa ra lượng lớn trang phục bất đồng để cho người chơi có thể càng tự do lựa chọn trang phục thể hiện cá tính. Hiện tại người vẫn còn mặc áo T-shirt đen cùng quần dài như Phong Bất Giác, một là người chơi không tham dự Closed Beta, hai là người chơi ở Closed Beta đã đem tiền trò chơi xài hết.
Quần áo của bốn vị trước mắt này, đều là đồ thể thao, áo sơmi dài tay nền màu trắng, tay áo bên phải màu xanh da trời, bắt đầu từ vai trái, một phần ba áo cùng tay áo trái cũng là màu xanh da trời, quần là màu đen, là quần thể thao rộng thùng thình. Tóm lại... Băng Đế nha.
Trước vai phải của bọn họ, còn có một LOGO đặc biệt, trên đó ghi hai chữ [Băng Đế], trên chữ còn nổi lên một đồ án hoa hồng băng màu lam nhạt. Đây là thiết trí mới của trò chơi, là vật phẩm sinh ra từ hệ thống “xã đoàn“. Đoàn trưởng có thể tự mình thiết kế LOGO, sau khi đưa ra có thể biểu hiện ở trên quần áo tất cả các thành viên xã đoàn. Căn cứ kiểu dáng trang phục khác nhau, hệ thống sẽ biểu hiện đồ án ở vị trí phù hợp, mà mấy vị Băng Đế này bởi vì cách ăn mặc thống nhất nên LOGO đều ở vai phải.
“Đây là biểu tượng phòng làm việc chúng ta a....” Tích Bộ Thiếu Gia thập phần tự hào nói: “Ta tự tay thiết kế ah!”
“Trước nói rõ, cá nhân ta không thích cái biểu tượng này.” Đặt Tên Thật Sự Khó (sau này ta gọi tắt tên hắn là Lão Thủ) chen miệng nói. Ngoại hình hắn thiết lập nhìn qua cũng có chút đẹp trai, bất quá kiểu tóc là đầu kiểu bạo tạc nổ tung.
“Ta cũng nói rõ, bộ quần áo này là Tích Bộ bắt chúng ta mặc đấy.” Thật Khó Đặt Tên (sau này ta gọi tắt tên hắn là Chân Ca) cũng nói, vị này cũng tô điểm cho mặt mình đẹp hơn, nhưng kiểu tóc lại chọn mào gà.
Bốn đóa hoa hiếm thấy này, ngoại trừ Tích Bộ Thiếu Gia làm kiểu tóc đẹp bình thường, ba người khác phân biệt là: Tiểu Danh - đầu trọc; Lão Thủ - đầu bạo tạc nổ tung; Chân Ca - mào gà.
Kỳ thật ba vị kia ở trong hiện thực đều là tóc ngắn trung quy trung củ, bọn hắn cũng không để ý đến kiểu tóc mấy, cho nên cũng muốn đã ghiền bên trong trong trò chơi.
“Xác thực... Cái LOGO này có chút ẻo lả a... xem ra chư vị cũng rất bất đắc dĩ đấy.” Phong Bất Giác dùng ngữ khí đồng tình nói tiếp: “Ta trông mấy vị cốt cách kinh kỳ, kiểu tóc kỳ quỷ...”
“Này! Ai nói ẻo lả! Đây là ưu nhã lãnh diễm đẹp trai a...!” Tích Bộ ngắt lời nói.
“Đại ca...” Phong Bất Giác một tay ấn trên vai hắn: “Ẻo lả này giống như túi phiếu hoa nhồi chanh bơ a...”
Tích Bộ đem tay của hắn đẩy ra: “Ví von này của ngươi ta không hiểu...”
Tiểu Danh hữu khí vô lực nói một câu ở phía sau: “Ai... Phong tiên sinh ngươi xem một chút, chúng ta nói hắn không nghe a...”
Lão Thủ nói tiếp: “Chấp mê bất ngộ a...”
Chân Ca cũng nói: “Dứt khoát sửa thành Băng Đế Ngưu Lang Đoàn cũng được đi...”
“Dài dòng cái gì! Ta là đoàn trưởng!” Tích Bộ quát.
Bởi vì lần này hắn nói hơi to, một thủ vệ ảo lập tức thuấn gian di động đến nơi này. Loại thủ vệ này là hình người, thân cao một mét chín, toàn thân không có da, hoàn toàn chính là khung xương kim loại, nhìn xem rất giống hình thái người máy của Terminator. Nó mặc một thân đồng phục màu đen, sau lưng in một chữ “Quản” vô cùng bắt mắt. Chỉ cần trong không gian công cộng có bất kỳ dị trạng, ví dụ như một đám người đem một hoặc mấy người vây lại, thủ vệ ảo sẽ lập tức thuấn gian di động đến đó, bảo vệ trật tự, tiến hành xử lý.
“Ở đây có vấn đề gì không?” Tiếng nói chuyện của thủ vệ bị thiết lập thành ngữ điệu máy móc không mang theo bất cứ tia cảm tình nào, nhưng kỳ thật trí tuệ nhân tạo của chúng rất cao, cho nên bình thường sẽ không động thủ, mà là hỏi trước một chút.
“Không có việc gì, chúng ta đang nói chuyện phiếm.” Phong Bất Giác trả lời.
Thủ vệ nghe vậy, lại nhìn một chút mấy người kia, sau đó liền xoay người rời đi.
“Xem ra lát nữa ta phải về trong không gian đăng nhập đọc bản thuyết minh trò chơi đầy đủ của phiên bản Open Beta rồi.” Phong Bất Giác nhìn qua bóng lưng thủ vệ cười nói.
“Tốt rồi, không nói chuyện vô nghĩa với ngươi nữa, miễn cho đám cháu trai này lại ở trước mặt người ngoài bán đồng đội.” Tích Bộ nói với hắn: “Vào tương lai không xa... Chờ Băng Đế chúng ta trở nên nổi tiếng, biểu tượng này tự nhiên sẽ trở thành biểu tượng của cường giả, ah ha ha ha...” Hắn chống nạnh cười to vài tiếng, hướng về phía ba cái bạn xấu kia lắc lắc tay: “Đi thôi đi thôi...” Lúc gần đi hắn vẫn không quên nói thêm một câu: “Phong tiên sinh, sau này còn gặp lại a... Tương lai nếu ngươi muốn xin chữ ký của bổn thiếu gia, ta cũng có thể cân nhắc một chút nha, ha ha ha...”
“Ha... Ha ha...” Phong Bất Giác khóe miệng co quắp lại, gượng cười hai tiếng: “Hẹn gặp... gặp lại a...” Đăng bởi: admin
Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường) Thiên Đường Kinh Khủng (Kinh Hãi Thiên Đường) - Ba ngày ngủ hai