I love to lose myself in other men's minds.... Books think for me.

Charles Lamb

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 264 - chưa đầy đủ
Phí download: 14 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 809 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 00:51:34 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 84
uyển 3 - Phi Long Tại Thiên
Chương 84
Bỗng dưng bị đánh.
Dịch: A Tút
Nguồn: Banlonghoi
Mạc Thiếu Vũ hừ lạnh nói: "Ta đã cảnh cáo ngươi mấy lần rồi, chỉ cần ngươi giao ra Thổ Linh Châu, ta sẽ cho ngươi rời đi, nếu không ngươi đừng mơ tưởng còn sống thoát khỏi đây." Truyện "Thiên Địa Quyết " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()
Mỹ phụ xinh đẹp Tô Bạch Nga lạnh giọng nói: "Chỉ bằng vào ngươi còn không có tư cách nói câu đó."
Cánh tay run lên, cành liễu rung động vô số kiếm khí trong nháy mắt ngưng tụ lại, diễn hóa thành một đạo kiếm khí hình rồng màu đỏ sậm xuất hiện ở trước mặt Mạc Thiếu Vũ.
"Liễu Thiên Diệp Kiếm, nghĩ không ra ngươi dĩ nhiên luyện thành rồi."
Mạc Thiếu Vũ có chút kinh ngạc không dám khinh thường như trước nữa, thúc dục linh lực trong cơ thể hình thành một đạo vòng nước bảo hộ, chống đỡ công kích của Tô Bạch Nga.
"Chỉ là một màn nước cũng đòi chống đỡ kiếm khí của ta, ngươi quả thực quá coi thường ta."
Tay phải vừa chuyển, cành liễu trong tay xoay tròn tốc độ cao ngưng tụ đại lượng thực khí, khiến cho không gian chấn động.
Thiên Vũ thấy một màn như vậy thì kinh ngạc vạn phần, bật thốt lên: "Nữ nhân này không đơn giản mà, tựa hồ đã có thể chuyển hóa chân khí thành chân nguyên."
Hoa Thanh nói: "Võ giả có thể chuyển hóa chân khí thành chân nguyên ít nhất cũng đạt tới cảnh giới Võ sĩ cao cấp Hoàng cấp thượng giai, nếu không là không thể nào làm được."
Thiên Vũ cười khổ nói: "Xem ra Hồng Nguyệt Các đúng là không đơn giản, tùy tiện đưa ra một người đều có thực lực cỡ này, quả thực làm cho khó thể tưởng tượng nổi."
Đang nói chuyện, cành liễu trong tay Tô Bạch Nga được nàng tung ra hóa thành một đạo quang tiễn, nháy mắt đã xuất hiện trước ngực Mạc Thiếu Vũ.
Mạc Thiếu Vũ hét to lên một tiếng hai tay đẩy ra, từ trong lòng bàn tay bắn ra hai đạo quang mang màu đen ngăn cản quang tiễn, bức nó dừng ở ba thước trước người.
Trong nháy mắt đó thân thể Mạc Thiếu Vũ run lên, mặc dù tạm thời bức bách được quang tiễn, những thân hắn run rẩy không ngừng lui về phía sau, mỗi khi lui về phía sau một bước, trong miệng tràn ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt thêm ba phần, hắn bị đạo quang tiễn áp lui ra sau bảy bước, cuối và kêu lên một tiếng đau đớn đột nhiên nhảy bật ra phía sau.
Một khắc kia, thân ảnh Tô Bạch Nga nháy mắt xuất hiện ở bên người Mạc Thiếu Vũ, tay phải dựng chưởng như đao phát ra một đạo khí mang, trực tiếp chém xuống thủ cấp Mạc Thiếu Vũ.
Mạc Thiếu Vũ không kịp kêu một tiếng đã chết ở trên tay Tô Bạch Nga, điều này làm cho Thiên Vũ và Hoa Thanh rất là kinh hãi, nữ tử áo xanh đang xem cuộc chiến thần sắc lạnh nhạt, tựa hồ đã sớm biết kết quả rồi vậy.
Giết xong Mạc Thiếu Vũ, Tô Bạch Nga liếc qua nữ tử áo xanh, rồi lập tức dời ánh mắt qua hướng Thiên Vũ và Hoa Thanh, sau khi nhìn rõ ràng dung mạo Thiên Vũ, trên mặt nàng có vẻ kinh ngạc, hỏi: "Ngươi là Thiên Vũ, đệ tử Phân Đường Thiết Thạch?"
Lời này làm cho Thiên Vũ cũng kinh ngạc theo, bản thân mình lần đầu gặp mặt Tô Bạch Nga, nàng vì sao nhìn cái đã nhận ra mình?
Thiên Vũ lạnh nhạt đáp: "Không sai, là ta Thiên Vũ, ngươi thế nào nhận thức ta?"
Tô Bạch Nga cười lạnh nói: "Người sắp chết không nên hỏi nhiều làm gì!"
Thiên Vũ sắc mặt lạnh lẽo, hỏi lại một câu: "Ngươi muốn giết ta?"
Tô Bạch Nga hờ hững nói: "Không sai, ta quả thật muốn giết ngươi, ngươi chịu chết đi."
Nói vẫn còn tại nhĩ, cành liễu trong tay Tô Bạch Nga bắt đầu run lên, kiếm khí dày đặc hội tụ thành kiếm trụ, sau khi tới gần Thiên Vũ khuếch tán thành một tấm kiếm võng, chụp xuống đầu Thiên Vũ.
Thiên Vũ ý thức được nguy hiểm, một tay đẩy Hoa Thanh ra ngoài mấy trượng, đồng thời lấy ra loan đao Tà Nguyệt thi triển ra ngự đao thuật của Tàn Ảnh Tây Tà.
Đến lúc đó, kiếm khí và đao mang khuếch tán đầy trời, hai bên không ai nhường ai, bộc phát ra tiếng sấm vang ầm ầm, vô số hoa lửa bắn tung tóe.
Thiên Vũ thuận thế lưu chuyển, tay phải lăng không huy vũ khống chế loan đao Tà Nguyệt bay múa qua lại, lấy góc độ cực kỳ quỷ dị triển khai phản công.
Tô Bạch Nga thần tình lạnh lùng, cành liễu trong tay thiên biến vạn hóa, chiêu thức ác độc, tương chiến với Tàn Ảnh Tây Tà.
Đao kiếm chạm vào nhau hoa lửa văng ra bốn phía, cành liễu và loan đao khi chạm khi lui, nhanh như sao băng.
Cảm thấy được thực lực Thiên Vũ khá mạnh mẽ, Tô Bạch Nga nhanh chóng điều chỉnh phương thức tiến công, gia tăng lực đạo công kích. Mỗi một lần cành liễu chạm vào loan đao, lực phản chấn luôn đẩy Thiên Vũ lui về phía sau, toàn thân run rẩy không thôi.
Chỉ nói về thực lực, Thiên Vũ mặc dù đã đạt tới trạng thái đỉnh phong nhưng vẫn không phải là đối thủ Tô Bạch Nga, chênh lệch giữa hai bên quá rõ ràng, vừa xem là hiểu ngay.
Hơn nữa, lấy phương thức hai người giao chiến trước mắt, Thiên Vũ cũng không chiếm được chút ưu thế nào, Tàn Ảnh Tây Tà quỷ dị biến đổi đa đoan, nhưng cành liễu của Tô Bạch Nga đánh ra Thiên Diệp Kiếm cũng hung hiểm khó lường, kể cả uy lực và biến hóa hoàn toàn lực áp Thiên Vũ.
Dĩ vãng, Thiên Vũ giao chiến với địch nhân hoàn toàn là lợi dụng Cửu Chuyển Vô Cực phát động đánh lén, hấp thụ thực khí địch nhân làm suy yếu thực lực đối phương, sau đó mới nhân cơ hội giết chết.
Hôm nay, thực khí trong kinh mạch Thiên Vũ đã bão hòa, cho dù Tô Bạch Nga để cho hắn hấp thụ chân khí, thân thể hắn cũng không có chỗ dung nạp, ưu thế ở phương diện này cũng không còn nữa.
Đặt mình trong hoàn cảnh này, tâm tư Thiên Vũ xoay nhanh thật nhanh, nghĩ tới việc lợi dụng ám khí đánh lén, nhưng song phương di động tốc độ quá nhanh, đánh lén cũng không dễ dàng đắc thủ, ngược lại càng khiến cho đối phương cảnh giác hơn.
Đánh lén không hiệu quả, tình cảnh Thiên Vũ hết sức nguy cấp, điều này làm cho Hoa Thanh đang xem cuộc chiến cảm thấy lo lắng.
Lúc này, thực lực Hoa Thanh không bằng Thiên Vũ, nàng có lòng hỗ trợ nhưng lại vô lực xâm nhập vào cuộc chiến, trong lòng nàng lo lắng vô cùng.
Nữ tử đang xem cuộc chiến vẻ mặt lại bình tĩnh, tựa hồ không hề để ý song phương sinh tử, sự tồn tại của nàng chỉ là để xem cuộc vui mà thôi.
Tô Bạch Nga phát động thế công không ngừng nghỉ, cười lạnh châm chọc: "Thiên Vũ, cứ như vậy đi xuống thì không tới mười chiêu, ngươi sẽ phải chết không thể nghi ngờ rồi."
Thiên Vũ phản bác: "Đừng vội đắc ý, sinh tử biến ảo thay đổi không chừng, không chừng người chết chính là ngươi đó."
Trải qua suy nghĩ cẩn thận, Thiên Vũ nghĩ ra hai phương pháp ứng phó, một là liên lạc Đinh Linh, xem nàng có thể hỗ trợ hóa giải nguy cơ hay không.
Loại phương pháp này Thiên Vũ kỳ thật nửa tin nửa ngờ, dù sao mang tánh mạng giao ột người không biết thân ở phương nào, hắn căn bản không thể nào thuyết phục chính mình, cho nên Thiên Vũ trực tiếp bỏ qua. Truyện "Thiên Địa Quyết " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()
Phương pháp thứ hai là vận dụng Huyền Băng khôi lỗi, mượn lực lượng nó tiêu diệt địch nhân.
Phương pháp này dường như thực tế hơn, cũng phù hợp với tình thế hiện tại, Thiên Vũ thoáng trầm ngâm liền quyết định xong chủ ý.
Thiên Vũ đột nhiên phóng lên cao, tạm thời thoát khỏi phạm vi Tô Bạch Nga công kích, nhân cơ hội lấy ra Huyền Băng khôi lỗi, ra lệnh cho hắn công kích.
Bởi vì có Băng Lộ trong người, Huyền Băng khôi lỗi xem Thiên Vũ như chủ nhân, không có ý chống lại mệnh lệnh, từ giữa không trung trực tiếp lao tới Tô Bạch Nga.
Ánh sáng nhàn nhạt chợt lóe, kiếm khí huyễn hóa ngàn vạn lần. Huyền Băng khôi lỗi xuất hiện đột ngột khiến cho Tô Bạch Nga cảnh giác, triển khai công kích mãnh liệt hơn nữa.
Tô Bạch Nga thực lực cực kỳ kinh người, đến tột cùng đã đạt tới cảnh giới nào Thiên Vũ và Hoa Thanh cũng không biết.
Huyền Băng khôi lỗi cũng không phải là Thiên Vũ, nó phản ứng vô cùng linh mẫn, tốc độ cực nhanh, ngay cả Tô Bạch Nga cũng cảm thấy hoảng sợ kinh tâm.
Trong màn sương mù, một đạo ngân kiếm khí trắng bạc phóng lên cao, khi rơi xuống trong nháy mắt khuếch tán biến ảo thành hàng vạn hàng nghìn bóng kiếm, trực tiếp bao phủ phương viên hơn mười trượng
Thiên Địa Quyết Thiên Địa Quyết - Tâm Mộng Vô Ngân