This will never be a civilized country until we expend more money for books than we do for chewing gum.

Elbert Hubbard

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 264 - chưa đầy đủ
Phí download: 14 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 809 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 00:51:34 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 22
hương 22
Nghênh Đón Nhân Viên.
Dịch: A Lạ.
Nguồn: Banlonghoi
Thiên Vũ vẫn sửng sờ đứng tại chỗ, tận cho đến khi Nguyệt Hiểu Nhã biến mất trong đám đông, mới thôi dõi theo nàng. Cuối cùng, gã phát hiện những người bên cạnh đã sớm bỏ đi sạch. Truyện "Thiên Địa Quyết " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()
Nở một nụ cười phức tạp, Thiên Vũ cũng tùy tiện rời khỏi nơi này, hướng về phía phòng ăn đi đến.
Bởi vì nguyên nhân khảo hạch, thời gian Thiên Vũ và các đệ tử khác chờ đến lượt vào phòng ăn so với mọi khi muộn hơn một tí, trong phòng ăn có vẻ thanh tĩnh khác thường.
Thiên Vũ lưu ý đến động tĩnh trong phòng ăn, cũng không thấy bóng dáng của Nguyệt Hiểu Nhã đâu.
Tới đây đã được hơn tháng, Thiên Vũ chỉ gặp qua Nguyệt Hiểu Nhã mấy lần ở quảng trường, chưa bao giờ thấy được nàng ở phòng ăn, cũng không biết buổi trưa nàng làm gì, ở nơi nào?
Tìm một góc khuất, Thiên Vũ lặng lẽ nhấm nháp tư vị cô đơn. Thỉnh thoảng, bên tai gã truyền đến những tiếng bàn luận của các đệ tử khác về mình, nhưng hắn vẫn lờ đi như không nghe thấy gì.
Một lúc sau, Sử Thiên Thu đi đến chỗ Thiên Vũ, thấp giọng nói:
- Biểu hiện của ngươi hôm nay quá mức kinh người, đã làm cho rất nhiều người hoài nghi đó!
Thiên Vũ lạnh nhạt đáp:
- So với những nhân vật trong Thập Đại Phong Vân, biểu hiện của ta không đáng để nhắc tới!
Sử Thiên Thu nói:
- Những người trong Thập Đại Phong Vân đều có danh tiếng bên ngoài từ trước, đều có bối cảnh cùng lai lịch không nhỏ, mặc dù thực lực kinh người nhưng cũng không đến mức hấp dẫn nhiều sự chú ý. Nhưng ngươi lại không có bất cứ bối cảnh gì, vừa đến đây được một tháng mà đã có thành tích như vậy, làm sao không làm người khác khỏi tò mò?!
Vẻ mặt Thiên Vũ vẫn bình tĩnh, ra vẻ không quan tâm, nói:
- Chút thành tích hôm nay của ta có lẽ không tệ, nhưng sau khi vào ngoại môn, chỉ sợ sẽ xếp hạng sau mấy ngàn! Lúc đó, ai thèm để ý nữa chứ!
Sử Thiên Thu vẫn ngập ngừng nói:
- Tuy là như vậy, nhưng ta khuyên ngươi hay là nên cẩn thận một chút thì hơn! Ngày hôm qua, người của Tiêu gia đã đi đến nội môn một chuyến, kết quả là không thu được gì mà về. Tiêu Quang Ảnh kia, ở trong môn phái được xếp trong mười hạng đầu, thực lực rất kinh người, nhưng lại vì ngươi mà mất đi cơ hội tấn chức chân truyền đệ tử, phỏng chừng vẫn ghi hận trong lòng. Ngươi phải nên đề phòng nhiều hơn nữa mới được!
Thiên Vũ ngạc nhiên hỏi:
- Mười người xếp hạng đầu của nội môn? Như vậy thực lực phải cỡ nào đây?
Sử Thiên Thu trầm mặc nói:
- Trước mắt, chúng ta chỉ biết hắn đã là một cao thủ cấp bậc võ sỹ. Thực lực cụ thể vẫn chưa biết rõ. Hiện tại, Tiêu gia chọc phải ngươi coi như là hỏng bét sạch, rất có thể từ nay về sau gia tộc sẽ suy bại thậm chí sẽ biến mất. Trước đó, bọn họ sẽ cố kỵ, không dám đụng vào ngươi. Chỉ khi nào gia tộc tan rã, kinh tế suy bại, lúc đó Tiêu gia sẽ làm ra chuyện tình gì thì không ai có thể biết được!
Sắc mặt Thiên Vũ hiện lên vẻ lo lắng, trầm ngâm nói:
- Nói như vậy, ta bây giờ đã đứng ở nơi đầu sóng ngọn gió, chỉ là sóng gió đang tạm thời được chế ngự chưa nổi lên mà thôi. Một khi thế cân bằng bị phá vỡ, ta lập tức sẽ bị nhấn chìm trong đó!
Sử Thiên Thu vuốt cằm nói:
- Tình huống đúng là như vậy! Hoàn cảnh của ngươi rất bất lợi, nhưng vẫn không thể nào xác định rõ! Bởi vì sau lưng ngươi lại có một nhân vật thần bí!
Thiên Vũ vẫn không nói gì, lẳng lặng tự nhủ những lời của Sử Thiên Thu đã nói. Vị thần bí nhân sau lưng mình rốt cục là ai đây?
Nhớ lại tất cả những việc mình đã trải qua, trong đầu của Thiên Vũ đột nhiên hiện lên một ý nghĩ điên rồ. Thần bí nhân kia không phải là người mình đã đoán hay sao?
Nếu đúng là như vậy, người nọ rốt cuộc là vì cái gì? Chính mình có điều gì làm cho hắn động tâm ư?
Thấy Thiên Vũ trầm ngâm không nói, Sử Thiên Thu tiếp tục nói:
- Xế chiều chúng ta sẽ tiến vào ngoại môn. Đến lúc đó sẽ lại được tiến hành phân tổ. Người xếp hạng càng cao sẽ được tổ chức càng coi trọng. Lấy tình huống của ngươi bây giờ, phỏng chừng sẽ có thể tiến vào trong vòng 60 tổ đầu tiên!
Thiên Vũ lấy lại tinh thần, có chút bất ngờ, nói:
- 60 tổ đầu tiên à? Ngoại môn không phải có khoảng 90 tổ sao? Trước 30 tổ đầu mới là tương đối tốt chứ!?
Sử Thiên Thu cười khổ, nói:
- Càng gần phía trước đúng là càng tốt! Nhưng mà, lấy cấp bậc Tâm Hỏa hiện tại của ngươi có thể không được xếp vào 60 tổ đầu. Đây chính là một ẩn số!
Thiên Vũ nghi hoặc hỏi:
- Ngoại môn đệ tử thật sự là kiệt xuất đến như vậy ư?
Sử Thiên Thu lắc đầu, đáp:
- Không thể dùng từ kiệt xuất để hình dung! Chỉ là đệ tử ngoại môn và đệ tử mới nhập môn thuộc về hai đẳng cấp khác nhau. Đợi đến xế chiều, khi ngươi đi vào bên trong sẽ rõ ràng mọi chuyện. Tốt lắm, thời gian cũng không còn sớm, mười ngày sau Thông Thiên Lâu có một Hội đấu giá. Nếu ngươi có hứng thú, đến lúc đó ta sẽ dẫn ngươi đi để biết thêm một chút!
Sở Thiên thu đứng lên, trực tiếp rời đi.
Thiên Vũ cũng để ý đến động tĩnh bốn phía một hồi, phát hiện rất nhiều ánh mắt của đệ tử khác quan sát mình. Hiển nhiên, trong lúc cùng nói chuyện với Sử Thiên Thu cũng không tránh khỏi tai mắt của những người này.
Thiên Vũ cũng không quan tâm đến những chuyện này, dù sao nội dung câu chuyện hai người trao đổi cũng không có gì cần dấu, căn bản là không sợ người khác nghe lén.
Về phần Hôi đấu giá của Thông Thiên Lâu, Thiên Vũ tự nhiên là cảm thấy hứng thú. Nhưng nếu đi cùng với Sử Thiên Thu, có thể ẩn chứa nhiều bất lợi. Bởi vậy, gã cũng chưa cần vội trả lời vấn đề này cho hắn.
Sau khi ăn xong, Thiên Vũ đi thẳng đến quảng trường. Cát Hồng Bân, Lê Vân Quang, Trịnh Vân cùng với một số võ sư đã chờ sẵn ở đây. Một ít đệ tử đã vượt qua khảo hạch cũng theo thứ tự xếp thành hàng ngũ chỉnh tề, đang chờ đợi thời khắc làm lòng người kích động nhất.
Thiên Vũ đứng bên ngoài, vẻ mặt kỳ lạ nhìn lại nơi mình đã sống một tháng nay, trong lòng cũng có một loại cảm giác mất mát không nói nên lời, dường như là giả biệt một đoạn nhân sinh cô độc, từ nay trở đi sẽ bước vào một lữ trình hoàn toàn khác!
Chìm vào sự trầm mặc, thời gian cũng đã dần trôi qua.
Đợi tới khi tất cả các đệ tử đã vượt qua khảo hạch đến đủ, Cát Hồng Bân dựa theo cấp bậc Tâm Hỏa cao thấp đem 831 đệ tử phân làm 9 tổ. Trong đó, cấp bậc Tâm Hỏa cao nhất có 31 người là tổ 1. Thiên Vũ bởi được xếp hạng 18 cũng được phân vào tổ này, do Cát Hồng Bân tự mình dẫn dắt!
Tám tổ còn lại cũng do những người khác đái lĩnh, cuồn cuộn hướng về cánh cổng to lớn của đệ tử Ngoại môn đi đến.
Nói đại khái, khi đệ tử mới nhập môn trở thành đệ tử ngoại môn thì Ngoại môn cũng sẽ phái đặc sứ đến nghênh đón.
Hiện tại dĩ nhiên cũng không có ngoại lệ, chỉ bất quá người nghênh đón chính là Tần Lạc Xuyên đích thân dẫn đội. Điều này làm cho Thiên Vũ có chút kinh ngạc.
Đánh giá Tần Lạc Xuyên và những người phía sau, Thiên Vũ phát hiện đội ngũ nghênh đón có tổng cộng năm người, ngoại trừ Tần Lạc Xuyên còn lại là bốn người, ba nam một nữ, tướng mạo bất đồng.
Đầu tiên là một Thanh y thiếu nữ, khoảng 27-28 tuổi, vóc người thon thả, khuôn mặt tương đối đẹp nhưng lại mang theo một vẻ nghiêm khắc. Chính điều này đã làm giảm nét mỹ lệ của dung nhan nàng ta, chỉ còn sáu bảy phần tư sắc, làm cho người ta cảm thấy nàng là một nữ cường nhân chính hiệu.
Thiếu nữ này tên là Mai Tây, chính là một vị võ sư tương đối nổi danh của Ngoại môn, phụ trách giảng dạy đệ tử ngoại môn tổ 16.
Đứng bên cạnh Mai Tây chính là ba vị nam tử trung niên. Bọn họ cũng chính là võ sư ngoại môn, cùng mặc đồng phục màu xanh, vóc dáng làm cho người ta kinh ngạc.
Trong ba người này, vị thứ nhất tên là Nghiêm Đức Hải, năm nay 51 tuổi, nhưng nhìn qua vẫn như khoảng 35-36 tuổi, tướng mạo rất phổ thông, hình thể rất bình thường, nhưng thực lực lại khá kinh người, trên mặt luôn nở nụ cười bình thản, làm cho người ta cảm thấy rất dễ hòa hợp. Truyện "Thiên Địa Quyết " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc () Truyện "Thiên Địa Quyết " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()
Nghiêm Đức Hải phục trách tổ 1 đệ tử ngoại môn, đây là một nhân vật có vị trí chủ chốt. Bởi hầu như đệ tử nội môn của phân đường Thiết Thạch đều do tổ 1 tấn chức mà thành. Ông ta quản lý toàn bộ lực lượng đệ tử ngoại môn trung tâm, có thực lực cao nhất, cũng được xem là một người có vị trí trọng yếu và có thực quyền trong môn phái.
Trong ba người, vị thứ hai tên là Tống Bình Minh, năm nay đã 48 tuổi, nhìn qua cứ ngỡ chỉ mới 32-33 tuổi, tướng mạo khá là anh tuấn, vóc người cũng cao to, rắn chắc. Toàn thân lộ ra mị lực của nam nhân!
Thiên Địa Quyết Thiên Địa Quyết - Tâm Mộng Vô Ngân