"We will be more successful in all our endeavors if we can let go of the habit of running all the time, and take little pauses to relax and re-center ourselves. And we'll also have a lot more joy in living.",

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 97 - chưa đầy đủ
Phí download: 9 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 560 / 0
Cập nhật: 2017-09-24 17:30:16 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 88.
ắn cổng nó về, bà Lệ Quân, quan sát không thấy có gì bất ổn liền yên tâm cho cả 2 về phòng. nó nằm trên giừơng, nó ngủ ngay. Đi suốt gần 4 tiếng mà sao không buồn ngủ được chứ. hắn mỉm cười nhìn nó rồi hôn nhẹ vào đôi môi ửng hồng, ôm trọn nó vào lòng mà ngủ.
---- Ngày hôm sau ----
nó thức giấc của được gần 9 giờ rồi, đi vào trong đánh răng rửa mặt xong cô thay bộ đầm bầu màu xanh đáng yêu vào. Đi xuống nhà, bé Kim liền chạy lại:
- Cô ơi, cô cần gì để em lấy cho!
- Bé Kim, ông bà chủ đâu?
- Dạ, ông bà chủ sáng sớm đã đi ra ngoài nói là tối mới về thưa cô!
- Vậy à, em cứ đi làm việc đi
Nó liền lấy điện thoại ra gọi cho Sandy, vài phút sau Sandy đã đến nhà nó rồi. Nó kéo Sandy lên phòng:
- Hôm nay em và chị đi shopping, sẵn ghé qua công ty em muốn thăm Ken! Đi nha Sandy!
- Được rồi! thay đồ đi!
nó mỉm cười ôm cô rồi đi vào phòng tắm thay ra chiếc váy đơn sơ nhưng rất đáng yêu nha, ai nói cô có bầu mà không quyến rũ, gương mặt nó thôi đã làm người ta điên đảo rồi ai mà thèm quan tâm cái bụng đó.
Sau khi thay đồ xong, nó mỉm cười bước đi ra xe. cô đầu tiên đưa nó tới công ty.
- Chủ tịch đang làm gì?
- A...là cô chủ sao? Cô có em bé sao?
Các nhân viên nữ để cô ngồi xuống ghế, bước tới hỏi thăm. Vì ngày trước nó lên kế nhiệm chiếc ghế chủ tịch đã giúp công ty tăng doanh thu rất nhanh nên ai cũng nể phục cô, mà cô lại thân thiện lúc đám cưới cũng chịu mời hết tất cả nhân viên. Cô tiếp tân bước tới mỉm cười nói:
- Cô chủ, chủ tịch đang làm việc trên phòng nói sẽ xuống ngay!
- Ừ! Mọi người đi làm việc đi!
- Dạ, cô chủ!
Các cô tiếp tân gật đầu, cô mỉm cười đỡ nó đi vào thang máy. Đi lên tầng 25, căn phòng của hắn chiếm hết cả tầng. Cả 2 mỉm cười nhẹ nhàng bước tới mở cửa ra thì..m
Cả 2 mở cửa ra thì..đập vào mẵt cả 2 là cảnh cô thư ký đang hôn lấy hắn trong khi đó hắn không hề phản kháng gì cả. hắn nhìn thấy nó liền hoảng hốt:
- Băng!
cô đấm vào miệng của cô thư ký làm cho miệng cô chảy máu ra,nó quay lưng bỏ chạy đi với nước mắt. hắn liền đuổi theo phía sau là lời cảnh cáo của cô:
- Băngmà có chuyện gì, anh và ả đừng hòng sống yên!
Tất cả nhân viên hoảng hốt khi thấy nó chạy đi, mắt nó đỏ hoe. Phía sau là chủ tịch đang rượt theo sau. nó nhanh chóng leo lên xe bỏ đi. hắn tức giận đấm vào cây gần đó làm cho cây gãy ngang, hắn bước vào lạnh lùng nhìn đám tiếp tân đang run sợ.
- Sao cô chủ tới không báo?
- Dạ...dạ do cô chủ nói..! - cô nhân viên tiếp tân run sợ
- Nó múôn cho cậu bất ngờ, ai dè người bất ngờ là nó! Lãnh Hàn Thiên Minh, tôi nói cho cậu biết không phải nó có thai là chẳng ai thèm, Dương Dông đã về và đang có ý muốn cướp Băng, giờ này chắc nó đang chạy về nhà dọn đồ để li thân với cậu đấy!
Hắn nghe xong hoảng hốt, chạy xuống ga-ra lấy xe đi nhanh về nhà. nó chạy về nhà với khuôn mặt đầy nước mắt khiến tất cả người giúp việc trong nhà lo lắng gọi cho ông bà chủ quay về.
5 phút cả 3 người đã có mặt tại nhà, bà Lệ Quân lo lắng chạy lên phòng nó. Mở cửa ra thì thấy nó đang lạnh lùng ngồi dưới đất xếp đồ vào vali, đồ đạc đều vỡ hết.
- Băng, con dâu ngoan, mau nói ta nghe sao con lại tức giận như vậy?
- Mẹ hỏi con trai mẹ đi!
- Ken, con làm gì hả? - ông Dương hỏi
- Con...! - Hắn ấp úng
- Anh không dám nói sao, tôi nói cho, anh ấy ở công ty đi ngoại tình với bà thư ký 20 mấy gần 30 tuổi đó!
- Cái gì? Mày
Ông Dương tức giận tát vào má hắn, bà Lệ Quân không nói nhìn hắn với con mắt căm phẫn. nó kéo vali lại đứng lên, bà Lệ Quân liền giựt vali từ tay nó lại nói:
- Băng, con dâu ngoan! Ba mẹ sẽ xử lý vụ này, con đừng đi nhé!
- Ba mẹ đừng chiều cô ấy nữa!
- Mày im đi! - bà Lệ Quân quát
- Lãnh Hàn Thiên Minh, hôm nay nhất định anh phải cho tôi đi làm bằng không tôi nhất định li hôn với anh! - Nó hét
Cả 3 người hốt hoảng nhìn Nó, ba mẹ cậu nói:
- Con dâu ngoan, đừng như vậy! Chuyện này con đừng để bị ảnh hưởng tới thai nhi! - bà Lệ Quân nói
- Anh đừng tưởng tôi không dám, nếu đưa ra tòa án thế lực 2 nhà ngang nhau nhất định sẽ được còn về phần em bé thì theo phát luật sẽ phải theo mẹ rồi!
- Em nói đủ chưa?
- Anh..aaa..đau quá..mẹ ơi bụng con!
- Băng!
Ba mẹ Hắn lo lắng, hắn liền chạy tới bế nó ra xe đưa tới bệnh viện.Ở ngoài, ông Dương lạnh lùng nói:
- Mau giải thích đi!
- Con không có gì giải thích!
- Mày...Băng làm gì mà mày bỏ rơi nó hả? Mày muốn gì nó cũng đồng ý, chịu an phận ở nhà làm vợ hiền dâu thảo mày còn muốn gì? Mày có phải con người không?
- Con xin lỗi!
Cánh cửa mở ra, chiếc giừơng bé nhỏ đẩy ra, một thân thể bé nhỏ với khuôn mặt xanh xao làm lòng ai đó đau nhói. Cậu bước tới thì:
- Ba mẹ! Con không muốn gặp ai hết!
- Ba mẹ biết rồi, ba mẹ sẽ lo! - bà Lệ Quân nói
nó ra hiệu cho y tá đẩy đi, nó không thèm nhìn vào hắn, chắc bây giờ nó đang hận hắn lắm. Bác sĩ bước ra nói:
- Người nhà đừng nên để cho thai phụ bị kích động nữa, lần này kịp thời đưa tới bệnh viện nên đứa bé không sao!
- Cám ơn bác sĩ! - bà Lệ Quân gật đầu
Trong căn phòng, nó rơi nước mắt nhìn vào bụng. Tim nó đau quá, nó chỉ muốn nghe lời giải thích, chỉ muốn hắn nói đó là sự hiểu lầm mà tại sao.. có lẽ hắn đã chán nó thật rồi sao? Bỗng cánh cửa mở ra, nó quay sang nhìn. Là mẹ chồng cô, bà Lệ Quân bước tới nắm tay nó, an ủi:
- Con dâu ngoan!
- Mẹ.. Mẹ ơi, sao tim con đau quá?
- Con dâu ngoan, đừng khóc, con muốn sinh một đứa con trai mít ướt sao?
- Mẹ, có phải mẹ đã biết chuyện Ken rồi phải không? Sao mẹ lại giấu con?
- Băng, con nghe mẹ nói! Ken, nó không phải như người khác chắc chắn nó đang giấu điều gì, con phải hiểu biết không?
- Mẹ! Con không thể đâu! Nếu như đến ngày chúng con phải xa nhau thì con xin lỗi vì không thể để cháu bên mẹ được!
- Con khờ quá!
nó ôm bà, nước mắt rơi xuống.
Trong lúc này tại biệt thự Rose.
- Kan anh mau về có chuyện rồi_ Cô cằm điện thoại gọi cho anh giọng hốt hoảng.
- Chuyện gì vậy?_ Anh hỏi.
Gấp lắm, gọi mấy đứa kia về lun_ Cô gấp rút nói.
10' sau
- Chuyện gì mà kêu tụi tao qua vậy?_ Cô từ trước cổng chạy vao thở hồng hộc
- Chuyện của Băng_ Cô trả lời nhìn từng người.
-Chị Băng xảy ra chuyện gì_ Zin kéo tay cô hỏi.
- Bình tĩnh đi Zin_ Cậu kéo tay Zin ra khỏi người cô.
- Ken nó ngoại tình_ Cô nói đôi mắt ngấn nước. tại sao bạn cô lại phải chịu nhiều đau khổ như vậy.
- Em nói cái gì nói rõ cho anh nghe_ Anh tức giận hỏi cô
- Lúc nãy......_ Cô từng thuật lại câu chuyện cho tất cả nghe.
- Thằng Ken tao giết mày_ Anh tức giận xong đi ra ngoài xe nhưng bị cô ngăn cản.
- Anh bình tĩnh lại đi chuyện đâu còn có đó.
- Thằng đó làm tổn thương em gái anh, em nghĩ anh tha cho nó, anh đã từng ắc sai lầm ko muốn thêm lần hai_ Anh giằng tay ra khỏi cô leo lên xe phóng đi thật nhanh về phía bạnh viên. Mọi người phía sau cũng đuổi theo.
Tại bệnh viện
- Băng em có sao ko?_ Anh đứng nhìn nó ngồi ngây ngốc 73 đó mà lo lắng.
- Em ko sao?_ Nó trả lời đôi mắt nhìn vào khoãng trống.
- Mày như vậy làm mọi người lo lắm biết ko Băng_ Ema nhìn nó.
- Anh tìm thằng Ken_ Anh đứng dậy bước đi.
- Nhưng bị nó ngăn lại:" Ko cần, em ko muốn thấy mặt anh ta"
- Được anh ko đi_ Anh nói.
Thiên Băng Đừng Lạnh Lùng Nữa Thiên Băng Đừng Lạnh Lùng Nữa - Huỳnh Ngọc Trâm