Có người biết cách biến những trở ngại trong cuộc đời mình thành những bệ phóng, nhưng cũng không ít người lại biến chúng thành những viên đá chắn lối đi.

R. L Sharpe

 
 
 
 
 
Tác giả: Hán Lệ
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 937
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1740 / 36
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 582: Kim Cương Tông
hóm Dịch: metruyen
Đứng cách đó không xa, có một lão giả tóc trắng, vẻ mặt không giận mà nghiêm. Lão giả chậm rãi nhìn nam tử đang ngồi xếp bằng trong kết giới, vẻ mặt thi thoảng giật giật, nhưng tràn đầy vẻ yêu thương, lo lắng.
-Kiếm này rốt cuộc sẽ như thế nào? Vì sao lại có sức mạnh khủng khiếp như vậy? Vì sao nó lại có thể khiến Chiến nhi gần như ma hoá. Vật này từ trong Chí bảo mà ra, rốt cuộc nó là như thế nào? Nếu cứ thế này, chỉ sợ rằng trận pháp Hộ tông cũng không thể duy trì được bao lâu nữa. Đến lúc đó, Kim Cương tông ta chỉ sợ máu chảy thành sông mà thôi.
Lão giả lo lắng, lẩm bẩm nói. Người này chính là lão tổ Kim Viêm Long của Kim Cương tông uy hiếp Tiên Đạo giới. Một thân tu vi của lão đã đạt đến cảnh giới giả thần, hơn nữa còn có thân thể hai hành kim, hoả, khả năng tấn công cực kỳ đáng sợ.
Lúc này, Lôi Cương lơ lửng trên không trung, hai mắt nhìn rặng núi bạt ngàn trước mắt. Hắn nhìn ngọn núi ở giữa, ánh mắt sáng rực. Lôi Cương cảm nhận được từ đỉnh ngọn núi này phát ra luồng sát khí nồng nặc. Hắn chần chừ chốc lát, rồi biến mất, lần nữa xuất hiện đã ở trên đỉnh Kình Thiên. Lướt mắt nhìn mười hai vị trưởng lão ngồi xếp bằng trong trận pháp Hộ tông, Lôi Cương nhìn chằm chằm thanh kiếm đen sì trong kết giới. Một cảm giác phức tạp vừa khiến hắn chán ghét vừa khiến hắn quen thuộc bao phủ lấy toàn thân hắn, khiến Lôi Cương ngạc nhiên.
Kim Viêm Long chậm rãi quay đầu. Vừa nhìn thấy bóng Lôi Cương, lão đã sững lại. Bản năng của lão mách bảo phía sau có người, nhưng thần thức lại không hề cảm nhận được chút động tĩnh nào. Nếu như không có bản năng tốt, chắc hẳn lão không thể biết được người này đến đây. Kim Viêm Long cảnh giác nhìn chằm chằm Lôi Cương. Lão cất giọng nói già nua:
-Đạo hữu, chẳng hay ngươi đột nhiên đến Kim Cương tông ta là có chuyện gì? Nếu như không có việc, mời đạo hữu rời khỏi đây cho.
Lôi Cương chậm rãi quay đầu, nhìn Kim Viêm Long, chỉ vào Kim Cuồng Chiến, nói:
-Thanh kiếm kia là vật gì? Vì sao lại phát ra sát khí nồng nặc như vậy? Hơn nữa, Kim Cuồng Chiến rốt cuộc đã gặp phải chuyện gì?
Kim Viêm Long nhíu mày, nếu không phải lão chú ý đến tu vi của Lôi Cương, chỉ sợ đã sớm tát bay hắn đi rồi. Lôi Cương mang lại cho lão một cảm giác nguy hiểm. Chưa kể, lão lại không thể đánh động mười hai vị trưởng lão, một khi trận pháp bị quấy nhiễu, tình hình chắc chắn sẽ không ổn. Trầm tư một lúc lâu, Kim Viêm Long kiềm chế, thấp giọng nói:
-Đạo hữu, đây là chuyện của Kim Cương tông ta. Xin đạo hữu đừng xen vào chuyện của người khác!
Vẻ mặt Lôi Cương thay đổi, nhất thời nhợt nhạt. Hắn tiến lên trước một bước, thân hình quỷ mị chợt xuất hiện cách Kim Viêm Long hơn mười thước, ánh mắt lạnh lùng. Hắn nói:
-Lôi Ma biến mất, Kim Cuồng Chiến phát điên, vì sao hai người bọn họ lại thành ra như vậy? Lôi Ma là ca ca của ta, Kim Cuồng Chiến ra sao ta không bận tâm, nhưng sống chết của đại ca dĩ nhiên ta phải lo. Khi ca ca ta biến mất, chỉ có duy nhất một người nhìn thấy là Kim Cuồng Chiến. Ngươi nói xem, chuyện này ta có thể không quan tâm sao?
Giọng nói của Lôi Cương lạnh tựa băng tuyết vạn năm, khí thế phát ra từ người hắn khiến cả không gian phía sau như sôi lên. Một luồng khí tức mạnh mẽ phát ra, khiến mười hai vị trưởng lão ở trong kết giới đều mở mắt nhìn. Kim Viêm Long nhíu mày, khí tức của Lôi Cương khiến lão cảm thấy vô cùng áp lực. Lão rất khiếp sợ, bằng vào tu vi của lão dĩ nhiên lão chưa bao giờ gặp phải chuyện như vậy. Chẳng lẽ người thanh niên trước mặt đã đạt đến cảnh giới cương thần rồi sao?
Nhưng nghe Lôi Cương nói, Kim Viêm Long càng hoảng hốt hơn, đệ đệ của Lôi Ma?? Người này đích thực là đệ đệ của Lôi Ma? Tu vi hắn cao như vậy, lẽ nào tư chất của người này còn cao hơn của Lôi Ma sao? Kim Viêm Long âm trầm nhìn chằm chằm Lôi Cương. Hận thù giữa Kim Cuồng Chiến và Lôi Ma lão biết rất rõ, lúc trước Lôi Ma chịu đau đớn bỏ đi thân thể tam hành, chính là do lão mà ra. Lẽ nào hôm nay người này đến để báo thù? Không đúng, Lôi Ma biến mất, hắn sẽ không quy kết mọi tội lỗi cho Kim Cương tông chứ? Nếu là bình thường, Kim Viêm Long sẽ không mấy lo lắng, nhưng lúc này, cả mười hai vị trưởng lão đều đang tận lực duy trì trận pháp, không thể quấy rầy bọn họ được. Chỉ cần để Kim Cuồng Chiến thoát ra, hậu quả thật không thể tưởng tượng nổi a.
-Ca ngươi biến mất thì liên quan gì đến Kim Cuồng Chiến? Kể từ khi ra khỏi Chí bảo, Kim Cuồng Chiến vẫn bế quan, mãi đến mấy trăm năm trước nó mới xuất quan. Khi đó, Tiên Đạo tông của ngươi đã làm ầm lên đi tìm Lôi Ma rồi. Chuyện Lôi Ma biến mất không liên quan gì đến Kim Cuồng Chiến.
Kim Viêm Long liếc mắt nhìn ra phía sau, bình thản nói.
-Ngươi nói không quan hệ thì có nghĩa là không quan hệ sao?
Lôi Cương lạnh lùng nhìn Kim Viêm Long, hừ lạnh nói. Hắn lại nhìn Kim Cuồng Chiến, đúng ra mà nói thì là nhìn chằm chằm vào thanh kiếm đen thùi bên cạnh Kim Cuồng Chiến. Một cảm giác quen thuộc cùng khó chịu lần nữa xuất hiện trong Lôi Cương.
Kim Viêm Long ngượng nghịu. Lão từ xưa đến nay vẫn ở trên cao, vô số năm qua không có bất cứ kẻ nào dám buông nửa lời bất kính với lão. Vậy mà lúc này Lôi Cương lại khiêu khích, châm chọc lão khiến Kim Viêm Long bừng lửa giận. Ánh mắt lão toát lên vẻ hung dữ, lão thấp giọng nói:
-Rời khỏi đây ngay!
Lôi Cương liếc mắt nhìn Kim Viêm Long, dường như không nghe thấy lão nói gì, hắn bước lên phía trước một bước rồi chậm rãi đi tiếp. Kim Viêm Long biến sắc, cánh tay phải khô gầy chợt phát ra ánh sáng màu vàng và màu đỏ rực rỡ, một luồng khí tức nóng rực mạnh mẽ lan ra. Lão vừa cử động, tay phải đã chộp tới sau gáy Lôi Cương.
“Ầm! ” Ngay lúc Kim Viêm Long sắp tóm được gáy Lôi Cương, một kết giới bốn màu chợt xuất hiện, đỡ lấy đòn tấn công của lão. Kết giới này chính là một cái lồng đá, Lôi Cương nháy mắt đã xoay lại, tay trái hắn tựa như con độc xà chộp lấy cổ tay phải của Kim Viêm Long. Tay phải của hắn nháy mắt vòng ra sau, tung một quyền đánh vào tay phải của Kim Viêm Long. Một đòn này nhanh như chớp khiến Kim Viêm Long không kịp phản ứng gì đã cảm thấy một luồng sức mạnh ập tới tay phải, cơ hồ khiến tay phải lão nổ tung. Đôi chân Kim Viêm Long chạm đất, lão liên tục thối lui đến vài trăm thước mới làm tiêu hết được luồng sức mạnh kia. Mặt đất đã bị in dấu vết thật sâu.
Khi Kim Viêm Long đứng vững lại được, lão liên tục hít mấy hơi, lục phủ ngũ tạng vốn vững chắc như thế mà dính một quyền này tựa như đã bị đánh lệch cả đi. Sức mạnh to lớn này của Lôi Cương khiến Kim Viêm Long sợ hãi, khiếp sợ mà nhìn chằm chằm hắn.
Lôi Cương lạnh lùng liếc mắt nhìn Kim Viêm Long, lần nữa bước tới kết giới. Hắn nhìn thanh kiếm đen sì, luồng khí tức này tại sao lại quen thuộc với hắn đến vậy? Lôi Cương hít một hơi thật sâu. Hắn chợt có cảm giác, ca ca Lôi Ma biến mất có liên quan đến thanh kiếm này. Đúng lúc này, bên tai Lôi Cương vang lên một tiếng xé gió, một luồng sức nóng khủng khiếp áp xuống. Kim Viêm Long đã rút ra một thanh kiếm tiên cửu giai tấn công Lôi Cương.
Lôi Cương gầm nhẹ một tiếng, nháy mắt hắn đã biến mất. Lần thứ hai hắn xuất hiện đã nắm lấy thanh kiếm tiên của Kim Viêm Long, tay phải như cuồng phong tấn công lão, từng quyền phát ra mạnh mẽ, đầy uy lực khiến Kim Viêm Long hoảng hốt. Lão muốn rút thanh kiếm tiên lại, nhưng chợt phát hiện thanh kiếm tựa như đã bị đóng băng, không thể nào rút ra được. Kim Viêm Long chỉ còn cách buông kiếm, lui người lại, đỡ đòn. Tay phải của Lôi Cương chợt vỗ vào chuôi thanh kiếm tiên của Kim Viêm Long, khiến thanh kiếm hoá thành một luồng sáng bắn về phía lão.
“Hát” Kim Viêm Long quát khẽ một tiếng, vung tay lập ra một lồng phòng ngự bao phủ toàn thân. Mấy quyền này của Lôi Cương ào ào đập vào lồng phòng ngự khiến cái lồng rung lên, chốc lát sau đã nát vụn. Bên tai Kim Viêm Long chợt vang lên tiếng gió rít, một luồng sáng vụt qua vai phải lão, nháy mắt đã gây nên một vết thương rộng bằng nắm tay, máu chảy đầm đìa.
-A!!
Lão phẫn nộ rít lên. Cơn đau đớn này khiến Kim Viêm Long vốn đã lâu chưa từng bị thương nổi điên. Ánh mắt lão tựa như loài sài lang, nhìn chằm chằm Lôi Cương. Lão tức giận rít gào, toàn thân phát ra ánh sáng màu vàng và đỏ chói mắt. Đến khi luồng sáng biến mất, toàn thân lão đã được bọc trong một bộ chiến giáp quỷ dị hai màu vàng đỏ xen lẫn. Khí thế từ người lão phát ra tựa như con sóng dữ cuộn trào mãnh liệt. Mười hai vị trưởng lão đều giật mình tỉnh giấc, hoảng hốt nhìn chằm chằm Kim Viêm Long. Kim Cuồng Chiến đang ngồi xếp bằng trong trận pháp chợt mở mắt. Sát khí trong trận pháp đều tập trung lại trong thanh kiếm đen sì, từ kết giới một tiếng rít vang lên. Thanh kiếm đen thùi đột nhiên xuất hiện trong tay Kim Cuồng Chiến. Đôi mắt y tựa như do sát khí đen thùi ngưng tụ mà thành, phát ra ánh nhìn hung dữ, y điên cuồng tấn công kết giới.
-Không hay rồi.
Một vị trưởng lão thất thanh nói. Các trưởng lão còn lại vội vã bay tới, nhanh tay kháp thủ quyết củng cố kết giới Hộ tông, nhưng đòn tấn công của Kim Cuồng Chiến trong kết giới càng lúc càng hung hãn. Thanh kiếm đen sì này tựa như một thanh thần binh lợi khí, không ngừng phát ra những tiếng rít vù vù.
“Vù vù” Một âm thanh trầm thấp vang lên. Thanh kiếm đen sì đột nhiên rời khỏi tay phải Kim Cuồng Chiến, lơ lửng trên đầu y, rồi chậm rãi hạ thấp xuống, cuối cùng đâm vào đỉnh đầu y. Điều kỳ lạ là khi thanh kiếm đâm vào trong cơ thể, đôi mắt Kim Cuồng Chiến chợt trở nên điên cuồng! Cả người hắn đột nhiên phình ra, một luồng khí thế mạnh mẽ từ cơ thể hắn phát ra. Đúng lúc này, kết giới Hộ tông bị phá vỡ, mười hai vị trưởng lão đều thổ máu tươi, hoảng hốt nhìn Kim Cuồng Chiến đã cao đến một trượng!
Thể Tôn Thể Tôn - Hán Lệ