There is a wonder in reading Braille that the sighted will never know: to touch words and have them touch you back.

Jim Fiebig

 
 
 
 
 
Tác giả: Hán Lệ
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 937
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1740 / 36
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 549: Mục Tiêu
hóm Dịch: metruyen
Khí thành.
Hơn mười năm trước, Hoả Đốt có biến động khiến không ít tu luyện giả không dám tuỳ tiện tiến đến, nhưng chuyện này không hề ảnh hưởng đến sự phồn hoa của Khí thành, việc buôn bán vẫn như trước vô cùng tấp nập. Ngày hôm đó, hai gã thủ vệ Khí thành cùng ngạc nhiên, không khỏi quay đầu nhìn hai gã nam tử vừa đi qua. Hai gã này, một người bọn hắn bỏ qua, không thèm chú ý đến nhưng người nam tử dưới bộ áo bào màu đen khiến bọn hắn rất ngạc nhiên. Người trong Khí tháp tầng thứ năm mặc áo bào đen không ít, tựa như vị trưởng lão Khí thành cũng vậy, nhưng điều bọn hắn ngạc nhiên chính là, khi người này đi qua, bọn họ cảm nhận được một luồng không khí nóng cháy. Luồng sức nóng này làm bọn hắn sợ hãi, một cảm giác bọn hắn chưa bao giờ gặp qua.
Hai người bọn họ cùng nhìn thoáng qua rồi thôi, bọn họ đều hiểu rõ cường giả thần bí như vậy, nếu kiểm tra quá nhiều tất sẽ khiến hắn tức giận. Đến lúc đó, hai tên thủ vệ nho nhỏ bọn hắn không thể chịu đựng nổi a.
Người mặc áo bào đen và nam tử áo trắng này chính là Lôi Cương và Luyện Hư. Lôi Cương thấy hai gã thủ vệ kiểm tra chỉ biết âm thầm cười khổ, hắn muốn ngăn lại khí tức bản thân nhưng hoàn toàn không thể nén xuống, dù sao, thân thể này của hắn là do hoả huyền ngưng tụ mà thành, có toả ra sức nóng mãnh liệt cũng là không thể tránh khỏi.
“Khí tháp tầng thứ năm trông như vậy sao? Đây chính là Tu luyện giới sao? Thật đáng ngưỡng mộ, đại thành này còn to hơn đại thành ở Cửu U giới. Khí tông này cũng thật kỳ lạ a, Khí tháp mười tầng, giờ chúng ta mới ở tầng thứ năm, không biết còn bao nhiêu cường giả mạnh đến cỡ nào a?! ” Luyện Hư ngưỡng mộ nói.
Luyện Hư thán phục khiến Lôi Cương trầm tư suy nghĩ, đúng vậy, cường giả Khí tông nhiều vô số, mà người kia chính là thiếu chủ Khí tông, thực lực của hắn liệu có thể chống đỡ nổi Khí tông không? Nếu muốn Lôi Cương có thể kìm nén lại nỗi uất hận xuống, nhưng một ngày nào đó khi hắn đã mạnh lên, Lôi Cương nhất định sẽ tấn công Khí tông, dồn vị thiếu chủ kia vào chỗ chết. Lúc này, Lôi Cương chỉ có thể tạm thời buông bỏ hận thù, dù sao, sự thần bí của Khí tông cũng khiến hắn phải kiêng dè. Có điều, đối với chín thế lực lớn ở tầng thứ năm của Khí tháp, hắn nhất định sẽ không nương tay. Lập tức, Lôi Cương xác định mục tiêu, thành chủ Khí thành.
Lôi Cương suy đoán, vị thiếu chủ kia rất có thể cho rằng hắn đã chết. Dù sao, dưới thần khí, trừ phi cường giả đạo thần, còn lại mọi người rất khó che giấu tu vi bản thân, chuyện này lại rất hợp ý Lôi Cương. Để tránh đánh rắn động cỏ, lúc này hắn chỉ còn cách tạm thời đổi tên họ mà thôi.
Cùng Luyện Hư dạo quanh Khí thành một vòng xong, Lôi Cương đưa Luyện Hư đến tháp Tụ Linh tu luyện. Về phần chi phí đắt đỏ, Lôi Cương thầm kêu may mắn hắn đã lấy giới chỉ của vị trưởng lão Khí thành kia, nếu không, chắc chắn hắn không thể chi trả nổi. Trên người Luyện Hư tuy nhiều thứ đồ giá trị, nhưng chỉ có giá trị ở Trung Xu giới, tới Khí tháp không có tác dụng gì, nói cách khác, thứ tiền thông dụng của Khí tháp tầng thứ năm chính là thú đan và tiên thạch hành hoả thượng phẩm.
Tiên thạch trong giới chỉ của vị trưởng lão kia rất nhiều, nhiều hơn so với Lôi Cương tưởng tượng, chỉ riêng tiên thạch thượng phẩm thôi đã có gần năm mươi vạn, thú đan có đến cả trăm. Linh dược trong đó cùng các loại thiên tài địa bảo dùng để luyện khí chất chồng như núi, những thứ này thực sự có ích cho Lôi Cương. Lôi Cương liền giao nộp luôn phí cho mười năm tu luyện ở tháp Tụ linh, vừa đủ mười vạn tiên thạch thượng phẩm, cùng đưa Luyện Hư vào trong tháp. An bài mọi chuyện xong, Lôi Cương đang định đi đến tháp Tụ Linh, đột nhiên phát hiện lão già phụ trách thu phí nhìn chằm chằm hắn, ánh mắt rất lạ. Lôi Cương nghiêng đầu, khẽ gật đầu với lão già, bước ra cửa.
“Đạo hữu, chờ đã. ” Lôi Cương vừa bước chân ra khỏi cửa lớn của tháp Tụ Linh, trong đầu đã vang lên một giọng nói già nua. Lôi Cương ngừng bước, liếc nhìn lão già kia, thấy vẻ mặt kinh ngạc của lão, hắn chần chờ chốc lát rồi đi tiếp vào trong tháp. Nhìn quanh bốn phía không thấy có người khác, Lôi Cương liền thử nói: “Tiền bối, ngươi gọi ta sao? ”
Lão già không nói gì thêm, nhìn chằm chằm Lôi Cương, dường như muốn nhìn rõ diện mạo hắn dưới lớp áo bào đen. Lôi Cương không nói nhiều lời, chỉ đứng yên tại chỗ, nhìn lão chăm chú.
Một lúc lâu sau, lão già thầm than một tiếng, cất giọng nói khiếp sợ: “Đạo hữu, nếu như lão phu suy đoán không nhầm, lửa của ngươi đã đạt đến trình độ hoả huyền rồi? ”
Lôi Cương thoáng sửng sốt, gật đầu, dưới lớp áo bào không thể thấy rõ diện mạo hắn, chỉ có thể thấy được cái cằm trắng bóc.
“Hoả huyền, ở Khí tháp tầng thứ năm mà có thể đạt được hoả huyền, ngươi quả không tầm thường. Cố gắng tu luyện cho tốt, không lâu sau nữa, ngươi còn cần vào Hoả Đốt một lần nữa. Có điều, lão phu mong rằng lúc đó ngươi có thể tiếp tục tiến lên. ” Lão già vừa nói xong liền tiếp tục ngồi xuống, khép hờ đôi mắt, dường như nhập định.
Lôi Cương vô cùng kinh ngạc, nhìn lão già, suy đoán lời lão nói. Đi ra khỏi tháp Tụ Linh, đi trên đường lớn, Lôi Cương vẫn nghĩ mãi tới lời lão già nói trong đầu. Từ lời lão nói, cho thấy lão rất rõ nhất cử nhất động của Lôi Cương, có điều, hắn cũng không suy nghĩ nhiều, theo lời lão già này nói, ngày sau tất nhiên sẽ tìm tới hắn. Hắn hà tất phải suy nghĩ nhiều?
Lập tức, Lôi Cương đi nhanh về phía Vạn tượng các.
Những năm gần đây, tâm tình chưởng quỹ Vạn tượng các Lý Tiền Cảnh rất vui vẻ, thoải mái. Tuy rằng trên hắn còn một nữ chưởng quỹ trẻ tuổi, lúc đầu vốn khiến hắn cho rằng đã hết hy vọng, công lao bao năm uổng phí, không thể ngồi vào vị trí đứng đầu Vạn tượng các, nhưng sau một thời gian cùng làm việc, Lý Tiền Cảnh phát hiện nữ tử tên gọi Chỉ San này chẳng quan tâm gì đến Vạn tượng các. Trái lại, nàng ta thường xuyên đi đi về về cùng người nam tử dường như có xuất thân cao quý kia. Hai năm gần đây, Chỉ San đã cùng người nam tử kia đi đến Khí tháp tầng thứ sáu, khiến Lý Tiền Cảnh vô cùng mừng vui.
Hôm nay, Lý Tiền Cảnh vẫn như thường ngày, ngồi ở Vạn tượng các cẩn thận kiểm tra sổ sách. Không phải hắn muốn bới lông tìm vết, mà bản thân hắn vốn là người cẩn thận, suy nghĩ chu đáo. Vạn tượng các dưới sự quản lý của hắn không ngừng phát triển. Chính vì nguyên nhân này Chỉ San mới yên tâm giao Vạn tượng các cho hắn quản lý.
Lý Tiền Cảnh đắm chìm trong đống sổ sách, tay không ngừng kiểm tra các giao dịch. Đột nhiên, Lý Tiền Cảnh cảm thấy không gian nóng lên, nhất thời khiến toàn thân hắn phát sốt lên. Luồng khí nóng này bao phủ toàn thân, khiến hắn thất kinh, ngẩng đầu nhìn, chợt nhận ra một gã nam tử không rõ diện mạo, khoác áo bào đen đang đứng phía bên kia quầy hàng. Lý Tiền Cảnh dù sao cũng là người từng trải, nháy mắt biết người này không tầm thường, vội vã đứng lên, cười nói: “Vị đạo hữu này, chẳng hay có điều gì dặn bảo? ”
“Ngươi có biết gì về tin tức của Chỉ San không? ” Lôi Cương cất giọng khàn khàn nói. Tuy rằng hắn suy đoán thiếu chủ của Khí tông vì quan hệ với Chỉ San nên mới căm hận hắn, nhưng cũng chưa chắc chắn. Lúc này, Lôi Cương muốn xác định một phen.
“Chỉ San? Là chưởng quỹ mới sao? Nàng đã đi từ hai năm trước rồi, nghe nói đến Khí tháp tầng thứ sáu. ” Lão giả nghi ngờ nhìn người mặc áo bào đen nói.
Lôi Cương giật mình, chưởng quỹ mới? Đã rời đi hai năm trước? Nàng thực đã đến Khí tông rồi sao? Lôi Cương mừng rỡ, vội vàng nói: “Ngươi nói Chỉ San đang ở tại Khí tháp? ”
Lão già toát mồ hôi, sợ hãi thứ khí tức Lôi Cương đang phát ra, cung kính nói: “Đúng vậy, trước đó không lâu Chỉ San cùng một người thanh niên khác đến Khí tháp tầng thứ sáu, không hiểu đạo hữu có chuyện gì không? ”
“Không có việc gì. ” Lôi Cương nói rồi quay người rời đi. Hắn xác định, chắc chắn tên thiếu chủ kia vì Chỉ San nên mới muốn dồn hắn vào chỗ chết. Chỉ sợ rằng y đã lừa gạt Chỉ San, từ xưa hồng nhan hoạ thuỷ, không ngờ lại ứng dụng với hắn. Lão già nhìn Lôi Cương bỏ đi, không hiểu gì hết, lắc đầu, tiếp tục xem sổ sách.
“Xem ra tên thiếu chủ kia chắc chắn tưởng rằng ta đã chết. ” Lôi Cương nghĩ thầm. Rời khỏi Vạn tượng các, hắn nhìn về nơi sâu trong Khí thành, đột nhiên biến mất.
Hắn muốn bắt đầu từ Khí thành xử lý cả chín thế lực lớn, dù sao đây cũng là những thế lực không hề nhỏ.
Goncopius
Thể Tôn Thể Tôn - Hán Lệ