People sacrifice the present for the future. But life is available only in the present. That is why we should walk in such a way that every step can bring us to the here and the now.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Hán Lệ
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 937
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1740 / 36
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 376: Viên Trân Châu Màu Vàng
hóm Dịch: metruyen
Thành Cửu U, Liên minh Cửu Minh.
Lại nói chuyện lúc trước, Liên minh Cửu Minh ngừng triệu tập đệ tử. Mà thành Cửu U cũng trở thành thành sầm uất nhất Cửu U giới, thậm chí vượt trên cả thành Phụng thiên. Vô số tu luyện giả ngưỡng mộ Minh Đế mà vào thành Cửu U, hy vọng một ngày kia được diện kiến Minh Đế. Trước đó không lâu, có người khắc hình Lôi Cương lên linh thạch, rồi bán ra với giá trên trời. Cuối cùng, dẫn đến chuyện hình Lôi Cương được khắc trên rất nhiều tiên thạch, được các thương gia đóng thành sản phẩm, bán rất đắt hàng.
Liên minh Cửu U và thành Cửu U cách nhau một cửa thành lớn, vốn chỉ có hai cường giả cương đế thiên giai đóng giữ. Hiện tại có đến mười sáu tên cường giả cương đế thiên giai đóng ở đây, muốn xâm nhập vào trong thành phải có lệnh bài thông hành, lệnh được thực hiện vô cùng nghiêm ngặt, không kẻ nào có thể lọt qua được. Không ít tu luyện giả ngưỡng mộ Minh Đế mà đến không hẹn trước đều phải dừng lại trước cửa đại môn.
Ngày hôm đó, trong một đoàn người từ trong cửa đại môn rời đi có một gã thanh niên tóc đen trang phục giản dị. Gã thanh niên cầm trong tay một viên linh thạch to bằng ngón tay cái, nghi hoặc nhìn mười sáu cường giả đóng ở đại môn, lẩm bẩm nói: “Trong thành Cửu U này cũng không có khí tức của phụ thân, chẳng lẽ là ở bên trong này? Thần thức của ta không thể xâm nhập, nhưng hơi quái dị, phụ thân vì sao sửa tên thành Cương Ma? Nếu như không phải vô ý thấy linh thạch, ta sợ rằng đã không tìm được phụ thân rồi.”
Lúc này, người thanh niên cầm linh thạch trong tay chậm rãi hướng về phía mười sáu tên cường giả đi đến.
Mười sáu tên cường giả thấy người thanh niên đi tới, cả đám sắc mặt nghiêm trọng, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm hắn.
“Đứng lại, ở đây là Liên minh Cửu Minh, không có lệnh bài không thể đi vào.” Đầu lĩnh là một gã nam tử khôi ngô, nhìn tên thanh niên cao giọng quát.
“Ta tới tìm phụ thân của ta” Người thanh niên mở miệng nói, tuy rằng nhẹ nhàng, nhưng khiến người khác không thể tức giận. Tên nam tử khôi ngô nhướng mày, dịu giọng xuống, nói: “Tiểu tử, phụ thân ngươi là ai?”
Thanh niên buột mồm nói: “Hắn tên là Lôi Cương.” Thấy mười sáu tên cường giả ánh mắt không đổi, người thanh niên lại nói: “Hắn hiện tại gọi là Cương Ma.”
Mười sáu tên cường giả cùng sửng sốt, lập tức, một tên nam tử đạo đế thiên giai cao giọng quát: “To gan, tên Minh Đế là để cho ngươi gọi chắc? Còn không mau rời đi, nếu không…”
“Không thì làm sao?” Người thanh niên thoáng cười, tiến lên nhìn tên cường giả. Thấy người thanh niên đi đến, mười sáu tên cao thủ đều xuất ra hạ phẩm tiên khí nhìn chằm chằm hắn, hung quang loé ra trong mắt.
“Ta nói cha ta tên Cương Ma, mặc kệ người có phải là Minh Đế hay không, người chính là cha ta.” Thanh niên không lùi lại, ngược lại còn tiến lên vài bước. Khuôn mặt non nớt của hắn thoáng bất mãn, nhíu mày, dường như rất bất mãn với ngữ khí của tên cao thủ kia.
“Dừng lại, tiểu bối, ta không muốn đả thương ngươi.” Tên nam tử khôi ngô nhướng mày, trầm giọng nói.
Người thanh niên như cười như không, chậm rãi đi vào, không hề để ý đến sự cảnh cáo của mấy người. Phía sau bọn họ đã tụ tập không ít Tán Tu, bọn họ cũng muốn xem chuyện này. Trước đây đã có rất nhiều người như vậy, đều muốn đi vào Liên minh Cửu Minh gặp mặt Minh Đế một lần.
Tên nam tử đầu lĩnh khôi ngô cau mày, nhìn người thanh niên, cao giọng quát: “Bắt!!” Chưa dứt lời, mười lăm tên cao thủ còn lại nhanh chóng bao vây lấy người thanh niên.
“Hừ, chỉ bằng các ngươi cũng muốn bắt ta sao?” Người thanh niên cười lạnh một tiếng, từ từ biến mất. Lần thứ hai hắn xuất hiện đã đi vào trong tường thành. Mười sáu tên kia biến sắc, tên nam tử khôi ngô kia phẫn nộ quát: “Đuổi theo, không thể để hắn đi vào bên trong, để lại hai gã trấn giữ ở đây.” Lập tức, mười bốn người vội vã đuổi theo.
“Xôn xao…” Không ít tu luyện giả đều ồ lên. Có thể chạy trốn ngay trước mắt mười sáu tên cương đế, đạo đế, tu vi quả bất phàm a. Hơn nữa, có người nghe được những lời người thanh niên nói trước đó khiến mọi người đều sôi nổi bàn luận a.
Mười bốn tên đạo đế, cương đế nhanh chóng đuổi theo vào bên trong, thì phát hiện người thanh niên kia đã biến mất, căn bản là không thể tìm thấy được. Mấy tên toát mồ hôi hột, sắc mặt tái nhợt, nhìn nhau một lúc, liền hướng phía trong bay đi. Đến khi vào đến một tầng tường thành nữa, bọn hắn phát hiện hai gã nam tử mặc đồ đen đóng tại đây sắc mặt tái nhợt, u ám.
“Hành Vân chấp sự, các ngươi có thấy một thanh niên xông vào đây hay không?” Nam tử khôi ngô lo lắng hỏi.
Tên nam tử gọi Hành Vân chấp sự cau mày, gật đầu nói: “Hắn đã xông vào!! Hành Xạ chấp sự dẫn người đã đuổi theo hắn rồi, các ngươi cứ trở về nơi đóng giữ đi.”
“Tuân lệnh Hành Vân chấp sự.” Mấy người cùng nói, kìm chế nỗi sợ hãi rời đi.
Trong thành tường, tại một nơi khác, có một cảnh tượng, rất nhiều tu luyện giả vây quanh người thanh niên. Tất cả bọn họ đều đầy sát khí, lạnh lùng, nhìn chằm chằm người thanh niên.
“Ta không muốn động thủ. Ta chỉ muốn tìm cha ta.” Người thanh niên đối mặt với rất nhiều cường giả cương đế, đạo đế nhưng vẫn bình tĩnh, chỉ giận dữ, lạnh lùng, đảo mắt nhìn các tu luyện giả xung quanh.
“Giết hắn!” Một gã nam tử áo đen nổi giận, cao giọng quát. Tu luyện giả xung quanh đều hướng phía người thanh niên tấn công tới, thế nhưng thật quỷ dị, người thanh niên trước mắt mấy vạn người đột nhiên biến mất. Lần thứ hai hắn xuất hiện đã đi sâu vào một nơi khác trước tường thành. Mười sáu lão nhân giản dị đang ngồi xếp bằng tại đây, cảm nhận được người thanh niên đi đến, liền mở mắt nhìn. Trong đó, một lão giả ánh mắt hờ hững, thế nhưng một tia sáng vừa loé lên, lão đã biến thành một luồng sáng bao phủ người thanh niên, quát khẽ nói: “Nơi đây là cấm địa, tiến thêm một bước giết không tha.”
Người thanh niên hừ lạnh một tiếng, thân thể biến thành một tia sáng bắn vào trong tường thành. Mười sáu lão giả vừa mở mắt, sát khí đã bắn ra, cả mười sáu người đều cùng xuất hiện, chặn luồng sáng màu xanh bắn vào. Thế nhưng điều đáng kinh ngạc là, tia sáng màu xanh này lại đột nhiên biến mất, khiến mười sáu lão giả cùng chấn động, nhìn nhau, khiếp sợ.
“Quả là người kỳ lạ, dĩ nhiên không có cách nào bắt được.” Lão giả kia khiếp sợ nói.
“Sư huynh có truy đuổi tiếp không?” Một lão giả khác hỏi.
Lão giả này lắc đầu nói: “Nếu hắn có thể biến mất ngay trước mắt ta, thì chúng ta có đuổi theo cũng vô dụng. Cửu Xá đại nhân đang ở bên trong, hắn có quỷ dị đến mấy cũng không chạy trốn được.”
Người thanh niên lúc này dừng trên một con đường lớn, nhìn hơn một nghìn cường giả ngồi xếp bằng, vô cùng kinh ngạc. Có điều, một lát sau, ánh mắt hắn loé lên nhìn ngọn núi mây mù bao phủ phía trước, lẩm bẩm nói: “Khí tức của phụ thân. Phụ thân ở bên trong.” Lập tức, người thanh niên vội vã hướng về phía ngọn núi bay đi. Không ít tu luyện giả ngồi xếp bằng đều mở hai mắt, hờ hững nhìn người thanh niên rồi lại nhắm mắt lại.
“Vù vù…” Toàn bộ ngọn núi bao phủ bởi một tầng kết giới. Người thanh niên đánh vào kết giới làm nổi lên một tầng rung động. Lớp rung động này không ngừng mở rộng, cuối cùng toàn bộ kết giới bao phủ ngọn núi đều rung động, như một hồ nước tĩnh lặng đột nhiên bị ném đá vào.
“To gan” Một tiếng quát vang lên, sáu bóng người từ trong huyệt động ở lưng chừng núi bay ra. Mấy lão giả khí tức phát ra, khiến kết giới rung lên, sáu luồng khí tức đáng sợ áp tới người thanh niên. Người thanh niên sắc mặt cứng đờ, kêu lên đau đớn, thân thể rơi xuống mặt đất, miệng trào máu tươi. Điều đáng kinh ngạc là máu của người thanh niên này có màu xanh.
“Ngươi đến từ đâu, dám xông vào Thánh sơn?” Lão giả đầu lĩnh quát lạnh nói, ánh mắt sắc bén cùng kinh ngạc nhìn chằm chằm vào người thanh niên trên mặt đất.
“Loài nghiệt súc nào? Nơi đây là nơi ngươi có thể xông vào sao?” Một lão giả áo vàng lạnh giọng quát.
“Ta tới tìm phụ thân của ta. Hắn ở ngay trên ngọn núi này.” Người thanh niên kiên trì nhìn chằm chằm sáu luồng áp lực cao giọng nói. Nơi khoé miệng hắn vẫn còn lưu lại máu huyết màu xanh, khuôn mặt vốn hồng nhuận cũng tái nhợt đến cực điểm.
Sáu lão giả nghe thấy sửng sốt. Cửu Xá kinh ngạc đánh giá người thanh niên nói: “Phụ thân ngươi?”
“Cha ta là Cương Ma. Hắn ở trên núi này, ta muốn lên tìm hắn.”
“Tiểu tử, phụ thân ngươi đã chết. Người trên núi bất quá chỉ là thân xác hắn mà thôi. Nể mặt Cương Ma, lão phu tha ngươi. Ngươi từ nơi nào đến thì hãy trở về nơi đấy đi.” Cửu Xá lạnh nhạt nói, thầm kinh ngạc, có thể xông vào đến đây, tiên thú này cũng bất phàm a. Sáu người bọn họ liếc mắt nhìn bản thể của người thanh niên.
“Các ngươi…giết cha ta? Các ngươi giết cha ta?” Khuôn mặt người thanh niên nhanh chóng vặn vẹo, dữ tợn trừng mắt nhìn Cửu Xá quát, lạnh lùng vô cùng, dường như mắt mãnh thú từ xưa nhanh chóng biến hoá. Điều khiến Cửu Xá cùng sáu người khiếp sợ là trong người người thanh niên hiện ra ánh sáng màu xanh, không chỉ có da, mà cả tóc, hai mắt đều biến thành xanh. Đôi mắt màu xanh sặc sỡ quỷ dị vô cùng, khiến mấy người Cửu Xá chấn động.
“Các ngươi giết cha ta?? Cha ta đã chết? Các ngươi giết cha ta?” Người thanh niên ngồi trên mặt đất, phẫn nộ lẩm bẩm nói, hai giọt lệ máu từ khoé mắt tràn ra. Cả người hắn phát ra phẫn nộ cùng sát khí khiến Cửu Xá kinh hãi.
Cửu Xá nhướng mày, nhìn chằm chằm người thanh niên, kinh ngạc vô cùng: “Tiểu tử này có lẽ là tiên thú do Cương Ma nuôi nấng, lại có thể đáng sợ như vậy? Thật khiến người ta kinh ngạc a.”
“Các ngươi giết cha ta, ta phải cho các ngươi chết!!” Người thanh niên nhảy dựng lên, trên tay phải hiện ra một hạt châu màu vàng. Hai mắt hắn vằn máu, trừng lên nhìn mấy người, giận dữ quát một tiếng, cầm hạt châu màu vàng bóp nát.
Khoảnh khắc hạt châu màu vàng nát ra, sáu người Cửu Xá cùng kinh hãi, phát ra lớp cương khí bao bọc toàn thân, chân khí cũng trực tiếp hô ra. Bọn hắn vô cùng khiếp sợ, cả sáu người đều cảm nhận được một luồng khí tức vô cùng mạnh mẽ từ trong hạt châu màu vàng bạo phát ra.
Hạt châu màu vàng bị bóp nát hoá thành một đám mây vụ vàng óng ánh theo gió tung bay, cuối cùng bao phủ toàn bộ bầu trời.
“Tiểu Giác, sao lại gặp nguy hiểm?” Trong đám mây vụ vàng óng ánh truyền đến một giọng nói hùng mạnh vô cùng, như sấm rền vang lên. Đám người Cửu Xá ngẩng đầu nhìn, chấn động mạnh mẽ, từ trong đám mây vụ vươn ra một đầu rồng to đến trăm trượng!!
Thể Tôn Thể Tôn - Hán Lệ