A mere friend will agree with you but a real friend will argue."

Russian Proverb

 
 
 
 
 
Tác giả: Hán Lệ
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 937
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1740 / 36
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 372: Quy Nhập
hóm Dịch: metruyen
"Bái kiến Minh Đế.” Rất nhiều Tán Tu thành Cửu U nghe được Minh Đế cùng U Hoàn, Địa Viêm nói chuyện. Một gã tu luyện giả trong đó kích động quỳ xuống bái lạy, vô cùng thành kính. Tại Cửu U giới, Minh Đế chính là người trong truyền thuyết cũng là cao thủ hàng đầu. Cường giả như vậy, đủ khiến hàng ngàn hàng vạn tu luyện giả Cửu U sùng bái.
Càng lúc càng có nhiều tu luyện giả quỳ xuống đất, cuối cùng toàn bộ Tán Tu thành Cửu U quỳ xuống. Các đệ tử ba thế lực lớn tái nhợt sắc mặt, do dự. Đến lúc Thiên Uy quỳ xuống đất là lúc các đệ tử U phủ, Địa Linh tông, thành Phụng thiên đều chấn động, cùng quỳ cả xuống.
Mà chỉ có một mình U Thiên đứng. Hắn căn bản không tin, Lôi Cương là Minh Đế. U Thiên là người biết rõ Lôi Cương nhất, lúc còn ở Trung Xu giới, Lôi Cương vẫn còn là Cương Sư gã đã gặp Lôi Cương, mà lúc này, hắn lại trở thành nhân vật thần thoại của Cửu U giới, điều này khiến U Thiên không thể tin được.
“Lẽ nào.. Lôi Cương đã chết? Minh Đế chỉ là chiếm dụng thân thể Lôi Cương?” U Thiên đột nhiên nghĩ đến, hẳn là như vậy, không rõ vì sao, nghĩ đến đây, U Thiên thầm thở dài, rồi cũng quỳ xuống đất.
Trong vòng phạm vi trăm dặm, tất cả mười vạn tu luyện giả đều quỳ xuống đất, cúng bái Minh Đế, đế vương, thần thoại của Cửu U giới.
Minh Đế lạnh lùng, nghiêm nghị đảo mắt bốn phía, trong đôi mắt hờ hững đầy buồn đau, không rõ vì sao, trước đây đánh trận, Minh Đế đối quyền lợi không có bất luận suy nghĩ gì. Trước đây, quanh năm hắn độc bá Cửu U giới, là đế vương của Cửu U giới, thế nhưng trận chiến lúc ấy, ngũ đại đế vương của ngũ hành giới bị đánh tan hoang. Tìm được đường sống trong chỗ chết khiến Minh Đế hiểu rõ, thế lực của hắn mạnh, xưng bá một giới cũng bằng uổng phí, còn không bằng tìm một nơi yên tĩnh tăng tu vi. Đạt được cương thần rồi, hắn càng hiểu rõ, con đường của hắn còn rất xa, khiến hắn không có lòng dạ nào suy nghĩ đến chuyện mở rộng thế lực.
Nghĩ đến lúc trước đối mặt với người nọ, hắn dường như chỉ là một con kiến nhỏ bé, trong lòng thầm cười khổ. Hắn ở Cửu U giới xưng bá thì làm sao? Coi như là đế vương của Cửu U giới thì thế nào? Hắn không có khả năng cả đời đứng ở Cửu U giới, cương thần cũng không phải tới giới hạn tu luyện. Hắn phải theo đuổi tu vi cao nhất, không thể vì những chuyện trước mắt mà lãng phí thời gian.
“Ôi chao…” Minh Đế than nhỏ một tiếng, coi thường nhìn U Hoàn, Địa Viêm, trong lòng than nhạn nói: “Cương Ma tiểu tử, lão phu đã hiểu thấu tất cả. Đối liên minh Cửu Minh không có bất luận điều gì lưu luyến. Nếu như ngươi muốn, lão phu đem Cửu Minh liên minh tặng cho ngươi. Thế nào?”
Trong đan điền của Lôi Cương cương anh ba màu mở hai mắt, kinh nghi nói: “Minh Đế, ngươi đây là…”
“Ha hả, tiểu tử. Ngươi không hiểu rồi, lão phu đối với việc tranh giành từ lâu đã không còn hứng thú. Liên minh Cửu Minh tặng cho ngươi, coi như là quà gặp mặt a. Lão phu chỉ muốn ở Nê Hoàn cung của ngươi chữa trị thần hồn. Lão phu sẽ tìm một chỗ tiềm tu. Hai người chúng ta liền không hề quan hệ. Thế nào?” Minh Đế cất lời khiến Lôi Cương nghĩ tới, hắn lần đầu trước mặt Lôi Cương xưng lão phu, không phải là bản đế.
Lôi Cương trầm ngâm. Nghe những gì Minh Đế nói, hắn mặc dù có cảnh giác, thế nhưng cùng với những gì lúc trước nghe được, Lôi Cương cũng suy đoán Minh Đế dường như thọ thương quá nặng, suýt chết. Về phần Minh Đế đã không còn chút hứng thú nào với các thế lực, Lôi Cương bán tín bán nghi. Dù sao Minh Đế tu vi bất phàm, mà đã kinh qua những chuyện thảm bại, sẽ thầm nghĩ quyết tâm đề cao tu vi.
“Đa tạ Minh Đế.” Lôi Cương chân thành cảm kích nói. Mặc kệ Minh Đế xuất phát từ nguyên nhân gì, thế nhưng phần tình này, Lôi Cương tiếp được.
“Cương Ma tiểu tử, lão phu xin khuyên ngươi một câu. Mặc kệ thế lực của ngươi mạnh ra sao, thực lực bản thân nhất định phải thăng tiến. Chỉ có thực lực của ngươi mạnh, mới có thể phục chúng. Hơn nữa, Hỗn độn giới này cường giả nhiều lắm, nếu như ngươi có Liên minh Cửu Minh của chính mình, như vậy ngươi sẽ kiêu ngạo tự mãn sẽ đưa ngươi đến con đường diệt vong, cũng là con đường khi xưa của lão phu. Ha hả, năm đó lão phu tại Cửu U giới đã nở mày nở mặt biết bao? Nhưng lúc này, lão phu hiểu rõ chính mình chỉ là ếch ngồi đáy giếng mà thôi. Tiểu tử, lão phu ở đây nhìn ngươi mà thôi. Lão phu không muốn quản nhiều chuyện nữa.” Nói xong, Minh Đế lui về Nê Hoàn cung.
Lôi Cương sửng sốt, mở hai mắt, nhìn hơn mười vạn người hướng phía hắn quỳ lạy, trong lòng đột nhiên có một cảm giác khó tả, tim đập nhanh. Hắn đang nắm trong tay sinh mệnh những kẻ này. Ba thế lực lớn của Cửu U giới, vô số cao thủ trên mức cương đế, cùng với hàng nghìn đạo tiên, cương tiên, …Hơn mười vị cương thánh cường giả, đều vái lạy hắn a.
“Tiểu tử, nhớ kỹ, tất cả chỉ là nhất thời mà thôi. Tuyệt đối đối với cường giả trước mặt, quên chuyện nhân số đi. Người lúc trước thiếu chút nữa khiến lão phu hồn phi phách tán, có thể đem toàn bộ mười vạn người ở đây tiêu diệt sạch a.” Dường như cảm thụ được sự tự tin muốn bành trướng của Lôi Cương, Minh Đế ôn hoà nói trong đầu hắn, khiến hắn nhất thời tỉnh táo lại. Có điều, Minh Đế nói khiến Lôi Cương có chút do dự, hắn không biết địch nhân, vốn một lần tưởng thành lập thế lực thuộc về mình, như vậy có đối mặt với kẻ thù cũng sẽ không quá mức yếu đuối. Thế nhưng lúc này, lời Minh Đế nói khiến Lôi Cương do dự, một người có thể khiến hơn mười vạn tu luyện giả bị tiêu diệt? Chưa nói đến xây dựng một thế lực đáng sợ như này cần mất bao lâu, nhưng một người lại có thể đem tất cả biến thành mây khói.
“Minh Đế, ta có thể hỏi người một vấn đề được không?” Thần thức Lôi Cương lẻn vào trong Nê Hoàn cung, nhìn Minh Đế bị bốn con rồng quấn quanh nói.
“Nga? Tiểu tử, nói đi.” Minh Đế nói, hứng khởi.
Lôi Cương trầm ngâm một lát, nói: “Tiền bối, có rất nhiều địch nhân ta không biết. Mà những địch nhân này lại vô cùng mạnh… Có thể so với lúc người chưa bị thương, người của ngươi yếu, ta vẫn muốn xây dựng một thế lực của mình, đến lúc đó có lẽ có thể chống lại bọn họ. Ngươi nói, ta có nên làm điều này không?”
“Có thể so với trước lúc lão phu bị thương nặng được? Tiểu tử, ngươi lại định trêu chọc cường giả như vậy sao? Sai, ngũ hành giới còn không có cường giả như vậy tồn tại? Ngươi là làm sao đắc tội với người như vậy?” Minh Đế hai mắt sáng ngời, tỉ mỉ đánh giá Lôi Cương, kinh ngạc hỏi.
Lôi Cương suy nghĩ, trước không nói sáng tạo khai thiên Hạo Huyền tiền bối có địch nhân đáng sợ cỡ nào. Càng nghe ngóng, Lôi Cương càng hiểu rõ Hạo Huyền đáng sợ cỡ nào, mà Hạo Huyền lại bị giết chết, có thể thấy được địch nhân mạnh đến đâu. Mà chính sư tôn Thái Huyền, nghĩ đến thần long bốn màu của thế giới bốn màu, Lôi Cương không khỏi lo lắng. Đến sư tôn cấp bậc cao thế còn bị nhốt, có thể thấy được mức độ đáng sợ của cường giả như vậy, e rằng hắn cũng mạnh như Minh Đế a.
Không biết… Minh Đế có biết sư tôn Thái Huyền? Lôi Cương khẽ động tâm, suy nghĩ xem có nên hỏi Minh Đế hay không.
Mà Lôi Cương trên không vẫn không nhúc nhích, khiến rất nhiều Tán Tu cùng các đệ tử ba thế lực lớn sợ hãi, tưởng sự khinh thường của chúng lúc trước khiến Minh Đế phẫn nộ rồi. Mà U Hoàn, Địa Viêm cũng không nhúc nhích, cung kính cúi đầu đứng đó. Cửu Xá cũng vậy, đối với sự lý giải của Minh Đế, đều hiểu rõ tính cách âm ngoan cùng thủ đoạn độc ác của Minh Đế. Lúc này, Minh Đế không nói lời nào, chỉ sợ là đang suy xét điều gì, cũng không thể đánh động được.
Suy nghĩ xong xuôi một lượt, Lôi Cương quyết định lúc này không nói rõ cho Minh Đế. Hắn dự định, đợi đến lúc hắn đạt được phần bốn “Ngũ hành thể tu” rồi hỏi cũng chưa muộn. Lúc này, Lôi Cương liền nói: “Minh Đế, người chỉ cần trả lời vấn đề ta hỏi đi, về phần vì sao, lần sau ta sẽ nói cho biết.”
“Nếu như ngươi xác định được kẻ thù của ngươi mạnh như vậy, lão phu thực lòng khuyên ngươi, gắng tu luyện cho tốt, không đạt được tu vi nhất định không nên đi lại. Về phần thế lực chính, ngươi không cần nắm trong tay, giao cho người ngươi tin rồi đi, như Cửu Xá. Cửu Xá lúc này có lẽ đã coi ngươi trở thành lão phu. Tất cả đều giao cho Cửu Xá tự ý quyết định, ngươi chịu khó tu luyện. Lão phu không muốn thần hồn còn chưa khôi phục, ngươi đã hồn phi phách tán.”
Lôi Cương suy nghĩ một lúc lâu, thở dài, ngầm đồng ý với cách của Minh Đế.
“Có điều, tiểu tử, về phần U Phủ, Địa Linh tông, ta không muốn để bọn họ quy thuận, U Hoàn cùng Địa Viêm hai tiểu tử này tư chất có thể nói đi xa vạn dặm mới có thể chọn được. Lúc này, bọn họ đạt được cương thánh thiên giai, nói không chừng một ngày nào đó sẽ đột phá không biết chừng. Về phần thành Phụng thiên gì đó, ngươi có thể đưa về Liên minh Cửu Minh, để Cửu Xá quản lý. Được rồi, tất cả những thứ này giao cho ngươi, lão phu muốn tu luyện rồi.” Minh Đế nói xong, liền nhắm mắt lại.
Thần thức Lôi Cương rời khỏi Nê Hoàn cung, nhìn thấy U Hoàn cùng Địa Viêm đang vô cùng cung kính, hắn liền ho khan vài tiếng, giả bộ uy nghiêm nói: “U tiểu tử, Địa tiểu tử, các ngươi đều trở về đi. Bản đế đã nhìn thấu tất cả, đối thế lực đã không có chút gì lưu luyến. Chừng nào các ngươi đạt được đến cấp độ của lão phu tự sẽ hiểu rõ. Chỉ cần môn phái các ngươi không khiêu khích Liên minh Cửu Minh, như vậy bản đế sẽ không nói gì.” Giọng nói mặc dù ngượng nghịu, thế những cũng đầy đủ ý nghĩa.
U Hoàn cùng Địa Viêm chấn động, nhìn nhau. Một lúc lâu sau, U Hoàn nói: “Đa tạ Minh Đế, U phủ tuyệt đối không đắc tội bất kỳ kẻ nào trong Liên minh Cửu Minh. Sẽ giữ nguyên mối quan hệ như trước.”
“Đa tạ Minh Đế, Địa Viêm hiểu rõ cần phải làm như thế nào.” Địa Viêm cũng cung kính nói.
Lôi Cương gật đầu, lập tức nhìn về phía Thiên Uy, trầm giọng nói: “Về phần thành Phụng thiên, cũng quy về Liên minh Cửu Minh đi.” Một câu nói hờ hững cũng khiến toàn bộ thế lực mấy năm nay Thiên Uy trăm phương ngàn kế thành lập quy nhập Liên minh Cửu Minh.
Khuôn mặt Thiên Uy hơi co rúm lại, cau mày, ánh mắt sắc bén. Một lúc lâu sau, hắn thở dài, cung kính nói: “Tuân lệnh, Minh Đế! Từ nay về sau, Cửu U giới không có Phụng thiên, chỉ có Liên minh Cửu Minh.”
Lôi Cương nhìn mắt Thiên Uy, suy nghĩ một lát, thần thức lần nữa chìm vào Nê Hoàn cung, nói: “Minh Đế…Ngươi nói thật không đi tìm đại đại chi nguyên?”
Minh Đế mở mắt, trừng lên nhìn Lôi Cương, nói: “Đại địa chi nguyên là vật nghịch lại đất trời. Hơn nữa, mở ra đại địa chi nguyên cũng cần đến sáu đồ vật, thực lực ngươi lúc này không đủ sức để thu thập chúng. Nếu như không phải thần hồn lão phu bị thương nặng, lão phu lúc đó đã bỏ sức đi tìm sáu loại đồ vật đó rồi.”
“Minh Đế, trong tay tại hạ có U giới cùng trứng Cửu U huyết thú. Mà bốn thứ còn lại đã ở trong tay U phủ, Địa Linh tông cùng Phụng thiên rồi.” Lôi Cương chậm rãi nói.
“Cái gì?” Minh Đế kinh ngạc kêu lên, vẻ mặt vẫn bĩnh tĩnh thế nhưng hai mắt rực cháy.
Thể Tôn Thể Tôn - Hán Lệ