The worth of a book is to be measured by what you can carry away from it.

James Bryce

 
 
 
 
 
Tác giả: Hán Lệ
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 937
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1740 / 36
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 264: Trận Chiến Ác Liệt
hóm Dịch: metruyen
Càng ngày càng có nhiều cường giả trẻ tuổi vây lại xem. Cổng chính của thành Đạo Nghĩa chật kín người. Đám cường giả trẻ tuổi kinh hãi nhìn trận chiến ác liệt trên không.
“Mạnh quá, đệ đệ của Lôi Ma thật đáng sợ vô cùng. Kim Cuồng Chiến hoàn toàn bị áp chế!” Một gã thanh niên đứng xem trận chiến lẩm bẩm nói.
“Hừ, nơi này là Trung Xu giới. Tu vi của Kim Cuồng Chiến bị khống chế, hơn nữa cũng không thể mượn lực ngũ hành trong trời đất. Nếu là các giới khác bên ngoài Trung Xu giới, ai thắng ai thua còn chưa biết!” Một kẻ khác sùng bái Kim Cuồng Chiến nói. Có điều người này nhìn về Lôi Cương trên không trung cũng thầm sợ hãi.
Tình cảnh Kim Cuồng Chiến giống như cường giả đang xem bình luận. Chiến giáp vàng rực biến đổi không ít. Mà sắc mặt hắn nhợt nhạt vô cùng, ánh mắt giận dữ. Tốc độ của Lôi Cương quá nhanh, khiến hắn không cách nào bắt được. Lôi Cương như quỷ mị, khiến Kim Cuồng Chiến không biết làm cách nào. Điều khiến Kim Cuồng Chiến khiếp sợ chính là cốt giáp trên người Lôi Cương. Mấy lần hắn tấn công Lôi Cương, bộ cốt giáp đều bắn ra mấy tia sáng khiến đợt công kích đầy uy lực của hắn hoàn toàn vô tác dụng.
Thân thể Lôi Cương di động chớp nhoáng bỗng nhiên hiện ra trước mặt Kim Cuồng Chiến. Ánh mắt mang theo sát khí nhìn chằm chằm Kim Cuồng Chiến, nhe răng cười nói: “Giờ mới chỉ là bắt đầu. Ta muốn nhìn xem chiến giáp của ngươi rốt cuộc có thể chống đỡ được bao nhiêu đòn tấn công của ta!”
“Tốc độ thật nhanh quá, thực lực quả đáng sợ. Người này quả không chê vào đâu được! Tại Trung Xu giới này, ta cũng không nắm chắc có thể thắng hắn. Hắn hiện tại ở Trung Xu giới, có thể nói là vô địch a” Thanh niên áo xanh mắt lộ vẻ khiếp sợ nhìn Lôi Cương trên không trung.
Hai người Luyện Hư cùng Đan Thần mặt trắng bệch, khẽ run người nhìn Lôi Cương. Năng lực chiến đấu của hắn lúc này khiến hai người chấn động. Vô luận thế nào họ cũng không thể ngờ, Lôi Cương lại mạnh đến như vậy. Mà ánh mắt Ngu Đao nhìn về phía Lôi Cương lại thành kính vô cùng.
Kim Cuồng Chiến đã bị áp chế. Trung Xu giới không giống các giới khác. Ở đây linh khí quá ít, trong đó lực ngũ hành không có là bao, thực lực của hắn bị hạn chế đến cực độ. Hít một hơi, hắn biết, tại Trung Xu giới, hắn không có khả năng chống đỡ sự tấn công của người này, trừ phi hắn sử dụng tiên khí tổ sư gia cấp cho. Trừ cách đó ra, không còn phương pháp nào khác.
“Nín nhịn, một vài ngày nữa, kho báu xuất hiện, mình sẽ thu thập. Ngày sau sẽ giết chết hắn. Lúc này, lấy kho báu làm trọng!!” Kim Cuồng Chiến không ngừng tự nói với bản thân. Chiến giáp lờ mờ ảm đạm, cả người nhếch nhác, làm gì còn vẻ cuồng ngạo, tự cao tự đại trước đây? Đệ nhất nhân của năm giới, tại Trung Xu giới e rằng lần này hành trình vật báu trở lại, sẽ lần nữa nổi lên sóng gió.
Bỗng nhiên, Kim Cuồng Chiến biến sắc, ngưng thần, vẻ mặt không thể tin nổi. Nhìn Lôi Cương, đệ đệ của Lôi Ma từng bước tiến đến phía hắn, Kim Cuồng Chiến cảm thấy lạnh cả sống lưng.
Lúc này song chưởng Lôi Cương đã hóa thành cánh tay không lồ. Hai cánh tay khổng lồ kết hợp với dáng người Lôi Cương thoạt nhìn rất hài hước, thế nhưng cả đám cường giả vây xem ánh mắt trống rỗng, không kẻ nào cười nổi. Làm sao có thể, hai cánh tay trong chớp mắt biến to như vậy. Vậy một quyền sẽ ẩn chứa sức mạnh đến cỡ nào đây.
Trước còn tin rằng Kim Cuồng Chiến sẽ không thua, giờ trong lòng mọi người đã ngầm bỏ cuộc. Kim Cuồng Chiến có thể chống đỡ nổi cánh tay khổng lồ ẩn chứa sức mạnh đáng sợ này sao?
“Đây là…” Tên thanh niên áo xanh không thể tin nổi vào mắt mình.
“Bây giờ, là lúc trả nợ cho ngươi! Khà khà!” Lôi Cương âm trầm cười rộ lên. Cả người toát ra sát khí đen thùi. Kim Cuồng Chiến cảm giác trước mặt nồng nặc mùi máu tanh, chấn động, mùi máu tanh như vậy, người này… đã giết bao nhiêu người rồi? Lòng hắn thầm kinh hoàng thêm mấy phần, đôi lông mày kiếm nhíu lại, ánh mắt nghiêm trọng, hít một hơi thật sâu, Tay trái Kim Cuồng Chiến vỗ ngực, một ngụm máu tươi phun lên thanh trường kiếm vàng óng trong tay.
Nguyên thanh trường kiếm vàng óng ảm đạm hấp thu được máu huyết của Kim Cuồng Chiến, lần nữa phát ra tia sáng rực rỡ. Vùng xung quanh lông mày Kim Cuồng Chiến run lên. Gã quát lên một tiếng, thanh trường kiếm từ từ hóa lớn, cuối cùng chui vào trong cơ thể Kim Cuồng Chiến. Vào lúc thanh trường kiếm nhập vào cơ thể Kim Cuồng Chiến, tình cảnh cũng khác trước, hắn trở nên mạnh mẽ hơn, thương thế khắp người cùng với chiến giáp trong nháy mắt khôi phục nguyên dạng ban đầu. Một lần nữa, Kim Cuồng Chiến lại lộ ra vẻ cuồng ngạo như trước.
“Lấy máu chính mình khởi động năng lượng tiên khí nhằm gia tăng năng lực trong thời gian ngắn, Kim Cuồng Chiến quả là nhân vật không tầm thường!” Mắt nam tử áo xanh thần bí lóe lên nhìn Kim Cuồng Chiến, lẩm bẩm nói.
“Bức Kim Cuồng Chiến phải sử dụng máu huyết, người này thật mạnh a! Không rõ nhân vật kia là người nào a?” Không ít cường giả trẻ tuổi vây xem cùng có chung suy nghĩ.
Hai tay Kim Cuồng Chiến vừa nhấc, tia sáng màu vàng từ thân thể hắn kéo dài theo hai tay, hai chân. Khóe miệng khẽ nhếch, sức mạnh to lớn trong cơ thể khiến hắn muốn huýt sáo dài một tiếng, phát tiết một chút. Thế nhưng liếc mắt nhìn Lôi Cương, hắn lại nhe rằng cười, lạnh nhạt nói: “Khặc khặc, mặc kệ là ngươi hay là Lôi Ma, đều chỉ là hòn đá kê chân cho Kim Cuồng Chiến ta.” Lời nói vừa dứt, thân ảnh của Kim Cuồng Chiến đã biến mất, hóa thành một tia sáng vàng chói lọi lao về phía Lôi Cương.
Kim Cuồng Chiến nhanh chóng bay về phía Lôi Cương, hai tay như thần long, cùng hung mãnh tấn công Lôi Cương trên không trung.
Lôi Cương cảm nhận được Kim Cuồng Chiến sau khi thổ huyết có thay đổi, thế nhưng, hắn như trước vẫn là muốn y chết. Lôi Cương bỗng nhiên phát động, song quyền Kim Cuồng Chiến sắp tấn công đến người Lôi Cương, trong nháy mắt hai tay tựa hai cánh tay khổng lồ của Lôi Cương, đánh mạnh vào song quyền của Kim Cuồng Chiến. Hai quyền va chạm, tạo ra chấn động thật lớn, mặt đất ầm ầm rung chuyển.
Hơn mười vạn cường giả trẻ tuổi kinh hãi rút lui. Trung Xu giới này tu vi của những người tu luyện chỉ toàn là Đạo Vương, Cương Vương. Tất cả đều phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt vô cùng nhợt nhạt.
Kim Cuồng Chiến cảm thấy dường như bị trọng lực nghìn vạn cân đè nặng, lục phủ ngũ tạng như bị xô lệch vị trí. Nếu như không phải có kiếm tiên bảo hộ, Kim Cuồng Chiến không dám tưởng tượng, dưới lực đạo đáng sợ như vậy hắn còn có thể bảo toàn tính mạng hay không. Thân thể Kim Cuồng Chiến như viên đạn pháo bắn ra phía sau.
Hai mắt Lôi Cương lần nữa nổi lên sát khí, lẩm bẩm nói: “Giờ thì hãy tận hưởng đi!” Thân thể Lôi Cương nhoáng lên, Kim Cuồng Chiến đang bay ngược về phía sau bỗng nhiên dừng lại, một nắm tay khổng lồ tấn công vào lưng hắn.
“Ầm…”
“Ầm…”
Những tiếng nổ nối tiếp nhau vang lên trong hư không. Đám cường giả trẻ tuổi rụt đầu, lạnh cả người. Nếu như là bọn hắn, liệu có khả năng chống đỡ được sức mạnh như vậy sao?
Lúc này, chiến giáp vàng rực của Kim Cuồng Chiến đã biến động, mà kiếm tiên tức thì bị đánh bật ra khỏi co thể Kim Cuồng Chiến, từ trên không trung rơi xuống dưới.
“Ầm!!” Một tiếng nổ vang lên, song quyền Lôi Cương tấn công vào ngực Kim Cuồng Chiến. Thân thể Kim Cuồng Chiến như viên đạn pháo bắn về phía mặt đất.
“Rầm rầm ầm…” Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, mặt đất ầm ầm nứt ra vài trăm mét. Nhất thời, đá vụn bắn ra điên cuồng, tiếng xé gió liên miên không dứt, giữa mặt đất hiện lên một động sâu không đáy.
Nhìn hắc động sâu không đáy, Lôi Cương nhe răng cười vài tiếng, ngẩng đầu nhìn về phía sau, ánh mắt kìm hãm, cảm nhận được phía sau truyền đến tiếng “Vù vù”. Mà ở phía trước mấy nghìn thước bên ngoài, một gã nam tử áo đen ngồi xếp bằng trên không trung, toàn thân tỏa ra ánh sáng ba màu.
“Ca…Làm sao vậy?” Lôi Cương nhìn Lôi Ma trên không trung phía trước, cơ thể phát ra tia sáng ba màu, lẩm bẩm nói. Tiểu Phần đứng xung quanh Lôi Ma, hai mắt nhìn về mặt đất, lập tức ngẩng đầu nhìn Lôi Cương, ánh mắt sùng bái.
“Rầm rầm ầm…” Ngay lúc Lôi Cương còn đang kinh ngạc trước hiện trạng của Lôi Ma, mặt đất bộc nhiên nứt ra, phát ra tiếng nổ. Lôi Cương cúi đầu, nhíu mày
“Làm sao mà gã vẫn còn chưa chết?”
Thể Tôn Thể Tôn - Hán Lệ