Love is the hardest habit to break, and the most difficult to satisfy.

Drew Marrymore

 
 
 
 
 
Tác giả: Hán Lệ
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 937
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1740 / 36
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 256: Tin Tức
hóm Dịch: metruyen
Trung Xu Giới, Thành Ma Đạo.
Bốn người Lôi Cương vừa đi ra từ phủ Hạo Huyền Lôi thì lập tức xuất hiện ngay trên đường lớn tại Thành Ma Đạo. Lúc này Thành Ma Đạo vẫn giống như trước, phồn hoa vô cùng. Lúc Lôi Cương vừa xuất hiện tại Thành Ma Đạo thì trong lòng hơi kìm lại, thật nhiều cường giả quá! Lôi Cương vừa xuất hiện đương nhiên đã cảm nhận được trong thành có một trăm vị cường giả là Đạo Vương, Cương Vương. Lôi Cương nhớ là trước khi bế quan tu luyện thì rõ ràng là không có những người này, chẳng lẽ là do kho báu? Cường giả từ những giới còn lại đã tới Trung Xu Giới rồi sao? Lôi Cương nghĩ chỉ có như vậy mới giải thích được.
“Sư tôn, đây là giới gì mà có nhiều cường giả Đạo Vương, Cương Vương như vậy? Hơn nữa kể cả ta cũng bị áp chế, khiến tu vi đang ở Cương vương Thiên giai?” Ngu Đao truyền âm hỏi với vẻ không giải thích được.
“Ha ha, chỗ này tên gọi là Trung Xu Giới. Toàn bộ cường giả đến đây đều bị áp chế. Đám Cương Vương, Đạo Vương e rằng cũng đều vì kho báu mà đến! Kho báu lần này so với kho tàng trong khe sấm chớp mưa bão của Huyết Ngục cũng thần bí không kém, dĩ nhiên là hấp dẫn cường giả cả thất giới cùng đến đây rồi.” Thanh âm của Lôi Cương vang lên trong óc Ngu Đao.
Vốn là người sinh ra và lớn lên tại Huyết Ngục, những lời Lôi Cương nói làm sắc mặt Ngu Đao trở nên khờ ngốc, Lôi Cương nhìn thấy vậy mà cười khổ trong lòng.
“Nghe đồn, ngày kho báu mở ra, Trung Xu Giới sẽ đón một cơn thủy triều cường giả đến mười vạn năm mới có một lần, xem ra đúng là như vậy!” Đan Thần nói với vẻ mặt kinh ngạc. Luyện Hư đứng bên cạnh, khuôn mặt cũng hơi có chút cứng ngắc vì cảm nhận được khí tức của các cường giả.
Bốn người chậm rãi đi lên trước, quan sát các cường giả xung quanh. Điều khiến bọn họ ngạc nhiên chính là những cường giả Đạo Vương, Cương Vương này đều là những thanh niên nam nữ ăn mặc đẹp đẽ quý phái, đang đi lại trong các cửa hàng tại Thành Ma Đạo, giống như là đang du sơn ngoạn thủy. Khuôn mặt Lôi Cương và Ngu Đao trông bình thường nhưng Đan Thần và Luyện Hư thì vô cùng cứng ngắc. Những thanh niên cường giả này khiến cho Đan Thần, Luyện Hư cảm thấy đả kích muôn phần… Vốn dĩ cả hai tưởng rằng tư chất của mình là cao nên không ngờ nhìn thấy những thanh niên này so với mình cũng không khác biệt lắm, tất cả đều rất mạnh.
“Những người này ăn gì mà lớn mạnh kinh khủng như vậy?” Đan Thần thầm nói.
Lôi Cương hơi cười quay đầu nhìn Đan Thần nói: “Haha, những giới khác không giống như Trung Xu Giới, nơi nào của bọn họ cũng đều nồng nặc linh khí, đương nhiên là tốc độ tu luyện sẽ nhanh hơn các ngươi rồi.”
Bỗng nhiên, Lôi Cương dừng bước, nghi ngờ nhìn về phía trước.
Phía trước là hai nữ tử trẻ tuổi xinh đẹp, điều khiến Lôi Cương dừng bước chính là trong hai nữ tử đó có một người áo vàng nhìn hắn với vẻ bất định, trong ánh mắt cô ta có chút uất ức, áy náy lẫn tình cảm phức tạp, còn nữ tử áo hồng kia thì hai mắt trừng lên tròn vo, đánh giá Lôi Cương tỉ mỉ từ trên xuống dưới.
Luyện Hư, Đan Thần nhìn nhau âm thầm cười khổ. Hai nữ tử kia cũng đều là cường giả Cương Vương, Đạo Vương Thiên giai cả…
“Hai vị đạo hữu, chẳng hay có chuyện gì?” Lôi Cương bị hai vị nữ tử xinh đẹp xa lạ nhìn chằm chằm thì trong lòng nhất thời không thích ứng được.
“Kim Linh tỷ tỷ, tỷ nói người này với người lúc trước không phải cùng một người chứ?” Vị nữ tử áo hồng đột nhiên nói, dường như không nghe thấy lời Lôi Cương nói. Không đợi nữ tử áo vàng trả lời, vị nữ tử áo hồng liền nói: “Bất kể là có phải hay không, người lúc trước cũng đã bị phế đi rồi, Kim Cuồng Long đại ca lúc đó quả là tàn nhẫn…Chỉ có điều, hai người này thật có nhiều điểm giống nhau. Tỷ xem, con mắt, sống mũi, cái miệng đều có điểm giống nhau, không ngờ ở chỗ này lại gặp được người giống như thế.”
Khuôn mặt Lôi Cương dần dần trở nên âm trầm, thân thể cao lớn bỗng run lên, mắt nhìn chằm chằm vào nữ tử áo hồng. Hắn bước lên phía trước một bước, đến trước mặt hai vị nữ tử, khuôn mặt âm trầm, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào nữ tử áo hồng nói: “Người các ngươi nói là ai? Hắn tên là gì?”
“Ngươi định làm gì đây?” Nữ tử áo hồng lùi lại vài bước, lông mày nhướng lên, vẻ mặt đề phòng nói. Còn vị nữ tử áo vàng ở bên cạnh đột nhiên thở dài, nhìn Lôi Cương nói: “Đạo hữu, chỉ là Hồng Y nhận lầm người thôi. Nếu như không có việc gì thì chúng ta sẽ đi.”
“Chờ một chút!” Lôi Cương vội vã quát lên, thân thể nhoáng lên, xuất hiện ngay trước mắt nữ tử áo vàng. Hai mắt hắn đỏ ngầu nhìn nữ tử áo vàng trầm giọng nói: “Người mà các ngươi nói đến tên gọi là gì?”
“Hắn tên là…” Nữ tử áo vàng thấy thần sắc của Lôi Cương thì trong mắt có vẻ nghi ngờ, nhưng dường như cũng không muốn dây dưa với Lôi Cương, đang định nói thì bị nữ tử áo hồng ở bên cạnh cắt ngang.
“Kim Linh tỷ tỷ đừng nói cho hắn biết, dựa vào cái gì mà phải nói cho hắn? Hừ” Nữ tử áo hồng kéo tay nữ tử áo vàng, mặt nhìn Lôi Cương với vẻ chẳng đáng.
“Tiểu cô nương, không nên không biết phân biệt phải trái như vậy!” Ngu Đao nhìn thấy nữ tử áo hồng như vậy, lão giận dữ, đi lên phía trước, hai mắt thoáng hiện lên sát khí nhìn chằm chằm vào nữ tử áo hồng. Tư thế giống như là chỉ cần Lôi Cương hạ lệnh là sẽ bắt ngay vị nữ tử điêu ngoa này. Cả Luyện Hư và Đan Thần cũng đều thay đổi dáng vẻ. Luyện Hư nhìn Lôi Cương thấp giọng nói: “Lôi Cương, có chuyện gì vậy?”
Hai mắt Lôi Cương vẫn nhìn chằm chằm vào nữ tử áo vàng trầm giọng nói: “Đạo hữu, tại hạ là Lôi Cương, chỉ muốn biết theo như lời các ngươi thì người kia tên là gì thôi, không hơn. Nếu như đạo hữu có thể cho biết thì Lôi Cương tất nhiên vô cùng cảm kích!” Thân thể Lôi Cương hình như có hơi run, khuôn mặt co giật liên tục nhìn chằm chằm vào nữ tử áo vàng.
Nữ tử áo hồng đang muốn gầm lên với Ngu Đao thì đột nhiên sửng sốt, quay đầu nhìn về phía Lôi Cương, giọng nói vô cùng ngạc nhiên: “Á, ngươi cũng họ Lôi? Hai người các ngươi trông giống nhau lại cùng mang họ Lôi, lẽ nào các ngươi là người nhà?”
Thân thể Lôi Cương càng run mạnh, hít một hơi thật sâu, Lôi Cương ngăn chặn sự kích động và hoan hỉ trong lòng, thấp giọng nói: “Đạo hữu, có phải hắn tên là Lôi Ma không?”
Cả nữ tử áo hồng và áo vàng cùng kìm lại, nhìn Lôi Cương một cách dại ngốc, nữ tử áo hồng tiến lên một bước, đánh giá Lôi Cương tỉ mỉ nói: “Chà chà, lẽ nào các ngươi thật sự có quan hệ gì? Đúng vậy, hắn chính là Lôi Ma ở Tiên đạo giới, thiên tài giấu kín của Tiên Đạo Tông, Lôi Ma, chỉ có điều đáng tiếc là hắn…” nữ tử áo hồng nói mấy câu cuối cùng khiến nữ tử áo vàng trong nháy mắt hiện lên một vẻ phức tạp lẫn cười khổ.
“Đạo hữu, Lôi Ma bị làm sao vậy?” thân thể Lôi Cương nhoáng lên xuất hiện ngay trước mặt nữ tử áo hồng, hai tay bất thình lình nắm lấy vai của nữ tử áo hồng. Mắt hắn đỏ lên, nhìn nữ tử áo hồng chằm chằm mà quát, khí thế không kìm hãm được lúc này phát ra ầm ầm, làm cho tất cả cường giả ở Thành Ma Đạo chấn động, đổ tới hướng này.
Lôi Cương đột nhiên biến đổi làm ba người Luyện Hư, Đan Thần và Ngu Đao đều không giải thích được. Nhưng cảm nhận được khí tức cuồng bạo của Lôi Cương, cả ba người đều có cảm giác nghiêm trọng. Đan Thần đi lên phía trước thấp giọng nói: “Lôi Cương, rốt cuộc là ngươi làm sao vậy?”
Nữ tử áo hồng bị Lôi Cương toả ra khí tức thì hai mắt nhìn Lôi Cương sung huyết, nhất thời định giở thói chua ngoa, nhưng từ hai vai truyền đến cảm giác đau đớn kịch liệt khiến ả cau mũi, trừng mắt nhìn Lôi Cương nói: “Ngươi định làm gì, sao khiến ta đau quá?”
“Nói … hắn bị làm sao? Là ai đã đánh hắn?” dường như Lôi Cương không nghe thấy nữ tử áo hồng nói gì, lại quát thêm lần nữa. Nữ tử áo vàng mặt tái nhợt nhìn Lôi Cương, cũng có vẻ đấu tranh.
“Buông cô ta ra!” Đột ngột có một tiếng gầm vang lên, trong không trung đã hiện ra không ít cường giả. Một số hạ xuống phía dưới, thấy hai tay Lôi Cương siết chặt bả vai của nữ tử áo hồng, còn ả thì sắc mặt vô cùng thống khổ, không ít thanh niên trên không trung tỏ ra nổi giận. Hơn mười bóng người phi xuống, vây quanh Lôi Cương.
Xung quanh lẫn lộn người thường và những người tu luyện cấp thấp, không thể chịu được khí tức của các cường giả khiến đám người chạy trối chết. Trên cả con đường lớn chỉ còn lại mấy trăm người, tuyệt đại bộ phận những người này đều là những thanh niên ăn mặc đẹp đẽ quý phái.
“Hồng Y, có chuyện gì xảy ra vậy?” Trong không trung đột nhiên truyền đến một âm thanh hùng hậu, một gã thanh niên trẻ tuổi hiện lên. Gã thanh niên này mặc áo màu đỏ, mái tóc màu hồng xõa xuống vai. Ánh mắt y sắc bén như kiếm, ở giữa trán có một dấu ấn hình ngọn lửa nhỏ, gã thanh niên vừa xuất hiện thì không ít cường giả đang định vây bắt Lôi Cương đồng loạt rút lui vài bước, nhìn về phía gã thanh niên trẻ với ánh mắt kính nể.
“Đại sư huynh, cứu Hồng Y với. Hắn làm Hồng Y đau quá!” Nữ tử áo hồng giống như là nhìn thấy cứu tinh, vội vã khẽ kêu lên, trong khẩu khí toát lên vẻ thống khổ.
Khuôn mặt gã thanh niên trẻ run lên, thân thể nhoáng lên xuất hiện ngay trước mặt nữ tử áo hồng, giơ tay phải lên hướng hai tay đang nắm vai nữ tử áo hồng mà quét tới.
“Ầm” một tiếng nổ vang lên, gã thanh niên trẻ bắn ngược lại, rút lui vài bước, ánh mắt kinh ngạc nhìn chằm chằm vào nữ tử áo hồng và Lôi Cương.
Thể Tôn Thể Tôn - Hán Lệ