If we are peaceful, if we are happy, we can smile, and everyone in our family, our entire society, will benefit from our peace.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Tác giả: Hán Lệ
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 937
Phí download: 24 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1740 / 36
Cập nhật: 0001-01-01 07:06:40 +0706
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 131: Ly Hồn
uyết ngục là một thế giới nhỏ do những cường giả thời xa xưa sang lập ra. Vào thời cổ đại,với hàng trăm bộ tộc, nơi đây là thiên đường của những kẻ khát máu người,tàn bạo,hung ác. Vốn có thể tự ý ra vào nơi này, nhưng sau khi có sự gia nhập của những kẻ tu luyện ma thuật, nên nó đã bị cường giả niêm phong, trở thành một thế giới tiểu thiên riêng biệt. Chỉ trừ các thế hệ đã tu luyện có tu vi thông thiên vào thời cổ đại mới có thể ra vào Và cũng chỉ có còn đường duy nhất để ra vào là sử dụng truyền tống trận.
Trong cái thế giới nhỏ bé này, được phân làm hai phe là huyết ngục và thâm uyên. Huyết Ngục là phe phái của những kẻ hung ác tàn bạo, Thâm Uyên là phe của những kẻ tu luyện tà đạo, ác đạo. Vì vây mà cái thế giới nhỏ bé này còn được gọi là Huyết Ngục Thâm Uyên
Ở đây không có luật pháp, sức mạnh là luật thép. Chỉ cần có thực lực thì muốn giết sạch cả Huyết Ngục Thâm Uyên thì cũng không ai nói gì. Cá lớn nuốt cá bé. Nơi đây đích thực là vùng đất đầy sự tàn khốc.
Tuy do cái thế giới nhỏ bé này do những cường giả sang lập nên,nhưng so với Trung Xu giới, Huyết Ngục Thâm Uyên cao cấp hơn nhiều. Cái thế giới nhỏ bé này còn có thể gọi là thời kì đầu của sự hổn độn quy mô nhỏ, linh khí vô cùng dày đặc mà Trung Xu giới không thể so sánh được
Thời gian trôi qua, ngoài trừ những cường giả tồn tại trong thời kỳ cổ đại ra, nơi thế giới bên ngoài chẳng còn bao nhiêu người nhớ đến nơi mà vừa nghe thấy tên đã hồn phi phách tán này. Trong thất giới, kẻ tu tà đạo, và ma đạo đã tuyệt chủng. Nhưng Huyết Ngục Thâm Uyên lại là một ngoại lệ, như thể các cường giả không muốn tà đạo và ma đạo tuyệt chủng hoàn toàn. Trong hỗn độn, mỗi sinh linh đều có dụng ý của nó, tà đạo và ma đạo không ngoại lệ. Hỗn độn luôn chú ý tới sự cân bằng, chỉ có thể tuân theo tiêu chuẩn của cân bằng mới tồn tại lâu dài.
Có lẽ,chỉ có một câu nói mới có thể giải thích, đó là cho dù như thế nào cũng là ý trời cả.
Huyết ngục là bên của sự tàn bạo, giết chóc. Thành Địch Ngược chính là tòa thành duy nhất của phe huyết ngục. Cái tên của nó là do vị chủ thành đầu tiên đặt ra, cho đến hôm nãy cũng đã vô số năm. Do tông tích của Địch Ngược thần bí, đồng thời cũng đã nhiều năm không xuất hiện, nhưng uy thế mà Địch Ngược để lại trong phe Huyết Ngục không ai sánh bằng. Vì vậy vị chủ của thành Địch Ngược hiện tại chính là đệ tử đầu tiên của Địch Ngược – Địch Tàn. Y có thể xưng bá đều dựa vào uy thế mà Địch Ngược để lại.
Nhưng những cường giả còn còn sống ở Huyết Ngục Thâm Uyên từ thời xưa lại không biết tại sao toàn bộ đều biến mất. Những người ở lại đại đa số là đời sau của những cường giả hoặc là những đệ tử hậu bối. Vì vậy nhìn chung sức mạnh giảm đi rất nhiều, nhưng tâm địa độc ác lại không hề suy giảm.
Huyết Ngục rất lớn,ước tính ít nhất cũng bằng một nửa Trung Xu giới. Ở phía Đông của thành Địch Ngược, có một ngôi làng bỏ hoang. Nhìn bề ngoài thì ngôi làng từ lâu đã không có người ở, nhưng trong không trung vẫn phảng phất có múi máu tanh. Huyết Ngục lớn như vậy nhưng khắp nơi đều tràn ngập mùi máu tanh và sự tiêu điều.
Huyết ngục tuy chỉ có một ngôi thành Địch Ngược, nhưng thôn trang thì rất nhiều. Có rất nhiều những đệ tử tu luyện đã tụ họp lại với nhau, chống đối lại sự tàn sát của những kẻ hung tàn, và cũng nhiều thôn trang nhận sự bảo hộ của thành Địch Ngược nhưng phí bảo hộ lại vô cùng đắt, nhưng thành Địch Ngược cũng đã qui định rõ ràng dân số mỗi làng không quá một trăm, trừ phi giao nộp phí bảo vệ.
Trong ngôi làng này có rất nhiều hài cốt, rõ ràng là bị người thảm sát. Tuy nhiên trong ngôi làng hoang phế này vẫn còn tồn tại một ngôi nhà được bảo tồn tương đôi tốt. Từ trong đó đang phát ra những âm thanh rất nhỏ.
Một ông lão mặc áo bào đen nhìn không rõ hình dáng đang ngồi xếp bằng trong ngôi nhà này. Trước mặt ông lão là dược đỉnh lớn bằng thùng nước cổ, thi thoảng từ trong dược đỉnh lại thoảng lên mùi thuốc nồng nặc khiến cho tinh thần phấn chấn. Trong dược đỉnh cỏ một ngọn lửa trắng đang bốc cháy liên tục. Rất nhiều loại thảo mộc đã được luyện hóa thành thuốc nước.
Suốt ba ngày, ông lão mặc áo bào đen ngồi xếp bằng không động đậy, và trong Dược đỉnh liên tục tỏa ra ánh sáng. Một viên đan dược to bằng ngón tay cái từ trong Dược đỉnh từ từ bay lên. ông lão ngẩng đầu, để lộ ra gương mặt hốc hác như người sắp chết, đôi mắt đục ngầu nhìn theo viên đan dược với vẻ điên cuồng và phấn khích. Lão lấy ra một bình ngọc bích đặt dưới đan dược, đợi đan dược rơi xuống.
Khoảng một khắc sau, ánh sáng tỏa ra từ Dược đỉnh nhạt dần. Viên đan dược lớn cỡ ngón tay cái không còn bay lơ lửng mà rơi vào trong chiếc bình ngọc bích. Sau khi đóng kín nắp, lão với khuôn mặt không một chút máu run run đứng dậy, đi vào hướng một căn phòng khác.
Trong gian phòng này có một người vóc dáng cao to, vẻ mặt không chút máu đang nằm trên sàn nhà đầy mốc meo. Đó là một thanh niên với gương mặt đầy những vết máu. Đôi mắt u ám của lão đầy sự kích động nhìn vào cơ thể hoàn hảo của chàng thanh niên,lẩm bẩm: ”Trời ban cho ta thuật ly hồn vào cơ thể hoàn mỹ như vậy. Nếu thành, đối với ta đúng là quá tốt.”
Lão đem bình ngọc bích để trên mặt đất, rồi lấy trong giới chỉ ra một viên linh thạch. Lão để thần thức bao phủ rồi chợt ngước đầu lên, lẩm bẩm:”Thuật hoán hồn cần phải có tu vi vượt Lôi Kiếp. Tuy rằng tu vi của lão phu đã đủ nhưng xác xuất thuật hoán hồn thất bại quá lớn. Tuy lão phu đã luyện thành Uẩn Hồn đan,xác xuất thành công có lớn hơn nhưng cũng không thể chắc chắn. Ôi chao! Thôi vậy, cho tên tiểu tử này sống thêm vài ngày, với lại do hắn bị trọng thương, thần hồn cũng trôi nổi bất định,e đạn hạn đã đến. Lão phu nhân đây luyện thêm hoàn hồn đan, nếu không thể xác chết đi sẽ không hoán hồn được!”sau khi lão lẩm bẩm liền rời gian phòng nhỏ trở lại gian phòng luyện đan trước đó.
Tại Huyết Ngục Thâm Uyên, Thuật hoán hồn có thể mua ở hai thành chủ ở cả hai bên. Cái tên của nó đúng như ý nghĩa chính là đổi lấy thần hồn, gần giống như đoạt xá. Tại Huyết Ngục Thâm Uyên, không phân thiện ác, chỉ có làm thế nào để sinh tồn, làm sao săn mồi, làm sao trở thành kẻ mạnh.
Lão lấy trong giới chỉ ra hơn mười loại dược liệu,trên gương mặt cứng ngắc các thớ thịt co giật nhẹ, rồi lẩm bẩm:”may là lão phu giết vài tên giàu có, không thì không thu được dược liệu cho hoàn hồn đan. Vì cơ thể hoàn thiện này,lão phu đành cho rơi chút máu “
Sau ba ngày, lão lại một lần nữa đứng lên. Lúc này, trong tay lão lại nhiều thêm một chiếc bình ngọc bích. Lão nhanh chóng đem vào gian phòng nhỏ, nhìn thanh niên nằm trên mặt đất, lão hơi kinh ngạc ”thể chất thật cường tráng, không ngờ lại có thể tự hồi phục. Khặc khặc, nếu lão phu đoạt được cơ thể này, e rằng ngày đột phá lôi kiếp chẳng còn bao lâu”
Ông lão đem Hoàn Hồn đan còn ấm bỏ vào miệng chàng thanh niên, và xếp bằng ngồi bên cạnh đợi. Thần thức của lão thì không ngừng quan sát thể sát chàng thanh niên. Khi cảm nhận được dưới tác dụng của Hoàn Hồn đan, thần hồn của chàng thanh niên trở nên mạnh mẽ hơn, lão liền nở nụ cười u ám. Lão dự đoán chàng thanh niên cần phải nghỉ ít nhất một ngày sau mới có thể tỉnh lại. Sau đó lão nhẹ nhàng điều hòa khí tiết, đưa về trạng thái tốt nhất. Thuật Hoàn hồn chỉ tiến hành khi người tỉnh táo, như thế phần trăm thành công mới cao nhất. Nếu không, lão việc gì phải tốn nhiều công sức và dược liệu để bào chế ra Hoàn Hồn đan.?
Sau khi điều hòa khí tiết ông lão đột nhiên mở hai mắt, nhìn thân thể chàng thanh niên từ từ động đậy mà ánh mắt lão đang đầy vẻ kinh ngạc,hoài nghi n gay lập tức chuyển sang vui mừng:”Thân thể mạnh thật!” Lão hình như không thể chờ được nữa,l ấy bình ngọc bích ra, đangchuẩn bị đổ Uẩn Hồn đan ra thì phát giác chàng thanh niên đã mở to hai mắt, nhìn lão chằm chằm. Lão chựng lại, tay phải cầm bình ngọc phỉ thúy cất vào trong người, sắc mặt biến đổi liên tục, cuối cùng ông cũng nở nụ cười:”Tiểu tử! Ngươi tỉnh rồi?”
Chàng thanh niên mắt nhìn chằm chằm vào gương mặt hốc hác của ông lão,đầy vẻ cảnh giác,trầm giọng nói:”Tiền bối! Đây là đâu? chính lão cứu ta sao?”
Ông lão hoài nghi. ”Đây là đâu? Chẳng lẽ tiểu tử này bị mất trí nhớ?” Có đánh chết lão cũng không nghĩ được ra là hắn từ nơi khác tới, lão “ôn hòa “gật gật đầu: ”Đây là Huyết Ngục. Chính lão phu đã cứu ngươi” Trong lòng lão đang cân nhắc xem tiểu tử này là Cương Anh huyền giai,nếu tự ra tay lúc này,e sẽ phải đại chiến một phen,vậy sẽ lại làm giảm xác xuất thành công của hoán hồn. Lão có phần hối hận, lúc trước tại sao không ra tay mạnh. Vì để chắc chắn không sai sót ông lão chỉ còn cách nhịn thêm một lần nữa. Lão lấy ra viên đan dược trắng tinh rồi nói”tiểu bối,uống viên đan dược này là có thể hoàn toàn bình phục,vết thương của ngươi rất nghiêm trọng” nói xong mặc kệ ý kiến của chàng thanh niên, lão liền nhét viên đan dược vào miệng chàng.
Lão đã bỏ qua cơ hội tốt trước đó,giờ có thể hoán hồn được hay không còn là cả một vấn đề
Nuốt viên đan dược xuống, trong sâu thẳm đôi mắt chàng thanh niên lóe lên dị sắc, nhìn chằm chằm vào mắt lão. Ly hồn nhìn thấy chàng thanh niên nuốc viên đan dược, liền cười khẩy. Phệ tâm đan là độc dược nổi tiếng của huyết ngục thâm uyên, khi thuốc phát huy tác dụng có thể khiến người uống cận kề cái chết. Đn lúc đó…trong mắt ông lão lộ rõ vẻ kích động
Sự biến hóa trong ánh mắt của ông lão đã bị chàng thiếu niên phát giác,chàng thanh niên cũng không nói gì,chỉ nói:”Tiểu bối Lôi Cương, đa tạ ơn cứu mạng của tiền bối, không biết quí danh của tiền bối là gì?”
Thể Tôn Thể Tôn - Hán Lệ