No entertainment is so cheap as reading, nor any pleasure so lasting.

Mary Wortley Montagu

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 131 - chưa đầy đủ
Phí download: 10 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 650 / 2
Cập nhật: 2017-09-24 22:51:56 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Q.1 - Chương 63: Chương 35.2
ã Thành Đằng có thể lên làm quan chính tứ phẩm trong quan trường ở độ tuổi này, hiển nhiên không phải là một tên ngốc. Rất nhanh đã hiểu được ý tứ của Nguyệt Dao. Mã Thành Đằng vốn muốn nói Nguyệt Dao chỉ lo lắng chuyện không đâu, hắn sẽ chăm sóc tốt nàng. Nhưng tới lúc nhìn thấy nét khẩn cầu trong mắt Nguyệt Dao, cuối cùng hắn cũng đành gật đầu: "Được, con không muốn để cho người khác biết, cậu sẽ không loan truyền ra ngoài. Đến lúc đó nếu như Ngọc Sơn tiên sinh không bình phẩm, vậy coi như xong." Quân tử chi giao, quý ở thẳng thắn thành khẩn. Ngọc Sơn tiên sinh hỏi thăm tranh này là do người nào vẽ, hắn chỉ có thể nói thật, nói chủ nhân bức họa này không đồng ý cho hắn nói.
Nguyệt Dao cười cười nói: "Cảm ơn cậu."
Mã Thành Đằng nhìn cháu gái còn lộ ra nét trầm ổn hơn so với nữ nhi của mình, cổ họng giống như bị nghẹn lại. Không có phụ mẫu, làm cho Nguyệt Dao tuổi còn nhỏ như vậy lại phải bắt đầu trù tính. Lập tức vuốt trán Nguyệt Dao: "Nha đầu ngốc, có cậu ở đây, sẽ không để cho người nào ức hiếp con."
Nguyệt Dao vội vàng gật đầu: "Dạ. Con tin tưởng cậu." Chuyện này nàng tin tưởng. Chẳng qua là nghĩ tới cậu chỉ còn có hai năm tuổi thọ, Nguyệt Dao lại phát sầu.
Hai người trò chuyện, ngay cả bữa tối cũng dùng ở trong Hải Đường Uyển.
Trình thị nghe được trượng phu dẫn theo Nguyệt Dao đi vào Hải Đường Uyển, lại vẫn đang nói chuyện, hàn huyên tới cả bữa tối cũng bảo ở lại Hải Đường Uyển dùng, lập tức siết chặc nắm đấm.
Nha hoàn tâm phúc Bích Sắc ở bên cạnh Trình thị cũng âm thầm nói nhỏ ở trong lòng, cái này còn may mắn là ngoại sinh nữ, hơn nữa còn là một ngoại sinh nữ mới chỉ tám tuổi. Bằng không chuyện phu nhân nên lo lắng cũng không phải là những thứ này.
Liễu bà tử nghe được cho tới bây giờ lão gia nhà mình vậy mà vẫn còn ở lại Hải Đường Uyển cùng biểu cô nương. Liễu bà tử không nhịn được nói: "Biểu cô nương, quả thật là người không đơn giản." Lão gia đã thật lâu không có ở lại hậu viện một khoảng thời gian dài như vậy. Ngay cả đi tới chỗ của phu nhân, cũng chỉ là mùng một mười lăm. Mặc khác có hơn phân nửa thời gian đều ngâm mình ở trong thư phòng.
Nha đầu bên cạnh Liễu bà tử, cũng là thiếp thân nha đầu của Mã Bằng nhỏ giọng thưa: "Ma ma, ta nghe nói phu nhân vô cùng không thích biểu cô nương. Có lẽ biểu cô nương có thể giúp chúng ta việc này." Thiếp thân nha đầu này nghĩ đến tính toán của Trình thị, trong nội tâm lại lo lắng. Nếu quả thật để phu nhân được như ý, làm cho đại thiếu gia cưới tiểu thư Trình gia, tương lai của các nàng sẽ rất kham ưu.
Liễu bà tử nhưng lại đánh nha đầu nói: "Nói hưu nói vượn cái gì chứ? Biểu cô nương là khách nhân, làm sao có thể dính vào sự tình trong Mã phủ."
Nha đầu ngay tức thì ngậm miệng.
Mã Thành Đằng khó có khi gặp được một đối tượng để đàm luận tốt như vậy, trò chuyện một hồi đã không ý thức đến thời gian nữa. Bữa tối Mã Thành Đằng cũng dùng ngay trong Hải Đường Uyển.
Dùng xong bữa tối cũng không tiếp tục trao đổi với cháu gái nữa. Mà là Nguyệt Dao thỉnh Mã Thành Đằng kiểm tra xem xét Chính ca nhi một chút. Mặc dù Nguyệt Dao tinh thông cầm kỳ thư họa, thế nhưng đối với những chuyện bên ngoài thì một chữ cũng không biết. Có Mã Thành Đằng cho đánh giá, trong lòng nàng cũng nắm chắc thêm phần nào.
Mã Thành Đằng kiểm tra xong, lắc đầu. Đứa bé này chỉ có một bộ dung mạo tốt, nhưng bên trong lại trống rỗng không có gì cả. Không chịu được trọng dụng. Nhưng khi nhìn nét mặt cầu khẩn của Nguyệt Dao, vẫn là tận lực tìm ưu điểm để khen Đình Chính.
Nguyệt Dao lại để cho Mộ Thu đưa Chính ca nhi đi ra ngoài. Đem toàn bộ tình hình của Chính ca nhi nói hết: "Cậu, con chỉ muốn tìm cho Đình Chính một vị tiên sinh có đủ kiên nhẫn. Hiện tại, chi thứ hai chỉ còn dư lại ta cùng với Đình Chính thôi sau này còn phải dựa vào Đình Chính chống đỡ cho chi thứ hai. Con không dám có chút buông lơi nào với Đình Chính. Cậu, con cũng biết rõ tình huống của Đình Chính, con cũng không đòi hỏi hắn sau này đi lên con đường khoa cử, chỉ mong hắn có thể duy trì chi thứ hai thôi." Ý tứ của Nguyệt Dao là, tiên sinh không nên quá cứng nhắc, không nên quá nghiêm khắc, phải có tâm lòng yêu mến, quan trọng hơn cả là phải có đủ kiên trì, đương nhiên, học vấn đức hạnh tốt chính là yêu cầu trước nhất.
Mã Thành Đằng nghe xong trầm tư chốc lát nói: "Để ngày mai câu cho người dưới đi tìm. Chung quy sẽ có thể tìm được." Lấy tư chất như vậy, muốn đi khoa cử kia là khó lại càng khó, tiến sĩ đó là nằm mơ, cử nhân còn phải xem vận khí. Có may mắn nhất nữa thì cũng chỉ là một tú tài.
Nguyệt Dao vội vàng gật đầu: "Cậu, còn có một chuyện. Chính ca nhi hiện giờ không có tên trên gia phả. Cậu, con muốn để Chính ca nhi ghi tạc trên danh nghĩa của nương. Cậu người xem xem thế nào?" Lúc trước mẫu thân Nguyệt Dao Mã thị có nói để Chính ca nhi ghi tạc trên danh nghĩa của di nương đã mất, nói là nói như vậy, thế nhưng còn chưa ghi lên gia phả. Hiện giờ vào gia phả trực tiếp ghi tạc dưới danh nghĩa Mã thị, cũng có thể bớt đi vài chuyện.
Mã Thành Đằng kinh ngạc nói: "Con nói, muốn để Chính ca nhi ghi lại dưới danh nghĩa của mẫu thân con?"
Nguyệt Dao quay sang Mã Thành Đằng giải thích đúng là để Chính ca nhi ghi vào dưới tên của mẫu thân nàng. Đối với tiền đồ tương lai của Đình Chính là rất tốt: "Cậu, thân mẫu của Đình Chính xuất thân không tốt, nếu như ghi tạc dưới tên nương, đối với tiền đồ tương lai còn có nhân duyên của hắn đều sẽ tốt hơn. Cậu, con trước vẫn vâng theo ý kiến của người. Nếu như cậu đồng ý, đến lúc đó con sẽ hỏi lại tổ mẫu. Con chỉ sợ Đại bá phụ và Đại bá mẫu không đồng ý. Bọn họ đều không thích Đình Chính." Đây là Nguyệt Dao trước xin Mã Thành Đằng giúp đỡ.
Mã Thành Đằng sờ đầu Nguyệt Dao nói: "Có cậu ở đây, bọn họ sẽ đồng ý." Hắn cho rằng Nguyệt Dao nghĩ như vậy rất đúng. Ghi tạc dưới tên của muội muội, thứ nhất là để cho muội muội dưới cửu tuyền có thể hưởng thụ hương hỏa của con cháu. Thứ hai sẽ làm cho tình cảm giữa Nguyệt Dao và Đình Chính tốt hơn.
Hiện tại phụ thân của Nguyệt Dao cũng đã mất, chi thứ hai cũng chỉ còn dư lại một nam tử như thế. Đặt ở dưới tên của đích mẫu, tự nhiên là không có vấn đề gì. Xuất sinh* có thấp nữa, cũng là cốt nhục chí thân. Chung quy so với con thừa tự vẫn tốt hơn.
*Xuất sinh: ý chỉ ở đây là thân thế người sinh ra, cụ thể là thân thế mẹ đẻ sở sinh ra ĐC.
Nguyệt Dao muôn phần cảm động nói: "Cảm ơn cậu."
Thế Gia 2 Thế Gia 2 - Lục Nguyệt Hạo Tuyết