Để leo dốc cao, cần chầm chậm trước tiên.

Shakespeare

 
 
 
 
 
Tác giả: Ngọc Ngố
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 40 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 531 / 1
Cập nhật: 2017-09-25 07:34:00 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương Chap 36: Trở Lại
h chiều:
Sau khi đánh một giấc 2 đứa-Huyền&Nhi bắt đầu tỉnh táo lại. Đang ngáp dài ngáp ngắn đi xuống tầng Nhi đã thấy Huyền đang sắp 2 3 món ăn ra bàn:
- Oa! Mày dậy từ khi nào đấy? Thơm quá!
Đang cầm đôi đũa Nhi chực gắp một miếng sườn thì "đét" bà Huyền đã đánh một phát không thương tiếc vào đôi tay ngọc ngà của nhỏ:
- Đau! Gắp có một miếng thôi mà.......
- Một miếng cũng là một miếng! Lên tắm rửa cho sạch sẽ tỉnh táo đi rồi xuống ăn!
- Rồi!
Vừa nói nhỏ vừa xị mặt xuống bước từng bước lên phòng. Huyền nhìn theo không khỏi lắc đầu cười. Khoảng 30' sau:
- Hú! Tao tắm xong rồi giờ ăn được chưa?
- Nay tắm nhanh vậy á? Có kì hết ghét không đấy? (chồi ôi 30' đấy chụy ôi )
Huyền vừa xắp bát đũa vừa cười khúc khích nói đểu nhỏ:
- -_- này này dù sao tao cũng 17t cũng là công chúa cả một nước chứ không phải con nít lên 3 đâu nhá!
Vừa nói nhỏ vừa phùng má trợn mắt, Huyền nhìn mặt của nhỏ không khỏi buồn cười:
- Rồi rồi! Ăn đi!
- Mà mày nấu gì nấu lắm thế? Định cho cả hạm đội ăn à?
Qủa thật trên bàn ăn ít nhất cũng phải có 15 món chính 3 món tráng miệng:
- Để tí rồi xem giờ thì ăn đi!
Khoảng 25' sau:
- Ây gu! Tao no quá mày ơi! Sắp nổ bụng rồi!
Vừa nói Nhi vừa xoa xoa cái bụng căng phồng của mình, Huyền nhìn cái bàn ăn không khỏi giật giật khóe môi. Hiện tại từng cái đĩa trên bàn cái nào cũng sạch loáng đến nỗi có thể soi được cái mặt. Thế mà có ai kia vừa chê nấu quá nhiều trong khi một mình chén sạch:
- Ăn lắm béo lên đấy! - Huyền nói đểu
- Xời! Vận động bình thường của mình đã tiêu tốn bao nhiêu kalo rồi thêm nữa món mày nấu thì làm gì có chuyện nhiều kalo nhiều chất béo.......
- Haha........Biết vậy là tốt! Giờ thì cưng sắp xếp bát đĩa vào bồn đi nhé! À nhớ dọn cho sạch không thì..........tối nhịn! Nghe chưa?
Nhi nghe xong không khỏi khóc ròng, cô thì cắp đít lên phòng rồi còn đâu nên nhỏ đành lụi cụi dọn vậy. Đúng 2h15' hai đứa đã chuẩn bị xong xuôi:
- Bây giờ đi bằng cái gì đây? Ô tô hay xe máy hay mô tô hay............. - Nhi ham hố hỏi
- Lên sân thượng!
Nói xong Huyền cầm vali đi lên Nhi gật gù đi theo. "Phạch....phạch.....phạch...." một chiếc trực thăng đã đậu sẵn trên sân thượng cả hai đứa leo lên tiện thể lấy chân đạp thẳng cẳng anh phi công. Sau khi ổn định lại Nhi liền hỏi Huyền:
- Sẵn sàng chưa?
- Ok! Lái từ từ thôi!
Chiếc trực thăng liền cất cánh bay cái vèo làm anh phi công hú hồn:
- Tính xem đến đấy mất bao nhiêu thời gian? - Nhi
- Căng là 1 tiếng nếu đi với cái tốc độ rùa bò này! - Huyền
- Mày liên lạc với bên kia chưa? Tính toán cho cẩn thận tao thực không muốn tiếp đất nguy hiểm như thế đâu! - Nhi
- Chậc! Nhưng tao thích thế! Vui mà! - Huyền
- Rồi rồi! Liên lạc với bên đấy bảo mình đến sớm hơn dự định! - Nhi
Vừa hay chiếc trực thăng tăng tốc đi với tốc độ ánh sáng.
Tại bãi biển:
Hiện tại các chàng hoàng tử bị bủa vây tứ phương bơi một đám ruồi nhặng. Trên người thì độc có 3 miếng vải để che thân (đám ruồi nhặng í ạ) bu vào tụi hắn như mèo thấy mỡ. Bọn hắn bực bội định "bùng cháy" thì nghe thấy tiếng trực thăng. Cả đám liền ngước lên bầu trời thì thấy phía xa xa có một chiếc đang bay giữa biển. Cả đám định ngó lơ thì liền thấy hai người rơi xuống từ chiếc trực thăng với thân "trần" không dù không đồ bảo hộ. Hiện tại cả lũ đang há mồm, Quân lắp bắp:
- Nguy hiểm!
Thật Ra Em Là Ai? Công Chúa Hay Thường Dân Thật Ra Em Là Ai? Công Chúa Hay Thường Dân - Ngọc Ngố