A home without books is a body without soul.

Marcus Tullius Cicero

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 32 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 517 / 2
Cập nhật: 2017-09-24 22:44:13 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 93 - 96
3-Buông ra,đồ khốn kiếp!!!
[ ⊙ o ⊙ ] A! Vì sao hắn lại có vẻ mặt bi thương như trước đó?!
Xem ra những lời An Tiểu Mễ vừa nói ngay cả Lam Dạ Hiên cũng nghe được? Hắn bắt đầu hoài nghi vì sao cô không muốn kết bạn với hắn, không muốn kết hôn thì ra bởi vì cô là người đồng tính……
Thật ra Nguyễn Miên Miên có chút buồn cười,cô thật sự có một ý nghĩ muốn lập tức gật đầu chấp nhận…… Đương nhiên, đây chỉ là ý xấu do cô nghĩ thôi, nhưng mà lo lắng hình tượng về sau của mình,cô thật lâu sau không có lên tiếng……
Xung quanh bọn họ im lặng đến đáng sợ……
Nguyễn Miên Miện một lúc sau mới nói nhỏ,“Thật ra là hiểu lầm……”
Trong lòng của Lam Dạ Hiên Một nảy lên một niềm vui sướng khó tả,dường như cứ nhảy nhót trong lòng:“Thật sự?!”
Dáng vẻ này thật sự là mất mặt nha.
Sắc mặt Nguyễn Miên Miên có chút khó xử nói:“Người đó,người đàn ông ban nãy là bạn của anh sao?! Có phải hay không……” Làm cho hắn giảm cơn tức?! Sau đó giải cứu An Tiểu Mễ đi ra?!
Giống như ăn nhầm thuốc nổ, Nguyễn Miên Miên thực sợ người đàn ông kia nuốt mất An Tiểu Mễ.
Lam Dạ Hiên bình tĩnh nói:“Hắn là em trai của tôi, tuy rằng tính tình có chút nóng này nhưng mà yên tâm đi, bạn của cô sẽ không có việc gì……”
Em trai?! Nguyễn Miên Miên ngạc nhiên, nhất thời một đầu mồ hôi lạnh,Lam Dạ Hiên và Lam Dạ Ảnh có huyết thống giống nhau,cho nên tính tình cũng không tốt mấy,cho nên…… Nguyễn Miên Miên bắt đầu lo lắng thay cho An Tiểu Mễ, hoặc là nói là lo lắng cho chính mình, không chừng khi người đàn ông kia đi ra, nhất định là lột da tình địch a……
Hắn thản nhiên nhìn cô đột nhiên kéo tay cô nói:“Miên Miên,tôi vẫn như cũ muốn trịnh trọng hỏi cô một câu…… Làm bạn gái của tôi có được hay không không?!”
Bàn tay nhỏ bé của cô bị hắn nắm chặt trong lòng bàn tay, nhìn vẻ mặt khẩn trương và mong chờ của hắn, Nguyễn Miên Miên dường như không nói lại được…
…………
“Anh buông tôi ra,khốn kiếp……” An Tiểu Mễ tức giận muốn chết,liều mạng giãy dụa nhưng mà cả người cô đã bị hắn ấn đến phía sau cửa, nụ hôn đè ép ùn ùn kéo tới………
An Tiểu Mễ giãy dụa, giãy dụa …… Vả người bị hắn hôn đến mềm nhũn,múôn tan như bụi phấn……
Cô chỉ là người có cái miệng lợi hại, gặp được đàn ông lợi hại có kỹ xảo cao, cả người cô đều mềm mại xuống giống như đang nằm trên mây……
Cho nên Lam Tư Thần mang theo đầy ngập lửa giận,lúc phẫn nộ tiến vào cô, phát hiện vẻ mặt của cô đỏ hồng,hắn cũng hết giận hơn phân nửa, thắt lưng vẫn đưa đẩy không ngừng, giả bộ tức giận hỏi cô,“Cô thật sự là người đồng tính sao? Cho dù…… là vậy cô cũng là đàn bà……tôi vẫn thích….”
94.Hiểu lầm
“Á a……” An Tiểu Mễ không còn năng lực suy nghĩ, cả người hận không thể hòa tan ở trong lòng của hắn, con ngươi của Lam Tư Thần buồn bã cái gì cũng không muốn nói, chỉ là ôm eo của cô,nâng cả người cô đang tựa vào cửa chuyển đến trên bàn ăn dài…… Chiến đấu hăng hái không nghỉ……
Tất cả không khí đều thay đổi, lúc đầu thì đầy mùi thuốc súng bây giờ là tình ý kéo dài, thở gấp không ngừng, An Tiểu Mễ từ con mèo nhỏ giương nanh múa vuốt biến thành người phụ nữ nũng nịu nghe lời……
“Cô gái hư……” Lam Tư Thần một mặt thở hổn hển một mặt nổi giận đùng đùng nói:“Xem cô có còn dám mạnh miệng nữa không……”
“…… A……” Sắc mặt của An Tiểu Mễ đỏ hồng, nhìn thấy hắn cường tráng có lực tiến công, cảm thấy vô cùng khó chịu……
Cô chỉ là một cô gái bình thường, đối với thân thể đàn ông cường tráng…… Chỉ là không có biện pháp…… Kháng cự……
……
Nguyễn Miên Miên dường như cả người đổ mồ hôi lạnh, sau đó cô lập tức ý thức được, thật sự nếu không nói rõ ràng không chừng về sau càng thêm dây dưa không ngớt……
“Lam tổng, thật ra tôi……” Nguyễn Miên Miên trừng mắt nhìn thẳng hắn, mang theo chuyện cấp bách muốn với hắn,vẻ mặt nghiêm túc kia làm cho Lam Dạ Hiên có chút khó khăn……
Hắn vội vàng nói tiếp:“Tôi biết,cô không cần phải nói ……”
[ ⊙ o ⊙ ] a!
Chuyện gì.. chuyện gì a?! Nguyễn Miên Miên không nói gì nhìn hắn tiếp tục lời nói của cô,“Thật ra tôi biết chuyện của cô và Lam Dạ Ảnh, hắn lợi dụng cô đả kích tôi, Miên Miên, không cần bỏ gần tìm xa được không? Làm bạn gái của tôi, tôi sẽ bảo vệ cô……”
-_-|||
Thoáng cái liền thăng chức bạn gái, Nguyễn Miên Miên thật đúng là không biết nên định nghĩa hai từ này như thế nào nhưng hắn làm sao mà biết cô và Lam Dạ Ảnh trong lúc đó có quan hệ?! Hơn nữa tại sao hắn vừa nói lợi dụng gì đó?!
“Việc đó thì sao?!”Trong lòng của Nguyễn Miên Miên hơi hơi động, không tự chủ được hỏi hắn.
Ánh mắt của Lam Dạ Hiên nặng nề nhìn chằm chằm cô,muốn làm cho cô hết hy vọng hắn nói:“Lam Dạ Ảnh vốn là vì tôi nên mới tiếp cận cô…… Hắn biết tôi thích cô cho nên, cho nên……”.
Vẻ mặt Lam Dạ Hiên đau khổ giống như mình vừa mới tổn thương Miên Miên.
Cả người Nguyễn Miên Miên ngẩn ra, hỏi,“Hắn quả thật là…… Vì anh mới tiếp cận tôi sao?!”
Cô mở to hai mắt nhìn giống như không thể tin chuyện vừa mới nghe, thì ra bọn họ gặp nhau không phải ngẫu nhiên là tất nhiên,thì ra Lam Dạ Ảnh đã sớm lên kế hoạch, bằng không hắn làm sao có thể đột nhiên xuất hiện ở nhà cô chứ?!
“…… Phải.” Lam Dạ Hiên nắm chặt tay cô,tay hắn rất ấm
Nhưng mà trong lòng Nguyễn Miên Miên cũng là lạnh lẽo thì ra là thế…… Nhưng mà, vẫn như cũ không biết vì sao,trong lòng của cô đau một chút…… rất chua xót ……
95.Dấm chua mười phần
Nguyễn Miên Miên đột nhiên giống như bị người ta rút hết không khí, một chút sức mạnh cũng không có.
Cô muốn cùng Lam Dạ Hiên muốn nói rõ ràng mọi chuyện nhưng cô cảm giác mình như bị nhốt vào lãnh cung, cái gì cũng không muốn nói,thân thể của cô bây giờ rất là khó chịu a…
Sắc mặt cũng bắt đầu khó coi.
Cô lập tức đột nhiên ý thức được,tại sao mình lại bị hắn ảnh hưởng?! Nguyễn Miên Miên còn muốn nôn cả buổi cơm trưa ra……
Tại sao có thể như vậy?! Ngay cả chính cô cũng không biết sao lại thế này?! phiền chán quá a……
Quả nhiên lần đầu của con gái đều là nhớ mãi không quên, hoặc là nói đúng hơn mình lần đầu tiên với đàn ông, lại trúng đồ trứng thối…..
Lam Dạ Ảnh có phải đoán chừng điểm này mới đến tìm cô hay không a?!
Nguyễn Miên Miên thật sự không nghĩ nổi nữa, càng nghĩ trong lòng càng khó chịu, càng khủng hoảng,tay cũng không tự giác kéo tay mình ra.
Con ngươi của Lam Dạ Hiên chợt lóe ra ánh sáng thất vọng và mất mát, sau đó giận giữ rút tay về, hay là cô có điều băn khoăn?! Hoặc là nói,cô thật sự đối với Lam Dạ Ảnh……
Vừa nghĩ như vậy, hắn giống như lần đầu tiên nếm vị dấm chua mười phần cho bản thân chua đến chết a……
“Miên Miên……” Lam Dạ Hiên bất đắc dĩ nói:“Chuyện của chúng ta để sau hẳn nói, ngày mai chuẩn bị đi công tác thật tốt……”
Chỉ cần cô biết được mục đích của Lam Dạ Ảnh, không cần càng lún càng sâu thì tốt rồi.
Hắn đối với chuyện của Miên Miên, nhanh chũng không phải hay,hắn phải từ từ lấy lòng cô vậy mới có hy vọng thành công….
“…… Ừ.” Nguyễn Miên Miên chần chờ lên tiếng,có người bưng cà phê đến, thản nhiên nhấp một ngụm, thật lâu sau mới nói:“Có thể đi xem bạn của tôi hay không a…… Cũng không biết……”
Cô thật ra là có chút lo lắng An Tiểu Mễ.
Cũng không biết có phải cả hai đánh nhau, đánh gà chó không yên ……
“Được……” Lam Dạ Hiên đứng dậy, đi sang một căn phòng khác.
Nguyễn Miên Miên đi theo ở phía sau……
Hắn gõ cửa,“Tư Thần……” Lam Dạ Hiên khẽ nhíu mày,tiểu tử này, rốt cuộc ở bên trong làm cái gì a?! Sẽ không là xúc phạm tới người ta chứ?! Tất cả chỉ là hiểu lầm ……
Thấy bên trong không phản ứng, hắn đánh mạnh lên cửa muốn mở cửa ra, lại phát hiện cửa đã khóa bên trong.
Lam Dạ Hiên sửng sốt, bắt đầu phá cửa,“Lam Tư Thần,em ở bên trong làm cái gì?!”
Nguyễn Miên Miên cũng nóng nảy, nắm chặt cánh tay của hắn, lo lắng nói:“Em của anh sẽ không tổn thương bạn tôi chứ?!”
Dáng vẻ lo lắng của cô làm cho Lam Dạ Hiên thật ra ăn dấm chua, nếu như cô có thể có phần lo lắng ở trên người hắn thì tốt biết mấy……
96.Người đàn ông dễ chịu
“Không đâu ……” Lam Dạ Hiên tuy rằng an ủi cô, thật ra đáy lòng cũng không có cách gì, lại bắt đầu phá cửa,hắn biết tính tình Lam Tư Thần quả thật là có chút bốc lửa..
“Cô đừng lo lắng, tôi kêu quản lý đi lấy cái chìa khóa khác……” Lam Dạ Hiên vội vàng đi tìm người quản lý.
Nguyễn Miên Miên có chút lo lắng đem lỗ tai dán tại trên cửa, muốn nghe xem động tĩnh bên trong nhưng mà cái gì cũng nghe không thấy, nơi này cách âm quả thật là tốt lắm, rất tiện cho việc buôn bán đàm phán……
Chút sau cửa lại đột nhiên mở ra, Nguyễn Miên Miên đang ngồi lập tức đứng lên đi vào cô kinh hoảng hết sức, lại bị một cái bàn tay to thô lỗ nắm chặt cổ áo,cô chưa kịp phản ứng thì nghe được một tiếng “Rầm”…cửa bị đóng lại….
Nguyễn Miên Miên bối rối ngẩng đầu, liền nhìn thấy Lam Tư Thần đang thở hổn hển,một đôi mắt to đầy lửa giận nhìn chằm chằm vào cô.
Cô không có tâm trí đôi co nên nhìn sang An Tiểu Mễ, sắc mặt đỏ hồng,bình tĩnh tự nhiên mặc quần áo, tóc rối loạn, thấy là biết vừa trải qua một trận chiến đấu hăng hái ……
Ngược lại quần áo của Lam Tư Thần thì không chỉnh tề……
[ ⊙ o ⊙ ] a!
Nguyễn Miên Miên nhìn thiếu chút nữa muốn lòi mắt ra,“Tiểu Mễ,cậu không sao chứ?!”
An Tiểu Mễ thở hổn hển, cũng đảo mắt nhìn qua Lam Tư Thần nổi giận,“Cô đang nhìn ở chổ nào a?! Ở bên ngoài gỏ cái gì gỏ?!” cả người hắn có vẻ cực kỳ tức giận, trừng mắt nhìn cô giống như là nhìn tình địch……
An Tiểu Mễ vội vàng giữ chặt hắn, nói:“Anh không được hô to gọi nhỏ với bạn của tôi ……”
“Hiểu lầm, hiểu lầm……” Nguyễn Miên Miên cười gượng hai tiếng, nói:“Tiểu Mễ hay nói giỡn,anh cũng tin thật sao ……”
[ ⊙ o ⊙ ] a!
Lam Tư Thần ngẩn ra, nghi ngờ nhìn sang Nguyễn Miên Miên một giây, lập tức nhìn thoáng qua An Tiểu Mễ có chút bất an.
An Tiểu Mễ bĩu môi,“Tôi không phải người đồng tính, cũng không có quan hệ gì với anh nha? Đừng làm bộ quan tâm chuyện của tôi như vậy, tôi cũng không tính quen với anh……”
An Tiểu Mễ đỏ mặt nói ra lời này, hiển nhiên là không có sức thuyết phục.
Lam Tư Thần lại vui sướng ôm chặt cô, nói:“Chỉ cần không phải đồng tính là tốt rồi……”
An Tiểu Mễ thóang cái xem thường, muốn đẩy hắn ra đừng có ôm cô nữa, Nguyễn Miên Miên nhẹ nhàng thở ra, xem ra lo lắng của cô là dư thừa,cô gái An Tiểu Mễ này…… Không biết dễ chịu bao nhiêu, nhất là sau khi được đàn ông khai phá……
Thặng nữ PK Tổng tài lưu manh Thặng nữ PK Tổng tài lưu manh - Ánh mưa phiêu linh