It often requires more courage to read some books than it does to fight a battle.

Sutton Elbert Griggs

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 32 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 517 / 2
Cập nhật: 2017-09-24 22:44:13 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 85 - 88
5.Ngày mai muốn đi công tác
So ra mà nói, tuy rằng sắc mặt của Lam Dạ Hiên đối với cô chưa từng hoà nhã [ là cô tự nói đó nha......] nhưng mà so với Lam Dạ Ảnh không chút tôn trọng và bá đạo mà nói Lam Dạ Hiên có vẻ ôn hòa hơn……
Nhất là lời nói đả thương người của Lam Dạ Ảnh ngày hôm qua, làm cho Nguyễn Miên Miên trong lòng sầu não.
“Miên Miên,cô điều đến bộ phận nghiệp vụ sao?!” Lam Dạ Hiên và chuyện xả ra với cô ngày hôm qua dường như có chút thấu hiểu.
Nguyễn Miên Miên nghe thấy có chút không được tự nhiên, nhất là hắn gọi tên Miên Miên thân thiết như thế.
“…… A,là tôi xin điều đến.” Nguyễn Miên Miên nói xong,“Lam phó tổng tới nơi này có chuyện gì sao?!”
“Miên Miên……” Lam Dạ Hiên ôn hòa nói,“Chúng ta trong lúc này không cần phải xa lạ như vậy……”
Nguyễn Miên Miên cúi đầu, quật cường nói:“Công ty có quy định của công ty……”
Lam Dạ Hiên không thể nghe thấy tiếng thở dài của cô, một lúc sau mới nói:“Ngày mai tôi muốn đi công tác,cô chuẩn bị một chút, đi sang thành phố khác bàn công việc,nếu cô làm tốt tôi sẽ tăng lương thăng chức……”
“Ách,Được……” Nguyễn Miên Miên cũng không nghĩ nhiều, gật đầu đáp ứng, quản lý bộ phận nghiệp vụ ở một bên nghe được, thầm nghĩ không biết Nguyễn Miên Miên rốt cuộc có bản lĩnh gì, làm cho hai anh em Lam tổng đều đối cô có vài phần kính trọng, hơn nữa…… Cái gì thăng chức tăng lương, lại thăng chức,cái vị trí quản lý này hắn không muốn cho Nguyễn Miên Miên đâu nha?!
Quản lý trong lúc nhất thời lo lắng đứng lên, lại không thể nói gì…chỉ là đứng im…
Lam Dạ Hiên nhìn thoáng qua thật lâu Nguyễn Miên Miên, mới chậm rãi rời đi, muốn vội cũng không vội được,theo đuổi con gái…… Hắn thật ra không có bao nhiêu kinh nghiệm đáng nói……
Chỉ là, hắn với lam Dạ Ảnh trong ở giữa thù hận, càng ngày càng sâu ……
….
An Tiểu Mễ thở hổn hển, có chút khó khăn nhìn thoáng qua người đàn ông sáng sớm đã quấn quít lấy mình,“A, đủ rồi nha, chẳng qua là tình một đêm mà thôi, anh vì sao cứ tóm tôi không tha chứ aaaaaa?!”
Lam Tư Thần cười xấu xa,nghiên thân ép lên người cô, xấu xa nói:“Ai nói, hiện tại đã không tính là tình một đêm, hay là tính là tình nhiều đêm đi?”
“Anh……” An Tiểu Mễ mặt đỏ bừng, chán nản nói:“Cho dù tình nhiều đêm thì như thế nào? Anh đem tôi biến thành cái gì?!”
Lam Tư Thần nhíu mày, cười xấu xa nói:“Không muốn thế nào? Chỉ là, cần cô chịu trách nhiệm với tôi, hoặc là tôi chịu trách nhiệm với cô…….”
86-An Tiểu Mễ và Lam Tư Thần
“A, Lam Tư Thần, anh đừng có không biết xấu hổ như vậy……” An Tiểu Mễ giận giữ,“Anh đừng mơ tưởng coi đây là cái cớ muốn cùng tôi dây dưa không ngớt……”
Lam Tư Thần lưu manh huýt sáo,“Không tệ, bây giờ có thể nhớ rõ tên của tôi,xem như cô có chút lương tâm, tục ngữ có nói một ngày vợ chồng trăm ngày ân huệ, huống chi chúng ta có nhiều ngày như thế…… An Tiểu Mễ, cô không cần ác như vậy…… Cô sẽ hối hận, tôi là…… một báu vật kim cương,nếu bỏ lỡ, cô nhất định sẽ hối hận cả đời……”
“Cái gì, hối hận còn lâu á!” An Tiểu Mễ thô lỗ đạp hắn một cước,nhanh chóng đỏ mặt tía tai nhảy dựng ở trên giường, đem tất cả quần áo tối hôm qua quăng ở trên mặt đất nhặt lên đến, ném tới mặt hắn, nói:“Mau mặc quần áo vào, cút đi!”
Lam Tư Thần bất đắc dĩ thở dài một tiếng, ra vẻ u oán nói:“Ai, ăn xong không chịu nhận nợ, thật sự là cô gái nhẫn tâm……”
-_-|||
“Mau cút, đừng dong dài……” An Tiểu Mễ hoàn toàn nóng nảy, cũng vội vàng mặc vào quần áo vào.
Lam Tư Thần chậm rãi mặc quần áo, một mặt nhìn An Tiểu Mễ như hổ rình mồi nhìn chằm chằm mình, hắn thật lâu sau mới đứng lên, sau đó lại đứng ở trước mặt cô,“Chụt chụt……” Nhanh chóng hôn lên mặt cô.
An Tiểu Mễ tức giận chà chà mặt, hung ác trừng mắt liếc mắt hắn một cái, đưa tay đẩy hắn ra ngoài cửa, muốn đóng cửa thì Lam Tư Thần lại nghiêng người tựa vào cánh cửa, một tay chống cánh cửa chuẩn bị đóng cửa, lông mày nhếch lên nói:“Cô gái,muốn cho tôi số điện thoại không……”
“Muốn cái rắm!” An Tiểu Mễ thô lỗ cắtt đứt lời nói của hắn, đẩy tay hắn ra,“Rầm……” Dùng hết sức để đóng cửa lại, sau đó mới nhẹ nhàng thở ra……
Lam Tư Thần đụng phải lỗ mũi, ngượng ngùng sờ sờ cái mũi, giận giữ rời đi, không dự đoán được này cô gái nóng bỏng này, quả thật là rất khó khó đối phó……
Nhưng, hắn chỉ là thích nóng thôi, ăn rất nghiền……
An Tiểu Mễ cúi đầu nhìn quần áo tùm lum dưới giường,ly rượu, một đầu mồ hôi lạnh, tối hôm qua uống rất nhiều…… Quả nhiên, rượu không phải là thứ tốt……
Cô dọn dẹp sạch trong nhà, tắm rửa một cái, đem quần áo bỏ vào máy giặt chỉ có chút xíu đã đến giữa trưa,cô vội vàng chọn vài đồ trang sức trang nhã, chuẩn bị ra cửa cùng với Nguyễn Miên Miên đi ăn cơm trưa, liên tục mấy ngày chưa gặp mặt……
Điện thoại đột nhiên reo lên,người bên kia nói:“Miên Miên, giữa trưa chúng mình cùng nhau ăn cơm nha……”
“Ừ,Đựơc……” Nguyễn Miên Miên lập tức liền nở nụ cười,“Người đàn ông kia đi rồi……”
Mặt An Tiểu Mễ lập tức đen lại,“Miễn bàn tới hắn,mình nhanh chóng đến công ty đưa điện thoại cho cậu……”
“Được……” Nguyễn Miên Miên trả lời,sau đó cắt đứt điện thoại.
87-Anh em hoạn nạn
Lam Dạ Ảnh chuẩn bị đến rủ Nguyễn Miên Miên đi ăn cơm trưa, lại phát hiện cô đã đi rồi……
“Chết tiệt……” Lam Dạ Ảnh cắn răng, đem cô điều đến bộ phận nghiệp vụ chính là không tốt, thoát khỏi tầm mắt của mình thật sự là không thoải mái……
Xoay người thấy một món đồ thủy tinh rơi xuống đất, khi nhìn ra ngoài cửa sổ dưới lầu, lại phát hiện cô đi theo một cô gái khác lên xe, một chút liền đi thật xa, hắn cắn chặt răng mặt u ám đi ra khỏi bộ phận nghiệp vụ, nhìn thấy quản lý bộ phận nghiệp vụ run sợ trong lòng, nhưng mà hắn cũng không dám hỏi thêm cái gì, Nguyễn Miên Miên về sớm, tổng giám đốc không có nói cái gì, làm sao một quản lý nho nhỏ như hắn dám nói……
Lam Dạ Ảnh chân trước mới vừa đi, Lam Dạ Hiên lại đi đến.
Chân quản lý bộ phận nghiệp vụ mềm nhũn, vội vàng xoa xoa mồ hôi lạnh, hôm nay là ngày gì a,tại sao ai nấy đều tập hợp lại đây tìm Nguyễn Miên Miên?! Thật sự là kỳ quái ……
Tuy rằng Lam Dạ Hiên đã không phải là tổng giám đốc nhưng mà vẫn còn uy thế……
Hắn nhíu mày,“Nguyễn Miên Miên đi với ai rồi?!” Trăm ngàn đừng nói với hắn là theo Lam Dạ Ảnh đi ăn cơm trưa ……
“Ack,cô ấy về sớm,tôi thấy cô ấy giống có một người bạn gọi điện thoại tới,không chừng là đi ăn cơm, vừa mới……” Quản lý nuốt nước miếng, không sợ chết nói:“Vừa rồi Lam tổng cũng đến tìm……”
“Sao?!” Lam Dạ Hiên hứng thú nhíu mày, nói như vậy là không đi với Lam Dạ Ảnh……
Hắn cuối cùng đi lại ra khỏi bộ phận nghiệp vụ.
Quản lý xoa xoa mồ hôi lạnh, lẩm bẩm:“Sau này, bộ phận nghiệp vụ sẽ náo nhiệt lên, các ngươi…… Về sau cố gắng làm việc, bằng không có hậu quả gì các cô cậu chịu ……”
Phía dưới hai mặt nhìn nhau dò xét, cũng hiểu được trong lòng run sợ, đối đãi với Nguyễn Miên Miên không không biết làm như thế nào cho phải.
Lam Dạ Hiên đang định lái xe đi ăn cơm trưa, điện thoại vang lên, hắn tự tay nhận lấy,“A……”
“Anh…… Em đã về nước ……”Giọng nói nhẹ nhàng của Lam Tư Thần vang ở một đầu khác điện thoại.
Lam Dạ Hiên hết sức nhíu mày,“Cái gì?! Em không phải du dọc ở Anh quốc?! Vì sao đột nhiên trở về? Mẹ có biết hay không? Tên nhóc này, sẽ không lại trốn học chứ?!”
Lam Tư Thần cười hắc hắc,“Anh,anh đừng khẩn trương quá,anh đang ở công ty sao?Em tới tìm anh……”
Lam Dạ Hiên cắn chặt răng, nói:“Em ở đâu?Anh đến tìm em, vừa vặn chúng ta cùng ăn cơm trưa……”
“ỪM, Em ở……” Lam Tư Thần nói sơ một chút nơi của mình.
Lam Dạ Hiên cắt đứt điện thoại, phát động xe hướng thẳng tới nơi hắn chỉ định,gầy đây xảy ra chuyện gì ít nhất cũng phải nói cho Lam Tư Thần biết,hắn đã trưởng thành,có thể cùng với mình chung họan nạn…….
88.Không phải hắn…là một người khác nha!
“Em chừng nào thì trở về? Ngay cả một chút tin tức cũng không có?!” Lam Dạ Hiên bình tĩnh hỏi hắn.
Lam Tư Thần nở nụ cười sảng khoái,“Trở về vài ngày rồi nhưng em gặp được một cô gái rất thú vị,cho nên tới hôm nay mới nhớ tới vội gọi điện thoại cho anh……”
-_-|||
“Tiểu tử ngươi thật đúng là có lương tâm nha……” Lam Dạ Hiên lạnh lùng chế giễu:“Tiểu tử thúi chỉ biết ở bên ngoài ăn chơi lêu lổng, lại gặp được một yêu tinh cuốn lấy em? Lớn như rồi ít nhất nên quan tâm chuyện trong nhà một chút……”
Lam Tư Thần hắc hắc nở nụ cười một chút nói:“Trong nhà không phải có anh sao? Em chỉ phụ trách tiêu tiền giùm anh thôi……”
Lam Dạ Hiên thở dài một tiếng,“Chỉ mong vẫn như thế này thì tốt rồi,Tư Thần,lúc em không có ở đây trong nhà đã xảy ra một một chuyện giờ,người đàn bà kia mang theo Lam Dạ Ảnh trở lại……”
“Cái gì?!” Lam Tư Thần biến sắc, trực tiếp từ trên ghế nhảy dựng lên,“Chuyện này xảy ra khi nào?Bà ta trở về làm cái gì?!”
Ánh mắt Lam Dạ Hiên lo lắng nheo lại, khóe miệng lạnh lùng gợi lên cười,“Hiện tại tổng giám đốc Lam thị đã không phải của anh, sau này…… Có lẽ đều không có hai anh em chúng ta ……”
“Là ai quyết định? Ba ba đâu?Qúa đáng nha, đáng giận……” Lam Tư Thần cố giữ bình tĩnh không được, nhảy dựng lên muốn chạy trở về nói rõ lý lẽ với Lam Thiên.
Lam Dạ Hiên nhanh tay giữ chặt hắn, lạnh lùng nói:“Em đừng làm liều, mẹ bây giờ còn không biết em muốn làm mẹ tức chết sao?!”
Lam Tư Thần nghẹn cả bụng khí, nói:“Chẳng lẽ để mẹ con bọn họ làm tới sao? Không nên đem chúng ta đuổi ra có phải hay không?!”
Lam Dạ Hiên không nói lời nào, thật lâu sau, mới thản nhiên nói:“Ăn cơm trước, việc này anh từ từ sẽ lên kế hoạch……”
Lam Tư Thần tức giận đến nỗi thiếu chút nữa đẩy ngã đồ ăn trên bàn xuống.
……..
An Tiểu Mễ để đồ ăn xuống bàn hỏi Nguyễn Miên Miên,“Cậu với tổng giám đốc, hiện đang trong tình huống như thế nào?!”
Chà……
Sắc mặt Nguyễn Miên Miên lập tức đen xuống, khó chịu nói:“Đừng,ta buồn bực……”
“Làm sao vậy?!” An Tiểu Mễ cười như không cười, vẻ mặt không vui hẳn lên.
Nguyễn Miên Miên bất đắc dĩ nói:“Hắn là đại vương phúc hắc,mình bị hắn bày kế nên phải đi làm lại,cũng không biết hắn vì gây khó xử còn nói mình lớn tuổi……”
An Tiểu Mễ hắc hắc cười không ngừng,“Đàn ông đối con gái mê muội, Nguyễn Miên Miên chịu khó một chút đi mình thấy tổng giám đốc của cậu rất tuấn tú a……”
“Không phải hắn……” Nguyễn Miên Miên bất đắc dĩ nói:“Là một người khác……” Nói đến đây, vẻ mặt Nguyễn Miên Miên đầy nước mắt.
Thặng nữ PK Tổng tài lưu manh Thặng nữ PK Tổng tài lưu manh - Ánh mưa phiêu linh