Bất hạnh là liều thuốc thử phẩm chất của con người.

Seneca

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 32 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 517 / 2
Cập nhật: 2017-09-24 22:44:13 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 77 - 80
7-Quyết định từ chức rồi
Một câu nói đã thuyết phục nỗi lo trong lòng của mẹ Nguyễn, sắc mặt của bà mềm mại hơn rất nhiều,“Miên Miên,mẹ cũng vì muốn tốt cho con, sau này không nên có chuyện tình kỳ quái làm ẹ lo lắng…… Nhất là đối với phương diện đàn ông thì không cần chần chừ mắc công gặp phải phiền toái…… sau này chuyên tâm đmột chút, mẹ nhìn người đàn ông họ Lam đó không sai đâu nha,rất tuấn tú,rất ưu tú, người đó lại toàn tâm toàn ý đối với con, vậy không tốt sao?!”
“Tốt lắm, ăn cơm trước đi chị……” Dì nhỏ cuối cùng đã giúp mẹ Nguyễn bình phục.
“Con biết rồi,mẹ……” Nguyễn Miên Miên hắc tuyến, liếc mắt nhìn sang sắc mặt của mẹ, quả nhiên thật sự là đủ đen a, ai, ngay cả mẹ cũng lo lắng cho cô, nhưng lại hoài nghi con gái của mình……
Khóc ròng
~~Cô có loại năng lực này sao? Đi lượn lờ xung quanh mấy người đàn ông trong một lúc? Cả hai cũng đều rất ưu tú a? Quả thực là lời nói vô căn cứ nha,cô không có tâm trí như vậy,cũng không có năng lực như vậy……
Mẹ cô đối với con gái mình rất tự tin nha. Quả thực là rất để mắt đến cô …… đành chịu……
Thấy mẹ không nói cái gì nữa chỉ chuyên tâm ăn cơm, Nguyễn Miên Miên mới nhẹ nhàng thở ra,giải thích với mẹ với dì nhỏ cuối cùng cũng trôi qua.
Cô lay chéncơm, miễn cưỡng ăn một ít, sau khi ăn xong tự giác đi dọn chén đũa, làm cho dì nhỏ cười hớ hớ nói:“Như vậy mới đúng nha, sau này gả cho người ta chắn chắn sẽ là một người mẹ hiền……”
-_-|||
Nguyễn Miên Miên không dám hé răng, tự động xem nhẹ những lời này, mẹ và dì nhỏ luôn hy vọng có thể gả cô ra ngoài hu hu…….Cô không muốn gả,không muốn gả nha hu hu…..
Tắm rửa xong cô ngã lên giường liền muốn ngủ,cô thật sự là quá mệt mỏi,cả buổi chiều đều cuộn ở dưới thân hắn thân mật,thật sự là mệt quá mức……
Cô ngủ thẳng đến hừng đông cảm giác cả người thoải mái,cô rời giường đi ra, mẹ và dì nhỏ vừa làm xong bữa sáng, nói:“Miên Miên mau ăn bữa sáng rồi đi làm, mẹ và dì nhỏ con ăn xong bữa sáng cũng trở về……”
“Ách……” Nguyễn Miên Miên lập tức nói:“Con đưa hai người đi,ông chủ nói hôm nay có thể cho con nghỉ ngơi nửa ngày, buổi chiều là có thể đi làm……”
Mẹ Nguyễn lạnh lùng nhìn cơ một cái, Nguyễn Miên Miên lập tức chột dạ nhưng ánh mắt vẫn kiên định.
Ánh mắt của mẹ giống như con dao nhỏ thật lưu lóat,rất dọa người a.
Thật lâu sau, mẹ Nguyễn cũng lên tiếng,“Cũng tốt……” Lại nói lời thấm thía:“Con gái, công việc và hôn nhân đều quan trọng như nhau a,con cũng không thể chần chừ ……”
“Con biết mà mẹ……” Nguyễn Miên Miên lập tức đau đầu.
Thật vất vả đưa mẹ và dì nhỏ đi,từ nhà ga trở về,cô vùi đầu chui vào trong phòng ngủ, mở máy tính lên, bắt đầu đả khởi võng du, mặc kệ,cô quyết định từ chức rồi……
78- Hắn đến vì muốn báo thù sao?!
Buổi chiều đi nơi nào đây?!
Tìm việc?! Không, trước đó phải đi du lịch cái đã, buổi chiều đi tìm công tu du lịch để đăng ký, sau khi trở về sẽ tìm công việc…… Coi như là trốn Lam Dạ Ảnh và Lam Dạ Hiên……
Nhưng mà chuyện không giống như người tính……
Cô rất nhanh bị hối thúc….
Nguyễn Miên Miên khóa cửa lại, ở trong phòng một mình, dù sao cô cũng không muốn đi làm, ô ô…… Cùng tổng giám đốc đại nhân xảy ra chuyện tình như vậy, còn có thể đi làm sao?!
Chẳng lẽ còn muốn dây dưa không rõ?! Không cần……
Cô đem nhạc mở đến số lớn nhất, các loại trò chơi đánh nhau vang lên trong phòng, Nguyễn Miên Miên miệng cười toe toét, cười không tim không phổi,“Đánh chết ngươi, đánh chết…… Ha ha……”
Đánh chết tên Lam Dạ Ảnh……
“Răng rắc……” Một tiếng mở cửa,trong phòng tràn đầy âm thanh trò chơi, Nguyễn Miên Miên không có chú ý tới,cửa đã bị mở ra,ngay sau đó có tiếng giày da vang lên ở trong phòng,chậm rãi thoải mái tới gần cô……
Lam Dạ Ảnh xiết chặt quả đấm, khóe miệng hơi run rẩy, không thể tin cô gái này ngồi đây chơi trò chơi?Cô này là mấy tuổi rồi?
Nguyễn Miên Miên cảm giác sau lưng hơi u ám, rốt cục cô cảm giác có cái gì không đúng, nghiêng đầu,nụ cười hớn hở biến thành cứng ngắc….
[ ⊙ o ⊙ ] a!
Ai có thể nói cho cô biết tên Lam Dạ Ảnh này vào nhà bằng cách nào không? Ban ngày ban mặt lại xuất quỷ nhập thần,thật sự là muốn giết người a……
“Lam…… Lam Dạ Ảnh……” Nguyễn Miên Miên cười gượng hai tiếng, chậm nửa nhịp mới nói,cảm thấy hít thở có chút không thông…… Âm thanh trò chơi trong máy tính còn tiếp tục,và vẻ mặt cứng ngắc của hai người đang nhìn nhau.
Lam Dạ Ảnh lạnh như băng đang đứng ở bên cạnh cô,cô nhìn lên hắn, thấy bộ mặt dày đặc như là khối băng lớn……
“Anh…… anh vào nhà bằng cách nào?!” Nguyễn Miên Miên theo bản năng hỏi, cảm thấy sởn tóc gáy.
Lam Dạ Ảnh khóe miệng run rẩy cười lạnh hai tiếng,“Cô không đi làm vì ở nhà đánh trò chơi sao? Nguyễn Miên Miên,cô càng ngày càng giỏi khiêu khích người, ngày hôm qua cô hất mỳ Ý lên mặt tôi,tôi còn chưa đến tìm cô tính sổ……”
-_-|||
Hắn đến vì muốn báo thù sao?!
Ô ô, lại bị hối thúc.
“Di động vì sao tắt máy? Cả ngày hôm qua gọi cho cô đều không được……” Con ngươi của Lam Dạ Ảnh mang theo ánh lửa, cô gái này đúng là rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt, nếu là như thế này thì hắn cũng không cần thiết phải khách khí.
79-Rõ ràng là uy hiếp nha!!!! >__<
Bảo cô là tình nhân của hắn khiến cho cô khó xử như vậy sao?! Nếu mềm không được vậy thì dùng phương pháp mạnh bạo……
“Ack,điện di động…… hết pin……”Giọng nói của Nguyễn Miên Miên thật ra có chút yếu ớt,cả ngày hôm qua cô sợ hắn gọi đến tìm cô cho nên dứt khóat khóa máy di động……
“Hừ……” Lam Dạ Ảnh lạnh lùng hừ một tiếng, rõ ràng không tin.
Nguyễn Miên Miên lại nghi ngờ hỏi,“Anh vào nhà bằng cách nào?!” Cô cười gượng xác định người mình nhìn thấy không phải là ảo giác,chính xác là cửa nhà cô đã khóa rồi nha.
Trên mặt Lam Dạ Ảnh lạnh như băng, lạnh lùng ngó chừng cô,“Cô nghĩ rằng tôi tìm người nào, muốn tìm người phải nhờ người khác chẳng phải phiền toái quá sao?!”
Hắn từ sau lưng lấy ra một xâu chìa khóa, Nguyễn Miên Miên kinh ngạc, cái chìa khóa nhà cô khi nào đến trên tay hắn? Hắn đã lấy ở đâu thế?!
Khóe miệng của cô có chút run rẩy, vẻ mặt có chút cứng ngắc,trong con ngươi có ngọn lửa nhỏ đang tháo chạy,một chút tức giận theo trái tim hướng hướng lên đầu, cô bất đắc dĩ nói:“Anh tại sao có chìa khóa nhà tôi?!”
Rõ ràng chỉ có tối hôm đó, buổi sáng không giải thích được, hắn mới ở a……
Lam Dạ Ảnh hỏi một đằng trả lời một nẻo,hắn nở nụ cười quỷ dị nói,“Theo tôi về công ty đi làm?!”
Nói xong liền tiến đến kéo tay cô.
Nguyễn Miên Miên nóng nảy, vội hỏi:“Tôi đã từ chức ……”
“Tôi có phê chuẩn sao?!Cô vàcông ty ký kết năm năm, cô nếu hiện tại muốn từ chức thì chờ lệnh gọi từ tòa án đi?”Lam Dạ Ảnh không có ý tốt nhìn chằm chằm cô, trong lòng có chút tức giận.
“Cái gì?! lệnh truyền cái gì? Tôi không phạm pháp, chẳng qua là nói từ chức trước mà thôi……” Nguyễn Miên Miên vừa vội vừa tức, dường như muốn giơ chân.
“Cô dù sao làm ở Lam thị lâu như vậy,Lam Dạ Hiên lại rất tín nhiệm cô,cơ mật công ty cô lại biết không ít, nếu khởi tố cô tiết lộ cơ mật công ty cô cho rằng cô phải bồi thường bao nhiêu tiền,ngồi ở trong tù bao lâu?! Lam Dạ Ảnh cố ý thờ ơ nói xong, một mặt quan sát đến sắc mặt của cô.
Nguyễn Miên Miên dường như tức nhảy dựng lên, giận dữ nói:“Anh nói bậy! Tôi là một thư ký nho nhỏ làm sao biết được cái gì cơ mật? Anh thật sự là quá đề cao tôi ……”
Hắn rõ ràng muốn uy hiếp……
Lam Dạ Ảnh nhíu mà nhìn dáng vẻ cô giơ chân, trong lòng cực kỳ vui mừng, cũng không nói chuyện chỉ là ung dung nhìn cô.
Nguyễn Miên Miên thật là bị chọc tức, ngực cao thấp phập phồng, suy nghĩ thật lâu sau mới ngoài cười nhưng trong không cười nói:“Tổng giám đốc nói quá lời,tôi làm sao có thể từ chức chứ,tôi từ chức làm sao có cơm ăn ……”
Cô nhìn Lam Dạ Ảnh một chút áy náy cũng không còn sót lại nha……
80-Cô sợ cái gì?
Cô tin tưởng hắn thật là có thể làm ra chuyện này, loại người máu lạnh như ma cà rồng có chuyện gì mà làm không được?! Nhưng mà trong lòng khó tránh khỏi tức giận bất bình……
Cô thật ghét bị hắn gây khó dễ giống như nắm mì vắt bị hắn đùa bỡn,cô tên là Nguyễn Miên Miên nhưng mà cũng không phải loại người ta vuốt ve như đóa hoa……
Lam Dạ Ảnh đắc ý nhíu mày,cô gái này…… Coi như là biết điều nhưng vẻ mặt bất mãn của cô thật đúng là thú vị, xem ra trong lòng rất là khó chịu đây……
Việc của hôm nay coi như là trả lại việc ngày hôm qua cô hất mì lên mặt hắn……
Cô gái này quả nhiên là cần phải cho biết tay, bằng không cô ta thật là có thể giẫm trên đầu người khác…… Hắn nhíu mày xấu xa đi đến ôm bả vai của cô nói:“Đi thôi……”
Nguyễn Miên Miên tức giận bất bình trừng mắt liếc hắn một cái, tắt máy tính, yếu ớt nói:“Đi làm thì được nhưng tôi không muốn cùng Lam tổng có quan hệ mờ ám,cũng không muốn làm trợ lý hay thư ký,tôi muốn làm ở bộ phận nghiệp vụ thôi……”
Lam Dạ Ảnh nhíu nhíu mày,“Bộ phận nghiệp vụ?!”
Cô gái này…… Hay là không muốn ở bên cạnh mình?! Nhưng cô cũng không đồng ý đứng bên cạnh Lam Dạ Hiên,……Trong lòng cô không thiên vị ai…
Nhưng nếu hắn và cô thật có quan hệ, còn không muốn canh chừng cô sao?! Hắn làm sao có thể thất bại dưới tay Lam Dạ Hiên.
“A,bằng không tôi sẽ không trở về, anh muốn kiện thì kiện đi,ngồi tù tôi cũng không sợ……” Nguyễn Miên Miên hiên ngang lẫm liệt nói xong.
Mẹ ơi……
Lam Dạ Ảnh đột nhiên nở nụ cười,cô gái này đối với mình thật sự là mạnh dạn nha, cũng không hài lòng cách sắp xếp của hắn, như vậy rất tốt……
Tính cách của cô,ngoài mặt có chút yếu ớt thoạt nhìn dễ ăn hiếp, nhưng mà, cô rất biết trả giá nha,thú vị…..
“Được, tôi sẽ điều cô về bộ phận nghiệp vụ, nhưng……” Lam Dạ Ảnh cũng không muốn cô ra rời tầm mắt của mình xa quá,“Nếu cô không thể làm tốt, một tháng sau, phải về bên người tôi……”
Nguyễn Miên Miên do dự một chút, cuối cùng gật gật đầu.
Làm việc bên đó, vốn là xem về thành tích ……
Lam Dạ Ảnh đột nhiên kéo cô vào trong lòng mình, trầm thấp hỏi:“Cô đang sợ cái gì? Sợ cùng tôi ở chung một chỗ lâu quá sẽ phát sinh tình cảm sao?Cho nên mới muốn trốn chạy khỏi tôi sao?”
Giọng nói dịu dàng mang theo từ tính còn rất êm tai.
Nguyễn Miên Miên bừng tỉnh sau đó lập tức giãy, sắc mặt có chút mất tự nhiên đỏ hồng.
Thặng nữ PK Tổng tài lưu manh Thặng nữ PK Tổng tài lưu manh - Ánh mưa phiêu linh