Nghịch cảnh là thước đo giá trị của một con người. Tôi trở nên mạnh mẽ hơn sau những khủng hoảng trong cuộc sống.

Lou Holtz

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 32 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 517 / 2
Cập nhật: 2017-09-24 22:44:13 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 68 - 72
9- Mặt được đắp mì Ý
“Bốp……” Lam Dạ Ảnh cắt đứt điện thoại, tức giận nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Nguyễn Miên Miên tức đến đỏ hồng,hắn cả một bụng chua chua đến cả tim cũng khó chịu……
“Nguyễn Miên Miên……” Lam Dạ Ảnh đột nhiên lo lắng cảnh cáo cô nói:“Về sau, không được cùng với Lam Dạ Hiên gặp mặt riêng, có nghe hay không……”
Nguyễn Miên Miên dùng sức giãy dụa, chỉ cúi đầu giống con thú nhỏ bị thương gầm rú nói:“Anh dựa vào cái gì nhận điện thoại của tôi? Dựa vào cái gì nhận điện thoại chứ? Chán ghét, chán ghét……”
“Nguyễn Miên Miên,xem ra tôi nên cho cô đi nhanh một chút ……” Lam Dạ Ảnh vô cùng khó chịu buông tay cô ra, cúi đầu châm chọc:“Không nghe điện thoại chẳng lẽ muốn cô và Lam Dạ Hiên liếc mắt đưa tình sao?! Nguyễn Miên Miên,cô nên nhớ kỹ người đàn ông của cô là tôi,tổng giám đốc của cô cũng là tôi, sau này tất cả người của cô cũng là đặt ở trên người tôi,nếu tôi phát hiện cô và người đàn ông nào đó nói chuyện mờ ám,tôi nhất định……”
Hắn cắn răng trong ánh mắt hiện lên tia sắc bén, Nguyễn Miên Miên sợ run cả người,tên đàn ông này…… quả thật nguy hiểm cực kỳ.
“Bất luận là Lam Dạ Hiên hay là người đàn ông khác……” Lam Dạ Ảnh nói nhỏ uy hiếp, lo lắng ltrong lòng àm hắn càng nghi ngờ hơn.
“Lam Dạ Ảnh……” Nguyễn Miên Miên hốc mắt có chút ẩm ướt,“Anh thật đáng ghét!Tôi ghét anh!”
Cô tại sao bị hắn chiếm tiện nghi,sau đó còn muốn uy hiếp cô?!
Thật sự là đáng giận……
Dựa vào cái gì phải chịu hắn khống chế? Dựa vào cái gì phải nghe hắn lải nhải không ngừng?! Dựa vào cái gì muốn quản cô?!
Lam Dạ Ảnh sửng sốt dường như cảm thấy chính mình cũng có chút quá, giống như kẻ điên đối với cô, có thể ngược lại dọa cô chạy mất hay không…..
Nhưng mà hắn vừa rồi mất hết mặt mũi lại cảm thấy không cam lòng, một lúc sau nhìn vẻ mặt tức giận của Nguyễn Miên Miên,trong lòng hơi hơi mềm mại, mở miệng lại bị đông cứng, đành dịu dàng nói:“Giúp tôi ăn mỳ……”
Nguyễn Miên Miên tức đến muốn điên mất rồi,cô từ trên giừơng nhảy xuống, đem tất cả đồ ăn trên dĩa hất lên mặt hắn……“Cành cạch ……” Mỳ Ý và tương đều ở trên mặt Lam Dạ Ảnh nhất thời giống như một khối đầy đủ màu sắc.
Lam Dạ Ảnh không hề phòng bị, hoàn toàn không có dự đoán được, nhất thời há hốc mồm……
Nguyễn Miên Miên lại không biết làm sao mình có dũng khí này,tóm lại cô chỉ muốn làm như vậy,ngực vẫn đang khởi phập phồng phục mang theo tức giận……
Lúc này cô cũng không kịp nghĩ nhiều, vội vàng nhặt quần áo lên,mặc lung tung sau đó chạy như điên đi xuống lầu.
“Chết tiệt!” Lam Dạ Ảnh cũng tức điên rồi, đem mỳ sợi lung tung trên khuôn mặt tuấn tú phủi xuống dưới, trên tay tất cả đều dính tương, hắn dường như muốn nổ mạnh, cô gái này làm sao có thể có lá gan lớn như vậy, đáng ghét, đáng ghét ……
“Nguyễn Miên Miên……”
70. Thỏ con nóng nảy muốn cắn người
Lam Dạ Ảnh bị chọc tức,muốn đuổi theo ra ngoài nhưng nhìn thấy mình đang lõa thể,huống hồ dáng vẻ hắn như vậy làm sao đuổi theo?!Hắn đành phải chạy như điên về phía phòng tắm……
Hắn hiện tại muốn đem cô trở về giáo huấn một chút,chính hắn cũng không dự đoán được,cô gái này rõ ràng tính tình rất dịu dàng làm sao có thể có hành động như vậy? Rõ ràng là chỉ là thỏ trắng nhỏ,hiện tại lại giống như tiểu hồ ly nóng nảylại còn cắn người?!
Câu nói kia đích thật rất chính xác,thỏ con nóng nảy cũng muốn cắn người!!
Nhưng mà hắn lại không cam lòng,đành phải nhìn xuống dưới lầu rống một tiếng to…… Giống nhau tức giận thất thường làm chấn động cả biệt thự.
“Nguyễn Miên Miên!!” Một tiếng rống từ lầu hai truyền xuống,cực kỳ lớn nhưng một từ cũng không lọt vào màng tai của cô, Hai chân của Nguyễn Miên Miên mềm nhũn, vội vàng chạy ra khỏi biệt thự chạy như điên xuống núi…… Giống như có quỷ đuổi theo phía sau……
A a, quá kích thích nhưng lấy mỳ sợi hất lên mặt hắn thật đúng là vui thích nha……
Nhưngcô có chút sợ hắn,dũng khí vừa rồi thật có thể khen thưởng……
Ai ya, không ai có thể đóan được cô lại có một mặt dã tính, ha ha, không sai, không sai, Nguyễn Miên Miên tuy rằng sau đó có chút sợ nhưng mà trong lòng cô lại vô cùng thoải mái,vẻ mặt hắn lúc nãy thật đúng là hết giận nha ha ha…..
Hì hì……
Nguyễn Miên Miên một mặt cười trộm, một mặt chạy như điên xuống núi,mặc dù chân không dùng nhiều lực nhưng mà cô cố gắng bằng tốc độ nhanh nhất chạy xuống núi,cô muốn mau chóng rời khỏi nơi này rời khỏi tên biến thái Lam Dạ Ảnh……
Nhiều chuyện a……
Lam Dạ Ảnh thật sự là bị chọc giận đến điên mất,một mặt đang tắm, một mặt vừa hận cắn răng.
Chưa từng có cô gái nào dám khiêu khích hắn như vậy?
Nguyễn Miên Miên là người đầu tiên,Lam Dạ Ảnh thề rằng nhất định phải làm cho cô gái này trả giá, ở trước mặt hắn sám hối, hối hận đi……
Quản gia cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, lúng ta lúng túng ở dưới lầu, nhìn quần áo không chỉnh tề của Nguyễn Miên Miên chạy như điên đi ra ngoài, lại nghe tiếng thiếu gia trên lầu rống to,nhất thời sửng sốt há miệng thật to……
Thiếu gia không có căn dặn,ông làm sao dám tự tiện chủ trương?! Đành phải mặc kệ……
Đây là chuyện giữa thiếu gia và cô gái này,ông căn bản không dám quản nhiều.
Lúc này đã gần tới chạng vạng,Nguyễn Miên Miên mới trốn ra khỏi biệt thự,gương mặt rất nhanh suy sụp xuống, ánh mặt trời mùa hè rất độc nha lại nóng nữa,, Cô nhìn từ nơi đây xuống đường lớn thật là, không biết nói gì hơn, mẹ ơi,Lam Dạ Ảnh sao lại biến thái như vậy, vì sao lại xây biệt thự ở nơi núi sâu dã ngoại này?!
Vẻ mặt cô đau khổ, cảm giác hơi nóng trên mặt muốn xuyên thấu qua dép lê làm lòng bàn chân của cô bị phỏng……
71-Hắn ngủ với cô sao?
Đi xuống sao? Trời ơi, sẽ mệt chết …… sẽ khát chết …… sẽ nóng chết a ……
Nhưng mà cô lại không muốn trở về, đành phải kiên trì chạy như điên xuống, đầu đầy mồ hôi…… Ô ô,bi kịch quá!!……
“Két……” Một chiếc xe nhanh chóng chạy qua bên người Nguyễn Miên Miên sau đó lại lui đến bên người cô,cô vừa mới phản ứng tới được thì Lam Dạ Hiên liền nắm chặt cánh tay của cô, đem cô kéo lên xe.
“A……” Nguyễn Miên Miên hoàn toàn sửng sốt, giống như ở trên lò nướng đột nhiên vào không gian một vô cùng mát mẻ, thực thoải mái, trong xe có mở điều hòa……mát quá……
Sau đó,cô liền nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú của Lam Dạ Hiên càng ngày càng lớn ở trước mắt mình, con ngươi im lặng đau buồn?!
Ơ?!Tại sao đau buồn?!
Nguyễn Miên Miên đổ mồ hôi lạnh không thôi,cô mới thoát khỏi miệng hổ làm sao lại rơi vào hang sói, mới ứng phó xong Lam Dạ Ảnh lại phải ứng một dã thú không kém phần nguy hiểm a, trời ơi……
Bộ kiếp trước cô có gây thù chuốc oán với cặp anh em nhà này hay sao?!
Con ngươi của Lam Dạ Hiên đỏ ngầu nhìn chằm chằm mặt của cô, ánh mắt của cô, lòng của cô, thân thể của cô……
Đột nhiên,dấu đỏ trên người của Nguyễn Miên Miên hoàn toàn kích thích dã tính của hắn, hắn tức giận kéo cánh tay của cô qua,đem cả người kéo đến trên người mình, lôi kéo……
Quần áo của cô dường như muốn bung hết ra ……
Dấu ấn đỏ hồng trên người hắn nhìn không xót một cái gì……
Nguyễn Miên Miên nóng nảy, đỏ mặt giãy dụa,“Không cần dã man như vậy……”
Lam Dạ Hiên tức đến cắn răng, sắc mặt trở nên xanh mét, con ngươi hắn đỏ ngầu giận dữ nói:“Hắn ngủ với cô sao?!” Hắn đột nhiên cầm cánh tay của cô, dùng hết sức, Nguyễn Miên Miên đau quá nên nhăn mặt nhăn mày,“Đau, đau……”
Lam Dạ Hiên đã tức đến nỗi dường như đã không có lý trí,nhìn dấu đỏ trên người cô hắn có thể kết luận đã xảy ra chuyện gì……
Lam Dạ Hiên tức giận đánh một đấm lên trên tay lái, tức giận quát:“Tên súc sinh này…… Tôi muốn đi giết hắn……”
Hắn nói xong liền muốn xuống xe, bởi vì hắn kết luận nhất định là Lam Dạ Ảnh bắt buộc cô……
Nguyễn Miên Miên giật mình, vội vàng kéo lại cánh tay hắn,hoảng hồn nói:“Trước, trước tiên hãy rời khỏi nơi này……”
Lam Dạ Hiên sửng sốt, cảm giác đau lòng và áy náy đi lên,cô nhất định bị thương rất nặng bằng không làm sao có thể yêu cầu nhanh chóng rời khỏi nơi thương tâm này?!
Hắn thật sự là hồ đồ, hắn lại tức giận, cũng muốn trước tiên trấn an cảm xúc của cô……
Hắn đè nén tất cả oán hận,trong lòng cũng dịu bớt, nhìn cô nói:“Được,tôi đưa côvề nhà trước…..”
“…… Ừ” Nguyễn Miên Miên cũng không biết ý nghĩ của hắn,cô hiện tại thầm nghĩ nhanh một chút về nhà tìm mẹ, bằng không mẹ cô nhất định đi giết người……
72-Nóng đến người ta phát điên
Một chút đau lòng nảy lên trong tim của hắ,hắn đột nhiên đem cô kéo gần trong lòng mình,vỗ về phía sau lưng của cô, nhẹ giọng nói:“Đừng sợ, về sau…… Tôi sẽ bảo vệ cô……”
Nguyễn Miên Miên trong này không biết nên nói gì……
Chuyện của Lam Dạ Hiên làm sao đây?! Hai ngày gần đây hắn làm chuyện hơi kỳ lạ…..
Vừa rồi lại kéo quần áo làm cô giật cả mình,sau đó trong lời nói có chút kỳ quái,quả thật so với Lam Dạ Ảnh còn thần bí hơn,dựa vào……
Cô bĩu môi nhưng không thể làm gì, đành phải cái gì cũng không nói im lặng là tốt nhất.
Thật lâu sau,Lam Dạ Hiên mới nén lại đau lòng,phát động xe nhanh chóng đi khỏi sườn núi……
Chờ Lam Dạ Ảnh hoàn toàn tắm xong đến khi choàng đại áo ngủ đuổi theo ra, làm sao thấy đựơc dáng vẻ của Nguyễn Miên Miên, hắn tức giận mắng quản gia,“Ông tại sao lại không ngăn cản cô ấy? Một người lớn như vậy làm sao đột nhiên không thấy? Rác rưởi…… tất cả các người đều là một đám rác rưởi……”
Quản gia khóc không ra nước mắt…… Oan uổng đến cực điểm……
Rõ ràng…… Quản gia không nói gì mặt mày cực kỳ xám xịt đi vào khu biệt thự.
Lam Dạ Ảnh vô cùng tức giận, trong lòng buồn bực, một người mới ở đây đột nhiên lại không thấy tăm hơi?!
Thật kỳ quái a……
Hắn đánh một đấm lên tường,“Nguyễn Miên Miên,cô lại khiêu khích tôi……”
Thế nhưng không phải là một mà là ba lần, tính nhẫn nại của hắn sắp dùng hết ……
Dám càn quấy chọc giận hắn,hắn phải đem cô giam lại,sau đó nuôi ở bên cạnh mình……
Lam Dạ Ảnh thở hổn hển đi vào phòng bếp, trong nồi còn có mỳ Ý, hắn lền ăn đại một miếng, hắn bữa trưa còn chưa ăn cơm nha?
Một ngụm vừa mới vừa nhét vào miệng liền phun tất cả ra, hắn hung hăng cau mày, giận giữ nói:“Đây là cái gì a? Khó ăn như vậy? Còn dám……”
Ngay cả khẩu vị cũng không thuận,tất cả người trong phòng mặt ai mặt nấy đều xám xịt một câu cũng không dám nói.
Lam Dạ Ảnh một chút thèm ăn cũng không có,tức giận buông chén xuống,cả bụng buồn nôn, đáng giận, đáng giận, ngay cả dạ dày cũng tức giận ……
“Thiếu gia……” Quản gia xám xịt chạy lại,“Có muốn ăn thêm một chén hay không……”
“Không cần……” Lam Dạ Ảnh không kiên nhẫn khoát tay áo lên lầu.
Quản gia sờ sờ cái mũi,mặt xám xịt lui xuống, rõ ràng là cô gái làm mỳ Ý kia đi rồi,cho nên thiếu gia ăn không ngon sao?
Lam Dạ Ảnh đi vào thư phòng, đột nhiên cảm thấy nhàm chán…… cô gái kia đột nhiên tiến vào cuộc sống mình,hắn đột nhiên cảm thấy mình lúc này như một người ngốc.
Trên người cô gái kia có một loại cảm giác làm người ta cảm thấy ấm áp, mặc dù hắn thường xuyên bị cô làm phát điên……
Thặng nữ PK Tổng tài lưu manh Thặng nữ PK Tổng tài lưu manh - Ánh mưa phiêu linh