Never get tired of doing little things for others. Sometimes those little things occupy the biggest part of their hearts.

Unknown

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 32 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 517 / 2
Cập nhật: 2017-09-24 22:44:13 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 61 - 64
1.Sẽ không hạ độc sao?
“Nhất định phải đi sao?!” Vẻ mặt Nguyễn Miên Miên đau khổ, dáng vẻ vô cùng thê thảm……
Quản gia im lặng……
Nguyễn Miên Miên đành phải cẩn thận mỗi bước cân khi đi lên lầu, theo tay quản gia chỉ cô đi vào phòng, lên lầu rồi,cô thật cẩn thận đẩy ra cửa phòng……
Vốn định lén lút bỏ đồ ăn trên bàn rồi chạy ra ngoài nhưng không biết Lam Dạ Ảnh lại thoải mái khi tắm cũng mở ra phòng tắm, lộ ra tất cả hình dáng của lưng, thân hình thon dài, tràn đầy sức lực,cơ bắp cường tráng……
Nguyễn Miên Miên nhìn đến ngây ngốc,âm thầm nuốt nước miếng,cô không có ý dời ánh mắt sang nơi khác, hắn thật sự là đủ tiêu chuẩn mỹ nam nha, sắc mặt như đao nhọn,thân hình to lớn,cơ bắp đường cong rõ ràng……
Còn chưa kịp dời ánh mắt, Lam Dạ Ảnh đột nhiên xoay người lại giống như là biết cô đứng sau lưng mình vậy, Nguyễn Miên Miên bị ánh mắt hắn làm cho hoảng sợ,bất giác lui về phía sau từng bước, run rẩynói:“Không phải tôi muốn nhìn,tại anh không đóng cửa……”
Ngụ ý là hắn muốn khoe hàng……
Lam Dạ Ảnh lập tức một đầu hắc tuyến, thoải mái đi đến,cau mày nhìn đồ ăn trên bàn nói:“Là cô làm sao? Sẽ không hạ độc chứ?!”
Nguyễn Miên Miên vốn nhìn hắn trần trụi đi tới, hô hấp có chút khẩn trương muốn chết nhưng mà nghe xong câu nói của hắn cô chỉ muốn tức chết a,cô liền phản ứng “Hạ độc sao?”
Đột nhiên con ngươi Lam Dạ Ảnh chuyển động,môi nở nụ cười,tùy tay cằm nĩa lấy một cọng mỳ sợi ngửa đầu bỏ vào miệng ăn một chút,gật gật đầu nói: “Cũng không tệ lắm……….”
“Anh không phải vừa mới nói hạ độc sao?!” Nguyễn Miên Miên hắc tuyến nói.
“Tôi bách độc bất xâm!” Lam Dạ Ảnh cười tủm tỉm nói,“Còn thất thần làm cái gì? Mặt cô làm sao thế còn trợn mắt há hốc mồm nhìn tôi làm cái gì?! Cho dù bổn thiếu gia có dáng người hoàn mỹ, cũng không cần say mê như vậy?”
Nguyễn Miên Miên hắc tuyến không thôi cô mắc cỡ đỏ mặt, cắn môi,hừ một tiếng,sau đó quay đầu đi đến cái bàn để dĩa mỳ sợi xúông, đáng giận rõ ràng là hắn kêu cô mang lên ……
Vừa định quay đầu đi ra ngoài, lại đụng đến khuôn ngực cứng ngắc của hắn, Nguyễn Miên Miên giật mình,vừa ngẩng đầu nhíu mày muốn nói cái gì lại bị đôi môi ấm áp của hắn nhanh chóng ngăn chặn……
“A….a……” Nguyễn Miên Miên từ chối,đồ trứng thối.
Chuyện cô lo lắng cúôi cùng đã xảy ra, đáng giận tên.. tên vô lại……
Cô đỏ bừng mặt có chút chán nản,hắn quả nhiên là không có ý tốt,cô lại đưa mình đến cửa cho hắn ăn,chán ghét,a…a…..
62.Cô chỉ có thể là tình nhân của tôi
Cái lưỡi ấm áp lưỡi một chút sau liền chui vào trong miệng cô, đem không khí trong miệng cố hấp thu sạch sẽ, Nguyễn Miên Miên căng thẳng cả người,cô càng giãy dụa hắn lại ôm càng chặt…… Một chút cũng không thở nổi ……
Tay Lam Dạ Ảnh ôm chặt cô,chặt chẽ đem cô vào trong ngực,ấn mạnh mẽ lên môi cô bá đạo mà cuồng dã……
Cả thân người khổng lồ hắn hướng về phía cô dừơng như đem cô áp đảo ở trên bàn, dã thú rít gào,thân thể của Nguyễn Miên Miên bị hắn bao trùm dường như không tìm ra một kẽ hở,trong miệng hắn đang chờ đợi ăn sạch cô……
Hổn hển, hổn hển……
Tất cả đều rối loạn chụp vào,Lam Dạ Ảnh cảm giác khuôn mặt do đè nén nên đỏ bừng của cô,mới buông tha môi của cô, nhìn cô dừong như mở mắt to để thở vừa tức giận vừa buồn cười nói:“Cô gái ngốc, cô không muốn thở sao?!”
Nguyễn Miên Miên nằm ở trên vai hắn thở gấp, bộ cô muốn giống như vậy lắm sao? Hắn dã man dùng sức hút hết khôn khí trong miệng cô,cô làm sao còn có thể thở được……
Còn mắng cô,tên đàn ông chết tiệt này,đáng giận nha……
Lam Dạ Ảnh rốt cục cười nhẹ,đồ ngốc…… Cô gái này rõ ràng rất ngốc nha, không có trải qua hôn môi cùng với đàn ông khác cho nên không có kinh nghiệm, nghĩ đến đây trong lòng Lam Dạ Ảnh lập tức thay đổi……
Hai tay hắn nâng eo của cô lên,đem hai đùi thon dài của cô quàng lên lưng hắn,cả hai đi về phía giuờng lớn…..
Nguyễn Miên Miên kinh ngạc hét lên, giận giữ nói:“Anh,anh muốn làm gì? Buổi chiều còn phải đi làm a?!”
“Ngốc quá…… Lúc này đừng làm mất hứng!” Lam Dạ Ảnh trầm thấp nói:“Đừng quên,cô không chỉ là cấp dưới của tôi, nói theo ý khác cô còn là tình nhân của tôi……”
“Ai nói,tôi không phải……” Nguyễn Miên Miên đỏ mặt, xấu hổ và giận dữ giãy dụa, ý đồ muốn cho hắn sửa lại lời nói……
Nhưng mà Lam Dạ Ảnh quyết tâm muốn cô……
Cả đêm qua hắn đã cố đè nén đau khổ muốn chết……
Mặt Lam Dạ Ảnh lập tức biến thành lạnh lẽo nhìn xúông dưới,“Ai nói sao? Tôi nói cô thì chính là cô……”
Nguyễn Miên Miên còn muốn ngăn cản hắn nhưng mà cô còn chưa kịp nói chuyện, cả người đã bị tay hắn khống chế,thậm chí tay hắn còn tà ác nắm lấy phần mềm mại trước ngực cô,bá đạo cuồng dã hôn lên nơi đó……
Chổ bụng cô có cái gì đó……đang đè lên rốn cô……
Đầu Nguyễn Miên Miên lập tức nổ tung ……
A a…… Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đỏ hồng lên, cô cố gắng chống cự nhưng mà không có chút tác dụng a…… A …a……
63. không khống chế được người bên cạnh
Lam Dạ Ảnh không khống chế được, con ngươi hắn mở to tự giễu chính mình, ước chừng đây là lần đầu tiên hắn mê luyến thân thể của một cô gái như vậy, ăn no – thỏa mãn – tròn đầy,tràn ngập co dãn, lớn nhỏ vừa phải vừa vặn phù hợp với lòng bàn tay của hắn,nắm trong tay mềm mại cực kỳ nha……
Eo của cô thon nhỏ quả thực ôm hòai không chán……
Nhưng nghĩ đến cô mặt quần áo lộ ra nhũ hoa rất có khả năng đi gặp đàn ông,trong lòng Lam Dạ Ảnh không khỏi chua sót, trên tay,trên môi,tất cả thân thể hắn không ngừng tăng thêm lực đạo mang hương vị trừng phạt……
Nhưng mà ánh mắt hắn nhìn khuôn mặt nhăn nh do hô hấp không xong,lòng lại mềm nhũn khẽ buông lỏng môi cô,để cô có thể hít thêm không khí vào….
Hắn đột nhiên đem quần áo của cô từng cái lột xuống dưới, chuẩn bị hưởng dụng cô……
Đầu Nguyễn Miên Miên vù vù à,cô dùng ý chí còn sót lại giọng nói run rẩy:“Lam Dạ Ảnh…… đồ xấu ca…… Tôi nói rồi không cần lại…… A……”
Lam Dạ Ảnh căn bản khônf muốn cô tiếp tục cằn nhằn nói chuyện,môi không chút do dự hôn lên cái miệng nhỏ nhắn,đem cả người cô đặt ở trên giường lớn……
Hổn hển, hổn hển……
Hô hấp trong nháy mắt rối loạn chụp vào,“Cô gái hư……”
Lam Dạ Ảnh vẫn nghĩ đến cô mặc như thế ra cửa,trong lòng khó chịu vô cùng,hắn tăng thêm lực,quần áo trong nháy mắt bị hắn cởi rồi ném ra xa….
Hai tay tham lam nắm lên đôi nhũ hoa của cô, hắn nhịn không được cúi người mút chặt đỉnh một bên khẽ cắn,tay còn lại thì cầm bên kia thưởng thức,tràn ngập mê luyến……
“A…… a……” Nguyễn Miên Miên cảm giác cả người đều đang nằm trên mây,nhẹ nhàng rên rỉ,cả người dường như không khống chế được,miệng phát ra tiếng ngâm thoải mái.
Đang mê mang đột nhiên một dị vật lớn xông vào……
“A……” Nguyễn Miên Miên mở to hai mắt nhìn tên đàn ông trên người có chút phát điên……
“A……” Lam Dạ Ảnh trầm mê đi vào,nằm ở trên người cô cắn loạn khắp nơi,“Thật chặt…… Thật nhỏ…… Thật thoải mái……”Một cỗ chặt chẽ,hắn đưa đẩy gắt gao,rất thoải mái,cả hai chặt chẽ kề sát nhau……
Hắn với cô…… Đúng là trời sinh một đôi……
Nguyễn Miên Miên để mặt hắn làm loạn,cả người cũng nhanh chóng mềm nhũn, trong miệng tất cả đều là hơi nóng thở gấp nhưng mà cô nén xuống ngượng ngùng,Cô cắn lên vai hắn mấy cái,tức giận nói:“Tên vô lại……”
Lam Dạ Ảnh cười nhẹ một tiếng giống như tiểu hồ ly không,hắn vốn là hồ ly…… Còn bộ dáng như phát điên của cô gái này lại giống như một con mèo nhỏ đáng yêu……
64-Không giống với người khác
Nguyễn Miên Miên bị hắn đưa đẩy dường như muốn chết ngất……
Vũ khí hung hãn như vậy,chỉ nhìn thôi đã dọa người hơn nữa là đưa vào thân thể của cô?Cả người cô đều chống đỡ,có một khó chịu nhưng cũng cảm giác thoải mái chết tiệt……
Cô nhịn không được than nhẹ ra tiếng,khuôn mặt xấu hổ đỏ bừng,tên vô lại này nói cái gì chính mình chưa ăn cơm trưa, nói cái gì muốn cô bồi thường buổi cơm trưa của hắn,nói cái gì muốn cô tự mình nấu cơm,còn muốn cô tự mình đưa lên,căn bản là không có ý tốt,chán ghét a……
Tên đàn ông này bụng dạ thật nham hiểu,rõ ràng là ỷ vào dáng người cao lớn của mình ức hiếp cô….bạo quân a……
“Đừng…… a …a……” Nguyễn Miên Miên vừa kích thích vừa khó chịu,cả người cô giống như đang nằm lên lò nướng,khó chịu cực kỳ……tên đàn ông chết tiệt này kỹ xảo, thật sự là…… Thật cao a ….
“Ư…… a……” Lam Dạ Ảnh hung hăng, hung hãn đưa đẩy thân thể cao lớn,từng chút một chiếm lấy cô…… Chính chổ này hắn cảm giác thật thoải mái, cảm giác thật vui,thật là vui sướng nha……
Cô gái này…… Rốt cuộc làm sao có mị lực như vậy, ngay cả chính hắn cũng biết không rõ ràng lắm, luôn luôn nhớ thương cô,tối hôm qua hắn ngủ ở bên cạnh cô cho nên tích tụ rất nhiều dục vọng…
Thật ra Lam Dạ Ảnh cũng không rõ vì sao, rõ ràng lần đầu tiên có lẽ chỉ là một hiểu lầm và sai lầm,mà hắn lại muốn tiếp tục nữa,còn làm bộ như trùng hợp ……
Hắn chỉ là rất thương cô,rất nhớ,hắn dùng tất cả sức lực tiến vào người Miên Miên,hắn muốn từng tấc như tằm ăn,tiến đến cơ thể và lý trí của cô……
Hắn muốn cho cô yêu thương hắn……
Giọng gầm nhẹ của hắn,âm thành kiềm nén nãy giờ bung ra,thân thể âm dương dung hợp cùng một chỗ,âm thanh ái muội tràn ngập trong phòng ngủ…..
Lam Dạ Ảnh ở trên người cô khoan khoái luật động,thỏa mãn hưởng thụ một luồng sóng thoải mái……
“A…… hư…… Tên vô lại……”Mặt Nguyễn Miên Miên đột nhiên nhuộm màu đỏ hoa hồng, thân thể từng đợt co giật,bị hắn xúc tiếng,thế nhưng cô ….. đang hướng đến độ cao 0 ……
Ô ô……
Nhưng bây giờ ban ngày ban mặt, nhưng cô lại ở nhà của hắn, trên giường của hắn,cô thẹn thùng nhìn thân thể của mình hiện ra ở trước mắt hắn, Nguyễn Miên Miên cảm thấy mắc cỡ chết người……
“A……” Lam Dạ Ảnh gầm một tiếng,trên trán nổi đầy gân xanh thân thể của hắn tiết ra …..
Hắn nằm trên ngực của cô,cùng cô mở miệng thở hổn hển,rất thỏa mãn a,hắn chính là muốn cảm giác như vậy,ở trên thân thể của cô không giống với người khác…
Thặng nữ PK Tổng tài lưu manh Thặng nữ PK Tổng tài lưu manh - Ánh mưa phiêu linh