Thất bại lớn nhất của một người là anh ta không bao giờ chịu thừa nhận mình có thể bị thất bại.

Gerald N. Weiskott

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiểu Thuyết
Số chương: 32 - chưa đầy đủ
Phí download: 5 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 517 / 2
Cập nhật: 2017-09-24 22:44:13 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 17 - 20
7. Tổng giám đốc mới nhậm chức
Trong xe bốn bề yên tĩnh,Lam Dạ Hiên thỉnh thoảng nhìn sang khuôn mặt nhỏ nhắn của cô một chút,đột nhiên cảm thấy cừu con cũng rất đáng thương………
Hai người cũng không nói chuyện,Nguyễn Miên Miên đột nhiên có cảm giác mình rất giống cô đáng thương vợ bị bỏ rơi.
Tất cả chỉ do mẹ cô hối thúc,ông trời có thể thấy được cô đối với Dương Kiến Trữ nửa điểm lưu luyến cũng không có đâu nha….
Lam Dạ Hiên đang muốn nói gì đó để xem như an ủi cô, nhưng mà lúc này di động lại đột nhiên vang lên, hắn nhíu mi nhận cuộc gọi,sau đó trong nháy mắt gương mặt trở nên nghiêm túc….
“Vâng……” Lam Dạ Hiên hừ nhẹ một tiếng,trên mặt có chút khinh thường và phẫn nộ nhưng mà giọng nói hình như bị đè nén đi.
Lam Thiên lãnh khốc vô tình nhưng cũng hiểu rõ tình hình nên nói lời xin lỗi:“Dạ Hiên!Cha lập tức đưa anh con đến trước,con cũng chuẩn bị một chút rồi đến công ty…..”
Sắc mặt Lam Dạ Hiên lập tức thay đổi u ám hẳn lên, hừ lạnh một tiếng, nói:“Cha,cha thật đúng là bất công……”
Lam Thiên lãnh đạm thở dài một tiếng,không có hé răng cũng không giải thích gì.
Hắn “bộp” một tiếng tắt điện thoại, gân xanh trên trán đột nhiên nổi lên, sau đó lấy di động quý giá chính tay đập vào cửa kiếng xe……
“A……” Nguyễn Miên Miên hô to một tiếng, kinh ngạc quay đầu lại nói:“Tổng giám đốc……”
Lam Dạ Hiên sắc mặt rõ ràng biến thành rất khó coi, hắn đè nén lửa giận, các đốt trên ngón tay tất cả đều nổi lên gân xanh “Đừng gọi tôi là tổng giám đốc,qua một giờ nữa sẽ không phải……”
Ách!?
Nguyễn Miên Miên căn bản không dám cãi lại……
Có trời mới biết đã xảy ra sự tình gì?! Cô chỉ là một nhân vật nhỏ căn bản không hiểu nhân vật lớn buồn vui thế nào,cho nên, cô tạm thời ngậm miệng làm như người vô hình,trên mặt lại lộ ra vẻ lo lắng……
Lam tổng a,dù sao cô cũng nghĩ không ra có chuyện gì tại sao lại chạy xe nhanh như vậy a a a……
Cuối cùng cũng dừng xe trước cửa công ty,Nguyễn Miên Miên cuối cùngcó thể thả lòng,cơ thể cô run rẩy vội vàng xuống xe đi theo Lam Dạ Hiên lên tầng cao nhất của tòa nhà.
Vừa ngồi vào chỗ trợ lý của mình thì Lam Dạ Hiên cũng vừa đi vào văn phòng.
Đòan người vừa đi vào làm thần kinh của Nguyễn Miên Miên chán nản…….Bởi vì trong đó có cả ……Lam Dạ Ảnh…….
Cả người cô hóa đá,trợn mắt há hốc mồm,khóe miệng bé nhỏ giật giật.
Theo lời hắn nói,về sau mỗi ngày đều có thể nhìn thấy,chính là ý này sao?
Lam Dạ Ảnh đứng ở bên cạnh Lam Thiên,ánh mắt xâm lược nhìn qua mọi người trong phòng,sau đó dừng đúng chổ ngồi của cô,khóe miệng hắn nhếch lên nói: “Cha,con muốn cô ta…làm thư ký của con……..”
Tất cả người trong phòng đều hóa đá.
Mà Lam Dạ Ảnh đích thân yêu cầu nên làm ọi người bắt đầu ghen tị với Nguyễn Miên Miên.
Lam Dạ Hiên cũng chọn cô,tổng giám đốc mới đến cũng chọn cô ấy,cô nàng này rốt cuộc có ma lực gì?
Nguyễn Miên Miên từ đầu đã không biết nói gì,cô vô tình đắc tội với người lãnh đạo lớn nhất ở đây…
Đại não của cô có chút không khống chế đựơc,rốt cuộc là vì sao a?Vì sao cô bị hối thúc…còn nữa người đàn ông đêm qua là tổng giám đốc của cô?
Tổng giám đốc mới?
Quả nhiên……
Không thể trách được…hai người đúng là anh em..
Lam Thiên gật đầu,không chút để ý.
Vài người đi qua bên người Nguyễn Miên Miên rồi vào văn phòng của Lam Dạ Hiên,Lam Dạ Ảnh nháy mắt với cô,đắc ý cười,những lời hắn nói buổi chiều đều ứng nghiệm.
Cả người Nguyễn Miên Miên cứng ngắc ngồi trên ghế,cuối cùng là có chuyện gì a…
18. Yêu tinh sinh con
Lam Thiên và Lam Dạ Ảnh đi vào văn phòng dành cho tổng giám đốc, tất cả mọi người trong văn phòng lập tức sôi nổi thảo luận chuyện của tổng giám đốc mới…
Doãn thư ký mệt mỏi chạy tới, đối diện với Nguyễn Miên Miên đang hóa đá nói:“Cô có phải biết anh em nhà Lam tổng không? Vì sao bọn họ không chọn ai chỉ chọn cô?!”
Nguyễn Miên Miên chau miệng nhìn Doãn thư ký nói“Vấn đề này tôi cũng muốn hỏi ……”
Cô không có sức nằm úp sấp trên bàn, mệt mỏi cực kỳ, chẳng lẽ trời sinh cô dáng vẻ dễ bị ức hiếp sao?
Cô ở trong này bộ có đắc tội với ai sao?
Cô đã kiềm nén thu hồi cá tính hay nói tọac ra của mình,vì sao mọi người lại không buông tha cho cô chứ?
Cô thật ra là một con mèo hoang lại muốn giả dạng làm tiểu bạch thỏ, nhưng mà bị người khác phát hiện còn đỡ hơn chịu khi dễ, sự thật……….. Cô không thể nhịn được nữa!!
Doãn thư ký hai chân run rẩy đứng lên,cảm thấy buồn nôn.
Vẻ mặt như vậy của Nguyễn Miên Miên là sao đây?
Được sủng ái còn tỏ vẻ đáng thương, thật sự là……
Hắn giận giữ bỏ đi, vốn định nói móc thêm chút nữa nhưng nhìn thấy vẻ mặt quái dị cùng với tính tình kỳ quặc của cô ấy,hắn hoàn toàn không nói nên lời….
Nguyễn Miên Miên chỉ cảm thấy mình còn như vậy nhất định sẽ điên mất, mấy ngày nay Thượng Đế đã cho cô vui đùa quá nhiều rồi…..
……
Lam Dạ Hiên nén lại phẫn nộ,gương mặt u ám trong lòng thì căng thẳng,hai tròng mắt hắn sắc bén như ưng nhìn chằm chằm Lam Dạ Ảnh,hắn chính là người do Lam Thiên và ả đàn bà bên ngoài sinh ra…
A, thật sự là buồn cười, làm ẹ đẻ của hắn rõ ràng là phu nhân chính thất, lại nghiễm nhiên trở thành người nhỏ bé.
Trong lòng Lam Dạ Hiên rất bất bình,tức giận đối với an bài của Lam Thiên.
Không ngừng bị khiêu khích địa vị của mẹ còn có địa vị của hắn,về địa vị người thừa kế Lam thị,Lam Dạ Hiên cảm thấy giống như bị người ngoài xâm phạm lãnh địa,chỉ còn cuồng nộ đang bốc lên,hắn tuy rằng không nói gì nhưng mà ai cũng có thể cảm nhận được một chút cảm giác khẩn trương……
Khác với Lam Dạ Hiên,vẻ mặt Lam Dạ Ảnh lại có vẻ bình tĩnh mơ hồ mang theo nụ cười nữa cừơi nữa không nhìn sang Lam Dạ Hiên.
Một đôi lông mày khiêu khích,đương nhiên thành công trong việc đánh bại địch thủ.
Lam Thiên nhìn Lam Dạ Hiên nói:“Hiên nhi, con sau này làm phó tổng,Ảnh nhi làm tổng giám đốc,cứ quyết định như vậy ……”
Da thịt trên mặt Lam Dạ Hiên co rúm lại, cười lạnh nhìn chằm chằm Lam Thiên nói:“Cha, tại sao cha không đón người đàn bà kia về?Rồi đuổi mẹ và con đi là được cần gì buộc con ở trong công ty từ chức?”
Lam Thiên thở dài một tiếng, bất đắc dĩ nói:“Hiên nhi,con và Ảnh nhi cùng là anh em,tại sao không sống với nhau thật tốt……”Lam Thiên dừng một chút rồi nói:“Về phần mẹ của con,cô ấy vĩnh viễn là nữ chủ nhân của Lam gia,đều này sẽ không bao giờ thay đổi……”
“Hừ……” Lam Dạ Hiên cười lạnh một tiếng,“ Nữ chủ nhân hữu danh vô thực, có cũng không ích gì?!”
Lam Thiên không nói còn Lam Dạ Ảnh lại cười như mở cờ trong bụng“Nếu quả thực không cần, không bằng tặng ẹ tôi,mẹ của tôi vẫn hy vọng cùng cha chính thức kết hôn………..”
Lam Dạ Hiên sắc mặt lập tức trở nên khó coi, hắn nhìn chằm chằm gương mặt hoa đào của Lam Dạ Ảnh, vẻ mặt phẫn nộ“Yêu tinh sinh con,ngươi cũng có dáng vẻ yêu tinh…Yêu tinh mà cũng muốn làm nữ chủ nhân của chúng ta sao?Đừng mơ tới!!”
“Hiên nhi……” Lam Thiên tức giận nhìn biểu hiện của Lam Dạ hiên cảm thấy không hài lòng.
19. Tiết mục hai nam tranh giành một nữ
“Không được nói anh trai và mẹ nhỏ của con như vậy……” Gương mặt Lam Thiên u ám trừng mắt liếc sang Lam Dạ Hiên.
Không ngờ hôm nay không tránh khỏi đi đến nước này.
Lam Thiên biết nếu muốn dàn xếp ổn thỏa là chuyện không thể nào……
Lam Dạ Hiên nghẹn cả bụng khí,sắc mặt đỏ lên, hai tay nắm chặt thành nắm đấm,cả người chống đỡ cơn phẫn nộ.
Dáng vẻ Lam Dạ Ảnh vẫn ung dung nhẹ nhàng,chỉ là nhíu mày,thản nhiên nói:“Xem ra, ý em là không muốn nhường văn phòng làm việc của mình, nhưng nếu anh làm tổng giám đốc thì phòng làm việc vẫn phải có,phòng của em thì em vẫn dùng………”
Việc này xem như là ân huệ cuối cùng đối với hắn.
Sau này,hắn còn muốn thay mẹ mình đoạt lấy tất cả….
Lam Thiên dĩ nhiên cảm thấy áy náy.Hắn thật sự muốn bồi thường đối với Lam Dạ Ảnh,còn đối với Lam Dạ Hiên việc duy nhất hắn có thể làm cũng chỉ có duy trì địa vị nữ chủ nhân của cô ấy ……
Bởi vì đối với mẹ của Lam Dạ Ảnh ông không có cách nào bồi thường,chỉ có thể thêm một chén canh ở công ty…..
Lam Thiên thở dài một tiếng,ông mơ hồ nhìn ra ngoài,chỉ sợ Lam Dạ Ảnh tính cách ham tranh đọat háo thắng,cộng với Lam Dạ Hiên thế nào cũng có tranh chấp……
Nhưng mà ngoài cái ông đã cho,nếu múôn tranh cái khác nữa ông thật không có cách nào nhúng tay.
Con ngươi Lam Dạ Ảnh hiện ra khinh bỉ nhìn sang Lam Dạ Hiên, tràn ngập khiêu khích.
Lam Dạ Hiên quả nhiên bị khuấy động,quả đấm càng nắm chặt hơn,suýt chút nữa đánh ra.
Hắn lạnh lùng cười,“Chẳng qua một phòng làm việc mà thôi,nếu anh muốn giành,em chỉ cho là….” Hắn lạnh lùng hừ một tiếng,tức giận chạy ra khỏi văn phòng.
Gương mặt u ám ấy đột nhiên xuất hiện trước mặt Nguyễn Miên Miên,bất ngờ bắt lấy tay cô, trong tình huống này cô không có phòng bị tay và cả người bị hắn kéo ra khỏi bàn làm việc “Đi theo tôi…….”
Nguyễn Miên Miên ngẩn ngơ giống như lọt vào trong sương mù bị hắn kéo đi.
Một bàn tay khác đột nhiên nắm lại tay trái của cô, lạnh lùng nói:“Cô ta vừa mới…… là của thư ký tôi……”
Nguyễn Miên Miên lập tức mở to hai mắt nhìn hoàn toàn không rõ đã xảy ra chuyện gì?
Cô nhìn bên trái rồi lại nhìn bên phải,bị kéo tới kéo lui,miệng méo xệch,tay nàng đau quá…>0<
Tư thế này thật kỳ quái nha,cô cũng không phải đồ vật,tại sao bị hai anh em này mỗi người nắm một tay,nếu vẫn còn tiếp tục như vậy,cô sẽ thành gấu bông rách nát a…….
[⊙o⊙] a!
Tất cả người trong văn phòng sợ đến ngây người,nhưng vẻ mặt lại giống như đang xem chuyện vui.
Mà Lam Thiên cũng hiển nhiên không dự đoán được,hai người bọn họ lại giành một cô gái……
20.Ngụy trang tiểu cừu,cũng có tâm quyết đó nha!
Lam Dạ Hiên và Lam Dạ Ảnh giằng co,một chút cũng không nhượng bộ,khói lửa chiến tranh nhanh chóng lan tràn khắp văn phòng.
Phòng làm việc biến thành chiến trường khắp nơi đều là mùi thuốc súng.
Khí thế hừng hực gân xanh trong mắt cả hai nổi cả lên,bầu không khí trong văn phòng chấn động biến thành cứng ngắc.
Lam Thiên đã đi đến,ông kinh ngạc liếc mắt nhìn sang Nguyễn Miên Miên đang ngượng ngừng,mặt u ám giận dữ nói: “Hai con đang ở đây làm cái gì?Nơi này là phòng làm việc…….”
Lam Thiên đã bị chọc tức nhưng cũng không thể làm gì.Đối mặt với hai đứa con,ông thật khó xử.
Lam Dạ Ảnh cười lạnh nhạt: “Cha,cha vừa mới chấp nhận cho cô ấy làm thư ký của con mà….”
Lam Dạ Hiên sắc mặt trầm xúông thì ra hắn muốn cướp đi tất cả người xung quanh hắn,ngay cả trợ lý cũng không ngoại lệ?
Lam Dạ Hiên nhìn sang Lam Dạ Ảnh khẽ nhếch miệng lên cười xấu xa “Chẳng qua chỉ là một trợ lý,không cần tổng giám đốc mới nhậm chức như anh bận tâm?Thật đúng là người mới thì có quyền…..nhưng muốn sử dụng người của tôi,cũng phải tôi một chút….
Lam Dạ Ảnh cười hờ hững,dường như gương mặt hút hồn ấy có một chút kích động nhắm vào Nguyễn Miên Miên.
Nguyễn Miên Miên đổ mồ hôi lạnh,lửa giận hừng hực lập tức tiến tới.
Cô cuối cùng cũng hiểu được đã xảy ra chuyện gì,hai anh em này muốn tranh thì cứ tranh,hà tất phải lấy cô là bia ngắm,cô không muốn thế …..
Cô lập tức từ cừu con thăng cấp thành sói con.
Mẹ ơi,con cừu nhỏ cũng có tâm huyết….Huống chi nàng vốn không phải cừu mà là một sói con bùng nổ…
Cô nhướng mày vùng vẫy một chút,trừng mắt nhìn Lam Dạ Ảnh nói: “Anh buông ra,nếu hai người muốn tranh không cần lấy tôi làm cớ,tôi chịu đủ rồi,tôi không làm nữa,buông ra…”
Cô thật sự rất sợ Lam Dạ Ảnh ở trước mặt nhiều người như vậy nói ra gian tình của bọn họ.
Nói chính xác hơn,cô là bị ép buộc thẹn quá hóa giận nên phát ra tia lửa giận…
Cả mặt cô đỏ lên,hất tay Lam Dạ Ảnh nhìn sang Lam Dạ Hiên không chịu buông tay giận dữ nói “Còn có anh nữa,một ngày trở về mắng tôi bảy tám lần,tôi không phải là một trợ lý của anh sao?Lão nương thật đúng là…..tôi từ chức,không làm nữa……..”
Nguyễn Miên Miên giận dữ hất tay hai người bọn họ ra,cầm lấy túi chạy nhanh ra ngoài.
Cô không tin nổi rời khỏi công ty này,nàng sẽ không có cơm ăn a…..
[⊙o⊙] a!
Lam Dạ Hiên ngẩn người đối với phản ứng quật cường như thế của Nguyễn Miên Miên cảm thấy kinh ngạc,cô ở trứơc mặt hắn chưa từng có phản ứng như vậy nha?Cô nàng này…..
Tất cả mọi người trong phòng làm việc dỏng tai nghe lén cũng không đóan được sự việc lại phát triển theo hướng này,trong lúc nhất thời đối với phản ứng kích động của Nguyễn Miên Miên không thể lý giải được,chẳng qua chuyện ngày hôm nay thật là quái lạ cực kỳ…
Ánh mắt Lam Dạ Ảnh hiện lên ánh sáng quang mang,ngượng ngùng sờ mũi,thì ra cô nàng này…cũng có khí chất lắm, không sai không sai…
Hắn thích……
“Tốt lắm,hai con đừng cãi nhau nữa……..”Lam Thiên có chút đau đầu “Các con tự mình sắp xếp công việc đi,ta về nghỉ ngơi….”
Nếu cả hai đứa còn cãi nữa,đầu ông chắc vỡ ra…
Lam Thiên dẫn theo vài người vội vàng ra khỏi văn phòng,đây là thời đại của người trẻ tuổi,cho nên,dù ông muốn xen vào cũng không có cách..
Lam Dạ Hiên và Lam Dạ Ảnh đứng đối diện với nhau,ánh mắt ánh lửa bốn phía,thật sự là muốn đốt chết người …
↖[ω]↗
Thặng nữ PK Tổng tài lưu manh Thặng nữ PK Tổng tài lưu manh - Ánh mưa phiêu linh