A good book has no ending.

R.D. Cumming

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 683 - chưa đầy đủ
Phí download: 22 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1028 / 6
Cập nhật: 2017-09-24 22:37:43 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 657
hần Y
Tác giả: Hành Xích Đạo
Chương 657: Cái này kiên quyết không thể chấp nhận!(1+2)
Nhóm dịch: ShenYi
Nguồn: metruyen
-Đừng nghịch nữa, véo thế có đau hay không hả?
-Không đau! dù sao cũng chẳng phải em đau!
An Tiếu Trúc nói xong, lại dùng lực véo thật mạnh vào mông Diệp Thanh một cái nữa, thầm nói, véo cho ngươi tím đen đi, ban đêm xem ngươi có dám dày mặt đi vụng trộm nữa hay không?
Nhưng cô lại có chút ngây thơ, ngay cả mông Diệp Thanh có bị véo tới mức đen đen đỏ đỏ xanh xanh, thì lúc làm việc đó, phía nữ cũng chẳng nhìn thấy mông của hắn, hơn nữa, còn có thể tắt đèn mà, cũng chẳng phải lần nào cũng bắt buộc phải bật đèn! Tuy rằng, Diệp Thanh có sở thích này!
-Em đương nhiên là không đau rồi, người bị véo có phải em đâu!
Diệp Thanh có chút tức giận, nhỏ tiếng uy hiếp nói:
-Em mà còn láo nháo nữa, cẩn thận không anh dùng châm đâm vào chỗ đó của em đấy!
Nói xong, ngón tay nhoáng lên một cái, quả nhiên kẽ tay liền lội ra một cây ngân châm dài nhỏ sáng loáng!
An Tiếu Trúc coi thường mắng:
-Đồ biến thái! Quá biến thái rồi! Diệp Thanh, không ngờ anh còn dám nói với em cái giọng này đấy!
-Anh....
Diệp Thanh lập tức hối hận, vừa nãy bất quá nên mới nói thế, muốn lấy ra chút lợi hại để hù dọa cô một chút, hơn nữa trên người lại chẳng có mấy thứ đại loại như dao găm, ngoài ngân châm ra cũng chỉ có ngân châm, không ngờ lại để lại một ấn tượng biến thái! Quả là vừa thiệt vừa oan!
Không ngờ, ngay sau đó An Tiếu Trúc lại liếc hắn một cái, liền cười thầm ha ha, trong ánh mắt dường như có chút khát vọng đối với chiếc ngân châm đó!
Diệp Thanh tức thì trong lòng cả kinh, nghĩ nói, con nha đầu Tiếu Trúc này không phải thực sự có khuynh hướng chịu ngược đãi đấy chứ? ừ, hôm nào thử dùng ngân châm kích thích cô nàng thật xem sao, chẳng hạn như thăm dò hai đóa nhụy mai, hay châm lạc nơi khe nước... xem xem phản ứng cụ thể thế nào! Có điều, mình sẽ làm thật nhẹ thật nhẹ, cũng sẽ không thực sự làm tổn thương thân thể nàng, cô nhỏ này, anh trân trọng nâng niu còn không kịp nữa là!
-Này, hai người nhanh lên một chút, thì thầm cái gì ở đằng sau thế?
Mã Tiểu Linh từ xa gọi lại,thanh âm trong trẻo êm tai, tựa như tiếng chuông gió trong đêm.
Diệp Thanh và An Tiếu Trúc ngẩng đầu lên nhìn, hóa ra ba cô gái Mã Tiểu Linh, Ninh Não Nhi, Trần Du đã lên hết xe rồi, Ninh Não Nhi đương nhiên là ngồi trên ghế lái, Trần Du ngồi ở ghế phó điều khiển, Mã Tiểu Linh ở hàng sau, xuyên qua cửa kính thò đầu ra gọi bọn họ.
Diệp Thanh liền vội vàng kéo theo An Tiếu Trúc, chạy bước nhỏ qua đó! Ninh Não Nhi thấy hai người tay nắm tay cùng chạy, bàn tay nhỏ bé của An Tiếu trúc xinh xắn trắng nõn mơn mởn như hành lá, thì thấy cực kỳ nóng mắt, trong lòng sinh một chút ghen tuông, có điều rất nhanh sau liền hồi phục lại vẻ điềm nhiên bình thường.
Ban đầu, lúc chạy tới xe, Diệp Thanh còn định chui vào trước, song nghĩ lại một chút, thôi cứ để An Tiếu Trúc vào xe trước, mình ngồi ghế bên cạnh là được rồi! những lúc như thế này, mà còn ngồi ghế giữa, trái ôm phải ấp hai đại mỹ nhân, thì phỏng chừng mỹ nữ ngồi ghế lái phía trước cũng không lái nổi! Trời tuy tối, nhưng thần sắc hơi có chút biến hóa lúc nãy của Ninh Não Nhi làm sao qua được mắt Diệp Thanh?
Sau đó, chiếc xe khởi động, chừng khoảng nửa tiếng sau, thì đến được khách sạn có suối nước nóng như lời Ninh Não Nhi nói, ăn bữa cơm trước, sau đó Diệp Thanh liền đề nghị di ngâm suối nước nóng! Thầm nghĩ, một rồng tứ phương đấy, không biết đi ngâm suối nước nóng sẽ sung sướng thích thú đến nhường nào! Ngay cả không thể ăn tươi nuốt sống được, thì chỉ nhìn thôi cũng thấy sướng mắt rồi! phải biết, bốn cô em này của mình, không có cô nào là thân hình mạn diệu, duyên dáng!
Cái gì gọi là như hoa mỹ quyến, đây chính là như hoa mỹ quyến! Nam nhân bình thường, chỉ cần đạt được một trong bốn cô thôi, đã có thể hạnh phúc muốn chết rồi! nửa đêm nằm mơ cũng phải cười tình, sau đó bị những ngọt ngào dìm chết!
Không ngờ, cả bốn cô gái đều từ chối lời đề nghị của hắn!
-Suối nước nóng thì có cái gì mà ngâm với không ngâm chứ, đã muộn thế này rồi, còn không đi tắm sớm rồi đi ngủ!
Ninh Não Nhi liếc xéo Diệp Thanh một cái nói.
Trần Du cũng lập tức phụ họa:
-Đúng đấy đúng đấy, mệt cả ngày trời rồi, em với Não Nhi đã phải chạy đông chạy tây để giải quyết một dự án! Bây giờ điều muốn làm nhất là nằm chổng kềnh trên chiếc giường lớn êm ái, nếu có người giúp mát xa nữa thì tốt quá!
Nói xong, lại lơ đãng liếc đôi tay thon dài của Diệp Thanh một cái, thầm nói, sớm đã được nghe nói đến công phu mát xa điệu nghệ của Diệp Thanh, chỉ là không biết mình lúc nào mới có cơ hội thưởng thức một chút! Ôi, muốn trách thì chỉ có thể trách Ninh Não Nhi con nhỏ này quá keo kiệt, ngay cả đàn ông cũng không nỡ cho mình mượn dùng!
Mã Tiểu Linh cười nói:
-Vừa ăn cơm xong, đi ngâm nước nóng thì không tốt cho sức khỏe đâu!
Lời này thì đúng là thực, sau bữa cơm hoặc sau khi uống rượu đi ngâm nước nóng, lượng máu lưu thông trong dạ dày giảm bớt sẽ dẫn đến tiêu hóa không tốt hoặc không khỏe. Còn nếu bụng rỗng, lại sẽ dẫn đến tình trạng dễ dàng mệt mỏi, tăng thêm gánh nặng cho tim và phổi, cô là bác sỹ, đương nhiên về góc độ chuyên môn mà nói, cũng là một loại bệnh nghề nghiệp, cái kiểu ba câu không rời được nghề!
An Tiếu Trúc mím mím môi nói:
-Suối nước nóng ở đây tuy không tồi, có điều hình như nước nóng không chính tông lắm, điều kiện không tốt bằng Thanh trúc sơn trang mà năm ngoái chúng ta đi!
-Thanh trúc sơn trang?
Trần Du vừa nghe thấy, đột nhiên nóng nảy, lập tức liền hướng về phía Ninh Não Nhi liên tục đưa mắt ra hiệu, thầm nói Thanh trúc, Thanh trúc, thế không phải là Diệp Thanh với Tiếu Trúc sao? Hai người này sớm đã có mưu mẹo rồi! Não Nhi, cậu thiệt lớn rồi!
Ninh Não Nhi lại chẳng thèm để ý, biết đây chỉ là trùng hợp mà thôi, lúc này cười cười, nói:
-Chị cũng là người Phù Liễu mà, suối nước nóng của núi Thanh trúc chị cũng có biết đến, chỉ là mãi vẫn chưa có thời gian để đi, không ngờ mấy người lại đi trước rồi!
An Tiếu Trúc nói:
-Vâng, em, còn có chị Tiểu Linh, lúc tết cùng nhau đi, chúng em còn đến quê của anh ấy nữa đấy!
Ninh Não Nhi rốt cuộc cũng không kìm nổi, vô cùng u oán mà liếc xéo Diệp Thanh một cái, thầm nói, được đấy, ngươi nhất bên trọng nhất bên khinh, đem Mã Tiểu Linh thậm chí cả con nha đầu họ An này đến nhà anh gặp cha mẹ, mà không thèm đưa tôi đi!
Diệp Thanh ngượng ngùng, Mã Tiểu Linh cũng ngượng ngùng.
Mã Tiểu Linh ngượng bởi vì cô nhớ lại, lúc đó dưới suối nước nóng, nhân lúc An Tiếu Trúc đi tắm, cô với Diệp Thanh liền làm một cái, chất dịch màu trắng còn hỗn tạp ở trong dòng nước nóng mà chảy đi, ôi ~~, xấu hổ quá!
-Bác sỹ Mã, chị làm sao thế? Cơ thể không được thoải mái sao?
Ninh Não Nhi ân cần hỏi.
Gương mặt Mã Tiểu Linh càng thêm đỏ, song lại cuống quýt lắc đầu, nói:
-Không có gì, không có gì, chỉ là lúc nãy ăn cơm, uống hơi nhiều rượu một chút, lúc này bắt đầu ngấm ý mà!
Diệp Thanh nói:
-Thế để anh đỡ em đi nghỉ nhé!
Ninh Não Nhi nói:
-Em có thẻ hội viên ở chô này, vừa nãy đã bảo nhân viên phục vụ sắp xếp phòng rồi, em khá quen thuộc chỗ này, hay để em đưa mọi người đi nhé!
Sau đó mấy người liền dưới sự hướng dẫn của Ninh Não Nhi leo lên tầng tám, ba phòng liền nhau, Ninh Não Nhi và Trần Du một phòng, Mã Tiểu Linh và An Tiếu Trúc một phòng, về phần Diệp Thanh, đương nhiên một mình một phòng!
Diệp Thanh thấy Ninh Não Nhi sắp đặt như thế, trong lòng không khỏi buồn rầu, thầm nói, sao lần nào cũng như thế này chứ! Ôi, cái mong mỏi đẹp đẽ được trái ôm phải ấp này đến bao mới có thể đạt được chứ!
Bốn cô gái làm sao không biết được suy nghĩ trong lòng hắn, gần như hắn chỉ cần hơi than thở như thế, cười dâm đãng như thế, các cô gái đã lập tức hiểu rồi, ngay tức khắc mỗi người liếc xéo hắn một cái, phân thành hai nhóm ai về phòng nấy, Diệp Thanh bất lực, đành phải đem theo chút ủ rũ về phòng riêng của bản thân!
Thời gian không còn sớm nữa, tắm một cái rồi đi ngủ thôi!
Kỳ thật, hắn chẳng qua cũng chỉ là nghĩ vớ vẩn mà thôi, trước nay đều không cho rằng điều đó có thể thực hiện, bước vào phòng tắm, ngâm mình vào bồn nước nóng, liền thấy tỉnh táo hơn vài phần, thầm nói, bản thân đúng là quá tham lam rồi, điển hình của cái gọi là được voi đòi tiên, trước đây lúc chưa có bạn gái, thì ngưỡng mộ người khác, lúc nào cũng mơ ước tìm được một cô người yêu, không cần quá xinh, quá xuất sắc, bình thường thôi là được rồi, nhưng đến lúc có người yêu rồi, một mình chiếm hữu các cô, lại muốn học đòi theo mấy tên hôn quân hoang dâm vô đạo, hay mấy tên địa chủ có tiền thời cổ đại đó, làm một cái chăn lớn cùng ngủ, bây giờ làm được cái 3.p rồi, lại muốn làm một cái 4.p, 5.p thậm chí là 6.p... người này à, sao lại không biết thế nào là đủ như thế này chứ?
Trải qua sự tự kiểm điểm sâu sắc, Diệp Thanh rất nhanh đã giải tỏa được tinh thần, mặc quần áo xong bước ra khỏi phòng tắm, liền nằm trên giường, lôi quển huyền linh y kinh từ trong y linh bảo tháp ra, bắt đầu nghiên cứu kỹ càng!
Tuy rằng, hắn đạt được quyển sách y thuật thần kỳ này đã lâu, nhưng mãi đến hiện tại, vẫn chưa thể lĩnh hội, thông hiểu, tin tưởng được tất cả, nếu hiểu rõ được quyển sách này, y thuật của bản thân nhất định sẽ có thể được nâng lên một tầm cao mới!
Xem sách một lúc, lại tu luyện nội công một lúc, thấy thời gian không còn sớm nữa, Diệp Thanh liền tắt đèn đi ngủ, nào ngờ vừa mới nhắm mắt vào chưa được bao lâu, tiếng điện thoại liền vang lên, cầm lên nhìn, hóa ra là cô bé An Tiếu Trúc nhắn tin đến:
-Em đang đứng ngay trước cửa phòng anh, mau dậy ra mở cửa!
Diệp Thanh lắc lắc đầu, liền đứng lên bước ra cửa, cánh cửa vừa mới được kéo ra, quả nhiên, đã nhìn thấy con tiểu nha đầu An Tiếu Trúc mặc một bộ đồ ngủ sexy, tựa như con chuột chui tọt vào trong, quả thực chẳng khác nào đi ăn trộm.
-Tối thế này rồi mà còn chưa ngủ à?
Diệp Thanh ngáp dài một cái nói, định đi bật đèn, nhưng An Tiếu Trúc lại kéo tay hắn lại.
-Đừng mở, em thích bóng đêm hơn!
-Hả?
Diệp Thanh ngạc nhiên, nói:
-Con gái chẳng phải đều sợ tối sao?
An Tiếu Trúc có chút xấu hổ nói:
-Ban đầu em cũng sợ tối, có điều bây giờ chẳng phải có anh ở đây sao, có mặt anh, thì em một chút cũng không sợ!
Nói xong, liền nhảy lên, quặp lên người Diệp Thanh, tay chân cùng hành động, tựa như bạch tuộc, cô dáng người cao gầy, nhỏ mảnh, cánh tay, đôi chân đẹp đều rất dài, Diệp Thanh cũng là một tên gầy, lần này quấn chặt cứng lấy Diệp Thanh, ngay cả bước đi cũng không bước nổi!
-Ha ha!
Diệp Thanh hít lấy mùi thơm cơ thể của cô, cười ngọt ngào, hai cánh tay lại không thật thà vuốt ve bóp nắn lấy vòng eo thon nhỏ của cô, nói:
-Vừa nãy sao không gõ cửa, lại còn phải nhắn tin?
An Tiếu Trúc nói:
-Anh ngu à, em mà gõ cửa, tiếng gõ chẳng phải sẽ bị những người khác nghe thấy sao?
Diệp Thanh nói:
-Thế Tiểu Linh đâu, em với cô ấy cùng một phòng, em lén chạy ra ngoài, cô ấy không biết à?
An Tiếu Trúc nói:
-Đương nhiên không biết, em thừa dịp chị ấy ngủ rồi mới đến đó!
Hoàn toàn không viết, lúc này, trong phòng cô, Mã Tiểu Linh đã mở to hai mắt, nhìn chiếc giường trống không của An Tiếu Trúc, không khỏi khẽ thở dài, thầm nói, cũng may là mình đã có được Trú nhan đan, dung nhan vĩnh viễn không già, còn có công hiệu kéo dài tuổi thọ, không cần phải vội vàng suy tính chuyện kết hôn như thế, nếu không thì thực là rối rắm!
-Thế em mau về đi, để Tiểu Linh phát hiện thì không hay!
Diệp Thanh nói.
-Có gì mà không hay, chị ấy biết rồi, nói không chừng cũng chạy đến đây, sau đó chúng mình lại chơi trò 3.p nữa ấy chứ?
An Tiếu Trúc cười hi hi nói, hai con ngươi trong suốt như làn nước mùa xuân trong bóng tối lóng lánh vô cùng, hơn nữa còn lộ ra vẻ nóng bỏng, khiến Diệp Thanh không kìm nổi liền động lòng, phía thân dưới động còn ác hơn!
-A!
An Tiếu Trúc còn đang dùng chân kẹp lấy eo của Diệp Thanh, lúc này đương nhiên đã cảm nhận được, cái thứ đồ nhỏ đó, à, không, phải nói là thứ đại đồ vật dữ tợn, đương cách một lớp vải đồ ngủ mà chọc vào giữa đùi mình đấy!
A, chỗ đó là đóa hoa cúc trắng mịn đấy, không được, cái này kiên quyết không thể chấp nhận!
Thần Y Thần Y - Hành Xích Đạo