Hoài nghi là một tên phản bội, bởi nó khiến bạn sợ hãi không dám liều mình, vì thế bạn đánh mất cơ may thành công của mình.

William Shakespeare

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 683 - chưa đầy đủ
Phí download: 22 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1028 / 6
Cập nhật: 2017-09-24 22:37:43 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 616
hần Y
Tác giả: Hành Xích Đạo
Chương 616: Chị Tiểu Linh, chúng ta cùng chết nhé!
Nhóm dịch: ShenYi
Nguồn: metruyen
-Không thể nào?
Mã Tiểu Linh và An Tiếu Trúc nhất thời ngây người, mặc dù hai người biết châu phi tình hình trị an không tốt, rất nhiếu quốc gia đang có chiến tranh, nhưng hình như nước Liberia này gần đây thế cục đã tương đối ổn đinh rồi chứ, không ngờ, cũng chỉ là bề ngoài mà thôi!
Kỳ thực, đây chẳng qua cũng là các cô suy nghĩ quá ngây thơ, không nói đâu xa, ngay cả Hoa Hạ năm đầu dựng nước, thế kỷ trước những năm 50, 60, lúc đó chính phủ Hoa Hạ còn không biết mạnh hơn chính phủ Liberia bao nhiêu lần mà vẫn có đầy bọn thổ phỉ, thế lực còn sót lại của các thế lực quân địch, chiếm núi làm vua, công tác tiêu diệt cũng vô cùng khó khăn đấy thôi!
-Bu lu bu lu, bu lu bu lu...
Lũ thổ phỉ đó vung vẩy binh khí, nhan nhản khắp núi xông đến, liên tục quát lên thứ âm thanh quái dị, nói thứ ngôn ngữ địa phương bản xứ, còn văng theo rất nhiều những câu quê mùa, lời mắng chửi hạ tiện, hai người Mã Tiểu Linh và An Tiếu Trúc hoàn toàn không hiểu.
Vị cảnh sát họ Trần xem xét một chút, đột nhiên nhảy lại, dùng báng súng trong chớp mắt đập vỡ cửa sổ kính phía sau, sau đó thân thủ nhanh nhẹn như mèo nhảy xuống, ngoảnh lại hướng về Mã Tiểu Linh và An Tiếu Trúc cuống quýt vẫy tay nói:
-Nhanh nhảy xuống đây, tôi yểm hộ cho hai cô!
Nói xong, liền dùng súng bắn liên tục, giết chết ba bốn tên thổ phỉ!
Mã Tiểu Linh và An Tiếu Trúc đều có chút kinh hoảng,có điều, hai cô cũng không phải là loại tiểu thư sụt sịt nũng nịu, hơn nữa thân dài chân cao, chui vào cửa sổ, lại nhảy thêm một cái, đã nhảy được xuống đất, bám sát theo sau là một cảnh sát vũ trang khác và người đàn ông dẫn đường da đen.
Ba người đàn ông đều đem súng, “bang bang bang”, tiếng súng vang lên liên hồi, đã bắn chết được bảy tám tên tội phạm đang xông đến, mở một đường, sau đó, hai vị cảnh sát cùng nhân viên da đen kia liền bảo vệ Mã Tiểu Linh và An Tiếu Trúc chạy trốn, vừa đánh vừa lui!
Cũng may, tài xế của chiếc xe đường dài, còn có mấy người đàn ông da đen trên xe, cũng đều mang súng theo, đặc biệt là ông tài xế đó, dũng mãnh đến mức khiến người ta rối tinh rối mù, chắc là do thường xuyên chạy xe đường dài, vừa lật chiếc ghế lên, lôi từ bên dưới ra một cái hộp gỗ, mở ra, không ngờ lại là một khẩu tự động Ak47, lúc này nhờ sự yểm hộ của chiếc xe, vô cùng dũng mãnh cùng bắn giết với kẻ cướp, trong khoảnh khắc như đang đi lại trong thế giới tử thần của nhân gian, mấy chục mạng người ngã ập xuống đất, thu hút đại bộ phận hỏa lực của bọn thổ phỉ cướp bóc.
Những hành khách còn lại nhao nhao gào thét chói tai, tránh né, nhìn thấy chiếc cửa sổ bị đập vỡ mà mấy người Mã Tiểu Linh dùng để chạy trốn, lập tức cũng trườn ra phía sau, y dạng học dạng xoay người nhảy xuống, nếu cứ ở trên xe, bị nhiều kẻ cướp vây quanh như thế, sớm muộn gì cũng chỉ có một chữ - chết!
Đám đông chạy toán loạn bốn phía, hỗn chiến cùng với đám cướp thổ phỉ, cảnh tượng trong chốc lát đã trở lên hỗn loạn!
Mã Tiểu Linh và An Tiếu Trúc chạy được khoảng mấy trăm mét liền nghe thấy một tiếng nổ vang trời, lúc ngoảnh đầu lại nhìn, thì nhìn thấy một đám lửa bùng lên không trung, khói lửa cuồn cuộn, dù đã cách mấy trăm mét, nhưng cũng có thể cảm nhận được sóng nhiệt đang đập vào mặt, chiếc xe khách đường dài nổ tan tành.
Còn những hành khách và thổ phỉ xung quanh chiếc xe, cũng tai bay vạ gió, tử thương vô số! Thật sự là quá điên cuồng, những kẻ cầm đầu bọn cướp, không ngờ đến sinh mạng của thuộc hạ cũng không màng tới!
Hóa ra, mấy tên thủ lĩnh đó, thấy chiếc xe đánh mãi không đổ, bản thân bên mình thuộc hạ lạ thương vong không ít, nhất thời tức giận, liền phóng một quả hỏa tiễn đến, cho gã tài xế cùng mấy hành khách da đen có súng, rồi cả người không mang súng, trong chớp mắt nổ tung, đên thi thể cũng không còn!
Chiếc xe là động cơ dầu ma dút, trong bình xăng vốn đã có rất nhiều dầu, lại càng tăng thêm sức nổ và sự thiêu đốt!
Bọn cướp tuy rằng phần lớn binh khí đều lạc hậu, nhưng mười mấy tên thủ lĩnh, đều được trang bị rất hoàn hảo, đừng nói là súng tự động, ngay cả hỏa tiễn, thậm chí pháo cối cũng đều có!
Bọn họ vốn muốn chặn chiếc xe này lại, cướp tiền của vật chất và người, nam thì bán đi làm nô lệ, nữ thì giữ lại để bản thân thưởng thức, không ngờ, laị gặp phải bọn khó xơi, không nuốt nổi! có điều, những người này cũng không thất vọng, dù gì, cả ngày từ tối đến sáng nhàn rỗi đến chết đi được, không bằng ra ngoài đi giết người, luyện tài bắn súng, lại càng thích thú hơn!
-Chạy mau!
Không cần hai vị cảnh sát nhắc nhở, Mã Tiểu Linh cùng An Tiếu Trúc cũng vung rộng chân ra mà chạy, chui vội vào trong rừng, ba người đàn ông không ngừng ngoảnh đầu lại bắn, ngăn cản sự truy đuổi của bọn cướp!
Đáng tiếc, lũ cướp thực sự quá đông, thêm vào đó là đường núi gập ghềnh, địa thế khó đi, Mã Tiểu Linh và An Tiếu Trúc dù sao cũng là con gái, làm sao có thể cắt được cái đuôi dài dằng dặc phía sau!
-Á!
Một tiếng thét thảm thiết truyền đến, Mã Tiểu Linh trong lòng nhảy dựng lên, không cần quay đầu lại cũng biết được, nhất định là nhân viên người da đen trong công ty của mẫu thân An Tiếu Trúc bị trúng đạn, ngã xuống mặt đất!
-Vù vù
Lại có bao nhiêu viên đạn bắn lại, hai vị cảnh sát sau khi liên tiếp giết chết hơn mấy chục người, rốt cuộc thì ít không đánh được đông, một người bị trúng đạn ở vai, một người thì bị trúng ở mông, cũng là trong số bọn thổ phỉ có người có súng, sau khi giải quyết được phiền phức trước mắt, liền lập tức dẫn người xông lên!
Mã Tiểu Linh và An Tiếu Trúc đương nhiên không thể mặc kệ hai vị cảnh sát mà chạy trốn một mình, lúc này muốn quay lại đỡ bọn họ,nhưng hai vị cảnh sát lại luôn miệng thúc giục:
-Chạy mau, chạy mau, còn không chạy thì không kịp mất!
-Đúng đấy, An tiểu thư, bác sỹ Mã hai người mau chạy đi, tôi với lão Trần ở đây ngăn chặn kẻ thù, liều mạng với chúng nó, mẹ nó chứ!
Vị cảnh sát họ Cát đau tới mức mông giật liên hồi, trèo ra sau một tảng đá lớn, bắn không ngừng, gần như một phát thì giải quyết được một tên, nhưng bọn cướp quả thật quá đông, căn bản giết cũng chẳng ăn thua, hai vị cảnh sát tức điên lên, trong ánh mắt hừng hực ngọn lửa phẫn nộ, cả mấy câu tục tĩu cũng bắt đầu văng ra không nể nang!
-Đi mau!
Cảnh sát Trần cũng rống lên, cự kỳ sốt ruột!
Mã Tiểu Linh và An Tiếu Trúc vành mắt đỏ au, biết rằng, e là hai người này phải chết ở đây rồi, lưu lại đây không những không giúp được gì, mà còn phụ công sức của bọn họ, tức khắc liền tay nắm tay, chạy về phía rừng, nước mắt lăn xuống!
Dãy núi này núi cao rừng rậm, người trốn vào trong, ít nhất cũng thêm được vài phần sống sót!
-Hú
Rất nhanh, bọn cướp hú lên như sói đói, ào ào xông lên, nhao nhao đập loạn côn giáo xuống, cảnh sát Trần và cảnh sát Cát gầm lên giận giữ, ném luôn chiếc súng lục đã dùng hết đạn xuống, rút dao găm ra, cùng đám thổ phỉ vật lộn!
-Phập!
Cảnh sát Trần phang một đao kết liễu một mạng người, lại phang một đao, cắt đứt họng một tên cướp khác!
Cảnh sát Cát cũng không kém chút nào, dao găm liên đâm “roạt roạt roạt” như rắn thè lưỡi, liên tiếp ba đao, đều là vào trắng ra đỏ, trong chớp mắt đã đâm nát tim ba tên cướp đang vồ lên, chỉ là do mông ông đã bị thương, tư thế có chút quái dị, thiếu đi tính linh hoạt, nhưng kể cả như vậy, cũng dung mãnh vô cùng!
Nhưng, những tên cướp da đen đó lại không hề sợ hãi, ngược lại, lại cực kỳ hưng phấn thét gào liên tục, mắng chửi, miệng hét chửi loạn lên, xông lên phía trước, cảnh sát Trần và cảnh sát Cát hai tay khó đấm lại bốn tay, trên người lại đang bị thương, nỗ lực chống đỡ được vài hiệp, liền bị đánh ngã xuống nền đất, không biết sống chết!
Lúc trước mấy tên cướp này sớm đã nhìn thấy qua vẻ đẹp của Mã Tiểu Linh và An Tiếu Trúc, làm sao có thể không mơ ước, lúc này không thèm quan tâm đến hai vị cảnh sát, máu thú nổi lên sôi trào cuống quýt đuổi theo, có mấy tên cướp cực kỳ dâm đãng, thậm chí trong lúc chạy, thân dưới còn không chờ đợi nổi phật lên như mũi thuyền, quả thực không khác nào đồ súc sinh!
-A aaaaaaaaaaa
~!
Mã Tiểu Linh và An Tiếu Trúc bị đám thổ phỉ bao vây, hoảng sợ cực độ, nắm chặt lấy tay nhau, lưng kề lưng, vai sát vai!
-Chị Tiểu Linh, em thà chết, chứ không muốn rơi vào tay bọn da đen này!
-Chị cũng vậy!
Mã Tiểu Linh trả lời, liền âm thầm nhét vào tay An Tiếu Trúc một chiếc túi da, nói:
-Bên trong có một con dao giải phẫu, chị đem đi để phòng thân, thực sự không được, thì chúng ta tự sát!
Lưỡi dao giải phẫu sắc bén vô cùng, bất luận là giết người, hay tự sát trong thời khắc mấu chốt, đều là thứ vũ khí lợi hại!
-Vâng, được ạ! Vậy em sẽ cất giữ cẩn thận!
An Tiếu Trúc đón lấy, nắm chặt trong tay, nhất thời cảm thấy nhẹ nhõm, cùng lắm là chết! Dù gì, có chị Tiểu Linh đi cùng, mình ở dưới cửu tuyền cũng không lạnh lẽo, chỉ là, còn chưa gặp được mẹ, thằng cha Diệp Thanh đó cũng chẳng biết đang ở đâu, không khỏi có chút tiếc nuối!
Lại nghĩ, haha, nếu thằng cha Diệp Thanh đó biết mình với chị Tiểu Linh đều chết rồi, chắc là đau lòng lắm đây! Hừ, anh mà không đau lòng, em với chị Tiểu Linh làm quỷ cũng không tha cho anh! Chính là muốn anh thương tâm, thương tâm mà chết quách đi!
Mã Tiểu Linh lúc này lại chẳng có suy nghĩ lạc quan như cô, vầng trán trơn bóng toát ra những giọt mồ hôi trong suốt, cố gắng nhớ lại những tuyệt kỹ phòng thân mà Diệp Thanh truyền thụ cho, thầm nói, chị đây có chết, thì trước tiên cũng phải dùng dao giải phẫu giết chết mấy thằng chúng mày, báo thù giúp hai chú cảnh sát!
Cô là chuyên gia y học, đối với kết cấu cơ thể con người thì hiểu rõ như lòng bàn tay, biết được chỗ nào có lực sát thương lớn nhất, lúc này đương nhiên là không muốn khoanh tay chịu chết, đó chỉ là việc bất đắc dĩ lắm thì mới suy xét đến thôi!
Nếu mấy tên cướp này biết được, e rằng sẽ tức chết mất, mẹ nói, ba người của bọn mày, đã giết không biết bao nhiêu đồng bọn của các ông đây, sớm đã không thiệt cái gì rồi chứ nhỉ, không ngờ lại còn muốn kéo thêm mấy người chịu tội thay sao? Đáng lẽ ra các ông đây tìm chúng mày báo thù mới đúng! Đương nhiên, giữa bọn cướp với nhau cũng chẳng có bao nhiêu tình cảm, chẳng đáng để chúng nói đến mấy thứ như báo thù hay đau thương linh tinh này!
-Haha, cô em, trông cũng khá phết đấy nhỉ, ở luôn đây cho bọn anh thỏa thích vui chơi một chút nhá!
Một tên đàn ông da đen không kìm được liền sờ soạng thân dưới của hắn một lúc, ném phắt chiếc côn sắt nát trong tay đi, giống như con lừa đen động dục, ánh mắt đầy sự dâm đãng, kêu lên một tiếng dài dâm loạn, nhảy vồ lên!
Trong đám cướp có một tên da đen cao lớn, gầy đen một cách dị thường, chân tay vô cùng thô ráp, cực kỳ ghen tỵ hét lớn:
-Se Seke, cái tên chết dẫm nhà mi, nhanh lên cho ông, chơi xong rồi thì đến lượt ông lên!
-Se Seke, mày muốn chơi một lúc hai con sao, chơi nổi không chứ! Mẹ kiếp, để ông đây lên gánh vác giúp mi một con!
Một tên đàn ông da đen tóc dài, vặn bím tóc lộn xộn gào to lên, kéo kéo cái quần nhảy nhót không ngừng, cũng xông lên, vồ về phía An Tiếu Trúc!
Có lẽ là hai tên này có chút địa vị trong bọn cướp, mấy tên cướp vây xem xung quanh cười lên ầm ầm, chửi rủa, văng tục, tràn đầy ngưỡng mộ, không hề xông lên tranh cướp với người này!
Thần Y Thần Y - Hành Xích Đạo