Books are the bees which carry the quickening pollen from one to another mind.

James Russell Lowell

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 683 - chưa đầy đủ
Phí download: 22 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1028 / 6
Cập nhật: 2017-09-24 22:37:43 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 573
hần Y
Tác giả: Hành Xích Đạo
Chương 573: Kẻ làm loạn đến đây!
Nhóm dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
-Con nha đầu này, sao mà dễ xúc động như vậy!
-Cô nàng trong sáng ơi, chưa va vấp nhiều, chỉ có thể nói là,vẫn còn non nớt lắm!
-Ha ha, như vậy không tốt sao? Càng dễ được người xem yêu thích!
-Cái cô bé này mới thú vị làm sao!
- Có lẽ, Vì cô ấy luôn mang trong mình một tấm lòng cảm ân nên mới có thể hát lên ca khúc trong sáng đến thoát tục như vậy!”
- Ôi, những ca sĩ hiện nay, đời sống riêng tư thì lộn xộn, khí chất thì sớm bị thuốc lá rượu chè làm mất hết đi rồi. Nếu đem họ mà so sánh với Chu Vay thì đúng là một trời một vực!
-Cũng không thể nói như vậy, có chăng là phong cách mỗi người một khác mà thôi! Tất nhiên là nếu nhìn từ góc độ chuyên môn, Chu Vay có một tài năng tiềm ẩn vô cùng lớn, cái khác biệt là cách gọt giũa như thế nào thôi.
Nói thật, Chu Vi quả thực chưa từng nghĩ, bản thân mình không ngờ lại có thể nhận được sự đón nhận nồng nhiệt nơi phía khán giả ngay từ khi ra mắt như vậy. Ngay từ lúc thấy sự ủng hộ trong ánh mắt người xem, cô đã thật sự cảm nhận thấy tình cảm yêu mến mà mọi người dành cho ca khúc của mình. Những lo lắng của Chu Vay cũng vì thế mà tan biến đi.
Bởi vì, cô gia nhập hãng ghi âm Thiên Hậu là nhờ sự tiến cử của Diệp Thanh. Tuy Ngô Thực cũng lần nữa thể hiện, đánh giá cao thực lực của cô, không có Diệp Thanh giới thiệu thì hãng vẫn chủ động mời cô kí hợp đồng, nhưng Chu Vay vẫn luôn cảm thấy mình thành công là nhờ các mối quan hệ, là nhờ đi cửa sau, không phải dựa vào thực lực của chính bản thân.
Lần đầu tiên lên biểu diễn đã giành được sự khen ngợi hết lời của đông đảo khán giả, cảm giác thành công thực sự thật không có cách nào diễn tả nổi.
-Chu tiểu thư, xin mạo muội hỏi một chút, bài hát này do ai viết lời? Ai soạn nhạc vậy? Không thể phủ nhận cô đã trình diễn rất thành công nhưng tôi nghĩ rằng bài hát này, từ ca từ đến giai điệu vốn đã rất hay rồi.
Đây là DJ rất mực tài năng của kênh âm nhạc vô cùng nổi tiếng của Thủ đô đang đặt câu hỏi, ngôn từ vô cùng sắc sảo.
Ngô Thực không khỏi hơi cau mày, ai vậy! Sân sau của Thiên Hậu cũng dám đến làm loạn?
Vốn đang lo Chu Vay không ứng phó nổi, không ngờ hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của ông
Chỉ thấy khuôn mặt cô thoáng đỏ lên một chút, đôi mắt chớp chớp và nụ cười đôi chút ngại ngùng trả lời rằng:
-Lời và nhạc của bài hát này là do khi đau ốm, nằm trên giường bệnh tôi bỗng có nguồn cảm hứng mà sáng tác nên. Đã khiến mọi người phải chê cười rồi!
Cả hội trường lập tức chấn động, kinh ngạc! Mẹ nó, đây chả phải là một tác phẩm tự sáng tác vô cùng đặc biệt hay sao? Tự sáng tác nhạc, tự viết lời, tự trình diễn? Thời đại ngày nay thật hiếm gặp ca sĩ nào tài hoa như vậy.
Tuy rằng cũng có một số tự xưng là tự sáng tác nhưng hát lại chẳng ra gì cả. Không biết nói như thế nào nhưng so với “cảnh giới” – thứ vừa cao rộng vừa thâm sâu thì đích thị là không đạt tới được! Nhưng Chu Vay người ta đã làm được điều này, bên trong toát ra một thứ “cảnh giới mới mẻ”. Nghe cô hát, trước mắt ta mọi cảnh tượng hiện ra như một thước phim quay chậm.
Người ta cảm mến Chu Vay không chỉ vì giọng hát xuất chúng mà còn là bởi biệt tài tự sáng tác bài hát. Nhưng khi nghĩ tới học vị của cô, mọi người cũng không lấy gì làm lạ nữa, nơi như đại học Ninh Thành và Kim Lăng xưa nay vốn sản sinh ra rất nhiều tài nữ.
Mạc Dĩ Chanh lại càng kinh ngạc. Vừa lấy lại được chút tự tin giờ đây lại bị công kích, bị hạ nhục một cách tàn nhẫn!
- Ha ha, Tử Dư, tân hôn vui vẻ, trăm năm hạnh phúc! Chao ôi, đây đích thị là tân lang rồi, trông mới nhã nhặn, lịch sự làm sao!
Nhan Tuyết Khâm kéo Diệp Thanh cùng đến dự hôn lễ của người bạn học- Mộc Tử Dư. Bạn bè lâu ngày không gặp nhau, cười nói vui vẻ, đùa giỡn nhau huyên náo cả hội trường.
-Tuyết Khâm à, bạn khi nào thì kết hôn đấy? Lớp chúng ta còn mỗi cậu thôi!
Mộc Tử Dư da vốn trắng như trứng gà bóc giờ đây khoác lên mình bộ áo cưới tinh khôi vừa giống nàng công chúa Bạch Tuyết lại vừa như một đóa hoa Bách Hợp đang khoe sắc. Đeo cặp kính cận, đứng bên tân lang của mình, cô gái ước chừng hơn 30 tuổi này trông thật chín chắn, vững vàng.
- Trời ơi! Đừng nói chuyện của tôi nữa. Hôm nay cậu là nhân vật chính cơ mà.
Trong ánh mắt Nhan Tuyết Khâm không giấu được vẻ ngưỡng mộ, cô vội nhắc khéo Tử Dư:
-Mau giới thiệu đức lang quân với mọi người đi nào.
- Anh ấy á, có gì đáng giới thiệu đâu, cũng rất đỗi bình thường thôi mà!
Tử Dư quay nhìn vị hôn phu, ánh mắt dịu dàng, chứa chan biết bao cảm xúc. Rõ ràng là tình cảm của hai người vô cùng tốt đẹp.
Thông qua giới thiệu, Diệp Thanh và Nhan Tuyết Khâm mới biết chú rể tên là Trần Triết, sinh ra và lớn lên ở thủ đô Bắc Kinh, nhưng gia đình cũng chỉ thường thường. Nếu so sánh với gia đình nhà Mộc Tử Dư thì kém xa, công việc cũng bình thường, chỉ là kiến trúc sư của Viện thiết kế môi trường.
Hai người đến với nhau tất nhiên là gặp phải sự phản đối kịch liệt của cả hai gia đình. Tuy nói hôn nhân là chuyện của thanh niên, bố mẹ không quản nổi, nếu cấm đoán quá thì hai người bỏ nhà cùng đi với nhau, đây là thời kì hiện đại chứ không phải thời phong kiến nữa rồi, lẽ nào cha mẹ đặt đâu con vẫn phải ngồi đấy như trước kia nữa.
Nhưng suy cho cùng chuyện này dù sao cũng ảnh hưởng lớn đến cuộc sống tương lai, quan hệ hai gia đình. Thế nên vợ chồng Tử Dư cũng cố gắng hết sức tranh thủ sự ủng hộ của bố mẹ. Có ai lúc kết hôn không muốn bố mẹ ở bên cạnh giúp đỡ, lo liệu cho đâu?
May thay, với sự cố gắng nỗ lực của cả hai, mọi khó khăn thử thách rồi cũng qua. Chuyện cưới xin cuối cùng cũng nhận được lời chúc phúc của cả hai gia đình.
-Được rồi, mình giới thiệu xong rồi, giờ người tiếp theo nên là cậu đấy, Tuyết Khâm ạ! Còn không mau thành khẩn khai báo đi! Anh chàng đẹp trai này đến từ đâu vậy? Có thể nắm giữ được tâm hồn của Nhan đại tiểu thư của chúng ta thật là không đơn giản chút nào.
Mộc Tử Dư liếc nhìn Nhan Tuyết Khâm, cảm thấy vừa ngạc nhiên vừa khó hiểu. Làm sao Tuyết Khâm lại có thể giữ gìn nhan sắc giỏi như vậy. Gần 30 tuổi rồi mà cô trông vẫn thật trẻ trung, tươi tắn như thiếu nữ mười mấy, tưởng chừng như còn xinh đẹp hơn hồi vẫn còn đi học.
Uổng tôi hay tự khoe rằng so với những người cùng tuổi trong thành phố này thì tôi đây là trẻ trung nhất, nhưng so với cô gái này thì đúng thật là… Ôi, tôi không muốn sống nữa mất. Đợi khi mọi người ra về hết, nhất định phải vén được bức màn bí ẩn về bí quyết dưỡng da của cô ấy mới được.
-Ha ha, anh ấy chỉ là một bác sĩ bình thường thôi, mình vẫn còn phải dẫn anh ấy về ra mắt bố mẹ nữa.
Nhan Tuyết Khâm ngượng ngùng cười nói vậy. Đôi mắt cô thì e thẹn vô cùng.
Thực ra, Diệp Thanh vốn đã đến nhà Tuyết Khâm chơi rồi nhưng đều không phải là với danh nghĩa là con rể nhà họ Nhan. Thế nên không thể coi là đã đi ra mắt được.
Còn về vì sao Tuyết Khâm chỉ giới thiệu anh là một bác sĩ thông thường thì là bởi cô vô cùng hiểu tính cách của Diệp Thanh. Cô biết anh không thích khoe mẽ, dù ở bất kì trường hợp nào có thể khiêm tốn được thì khiêm tốn.
Mộc Tử Dư bộc bạch:
-Hiểu, mình hiểu mà. Bản thân cũng có chút trải niệm nên nên rất thông cảm. So với gia đình tôi mà nói, danh vọng, địa vị gia đình Nhan Tuyết Khâm còn cao hơn nhiều. Chỉ lo ngại là hôn sự của Tuyết Khâm sẽ không dễ dàng mà thành như chúng tôi.
Nói xong cô ngay lập tức kéo Tuyết Khâm sang một bên, thì thầm an ủi cô, đồng thời chỉ cho cô những tuyệt chiêu thuyết phục hai bậc phụ mẫu.
Tuyết Khâm không tiện từ chối, cũng không tiện nói mình không cần mấy điều đó. Bạn trai của cô là một người rất có bản lĩnh. Cô căn bản không cần bận tâm chuyện này mà bạn cô lại vô cùng hào hứng giảng giải. Hai người phụ nữ thì thầm to nhỏ nói cười tâm sự. Cuộc nói chuyện thật thú vị. Trần Triết cũng cùng với Diệp Thanh nói chuyện mà về chủ đề của những đấng nam nhi.
Diệp Thanh cảm thấy người này bên ngoài trông lành lành nhưng bên trong vô cùng nội tâm, ít nhất là rất thông minh, học vấn uyên bác. Khó trách có thể cưa đổ được nàng tiểu thư của Mộc gia.
Giữa thủ dô này, gia đình họ Mộc được xếp vào gia đình quyền quý. Chỉ xem đám cưới ngày hôm nay cũng có thể biết được vài phần. Những vị khách mời ngày hôm nay cũng đều con em những thế gia hào môn, nhà hoạt động chính trị, người nổi tiếng… Trong đó không ít người đã từng gặp trong tiệc rượu của công ty băng đĩa Thiên Hậu.
Vì thế tên tuổi của Diệp Thanh cũng dần dần được truyền đi.
-Anh chàng này hôm trước cũng xuất hiện trong đại hội chúc mừng của hãng Thiên Hậu, hôm nay cũng lại tham gia đám cưới nhà họ Mộc, đúng thật là không đơn giản!
Các bạn có phát hiện ra anh ta và con gái ông Nhan La Thâm dường như vô cùng thân thiết không?
-Cô gái trẻ tuổi Nhan Tuyết Khâm có thực sự như các bạn nói là đã gần 30 không?
-Đúng vậy, so với những cô gái 25 thì vẫn còn trẻ trung hơn, mẹ nó, già rồi mà còn thích giả vờ trẻ trung!
Một người phụ nữ trẻ mà do hay thức đêm, ngủ không giờ giấc lại hút thuốc uống rượu dẫn đến hai mắt thâm quầng, đuôi mắt có vết nhăn thì thật là không mấy thiện cảm. Càng nhìn ngắm Nhan Tuyết Khâm càng thấy gai mắt. Nhìn thấy những người đàn ông bên cạnh không ngừng nhìn ngắm cô, lại còn to nhỏ bàn tán thật là ngứa mắt.
-Ồ, lần này có kịch hay để xem đây!
-Trò gì cơ
- ừ, Nhiêu Thiên Đôn nhà họ Nhiêu đã đến rồi!
-Ha ha, đây có phải là chàng trai đã từng theo đuổi Mộc Tử Dư nhưng không thành, kẻ si tình số một thành phố này không?
- Chuyện nam giới si tình thì không biết đâu mà nói. Sau lưng anh ta đã ăn nằm với bao nhiêu cô gái. Chỉ có điều là việc anh ta thích Tử Dư thì là thật nhưng vẫn không thể thành công.
- Điều này không phải là rất bình thường sao?
- Có trách thì trách hắn nhỏ nhen, trừng mắt không phục đến đây. Anh xem bản mặt khó coi của hắn không biết đem cho ai xem đây.
- Theo tôi, hắn đến là muốn đánh đấm làm loạn đám cưới. Thiếu gia, tôi chịu không nổi hắn nữa rồi.
- Ha ha, không phải tôi nói anh. Anh không phải là đối thủ của Nhiêu Thiên Đôn.
- Tôi…
- Tốt thôi, chúng ta đứng yên xem kì biến này vậy. Con người Nhiêu Thiên Đôn không dễ đối phó, chốn Cửu thành thành có ai dám đắc tội hắn đâu.
- Ấy! hai mĩ nhân trẻ măng đi bên cạnh hắn là ai thế nhỉ?
- Chắc không phải là mang hai mĩ nhân mặt búng ra sữa này đến để thị uy chứ!
- Nếu thế cũng tốt, chỉ sợ là hắn đến cướp cô dâu.
- Cướp cô dâu?
Nhiêu gia dù có lợi hại lại thêm thế lực rộng lớn nhưng cũng không dám tát thẳng vào mặt Mộc gia như vậy chứ!
- Khó nói lắm. Nhiêu Thiên Đôn trời không sợ, đất không sợ, hai kẻ lỗ mãng tranh giành nhau một trái bóng.
- Suỵt, nói nhỏ một chút, nếu để hắn nghe thấy thì hắn sẽ lột da anh mất.
- Hình như hai mĩ nữ này là em họ hắn, từ Ninh Thành đến đây. Từ nhà nào ở Ninh Thành các anh biết chứ
- Tất nhiên là có nghe qua. Không phải gần đây có chuyện Thần Dược Cốc trong phút chốc bỗng bị phá tan nát sao?
- Chẳng lẽ hai mĩ nữ mặt búng ra sữa kia đến từ nhà họ Hà?
- Không sai. Chính là hai vị thiên kim tiểu thư nhà họ Hà, con gái của Hà Minh Sơn. Vợ của Hà Minh Sơn là người nhà Nhiêu gia, Nhiêu Uyển Vân. Người này khi trẻ có tiếng xinh đẹp cả thành phố Tứ Châu. Bà ta là cô của Nhiêu Thiên Đôn. Sau khi Hà gia lụi bại, Nhiêu Uyển Vân dắt theo hai con gái về nhà mẹ đẻ. Nghe nói, một cô là Diễm Dĩnh, một cô là Diễm Đình.
Thần Y Thần Y - Hành Xích Đạo