Cuộc chiến thật sự là giữa những gì bạn đã làm, và những gì bạn có thể làm. Bạn so sánh bạn với chính mình chứ không phải ai khác.

Geoffrey Gaberino

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 683 - chưa đầy đủ
Phí download: 22 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1028 / 6
Cập nhật: 2017-09-24 22:37:43 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 539
hần Y
Tác giả: Hành Xích Đạo
Chương 539: Ba người phụ nữ gặp nạn!
Nhóm dịch: ShenYi
Nguồn: metruyen
Ninh Não Nhi bây giờ mới biết... con nhỏ này là cố ý trêu chọc cô, không kìm được sẵng giọng nói:
-Sao cậu lại lưu manh như thế chứ, có phải là con gái không thế, cẩn thận không bị người khác nghe thấy thì lại ế đấy.
-Không có ai rước thì cậu rước tớ cũng được mà.
Trần Du nhân cơ hội thơm cô một cái!
Ninh Não Nhi lập tức giận giữ:
-Cút, chị đây không có hứng thú với phụ nữ, đặc biệt là đối với mấy con nhóc bề ngoài thì ra vẻ thục nữ, bản chất thì lại phóng đãng như mi!
-Thế thì để người đàn ông của cậu rước tui vậy!
Trần Du lại yêu cầu một lần nữa.
-Muốn chết à, lại thế rồi!
Ninh Não Nhi chửi to, cô cũng biết, với cô Trần Du cợt nhả quen rồi, hay nói năng linh tinh, toàn là những chuyện đùa giỡn của phụ nữ với nhau, trước mặt người khác thì lại không như vậy, có điều, lúc này, cô liếc nhìn thân thể hấp dẫn như người tiên cá của Trần Du, đặc biệt là đôi chân đẹp thon dài thẳng tắp như thân bút, còn đôi môi hồng mỏng cong lên đầy xúc cảm, trong lòng không khỏi có chút lo lắng.
Thầm nói, cái con cá phóng túng này, vóc dáng nóng bỏng như vậy, trên giường lại có cái “sở thích” mà người đó không có, Diệp Thanh cái tên dâm dê đó chưa chắc sẽ không động lòng với con nhỏ Trần Du này! Có điều, nếu như hắn thực sự muốn, thì cứ cho hắn được toại nguyện cũng chẳng làm sao, dù sao, hắn cũng chẳng phải chỉ có mình mình, thêm một chị em nữa thì thêm một trợ thủ chứ sao!
Nghĩ đến đây, bất thình lình không nhịn nổi cười, đột nhiên lắc đầu, mình đang nghĩ mấy thứ lung tung gì thế, quả thực là còn lưu manh hơn cả Trần Du!
Hai người đến phòng Chu Vay, vốn dĩ Chu Vay đang ngồi yên lặng một mình nghịch điện thoại, xem một số tin tức giải trí, cô cũng là một người trong giới showbiz mà, ít nhiều cũng có chút tiếng tăm, chẳng hạn, lượng fan của cô trên mạng t.qq đạt đến con số 10 vạn, tùy ý đăng tải một đoạn tin nhắn đã có vô số người trả lời, đăng lại, nếu so sánh, Diệp Thanh trong giới y thuật chỉ có chút danh tiếng cỏn con, thực sự muốn so cũng chẳng so nổi.
Nhưng hai cô gái vừa đến, căn phòng liền lập tức trở nên náo nhiệt, ríu ra ríu rít, tán gẫu không ngừng, tục ngữ nói, ba người phụ nữ là thành một vở kịch, ba người phụ nữ tương đương với 500 con vịt, càng không nói đến quan hệ của ba người con gái Ninh Não Nhi, Trần Du và Chu Vay này lại rất tốt, đặc biệt là Chu Vay không ít lần là người phát ngôn miễn phí cho sản phẩm của công ty mỹ phẩm Đại Nghiên, tuy rằng có vài phần là do Diệp Thanh, nhưng Ninh Não Nhi đối với con người Chu Vay kỳ thực là rất có cảm tình,và cũng rất cảm kích!
-Tôi còn tưởng các bà nói chơi cơ, không ngờ muộn như thế này còn chạy đến đây thăm tôi thật, thế này thì làm tôi khó nghĩ quá.
Chu vay có chút áy náy nói.
Đã muộn lắm rồi, hai cô gái gọi lúc nào đến lúc đó, nếu là người bình thường làm sao có được tấm giao tình thế này chứ!
-Đây đều là việc bọn tui nên làm mà, hai đứa chúng mình còn phân biệt ai với ai chứ!
Ninh Não Nhi cười ha hả, liền đặt một đống đồ nào là giỏ hoa, hoa quả, lại còn bao nhiêu đồ ăn vặt mà con gái thích, chẳng hạn như ô mai, quả vui vẻ, quả đông vv lên chiếc bàn bên cạnh.
Trần Du thì nửa cười nửa như không cười nhìn cô một cái, dường như muốn nói, cậu cũng chẳng phải là đặc biệt đên thăm Chu Vay, mà vẫn còn đem theo chút tư tâm kiều diễm chứ nhỉ?
Ninh Não Nhi liền lén lút trừng mắt lên uy hiếp Trần Du.
Đương lúc tán phét, đột nhiên, Mã Tiểu Linh bước vào.
Đôi bên lập tức cảm thấy ngượng ngùng, trong phòng bệnh nhất thời rơi vào yên tĩnh.
Mã Tiểu Linh không biết Ninh Não Nhi và Trần Du muộn như thế này rồi mà còn đến thăm Chu Vay, thế nên cô mới bước vào.
Còn Ninh Não Nhi thì, cũng ôm hy vọng, thầm nghĩ, muộn thế này rồi, bạn gái chính quy của hắn nói không chừng chắc cũng tan ca rồi, mà kể cả chưa tan ca, thì cũng không nhất định sẽ đụng phải, nào ngờ, lại đụng phải nhau trong hoàn cảnh bất ngờ như vậy, khiến người ta ngay cả một chút tâm lý chuẩn bị cũng không có.
Tuy rằng, Mã Tiểu Linh và Ninh Não Nhi cũng không phải là lần đầu gặp mặt, nhưng mỗi lần gặp mặt, hai người họ đều giữ khoảng cách nhất định với đối phương, trong đáy lòng có chút ghen tuông!
Nói cho cùng, một người là quản lý bệnh viện, một người là quản lý công ty mỹ phầm, đều là sản nghiệp của Diệp Thanh, như cánh tay trái cánh tay phải, phụ tá đắc lực cho hắn, trong sáng trong tối đều nỗ lực hăng hái cố gắng!
Những người con gái khác, Mã Tiểu Linh không dám khẳng định, nhưng đối với cô Ninh Não Nhi này, thì nhất định đã từng có quan hệ với Diệp Thanh! Không gì khác, chính là trực giác của người phụ nữ! Còn nữa, cô sâu sắc hiểu rõ Diệp Thanh, biết tên tiểu tử này đối mặt với Ninh Não Nhi, một món hàng hảo hạng, mê hoặc vô cùng, thi tuyệt đối không thể giữ được thắt lưng quần của chính mình.
-Chậc, thời gian không còn sớm nữa, Vay Vay, chúng mình phải về rồi!
Ninh Não Nhi hướng về phía Mã Tiểu Linh mỉm cười gật đầu ra hiệu, coi như là chào hỏi, sau đó liền ngoảnh về phía Chu Vay cáo từ, nói.
Trần Du không khỏi mím mím môi, thầm nói, đêm nay cậu không định ở lại sao? Mới thế này đã vội vàng về rồi? làm sao phải sợ cô ta chứ? Mọi người đều là phụ nữ, hơn nữa gương mặt với thân hình của cậu cũng không chắc đã kém cô ta mà!
Chu Vay không nói gì, chỉ gật gật đầu, cô cũng cảm nhận được, quan hệ này thực là càng ngày càng rắc rối phức tạp rồi, thầm nói, may mà, bản thân mình thực sự với Diệp Thanh cũng chưa phát sinh cái gì, nếu không, đoán chừng khi gặp mặt với mấy người Ninh Não Nhi, cũng chẳng biết nên phải nói gì, rồi cũng bất giác mà cảm thấy xấu hổ mất thôi!
-Bác sĩ Mã, chúng tôi về trước nhé, muộn quá rồi, cũng không qua thăm Diệp Thanh nữa!
Ninh Não Nhi vừa cười vừa nói, tiếp đó, liền lôi Trần Du đi, lúc đi qua cạnh người Mã Tiểu Linh, tim không kìm nổi cứ đập “bùm bùm bùm”, sau rồi trong lòng lại thấy ghê tởm chính bản thân, sao lại vô dụng như thế, mày chột dạ cái gì chứ, bọn họ cũng chẳng phải đã kết hôn rồi, nói một cách chặt chẽ về mặt ý nghĩa, thì bản thân mình hoàn toàn không phải là kẻ thứ ba!
-ạch, Diệp Thanh hôm nay không ở đây, hình như là bận chút việc gì đó ở Hiệp hội y sĩ rồi!
Mã Tiểu Linh cười nói, thực chất, Diệp Thanh là vào Tế Thế Cảnh... Băng Tuyết Thành Mẫu, nghiên cứu y thuật.... có điều,gì thì cũng phải tìm cái cớ báo cáo hành tung không phải sao?
-ồ, như vậy à, thế bọn tôi về nhé, tạm biệt!
Ninh Não Nhi hơi chút hụt hẫng, ra ngoài cửa, hướng về phía Mã Tiểu Linh vẫy vẫy tay, liền bước ra về.
Mã Tiểu Linh ngoảnh đầu lại gọi lớn:
-Đợi một chút!
-Gì thế?
Ninh Não Nhi giật thót người, hỏi.
-À, để tôi tiễn hai người nhé!
Mã Tiểu Linh ngẫm nghĩ một lát, nói.
-Á, không cần đâu!
Ninh Não Nhi lập tức có một loại cảm giác lo sợ do được sủng ái, thầm nghĩ, nói cho cùng về cái khoản rộng lượng, bản thân suy cho cùng so với Mã Tiểu Linh thì còn kém xa lắm, cái cô Mã Tiểu Linh này lẽ nào lại độ lượng như thế sao?
Là muốn tiễn mình về, hay là muốn xoa dịu quan hệ, tiến đến tình bạn? Nghe giọng điệu của cô ta, cũng không giống là mượn cơ hội để cảnh cáo mình mà!
Ninh Não Nhi làm ăn buôn bán đã lâu, trong việc thăm dò suy nghĩ của kẻ khác qua hành động, sắc mặt, phỏng đoán lòng người thuộc hàng cao thủ, hiển nhiên có thể thấy được sự trân thành trong giọng nói của Mã Tiểu Linh.
Tiếp đó, Mã Tiểu Linh liền đóng cửa lại, tiễn Ninh Não Nhi và Trần Du ra về, suy cho cùng, đây là địa bàn của cô, cái độ lượng này phải thể hiện ra ngoài, muộn thế này rồi, tiễn bọn họ một chút cũng là lễ nghi cơ bản.
-Hề hề, bác sỹ Mã, bây giờ bệnh viện Bạch Quả càng ngày càng tốt, quả thật là thay đổi mỗi ngày một khác!
Ninh Não Nhi vừa đi vừa quan sát điều kiện vật chất trong bệnh viện, không khỏi vô cùng khâm phục năng lực của Mã Tiểu Linh, cô biết, Diệp Thanh gần như ngày nào cũng bận tối mặt ở bên ngoài, về cơ bản bệnh viện Ngân Hạnh là do Mã Tiểu Linh quản lý! Lúc này hết sức tự nhiên nói ra một câu tán dương, cũng có ý muốn làm hòa dịu mối quan hệ, coi như là có đi có lại, nói cho cùng, kiệu hoa đẹp thì người người đến khiêng mà!
Quả nhiên, Mã Tiểu Linh liền mỉm cười một cách khiêm tốn, nói:
-Công ty mỹ phẩm Đại Nghiên của cậu cũng không tồi mà, bây giờ mỗi tối về xem truyền hình, bất kể là đài nào, đều chi chít quảng cáo của công ty cậu, ngay cả rất nhiều bệnh nhân của bệnh viện, còn rất hay thường xuyên nhắc đến những câu quảng cáo của sản phẩm công ty cậu, sắp thành kinh điển mất rồi đấy!
Hai người con gái cùng liếc nhau một cái, không khỏi cùng mỉm cười, không khí lập tức trở nên thoải mái, lúc sau Trần Du cũng xen vào, ba người dần dần liền tán gẫu tới mức náo động, ba cô gái này, đều rất hay nói, vĩnh viến không bao giờ thiếu để tài để nói cả!
Mãi đến khi đi đến bãi đỗ xe yên vắng lặng, bọn họ mới lưu luyến không rời nói lời tạm biệt.
-Não Nhi, cậu cũng không cần lúc nào cũng gọi tôi là bác sỹ Mã, sau này cứ gọi tôi là Tiểu Linh nhé!
-Uh, mấy hôm nữa hẹn nhau ăn cơm nhé!
Ninh Não Nhi cùng Trần Du bước lên xe, chiếc xe chẫm rãi lăn bánh.
Trần Du cười “ ha ha”:
-Ôi chao, Não Nhi, cậu không phải muốn cùng với Mã Tiểu Linh cùng chung một chồng đấy chứ?
-Nói linh tinh cái gì thế?
-Quan hệ của hai người hòa dịu như thế, chẳng nhẽ ngay cả một chút ghen tuông cậu cũng không có sao?
-Có thì có, nhưng mà, con người của Mã Tiểu Linh thực sự là không chê vào đâu được, tôi muốn ghen cũng không thể nào mà ghen nổi.
-Chậc chậc, chị em tốt của tôi à, tôi thấy, mấy người cứ làm phắt cái tay ba là được rồi, tha hồ mà kích thích, đúng không nào?
Ninh Não Nhi tức giận trừng mắt nhìn Trần Du, thầm nói, cái con cá phóng đãng này, cái tật nói năng không suy nghĩ lại phát ra rồi!
-Đúng đúng đúng, tốt nhất là lôi thêm cậu vào nữa, làm cái tay tư cho hoành tráng!
Ninh Não Nhi bực mình hậm hực nói.
-Cái đó tôi cầu còn không được nữa là,chỉ sợ bà không chịu thôi, mà cậu trai nhỏ của bà, cùng lúc phải đối mặt với bốn báu vật đầy mê hoặc là chúng ta đây, sợ nuốt không nổi ấy chứ, bà không sợ là ép hắn quá à?! Não Nhi, Não Nhi, bà làm sao thế?
Trần Du vừa nói, vừa tự nhủ, cái con Não Nhi này làm sao lại không đùa với mình nữa, tự dưng trở nên im lặng như vậy?
-Cá con, bà có nhìn thấy Mã Tiểu Linh không?
Ninh Não Nhi đột nhiên hỏi.
Trần Du lập tức ngoảnh đầu lại nhìn, nhưng lại không nhìn thấy bóng dáng của Mã Tiểu Linh, liền nói:
-Chắc là về bệnh viện rồi! nhưng bãi đỗ xe này còn cách bệnh viện một đoạn đường nữa mà, cô ấy làm gì mà nhanh được như thế nhỉ?
Ninh Não Nhi tiếp lời:
-Tôi tự dưng cảm bất thường, tôi vẫn luôn quan sát kính chiếu hậu dùng ánh mắt để tiễn cô ấy, nhưng chỉ trong nháy mắt, bóng dáng cô ấy đã mất tăm không thấy đâu nữa rồi!
-Không phải xảy ra chuyện gì rồi đấy chứ?
Trần Du cũng lo lắng hỏi, khu kinh tế mới này, tuy là đèn điện của bệnh viện bật sáng trưng, nhưng bên ngoài thực sự rất hoang vắng, nếu không phải hai cô lái xe, thì cũng không dám đi lại ở nơi này!
-Mau quay lại xem thế nào!
Ninh Não Nhi càng nghĩ trong lòng lại càng lo sợ, nếu Mã Tiểu Linh mà có xảy ra chuyện gì, Diệp Thanh còn không trách cô đến chết chắc!
“Xoẹt” một cái, Ninh Não Nhi liền cấp tốc quay đầu xe, nhanh chóng lái xe quanh lại, sau đó, liền nhìn thấy chiếc điện thoại di động của Mã Tiểu Linh trên nền đất, xung quanh dường như còn có dấu tích của sự lôi kéo.
Ninh Não Nhi và Trần Du không chút nghĩ ngợi, nhảy xuống xe, chạy đến xem xét, nhặt điện thoại lên xem, thấy bên trên ấn số 110, nhưng vẫn chưa hề gọi đi!
-Hỏng rồi, nhất định là đã gặp phải kẻ xấu, cá con, cậu chạy nhay vào bệnh viện gọi người, để tôi gọi cảnh sát!
Ninh Não Nhi nói cái, liền dùng luôn điện thoại của Mã Tiểu Linh, gọi số 110, cùng lúc đó, Trần Du vẻ mặt lờ đờ, xoải đôi chân thon dài, liền chạy nhanh như điên về hướng bệnh viện.
Đáng tiếc, mới chạy được vài bước, thình lình từ trong bóng đen phía sau một chiếc xe, một người đàn ông vạm vỡ bước ra, cùng với một con dao, liền đánh Trần Du ngất ngay tại chỗ!
Thần Y Thần Y - Hành Xích Đạo