In order to heal others, we first need to heal ourselves. And to heal ourselves, we need to know how to deal with ourselves.

Thích Nhất Hạnh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 683 - chưa đầy đủ
Phí download: 22 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1028 / 6
Cập nhật: 2017-09-24 22:37:43 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 459
hần Y
Tác giả: Hành Đạo Xích
Chương thứ 459: Người bản địa.
Nguồn dịch: Nhóm Dịch ShenYi
Sưu tầm:
Nguồn truyện: qidia
Gen phần tử Đao,gen giải phẫu,gen trị liệu,bọn họ không phải chưa từng nghe qua,nhưng tất cả đều mới ở giai đoạn nghiên cứu,tương đương với trẻ con đang tập tễnh học bước,còn chưa quen,mặc dù có một số trường hợp hiếm hoi thành công,cũng chỉ là tương đối cho riêng từng ca bệnh cụ thể,từng người bệnh cụ thể.Hơn nữa đều là thử nghiệm giống như chuột bạch vậy,trước khi phổ cập vẫn còn một đoạn đường rất dài cần phải đi.
Mà chàng trai trẻ tuổi này cũng cừ thật,vừa đến đã nhẹ như bẫng nói muốn giải phẫu gen,đến vị trí nhiễm sắc thể nào cũng đều xác định hết!Là lừa dối người hay thực sự là thần thánh như thế này thật?
Mặc dù chủ nhiệm Lưu luôn khâm phục hắn,nhưng cũng có chút dao động,tuy nhiên, chủ nhiệm Lưu cũng biết,hiện tại tính mạng của bà Nhan không còn được bao nhiêu, biết đâu,câu thanh niên tên Diệp Thanh này, có thể biến ngựa chết thành ngựa sống hay sao?cứ nghĩ như vậy,là có thể giải thích được rồi!
Quả nhiên,liền nghe Diệp Thanh nói với Nhan Tuyết Khâm:
-Tôi cũng không chắc chắn một trăm phần trăm có thể chữa khỏi cho bà,cho nên,chuyện này còn cần cô và người nhà bàn bạc rồi quyết định sau!
Còn cố ý bỏ thêm một câu:
- Nếu giải phẫu thất bại,bà có thể…quy tiên ngay tại chỗ.
Nghe nói như vậy,may mà Nhan Tuyết Khâm cũng là giảng viên đại học,xưa nay cũng rất có chủ trương,nhưng lúc này lòng cũng rối như tơ vò,chỉ lau nước mắt nói:
- Để tôi về hỏi bố mẹ,xem họ nói sao,dù sao cũng cảm ơn anh,Diệp Thanh!
- Chúng ta là bạn mà,không cần khách sáo.
Diệp Thanh nhìn cô một cái,trong lòng vô cùng thương hại,tuy nhiên mọi người ở đây,nên mình cũng không dám nắm tay cô ấy,mà cho dù là không có ai,quan hệ của hai người cũng chưa thân mật tới mức có thể nắm tay!Lần trước say rượu hôn trộm,cũng chỉ là lén lút thôi,vừa nghĩ tới chuyện ấy,Diệp Thanh còn thấy chột dạ!
- cái này,trước tiên tôi sẽ kê một bài thuốc,cho bà điều dưỡng một thời gian,vì giải phẫu cần chút thời gian chuẩn bị,mà cho dù có không giải phẫu,bài thuốc này cũng rất có ích với bà!
Diệp Thanh tính toán là sẽ dùng thuốc tiến hành để điều dưỡng tăng nguyên khí,chờ qua một tuần,mới tiến hành phẫu thuật,tuy rằng xác suất thành công không cao,nhưng thêm được chút nào hay chút đó,thịt muỗi thì cũng vẫn là thịt.
Mà Diệp Thanh cũng cần có thời gian,để nghiên cứu thuốc thích hợp với gen,còn cả điều chỉnh tình trạng tim,chân khí,để làm quen với loại thuốc nước dùng chân khí để điều khiển đặc biệt đó, cũng chính là hình thức tiến hành phẫu thuật của “phần tử giải phẫu đao”
Hiện nay trên thế giới,hình thức gen trị liệu đa số đều là dùng môi thiết yếu,chính là dùng đoạn gen ngắn bình thường thay thế chỗ gen thiếu hụt,tuy nhiên hình thức giải phẫu gen này của Diệp Thanh có chút khác đi,có thể dùng chân khí để khống chế,độ chuẩn xác càng cao và thuộc loại cao cấp hơn nữa!
Loại hình phẫu thuật này,yêu cầu đối với việc khống chế chân khí, “đao phân tử” phải cực kỳ cẩn thận tỉ mỉ,không chấp nhận được dù chỉ một chút qua loa,bằng không,một chút sơ suất cũng có thể nguy hại tới một mạng người!
Rất nhanh,cấp dưới của chủ nhiệm Lưu,một gã y tá, cầm đến một cây bút lông và đơn thuốc.
Diệp Thanh đón lấy,vừa cân nhắc,vừa mang vẻ mặt cẩn thận kê đơn: xích thược,bạch thược,đào nhân,hoàng kỳ,11 khung,rễ sắn,cây kê huyết đằng,ích trí nhân,viễn trí,đảng sâm,cây thạch xương bồ,úc kim, phương thuốc ích khí hóa biện lấy tổng cộng mười hai loại trung dược làm chủ!
Trước đây,bài thuốc này hắn tiện tay là có thể nhặt ra được,nhưng có đôi khi,nếu viết quá nhanh người khác sẽ cảm thấy giống như là viết cho có lệ,không tận tâm,nên Diệp Thanh phải biểu hiện ra mặt một chút khó khăn,thậm chí có một loại thuốc anh phải gia giảm nhiều lần,cuối cùng mới quyết định!
Tựa như vừa rồi,lúc anh nói ra việc gen trị liệu quá dễ dàng khiến cho tất cả mọi người dùng ánh mắt hoài nghi khác thường nhìn anh ấy!
Điểm này,về sau Diệp Thanh phải chú ý.Nói cho cùng, y thuật mà anh có được quá làm con người ta kinh ngạc,tùy tiện đưa ra chiêu, cũng đủ để khiến thế giới chấn động,cho nên Diệp Thanh về sau,cần biết che dấu một chút!
Diệp Thanh viết xong đơn thuốc, lại giao cho một số công việc cần chú ý rồi cáo từ ra đi,còn Nhan Tuyết Khâm thì tâm thần hoảng hốt,gọi về cho bố mẹ thông báo!
- Ôi,phỏng chừng Diệp Thanh mà chữa trị khỏi cho bà thì bà chị họ của mìnhcàng không rời nổi cái thằng cha này mất!
Lạc Tửu Tịch nhìn bóng dáng bà chị họ,thở dài trong lòng!
Cô biết,Nhan Tuyết Khâm rất thích Diệp Thanh,nhưng lại cố tình ra vẻ kiêu ngạo,giống như công chúa vậy.Bây giờ điều cần thiết là kiếm một cái cớ,để mình có thể tiếp cận một người con trai đã có bạn gái rồi!Nếu Diệp Thanh chữa khỏi cho bà của cô,đấy không phải là cái cớ tốt nhất rồi sao?Báo ân đó!còn có cái lí do nào thích hợp hơn nữa sao.
Sau đó,Diệp Thanh lại đi khắp nơi mua sắm,mua rất nhiều đồ dùng hàng ngày,chăn mền,đồ tắm giặt,đồ ăn vặt,đồ uống,sô-cô-la,tất cả đều cho vào y linh bảo tháp,dặn dò cấp dưới Vũ Nhi sắp đặt cẩn thận.
Sau đó trở lại bệnh viện,đã là chín giờ tối rồi,vừa nhìn thấy Mã Tiểu Linh,đã hàn huyên không ngớt,rồi lại kiểm tra chút cồn việc của bệnh viện,không có gì đặc biệt,anh tự mình vào phòng khóa trái cửa lại,nói rằng đi ngủ!Sau đó, tâm niệm vừa động, cả người đã biến vào trong Y linh bảo tháp!
Lần này,là trực tiếp đi vào tầng thứ ba,cứu giúp người đời!Cũng chính là chỗ băng tuyết trên tòa thành có những vì tinh tú ởtrên!
Ngày trước, anh tiến vào nơi đó, là từ diệu thủ cảnh bay lên, xuyên qua một tầng không gian mỏng manh, lúc nàytrực tiếp đi vào. Diệp Thanh liền có một cảm nhận khác biệt, hắn cảm giác,nơi này thật giống như là một cánh cửa không gian thần kỳ, nối liền chỗ tinh cầu kia, nhưng bản thân, vừa mới tiến vào, toàn bộ thân thể thật giống như bị phân giải, trở thành một một quang tử gì đó, một loại từ nhỏ bé không thể nhận ra được.Trong nháy mắt không biết bay qua bao nhiêu tỷ năm ánh sáng,đạt tới chỗ sâu trong vũ trụ xa xôi!
Mà Ngay sau đó,đúng lúc Diệp Thanh mở to mắt,liền phát hiện ra,mình đã dừng chân tại giữa tòa thành!
Nơi này,không ngờ đang là ban ngày,hơn nữa còn là buổi sáng,căn cứ vào vị trí của ngôi sao lớn trên không trung,Diệp Thanh phỏng đoán,có lẽ là** giờ rồi!Với lại,nơi này thời gian trong một ngày không giống với trái đất,bất kể ban ngày hay ban đêm đều dài hơn một chút,ước chừng một ngày ở đây cũng phải dài bằng hai ngày ở trái đất.
Khả năng định vị không tốt,Diệp Thanh không phải là đã xuất hiện tại tầng cao nhất của tòa cao ốc,mà là tới một vườn hoa,vườn hoa này tràn ngập màu sắc,sức sống,hoa tươi nở rộ,cùng với bên ngoài gió lạnh gào thét,băng tuyết ngập trời,hoàn toàn là hai thế giới khác nhau,nhưng bên trong này nhiệt độ cũng rất thấp,cho dù là mặc áo bảo hộ cũng không thể chống chọi được với cái giá lạnh bên ngoài, hơn nữa,cũng có thể thông qua địa biểu tầng nham thạch,bùn đất..vân vân truyền tới.
- Oa,thơm quá,mùi hương của thuốc!
Diệp Thanh ngạc nhiên khi phát hiện,không ít cây cỏ ở đây có công hiệu thuốc,không phải là cây chỉ làm cảnh bình thường,mà là thứ giống như thuốc vậy. Nghĩ tới người xây dưngtòa thành này cũng chính là người đã sáng lập và xây dựng nên y linh bảo tháp cũng không có gì đang ngạc nhiên!
Y linh bảo tháp tuy là đồ cổ gia truyền của Diệp Gia,nhưng Diệp Thanh lúc này đã sớm hiểu ra rằng,đồ vật của tổ tông này,ẩn chứa rất nhiều công nghệ cao,không thể là sản vật của người dân bản xứ trên trái đất,tổ tiên của anh,chắc là trong lúc vô tình lui tới,nhìn thấy những chất liệu hiếm có này,mới cất giữ giống như bảo bối vậy,không ngờ, thật đúng là giúp đỡ con cháu đời sau!
-Vèo!
Một luồng gió lạ thổi đến,Diệp Thanh ngẩng đầu lên nhìn,chỉ thấy một con thuyền bằng kim loại sáng lóa đứng ngay trước mặt mình,lơ lửng trên không trung,mà Tiểu Vũ rõ ràng đang ngồi trong đó!
- Đây là cái gì vậy?Tiểu phi thuyền sao?
Diệp Thanh mừng rỡ hỏi han.
Người con trai nào cũng đều có một giấc mơ khoa học viễn tưởng,hy vọng một ngày nào đó,có thể cưỡi một con thuyền đẹp tuyệt thế,ngao du vũ trụ,Diệp Thanh cũng không ngoại lệ!
Tuy rằng đây là một con thuyền rất nhỏ,tương đương với loại ở dưới trái đất mà chỉ đủ cho một nam,một nữ ngồi vào,công thêm một chiếc xe thể thao “cẩu nam nữ” chắc chắn là không thể thực hiện được một cuộc lữ hành đường dài được rồi,nhưng Diệp Thanh vẫn vẫn khá là vui vẻ!
- Đúng rồi,đây là một công cụ đi lại thay cho thuyền trong tòa thành này,cưỡi nó,chỉ cần năm sáu giờ đồng hồ
Là có thể lượn một vòng quanh hành tinh,hơn nữa đông lực tràn đầy,còn có thể phá tan lực hút và lực cản của trái đất,tiến vào vũ trụ.
Tiểu Vũ cười nói.
Xem ra,mấy ngày nay cô ấy đã ở đây chơi rồi,hoàn toàn không giống như trước đây,chỉ có thể ở lại cảnh tượng đáng quý này trong không gian ảo!
- Ồ,thật sao?
Diệp Thanh liền tỏ ra hứng thú,nhảy lên,Tiểu Vũ lấy tay phẩy một cái,lập tức,một lớp bọt khí trong suốt giống như một chiếc vòng bảo hộ bay lên,che mưa chắn gió,sau đó “Vù” một phát,bay ra khỏi tòa thành,biến mất nơi cuối chân trời!
- Nhanh lên,nhanh nữa lên,nhanh nữa lên!
Tiếng gió gào thét,mây vần sấm chớp,Diệp Thanh và Tiểu Vũ chạy thật nhanh,trong phút chốc không biết đã bay qua bao nhiêu núi cao,băng tuyết,thậm chí,Diệp Thanh cảm thấy đã tới được một phía khác của hành tinh này!
So sánh với loại tiểu phi thuyền công nghệ cao này, mấy cái Porsche,Infiniti,Lamborghini,Ferrari,Bentley,Bugat ti Veyron và rất nhiều loại xe nổi tiếng nữa ở trong triển lãm xe mà lúc sáng nhìn thấy,tất cả chỉ là đồ bỏ đi!Thổ đến nỗi không thể thổ hơn được nữa!
Theo lời của Tiểu Vũ thì là cái loại nhiên liệu đốt nóng hóa thạch gì đó, quả thực làlạc hậu tới mức không thể lạc hậu hơn được nữa.Cái gọi là nhiên liệu hóa thạch gì gì đó,chính là than đá,dầu mỏ,khí thiên nhiên,đều là từ xác động thực vật từ xa xưa,trải qua vô số năm biến đổi,vỏ trái đất vận động mới hình thành được,cực kỳ lạc hậu,một khi khai thác hết sẽ không còn nữa,muốn tái tạo được,không biết còn cần mấy trăm vạn năm nữa!
Hành tinh này vô cùng lớn,thể tích ít nhất cũng phải lớn hơn trái đất mười lần,nơi nơi đều là băng tuyết ngập trời,trên bề mặt ngoài một ít động vật hoang dã ra,còn có một ít sinh vật thông minh tạo thành bộ lạc nguyên thủy,không giống với loài người,những người dân bản xứ này nhanh nhẹn hoạt bát hơn,ước chừng bình quân cao khoảng chừng một thước ba,bề ngoài giống như từ một loài động vật tiến hóa thành!
Bởi vì,Diệp Thanh xuất hiện một cách im lặng,trên đầu của những người ngoài hành tinh này,mọc ra một cái tai dài như tai của một con mèo,đằng sau mông còn mọc ra một cái đuôi,trang phục là những thứ tự nhiên bọc chút da thú,cho nên có những miêu nữ rất gợi cảm và quyến rũ.
Lúc Diệp Thanh cùng với Tiểu Vũ điều khiển phi thuyền đi qua,những người đó liền xem bọn họ như là thần tiên vậy,kêu lên thật to,hưng phấn không tả được!
Tiểu Vũ phì cười,nói:
- Có muốn lấy một hai cô miêu nữ về hầu hạ chủ nhân không?!
Thần Y Thần Y - Hành Xích Đạo