We are too civil to books. For a few golden sentences we will turn over and actually read a volume of four or five hundred pages.

Ralph Waldo Emerson

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 683 - chưa đầy đủ
Phí download: 22 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1028 / 6
Cập nhật: 2017-09-24 22:37:43 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 233
hần Y
Tác giả: Hành Xích Đạo
Chương 233 Hoàn toàn là không như mọi người tưởng tượng như vậy
Nhóm dịch: ShenYi
Nguồn: metruye
Diệp Thanh lấy tay khẽ niết vào chiếc cằm mềm mại của Chu Vi, hơi hơi nâng lên, khiến đầu cô đầu khẽ ngửa, sau đó, cậu dùng bông dã thấm cồn sát trùng, tiến hành sát trùng xung quanh, ngay sau đó, dùngkim nhắm chuẩn huyệt vị, đâm vào phía dưới da, sau đó từ từ đẩy kim vàotiêm, đâm đúng vào vị trí ‘lưỡi cốt đại sừng’ của của Chu Vi, hơi dừng lại một lát, đắc khí, rút ống kim lại không thấy máu chảy ra, ngón tay cái liền hơi hơi dùng sứcđẩy vào, đem linh dịch truyền vào trong cơ thể Chu Vi!
Lập tức, một mùi hương ấm áp, mềm mại mát mẻ ý liền lan tràn mở ra, làm dịu toàn bộ lưỡi cốt của Chu Vi, dây thanh cùng với cổ họng, đều sảng khoái, không ngờ khiến cô tạm thời quên mất bị kim tiêm dài cắm vào. Quên đi sợ hãi, trên khuôn mặt thanh tú lộ ra vẻ say mê hưởng thụ. Từ khi bị thương tới nay, cổ họng chưa bao giờ được dễ chịu như thế!
- Hư…
Chu Vi không kìm nổi khe khẽ kêu lên một tiếng, khiến Diệp Thanh lập tức run lên!Cô gái này, giọng thật đặc biệtNếu thật sự nói ra thì ai mà chịu được cơ chứ.
Hơn nữa, lúc trước tiếng nói của cô khàn khàn, nếu là thời kì hưng thịnh, thanh như tiếng trời, du dương uyển chuyển, kêu rời giường đến, còn không hại nước hại dân, có mấy gã đàn ông có thể cưỡng lại được chứ, em rằng ba nghìn mỹ nhân của quân vương cũng đều từ nay không...!
Diệp Thanh trong lòng mặc dù đang run, nhưng tay lại không run, vẫn như cũ trầm ổn có lực, thuận lợi mà đem linh dịch truyền vào một nửa sau đó chậm rãi đem châm dài rút ra, thay đổi vị trí khác, lại tiêm vào "Thần kinh trên hầu".
Chu Vi có thể cảm giác được kim châm dài đâm vào cổ họng của cô, nhưng không cảm giác thấy đau một chút nào, chỉ cảm thấy lạnh lạnh, buốt buốt, sau đó còn có một cỗ ẫm áp, mềm mại đến cực điểm chất lỏng theo kim tiêm chảy ra, khiến yết hầu khàn khàn của cô được làm dịu thoải mái, tựa như ăn một quả nhân sâm, cả người không khí trong lành!
- A...
Chu Vi lại khẽ ngâm ra tiếng, Diệp Thanh nghe tiếng tiếng kêu này thật tuyệt vời, nhìn dung nhan thanh lịch của cô, giống như mưa nhỏ vào sáng sớm, lại giống như u lan linh cốc, thanh tú không tỳ vết, cái miệng nhỏ nhắn mềm mại tựa như đóa hoa, cố tình kêu ra tiếng mê hoặc như thế. Diệp Thanh không khỏi thèm thuồng, nuốt nước bọt ừng ực!
Chu Vi đỏ mặt, cô nghe thấy tiếng nuốt nước bọt của Diệp Thanh!
- Mìnhnhẹ nhàng ngửa đầu như vậy, giống như thể, giống như thể, chờ mong một người đàn ông đến hôn..."
Chu Vi nhớ tới chính mình nằm cái tư thế quyến rũ này, trong lòng liền ngượng ngùng đến cực điểm, chỉ có điều chiếc cằm bị Diệp Thanh nhẹ nhàng giữ, dưới cổ lại bị kim tiêm tiêm vò, không dám nhúc nhích gì!
Diệp Thanh cố nén lại nội tâm xôn xao, lại thuận lợi mà đem linh dịch còn thừa cho vào trong cơ thể Chu Vi, sau đó rút kim ra, dùng bông ngấm cồn sát trùng chà lau những chỗ vừa rút kim ra.
Cảm giác như thế nào? Diệp Thanh dịu dàng hỏi.
-Rất tốt, rất thoải mái.
Chu Vi nhấp đôi môi đỏ mọng, thấp cằm, lông mi run rẩy, không dám nhìn. Chính mình, chính mình, không ngờ lại bị hắncậu làm cho kêu lên những tiếng như thế.
-Bây giờ tôi sẽ xoa bóp bấm huyệt cho cô.
Diệp Thanh nhìn gương mặt thanh tú của cô, cho dù không mở mắt nhưng cô vẫn rất xinh đẹp! Tuy nhiên, nếu mà Chu Vi mở to mắt, e rằng Diệp Thanh cũng không dám ngang nhiên mà nhìn cô thế này!
Nhân lúc Chu Vi nhắm mắt, trong phòng lại không có ai nên cậu mới dám nhìn cô!
Trước kia có một lần, lúc Diệp Thanh học tiểu học, có một cô bạn học ở trước mặt hắn cởi quần, nói:
- Tới, tôi cho cậu xem!
Lúc ấy Diệp Thanh đương nhiên rất thích, nhưng lúc đó êm trai cô ấy còn ở bên cạnh làm bài tập, Diệp Thanh ngượng ngùngbỏ đi.
Lại có một lần, cùng với các bạn đi hát karaoke, có một cô gái đến muộn, không có chỗ ngồi, thấy Diệp Thanh, liền nói tôi ngồi lên đùi cậu nhé! Sau đó cũng không để ý xem cậu có đồng ý hay không, cũng không chút ngại ngùng ngồi lên đùi Diệp Thanh, Diệp Thanh ngay lập tức sợ tới mức đứng lên, vội vã chạy thoát ra ngoài!
Sau đó, trong lòng lại thấy hối hận, thở dài thở ngắn, nói lúc ấy nên ôm lấy eo của cô ta, dù saocô ta không thấy ngại, thì mình làm sao phải sợ? Vì thế cẩn thận phân tích, nguyên nhân chủ yếu là lúc ấy có nhiều người, làm cho cậu quá ngượng ngùng, nếu chỉ có cậu và cô ta, cô ta mà ngồi xuống, cậu tuyệt đối sẽ không trốn! Cái cô bạn học cởi quần cho cậu xem, nếu em trai cô không ở bên cạnh, Diệp Thanh lúc ấy tuyệt đối sẽ ngồi xổm xuống, cẩn thận nghiên cứu một lượt cái cơ quan mà mình không có!
Chẳng qua là cậu sợ mất mặt, đặc biệt là khi có người ngoài.
Nhưng hiện tại, Chu Vi nhắm mắt lại, trong phòng lại tái không có người nào khác, Diệp Thanh mới dám lớn gan mà nhìn! Cậu cẩn thận quan sát đến khuôn mặt thanh tú của Chu Vi, lông mi đen bóng, mí mắt mềm mại mịn bóng loáng,chiếc mũi dọc dừa, môi hồng mềm mại, còn chiếc cằm kia cậu vừa mới niết qua, quả thật trắng mịn!
-Được, vậy cậu làm đi!
ChuVi đột nhiên mở to mắt nói.
Diệp Thanh lại nhát gan, căn bệnh sĩ diện lại tái phát, làm bộ như sửa sang lại cái hòm thuốc, nói:
- Tôi chủ yếu bấm huyệt vị ở chân,tay, cổ.
- Vâng
Chu Vi mở to hai mắt, cũng không lúc nào nhắm mắt lại nữa, trong lòng cười trộm không ngừng, hoá ra Diệp Thanh là cái kẻ nhát gan, vừa rồi rõ ràng cảm giác được cậu tỉ mỉ quan sát mình, mình mở to mắt, cậu liền sợ hãi rồi, ha hả, thật buồn cười!
- Vậy cậu xoa bóp bấm huyệt đi! Chu Vi trợn tròn mắt nhìn chăm chúDiệp Thanh, cũng là ngay lập tức nắm giữ quyền chủ động, Diệp Thanh ho khan hai tiếng, quay người lại, nhẹ nhàng kéo chăn ra, nắm lấy chân của Chu Vi, nhẹ nhàng xoa bóp bấm huyệt cho cô.
- Đôi chân thật là đẹp!
Diệp Thanh đem chỉ tinh xảo mỹ túc nhẹ nhàng nắm trong tay, chỉ cảm thấy xúc cảm cực kỳ hoạt non, tựa như ngấy ngọc nõn nà, hơn nữa, một cỗ hương thơm thản nhiên truyền đến, không một chút có mùi bất nhã, chăm chú nhìn kỹ, cái nền móng chỉ thon dài cân xứng, móng tay trong suốt trong sáng, phiếm khỏe mạnh hồng nhuận, sạch sẽ đến cực điểm, làn da trắng nõn nhẵn nhụi, như sữa tươi, lập tức trong lòng một trận sao động!
Một đôi chân bó thật đẹp, cho dù ngậm ở miệng cũng không một chút ghê tởm, ngược lại là một loại hưởng thụ tuyệt vời! Thanh thuần ngọc nữ quả nhiên không giống bình thường, đôi chân ngày thường đi lại, mà sạch sẽ như vậy! Diệp Thanh không kìm nổi âu yếm. Xách lên, sau đó nhẹ nhàng hướng tới miệng mình biên tái đến!
- Cậu làm gì vậy? Phía sau, truyền đến tiếng khẽ quát Chu Vi, hơi chút thẹn thùng và giận tái đi.
- Á, tôi giúp cô xoa bóp bấm huyệt mà! Diệp Thanh mặt đỏ lên, khẩn trương gạt bỏ ý nghĩ mờ ám, bắt đầu nhẹ nhàng bấm huyệt Chiếu hải của Chu Vi.
HuyệtChiếu hải, thuộc túc thiếu âm thận kinh huyệt, ở bên trong bàn chân, chỗ lõm xuống của mắt cá chân.
Từ xưa đến nay, huyệt Chiếu hải trị liệu bệnh tật ở cổ họng rất có kỳ hiệu, trên thực tế, thận kinh thượng huyệt vị đều có thể trị liệu bệnh cổ họng, bởi vì thận kinh chính là thông cổ họng, tuy nhiên huyệt Chiếu hải chính là chuyên trị, trình độ trung y của Diệp Thanh giỏi như vậy, đương nhiên là sẽ chọn huyệt này!
Thủ pháp "Phong phất liễu" trong"Quyxà bí thôi", tựa như một ngọn gió mùa dịu dàng, nhẹ nhàng nhào nặn di chuyển huyệt vị này của Chu Vi, Chu Vi ngay lập tức không tức giận, bởi vì cô là người được bấm huyệt này, có thể cảm nhận được hết hiệu quả thần kỳ này.
- Diệp Thanh này, thật đúng là thần, hơi ấn một cái, mình đã cảm thấy sảng khoái vô cùng! Chu Vi không kìm nổi khụ khụ cổ họng, cái cổ khàn khàn khó chịu cảm giác giống như yếu bớt ba phần.
Diệp Thanh ngón tay tiếp tục di chuyển xoa bóp, thủ pháp này của cậu rất điêu luyện, cho dùngủ rồi cũng có thể theo bản năng làm tiếp, tuy nhiên, một đôi chân đẹp như vậy ở trước mặt cậu sao mà ngủ được chứ!
-Chậc chậc, quả thực có thể nói như là tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ! Không thể tưởng được, Thượng Đế đã tạo ra một con người thần kỳ như thế, không ngờ còn có người có một đôi chân mê người đến thế, đẹp như thế!
Diệp Thanh tay xoa bóp không ngừng, tâm tư lại mơ hồ dâng lên!
Lần trước, cậu giúp Chu Vi mát xa mắt cá chân, tuy rằng đã bỏ tất ra, những không nhìn được toàn bộ đôi chân cô, lần này từ trong chăn lôi ra, ấm áp vô cùng, hươngthơm nhè nhek, quả thực mê hoặc lòng người, làm cho người ta không kìm nổi tâm sinh tà niệm!
-Đôi chân bó này của cô ấy sao có thể dài đẹp đến thế, Vậy cái chỗ thầm kín kia lại còn đẹp đến nhường nào nữa?
Diệp Thanh biết, chỗ ấy của mỗi người, có liền quan đến vẻ bên ngoài của chân tay, ít nhất, có thể dựa vào kiểu dáng chân tay, có thể suy đoán tưởng tượng ra đại khái hình dạng nơi đó!
Ví dụ như Chu Vi, chân bó tinh xảo, trắng nõn, nhẵn nhụi, cân xứng, có thể nói như một tác phẩm nghệ thuật, thì chỗ ấy chắc chắn cũng sẽ gần như thế! Nếu một người có tay hơi mập mạp, thì chỗ ấy cũng sẽ mập mập như cái bánh bao..
Đàn ông cũng như vậy, nếu như tay chân to thì chỗ ấy nhất định cũng sẽ to!
-Choáng, Tại sao mình lại háo sắc như vậy?
Diệp Thanh mơ màng một trận, lại đột nhiên quở trách chính mình, không biết, mình từ trước đến nay đều háo sắc như vậy sao!
-Hãy chuyên tâm làm việc cẩn thận!
Lát nữa bạn học ấy quay lại thì không tiện lắm!
Diệp Thanh xoa bóp một hồi huyệChiếu hải t, liền tiếp tục ấn hai huyệtDũng tuyền", Thái Khê ở chân, rồi sáu huyệt Thiếu thương, Ngư tế, Liệt khuyết, Thương dương, Xích trạch, Khúc trì ở tay; cuối cùng là ba huyệt Thiên đột, Liêm tuyền, Phù đột ở cổ, đều là những huyệt có tác dụng với bệnh ở cổ họng và khôi phục lạo dây thanh.
Cuối cùng, thì ấn mấy chỗ huyệt vị như Phế kim, Thiên hà thủy, Thiên môn, Thái dương dùng để chữa cảm cúm cho trẻ em, bởi trẻ em uống nhiều thuốc không tốt cho cơ thể. Xoa bóp, đồng thời chú ý chăm sóc là được rồi. Chu Vi vừa bị cúm, không nghiêm trọng lắm nên có thể dùng mấy huyệt này.,
- Ái, trong mắt tôi có cái gì đó!
Khả năng vừa rồi Thanh dùng sức có chút mạnh, chấn động ván giường, phía trên mặt có cái hạt nhỏ trùng hợp rơi vào trong mắt cô, lập tức, cô đau đến chảy nước mắt.
- Để tôi nhìn giúp! Diệp Thanh người cúi xuống, đẩy mi mắt cô ra, thật cẩn thận quan sát, chỉ thấy bên trong có một hạt vỡ của bánh quy!
- Choáng, ai ăn đồ ăn vặt!
Diệp Thanh nói:
- Để tôi giúp cô thổi ra!
- Vâng.
Chu Vi nhẹ giọng đáp!
Sau đó, Diệp Thanh liền nằm sấp hạ thân xuống, miệng nhẹ nhàng thổi vào trong mắt cô, một luồng khí nóng thổi vào, khiến Chu Vi cảm giác là lạ, không kìm nổi "khanh khách" cười.
-Được rồi, được rồi, cũng nhanh thôi!
Diệp Thanh nói xong, lại đột nhiên dùng sức mà thổi, muốn thổi bay vụn bánh ra ngoài!
- A!
Chu Vi lại chịu không nổi, "a" mạnh lên một tiếng, Diệp Thanh lập tức giật mình kinh hãi, hoảng hốt!
ChuVi kvội vàng nhắm mắt lại, sau đó, đôi môi ấm áp của Diệp Thanh liền baotrùm mí mắt mềm mại sáng bóng của Chu Vi!
Lập tức hai người choáng váng!
Trong phòng yên tĩnh không tiếng động, chỉ có tiếng tim đập kịch liệt của hai người! Môi và mí mắt còn dính sát vào nhau cùng một chỗ!
- Cộc! Cộc! Cộc!
Đúng lúc này, cửa phòng bị đẩy ra!
- Hai người đang làm gì vậy?
Nhạc Tửu Tịch và Nhan Tuyết Khâm hai người đồng thời đi vào, nhìn thấy cảnh tượng này, Nhạc Tửu Tịch há hốc miệng, hét lớn.
Nhan Tuyết Khâm khóe miệng hơi hơi mở ra, thầm nghĩ, Diệp Thanh này sao lại lăng nhăng như thế? Đã có bạn gái xinh đẹp như vậy, lại còn làm chuyện bậy bạ với Chu Vi, sinh viên năm một? Cũng không phải là người đứng đắn gì! Ôi, y thuật cao thì cao rồi, nhưng cách sống thì có chút tùy tiện!
Cô không biết Ninh Não Nhi và Trần Du rốt cuộc người nào mới là bạn gái của cậu, tuy nhiên tuyệt đối là đã có quan hệ, hơn nữa nghe nói ở thành phố Phù Liễu cậu ta còn có một cô bạn gái xinh đẹp làm bác sĩ nữa cơ,khi cô đang nằm viện thì nghe chính người của bệnh viện nói như thế.!
-Không, không, không làm gì!
Diệp Thanh và Chu Vi như điện giật, nhanh chóng rời ra, Chu Vi xấu hổ mặt đỏ bừng, chui vàotrong chăn, Diệp Thanh thì đứng lên liên tục xua tay, giải thích nói.
Hai cô gái vẻ mặt đều không tin mà nhìncậu!
Diệp Thanh quả thực muốn khóc:
- Anh thật sự không làm gì? Thổi bụi trong mắt mà thôi, còn không có làm gì đâu!
Đương nhiên, cậu không thể đem lời này nói ra, chỉ cóthích nói:
- Hai người nhìn thấy chỉ là hiểu lầm thôi, hoàn toàn không như hai người tưởng tượng!
Thần Y Thần Y - Hành Xích Đạo