Let your bookcases and your shelves be your gardens and your pleasure-grounds. Pluck the fruit that grows therein, gather the roses, the spices, and the myrrh.

Judah Ibn Tibbon

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 683 - chưa đầy đủ
Phí download: 22 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1028 / 6
Cập nhật: 2017-09-24 22:37:43 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 141
hần Y
Tác giả: Hành Xích Đạo
Chương 141: Âm mưu ác độc
Nhóm dịch: ShenYi
Nguồn: metruyen
Diệp Thanh chỉ cảm thấy trước mắt ánh sáng rất quái dị, sau một hồi choáng váng, liền xuất hiện một khung cảnh mới, ở đây, không còn là thảo nguyên, mà là một khe núi rất rộng lớn và đẹp, suối nước chảy róc rách, núi dựng thẳng đứng, trên không trung có những đàn hạc bay lượn, dưới mặt đất có những đám nai chạy nhốn nháo, dưới chân núi có hồ nước, trong hồ cá bơi nhộn nhịp, thi thoảng có những con nhảy lên mặt nước.
- Đúng là một cảnh sắc như một bức tranh vậy.
Diệp Thanh vừa tán thán, trên không trung mặt trời chiếu rọi nóng nực, khiến người khác không dám tin vào mắt mình nữa, trong lòng thấy kinh hãi thầm nói:
- Cái gì, mặt trời sao? Mẹ kiếp, đây quả thực là mặt trời sao? Lẽ nào, đây là một không gian thật sao? La một thế giới khác sao? Mình đã vượt thời gian rồi sao?
- Chủ nhân, ngài vẫn chưa vượt thời gian đâu ạ, đây chỉ là một thế giới nhỏ bé trong Bạch Ngọc bảo tháp thôi ạ.
Bỗng nhiên, phía sau Diệp Thanh vang lên một giọng nói như chim oanh của một người con gái, khiến cậu giật hết cả mình.
Chỉ thấy, một người con gái mặt bộ chiếc áo trễ ngực, rất quyến rũ, bên dưới mặt một chiếc váy màu xanh, tóc dài, đang bay lơ lửng sau lưng cậu.
Người con gái này dung mạo quả thực rất xinh đẹp mê hồn, quả thật khiến người khác không biết phải hình dung thế nào nữa, hơn nữa chiếc vay bay bay trong không trung, mái tóc tung bay trong gió, làn da trắng như ngọc, thân hình thì gợi cảm, nhìn có vẻ như toát lên vẻ thoát trần vậy, khiến người khác có một cảm giác như mộng ảo vậy, đơn giản mà nói, đẹp thì có đẹp đấy nhưng mà không phải là chân thực.
- Cô là ai vậy?
Diệp Thanh vẫy vẫy hỏi, tuy người này gọi mình là chủ nhân, nhưng lại có thể bay lơ lửng trên không trung thế kia, chắc không phải quỷ chứ? Mình là không muốn quan hệ với quỷ đâu nha, cho dù đó là người đẹp cũng không được.
- Ha ha
Người con gái đẹp như thiên sứ cười lên, nói:
- Tôi không chỉ là cái đồ vật này nọ thôi, tôi là kinh linh của thế giới không gian ở tầng này, giống như quả cầu ở tầng thứ nhất vậy, có thể phục vụ chủ nhân những vấn đề trong giới hạn của tôi.
- Quả cầu sao? Có phải là bay lơ lửng trên không trung không? Giống như thái dương nhãn vậy.
Diệp Thanh hỏi.
- Thái dương nhãn? Cũng không chuẩn xác cho lắm, chẳng phải là một chiếc mắt khổng lồ đó sao, đúng rồi, chính là nó đó.
Giọng người con gái là rất du dương, nghe còn thích hơn Mã Tiểu Linh và Ninh Não Nhi nhiều, thản nhiên cười, nói:
- Nhưng cái đó thấp hơn tôi một bậc, không thể biến thành hình người được, cũng không có thể nói chuyện cùng với chủ nhân được.
- Ố, hiểu rồi, cô tên là gì?
Diệp Thanh hỏi.
Mỹ nữ thản nhiên đáp:
- Chủ nhân cứ gọi tôi là Tiểu Vũ Nhi là được rồi.
- Tiểu Vũ Nhi, cô có biết y thuật không vậy?
Diệp Thanh vừa nói vừa đưa tay tóm lấy phần ngực của người đẹp, quả nhiên, như cậu dự đoán, mặc dù có thể tóm được hình bóng của người đẹp qua nhưng đó cũng chỉ là hư ảo thôi, giống như chiếc máy tính siêu năng vậy, chẳng có gì thú vị cả.
- Đương nhiên rồi.
Người đẹp không hè e ngại và để ý khi Diệp Thanh dùng tay tóm vào ngực cô, vẫn mỉm cười nói:
- Tôi biết rất nhiều y thuật, cũng có thể giúp ngài đổi rất nhiều vật dụng, nhưng, giá trị Y Linh vượt quá mười ngàn thì tôi không làm gì được, chỉ có thể lên tầng thứ ba đổi thôi.
Nói xong, rồi truyền một loạt tin tức tới.
Diệp Thanh nhìn qua, liền biết đó chính là bảng biểu đổi vật phẩm, lúc này có thêm rất nhiều y thuật thần kỳ, còn có đan hoàn, ví dụ, có những đan hoàn có thể tưng cường khả năng tu luyện Thương Lê chân khí, uống một viên, thì sức lực tăng lên gấp đôi, lại còn có một loại linh đan, uống một viên, có thể không cần ăn gì trong vòng một tuần, nhưng cần giá trị Y Linh cũng cao gấp mười lần, tương đương với cứu chữa cho bảy tám trọng bệnh mới được.
- Ý, lại có một bộ chuyên về châm cứu nữa sao?
Diệp Thanh xem qua bảng biểu, phát hiện có một bộ tầm trên ngàn trang, là một bộ toàn tập về ngân châm, dùng chất liệu cũng rất đặc biệt, không phải như dân dã hay dùng là châm bạc, mà là được làm bởi một loại thép thần kỳ ở ngoài hành tinh này đó chính là Tinh quang ngân, thân châm rất mềm dẻo, có thể vận rất nhiều nội công vào đó, hơn nữa có thể tăng thêm hiệu quả chữa bệnh thêm 10%. Đương nhiên, sau này cũng có thể dùng giá trị Y Linh để tiến hành sửa đổi, thăng cấp, có thể đạt được những thuộc tính khác nhau và cao siêu hơn.
- Quả nhiên là bảo bối nghịch thiên.
Diệp Thanh cảm thán một tiếng, nhưng cũng chỉ biết cảm thán thôi, vì mình cũng có đủ giá trị Y Linh để đổi đâu, chỉ một bộ đơn giản như thế nay, cũng cần ba ngàn điểm Y Linh đó, ngay cả bán bản thân mình cũng không đủ để đổi lấy ý.
Diệp Thanh nhìn một hồi lâu, rồi cũng chỉ biết thế thôi, đều là những thứ mà mình chỉ có thể nhìn được thôi, cái này chẳng bằng mình học thêm một chút y thuật thì vẫn hơn, dù sao cũng là bản lĩnh của bản thân mình. Lúc đó liền đổi một bộ phương lược châm cứu cổ đại, dốc lòng nghiên cứu.
...
Ngày hôm sau, Diệp Thanh liền viết một bản báo cáo tổng kết nộp lên, giới thiệu rất tỉ mỉ về kết quả việc ngộ độc thức ăn, bản thân sử dụng phương sách, trước kia thử nghiệm trên bao nhiêu người thì bấy nhiêu người thoát khỏi nguy hiểm, rồi những người đó đều được xuất viện, những loại triệu chứng khác cũng tổng kết ra hết.
Trương Hạo Bác xem xong rất vui mừng, lập tức quyết định, liền điều động Diệp Thanh đảm nhiệm chức phó chủ nhiệm khoa cấp cứu.
Cái gì gọi là chiến tích chứ? Cái này mới gọi là chiến tích nè, thông thường mà nói, làm tốt không bằng ghi chép tối, ghi chép tooits không bằng nói tốt, Diệp Thanh cũng ngai khi tự mình tâng bốc bản thân, nên dựa vào bút pháp để miêu tả, hơn nữa, những điều cậu làm cũng không phải tầm thường.
...
- Hoa Hoa, sao trong bệnh viện mà không thấy động tĩnh gì vậy, dường như những bệnh nhân này không có chút hoảng sợ thì phải.
Trong phòng khám của Trần Linh Linh, người con gái này bĩu bĩu môi nói như vể oán giận với La Vĩnh Hoa.
Vừa rồi, thư bổ nhiệm của Diệp Thanh được truyền tới, hai người này đều tức điên lên.
- Không đến mức đó chứ? Hay là hôm nay tôi lại đi tuyên truyền?
La Vĩnh Hoa cũng rất hiếu kỳ, trước kia bọn họ vụng trộm tuyên truyền tin đồn nhảm, đã tạo ra cảnh khủng hoảng rồi, khiến công việc của Diệp Thanh càng thêm khó khăn hơn, dù sao, người bệnh một khi đã hoảng loạn, tâm trạng không ổn định, thì ảnh hưởng rất nhiều tới công tác điều trị.
- Thôi bỏ đi, nếu làm như vậy thì tên Diệp Thanh kia lại hóa giải được thôi. Tên tiểu tử này, thế mà đôi khi cũng như chó ngáp phải ruồi vậy.
Trần Linh Linh tức giận nói, tối qua cô về sớm, nên không biết, công việc an ủi những bệnh nhân không phải Diệp Thanh làm, mà là Mã Tiểu Linh đảm nhiệm, nếu để cô ấy biết được, chắc chắn sẽ tức điên lên mất.
La Vĩnh Hoa an ủi nói:
- Chẳng phải chúng ta còn một chiêu sát thủ cuối đó sao, lúc này cũng là lúc phải tung ra chiêu đó rồi. Hiện tại những bệnh nhân kia dường như cũng đã thoát được nguy hiểm rồi, rất nhiều người đã dần hồi phục được năng lực hành động rồi, nếu chúng ta kích động vào, ha ha, chắc sẽ khiến Lão Trịnh đập đầu mà chết mất.
- Đúng đó, quan hệ giữa Diệp Thanh và Lão Trịnh rất tốt, nhất định sẽ đứng về phe hắn, tới lúc đó chúng ta lại dùng một mồi lửa, tuyệt đối sẽ cháy tới Diệp Thanh ngay.
Trần Linh Linh cười rất đắc ý, sau đó sắc mặt trầm xuống, vẻ ác độc nói:
- Tân quan nhậm chức ít nhất phải trải qua ba ngọn lửa lớn, ngọn lửa thứ nhất để chúng ta thay hắn đốt vậy, để hắn chết cháy luôn.
La Vĩnh Hoa cười ha hả nói:
- Nếu hắn về vườn chắc là đến lượt tôi đó nhỉ.
Thần Y Thần Y - Hành Xích Đạo