There is a temperate zone in the mind, between luxurious indolence and exacting work; and it is to this region, just between laziness and labor, that summer reading belongs.

Henry Ward Beecher

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Số chương: 683 - chưa đầy đủ
Phí download: 22 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 1028 / 6
Cập nhật: 2017-09-24 22:37:43 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 25
hần Y
Tác giả: Hành Xích Đạo
Chương 25: Phá thai
Nhóm dịch: ShenYi
Nguồn: metruyen
Như thế nào là hỉ mạch?
Hỉ mạch chính là mạch hoạt, mạch đập trơn tru, đi lại dễ dàng như hạt châu lăn, có cảm giác vòng đi vòng lại.
Mạch đập của người bình thường là mạch đập từ tốn, không nổi (phù), không chìm (trầm), không lớn, không bé, không nhanh không chậm. Khi mang thai thì mạch của người mẹ và em bé cùng đập, hai mạch đập xen kẽ nhau nên gọi là hỉ mạch.
Không ngờ người đẹp eo thon chân dài này lại có chửa, khiến người khác cũng không nhận ra, đặc biệt là người như Diệp Thanh chưa có chút kinh nghiệm về phụ nữ.
Diệp Thanh thoáng có chút thất vọng, xinh đẹp thì đều là của người khác, còn bản thân mình lại chẳng có mống nào bên cạnh.
Tuy nhiên dù thất vọng thế nào nhưng cứu người vẫn là việc cấp bách.Theo thường lệ là ấn nhẹ vài lần vào huyệt Thủy Câu là người đẹp có thể tỉnh lại.
Nói tới xoa bóp bấm huyệt, cũng có rất nhiều thứ cần chú ý, nếu như là Diệp Thanh của trước kia thì....., người đẹp đều không tỉnh. Nhưng từ sau khi Diệp Thanh luyện châm cứu vào người giả làm bằng đồng, nắm chắc được lực châm, nặng nhẹ hoãn cấp, đều có lý giải sâu sắc, cho nên mới dễ dàng cứu được người đẹp.
- Cảm ơn anh...
Người đẹp có chút mệt mỏi. Diệp Thanh vội vàng đỡ nàng dậy. Bệnh viện đông đúc, có nhiều người khác quan tâm tới, nhưng thấy Diệp Thanh nhanh chóng đỡ cô gái, mọi người cũng dần dần tản đi.
Đây là bệnh viện, trong người có chỗ nào không khỏe thì chỉ cần đến tìm khoa đó mà khám là được thôi, đến đây, làm gì có mấy người là không có bệnh đâu. Cho nên, người đẹp ngất xỉu, cũng không ai quá tò mò.
- Không cần cảm ơn đâu. Em tự bước đi được không?
Anh đưa em đến khoa sản?
Diệp Thanh vô cùng nhiệt tình nói. Trước mặt bác sĩ chỉ có hai loại người, bệnh nhân và phi bệnh nhân, hơn nữa người ta còn là một bà mẹ trẻ xinh đẹp, càng khơi dậy lòng nhiệt tình quan tâm của Diệp Thanh.
- Hả? Em, em, đến khoa sản làm gì chứ, em đến khoa cấp cứu.
Cô gái này nhiều lắm cũng không đến 18 19 tuổi, có lẽ thấy hơi xấu hổ, nghe thấy mấy lời này, khuôn mặt xinh đẹp liển đỏ ựng lên, vốn dĩ muốn đến khoa sản khám, lại bảo muốn đến khoa cấp cứu.
- Này….
Diệp Thanh thấy mình không cẩn thận nói lỡ miệng, khuôn mặt tuấn tú cũng hơi hơi đỏ lên, cảm thấy hơi xấu hổ, liền nói:
- Cái đó, là anh đoán mò thôi. Em đừng để ý nhé.
- Không sao, em không để tâm đâu. Cảm ơn anh đã đỡ em lên.
Cô gái mắt đẫm lệ lưng tròng, trông thật đáng thương.
- Này, em có thể chịu được chứ? có cần anh đưa em qua đó không?
Cô gái do dự một lúc, rốt cuộc cũng gật đầu, nói:
- Vâng, vậy phiền anh rồi, đưa em đến khoa cấp cứu nhé. Chân em mềm nhũn rồi, bước không nổi nữa.
- Được rồi, anh đỡ em đi.
Diệp Thanh không muốn nhìn thấy nước mắt đàn bà, lập tức đồng ý. Làm người tốt thì làm đến cùng vậy.
Tuy nhiên trong lòng cậu lại có phần nào khó hiểu và phẫn nộ, vừa đỡ cô gái đi vừa nghĩ ngợi nói:
- Cô gái này có chửa, chắc là đến khám thai, sao lại không thấy chồng hoặc người yêu đưa đến?
- Mẹ kiếp, thật không ra gì! Sao lại có thể để một cô gái yếu đuối đi một mình chứ, cũng may là ở bệnh viện, cũng may là gặp được anh chàng đẹp trai tốt bụng như mình, nếu mà ngất xỉu trên đường phố hẻo lánh, hoặc gặp phải kẻ bệnh hoạn thì...! Thật là khốn nạn a, chẳng có tý trách nhiệm gì cả!
Bệnh viện lúc nào cũng đông đúc, không kể thời gian nào bệnh nhân cũng chật cứng. Bậy giờ mới hơn 8 giờ sáng, nhưng khoa cấp cứu cũng đã chật cứng người, ngay cả lấy phiếu khám cũng phải xếp hàng.
Diệp Thanh đỡ cô gái vất vả lắm mới tìm được một chỗ ngồi trống, rồi đi xếp hàng lấy phiếu khám. Lấy được phiếu khám, lại phải ngồi đợi hơn 10 phút, người đẹp bước vào phòng khám, Diệp Thanh ngồi đợi ở ghế ngoài hành lang, cúi đầu chơi trò chơi trên điện thoại.
Mới ngồi không đến 2 phút, liền cảm giác được một luồng sát khí đằng đằng đang lao tới mình, Diệp Thanh ngẩng đầu lên nhìn, thì thấy một chàng trai vô cùng đẹp trai, người cao ráo, khuôn mặt thanh tú, môi hồng răng trắng bóc, để kiểu tóc mốt Hàn Quốc, mặc chiếc quần bò và áo sơ mi kẻ ô cùng với chiếc áo len, bên ngoài khoác chiếc áo blu rộng thùng thình, không phải vì chiếc áo blu quá rộng mà bởi thân hình hắn quá mức gầy gò.
Anh chàng đẹp trai này khẽ nhíu lại đôi mày thanh tú, vẻ mặt trầm lắng nhìn chằm chằm Diệp Thanh, cứ như là có mối thù gì sâu nặng lắm với cậu.
Diệp Thanh sửng sốt, thầm nghĩ:
Người này sao lại mất lịch sự thế này, mình có nợ nần gì hắn đâu! Mặc dù nói anh mày đây cũng khá là đẹp trai, nhưng mà so với vẻ mặt công tử của mày thì còn kém chút ít, mày cũng không đến mức ghen tị anh thế này chứ.
Hay là bê đê, tay trái còn đeo lủng lẳng 6 7 cái vòng.
Ánh mắt Diệp Thanh vô tình nhìn vào tay trái của đối phương, chỉ thấy ngón tay nào cũng dài lại thon thon, cổ tay nhỏ nhắn đẹp đẽ, cùng với làn da trắng nõn nhắn nhụi, quả thực còn đẹp hơn phụ nữ nhiều.
Cổ tay đeo một loạt vòng vèo, lấp lánh tỏa sáng, Diệp Thanh tập trung nhìn vào, tỉ mỉ đếm, tất cả có 3 chuỗi đá hạt lựu, một chuỗi màu hồng, một chuỗi màu tím và một chiếc vòng ngọc màu xanh.
- Mẹ kiếp đồ bê đê, còn học đàn bà đeo vòng. Mày muốn đeo thì đeo đi, lại còn đeo nhiều như thế!
Trong lòng Diệp Thanh không khỏi khinh miệt.
Đúng lúc Diệp Thanh định mở mồm hỏi đối phương có việc gì không thì anh chàng đẹp trai kia liền mở miệng nói liên hồi:
- Anh là bạn trai của cô gái đó phải không? Sao anh lại không có trách nhiệm gì thế! Anh có biết cô ấy còn ít tuổi như vậy mà phá thai sẽ ảnh hưởng lớn thế nào đến sức khỏe không?
Giọng nói của anh chàng đẹp trai này khàn khàn, rất hiển nhiên, hoặc là bị cúm, hoặc là viêm họng.
Diệp Thanh:
- …
- Không biết đúng không? Vậy để tôi nói cho anh biết nhé! Phá thai 1 lần, về sau tỷ lệ cô ấy mắc bệnh phụ khoa so với những người phụ nữ bình thường sẽ gấp mấy lần! Phá thai quá 3 lần, cô ấy về sau có thể vẫn mang thai được, nhưng rất khó rất khó đẻ ra Baby! Bởi vì khi cô ấy mang thai đến 7 8 tháng sẽ bị đẻ non!
Vị nữ bác sĩ kia có thể là họng khó chịu nên ho khan vài tiếng rồi tiếp tục nói liên hồi. Diệp Thanh mồ hôi lạnh toát, trời ơi, họng bị viêm thế này rồi mà còn có thể nói lưu loát được như vậy.Rốt cuộc có cho người khác cơ hội đáp lại không hả.
Diệp Thanh:
- …
Lúc này, những người bệnh nhân khác trong bệnh viện, còn có bác sĩ và y tá đi ngang qua cũng vây lại tò mò đứng nghe.
Diệp Thanh bị anh chàng đẹp trai kia liên tiếp không ngừng chất vất và giáo huấn ngây ngẩn cả người, nhất thời không phản ứng lại kịp.
Đang định cãi lại, nhưng khi nhìn thấy cố gái mang bầu kia cúi đầu, vội vàng bước nhanh rời đi, lộ ra vẻ xấu hổ.
- Này, Em đừng đi!
Diệp Thanh gọi lớn, nhưng cô gái kia vẫn bước đi thẳng ra ngoài đại sảnh, biến mất trong tầm mắt.
- Bây giờ anh còn định để bạn gái anh phá thai nữa không?
- Thật không hiểu sao cả!
Diệp Thanh nhíu mày, hừ lạnh một tiếng, không buồn phân bua với tên bê đê không biết đúng sai, sợ cô gái đó xảy ra chuyện, vội vàng đuổi theo.
- Anh!
Anh chàng đẹp trai kia tức giận trừng mắt liếc nhìn bóng dáng Diệp Thanh bước đi, lắc lắc đầu thở dài:
- Ài, thật không còn thuốc chữa nữa! Không biết yêu bản thân mình, mới có gần đấy tuổi đã làm người khác có chửa!
Nói xong, liền quay về phòng làm việc tiếp tục khám cho bệnh nhân tiếp theo.
- Chị Tiểu Linh, chị vừa nãy thật là uy phong! Quả thực quá lợi hại!
Bên cạnh một cô y tá xinh xinh giơ ngón tay cái về phía anh chàng đẹp trai, cười nói.
Nếu lúc này Diệp Thanh có mặt ở đây, nhất định sẽ há hốc miệng kinh ngạc! Hóa ra anh chàng cao lớn đẹp trai không phân tốt xấu liền to mồm mắng mình một trận này lại là một cô gái???
- Thôi đi, em giễu cợt chị là cọp cái phải không?
Nữ bác sĩ nở nụ cười rạng rỡ, lộ ra hàm răng trắng đều,cười mắng.
- Em đâu dám chứ? Nếu chị Tiểu Linh đều là cọp cái thì trên thế giới này làm gì còn có từ mẫu nữa?
- Ha ha, những lời này chị thích nghe! Tiểu Mai, khả năng nịnh hót của em ngày càng có tiến bộ rồi đấy. Khụ, khụ!
Giọng nữ bác sĩ khàn khàn, nói xong không kìm nổi ho lên mấy tiếng.
- Chị Tiểu Linh, chị phải giữ gìn sức khỏe, khoa mình còn phải dựa vào chị đấy.
- Không sao, chỉ là mấy ngày trước làm thêm muộn quá. Tuy nhiên sắp không phải vất vả nhiều nữa, nghe viện trưởng nói, khoa mình có thể sẽ có một cao thủ y học cổ truyền đến. Khụ, khụ!
- Hả! Đông y vào làm ở phòng cấp cứu?
Nữ y tá kinh ngạc mồm há to tới mức có thể nhét cả quả trứng ngỗng vào.
- Không rõ lắm, viện trưởng sắp xếp như vậy, chắc hẳn có lý do của viện trưởng.
- Cũng chưa hẳn như vậy, mấy năm gần đây nhờ vào quan hệ, người đi cửa sau vô cùng nhiều! Không phải ai ai cũng giống chị Tiểu Linh y thuật giỏi như vậy, chị là độc nhất vô nhị phái thực lực trong bệnh viện chúng ta.
Mã Tiểu Linh:
- …
- Hì hì, chị Tiểu Linh không chỉ là phái thực lực mà còn là phái siêu thần tượng, phong hoa tuyệt đại, không biết làm mê dại bao nhiêu cánh đàn ông!
Có lẽ ý thức được mình nói không hợp lý, nữ y tá lập tức thêm vào:
- Chị Tiểu Linh, sao chị lúc nào cũng ăn mặc bụi bặm thế, mặc dù rất ngổ ngáo, nhưng nếu mà để tóc dài hoặc là mặc một số bộ sexy một chút thì chắc chắn càng thu hút ánh mắt của mọi người, không kém gì so với mấy nữ minh tinh.
- Ha ha, phong cách thục nữ không hợp với chị.
Mã Tiểu Linh thản nhiên cười cười, ánh mắt lướt qua bộ ngực bằng phẳng của mình.
Thần Y Thần Y - Hành Xích Đạo