One does not fall “in” or “out” of love. One grows in love.

Leo Buscaglia

 
 
 
 
 
Tác giả: Haiirvy
Thể loại: Tuổi Học Trò
Số chương: 52 - chưa đầy đủ
Phí download: 6 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 435 / 0
Cập nhật: 2017-09-25 03:27:18 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 2: Chạm Tay - Ái Tình Cách Nhau 1 Mét
ậu là Dịch Dương Thiên Tỉ!!!
Nó không ngờ gặp được Thiên Tỉ, càng không ngờ gặp được Thiên Tỉ trong hoàn cảnh này. Đầu nó rối bời, những cảm xúc cứ đan xen với nhau làm nó khó tài nào thoát nỗi
- Cháu... mời cô... cô vô nhà ạ!
- Trời ơi! Mơ sau! Nắng lên rồi mà mày còn mơ hã Giao! – Nó đứng thừ ra một lúc. Thiên Tỉ đi phớt ngang liếc nó một cái.
Người nó mới gặp chính là Dịch Dương Thiên Tỉ của lòng nó. Bởi nó mới đứng hình 5s như vậy. Nó liền đóng cửa chạy vào phòng. Chạy qua mặt của Thiên Tỉ. Đóng sầm cửa lại, cảm xúc của nó không thể tả nổi. Nó chẳng thể bước ra nhìn Thiên Thiên một lần nữa. Mẹ nó liền vào kêu nó. Nó loay hoay thay bộ đồ thật đẹp rồi mới dám bước ra. Nó xinh thật! Cái váy trắng cao trên đùi tí, tóc xõa, thơm phức mùi hoa hồng.
- Cháu chào cô ạ! Nó chào mẹ Thiên rồi liếc qua nhìn Thiên một cái thật nhanh.
- Cô chào cháu. Đây là Thiên Giao mà mẹ nhắc với con nè. Cô bé dễ thương đúng không con? Mẹ Thiên nhìn Thiên rồi nói.
- Vâng! - Thiên Tỉ lạnh lùng đáp
Nó muốn xỉu chập hai. Có một chữ vâng thôi có cần động lòng người vậy không. Giọng bình thường nghe đã muốn chết, lần đầu nó nghe ở ngoài nó còn muốn đâm đầu chết hơn nữa. Nó cứ đứng như tượng đến khi mẹ nó có khẩu lệnh.
- Sao con không ngồi xuống!
- À dạ vâng! – Hồn nó vừa nhập về
Hai người lớn nói chuyện rôm rả. Mấy dì hàng xóm cũng đã có mặt đông đủ. Nó ngồi im ru còn Tỉ thì đang nghịch điện thoại Nam Nam thì ngồi ăn bánh. Nó ngồi chút cái nhìn trộm Thiên Thiên một cái. May mà Thiên Thiên không phát hiện.
- Giao! Còn dắt Thiên Tỉ vô phòng chơi đi! Hai đứa cũng ngang tuổi nhau mà có gì đâu Để bạn ngồi đây hoài
- Dạ! Nó đứng phăng dậy đi vô phòng
- À quên! Mời cậu vào phòng! – Nó không dám nhìn thẳng Thiên mà cứ nhìn xuống đất.
- Ừm! - Thiên vẫn không biết đó là fan mình nên khá là bình thường. Đến khi vào phòng.
- Đây là phòng của mình! Nó mời người ta vô mà không thèm nhớ đến là cái phòng mình toàn hình người ta cho tới khi
- Cậu thích Dịch Dương Thiên Tỉ à?
Nó đứng xựng lại. Giờ nó chỉ muốn kiếm cái lỗ nào để chui vào thôi. Đường nào cũng chết. Nó chưa kịp trả lời thì Thiên Thiên lại nói tiếp.
- Khi nãy cậu nhìn tôi hơi nhiều!
Rồi. Xác định hôm nay là ngày nhớ đời của nó. Nó quay đầu lại rồi đáp.
- Không!
- Vậy tại sao lại nhiều hình tôi thế? - Thiên nghiêng đầu hỏi nhẹ nó.
- À...
- Còn có cả gấu kuma nữa này! – Thiên cầm con Kuma trên giường nó lên
- Tớ cũng thích kuma! – Nó giựt con kuma lại
- Cậu chưa trả lời tôi?
- Thì... tại thấy đẹp nên mua về thôi. Đâu phải riêng hình cậu!
- Khải hay Nguyên?
- Khải! - Nó bí quá nên nói bừa cho Khải
- À. Để tôi nói với anh ấy là cô bé cạnh nhà tôi thích anh ấy!
- Thôi đừng!
- Sao vậy?
- Tớ không thích. Đó là chuyện của tớ. Để tự tớ nói.
Thiên sầm mặt lại. Bước ra chỗ khác không thèm nói chuyện tới nó. Nó đứng đằng sau thở một cái mạnh. Trời sao mình lại nói dối chứ. Đúng là...
- Cậu từ Việt sang à? – Thiên vừa hỏi vừa đi lại bàn học nó.
- Ừm! – Nó vọt chạy tới dang tay ra chặn lại.
Vì trên bàn nó có nhiều khung hình của Thiên lắm. Thế nào cậu ấy cũng biết chuyện đó.
- Làm gì vậy?
- Tủ sách của tớ có nhiều sách hay lắm!!! – Nó chỉ chỉ tay lại tủ sách
- Nhưng tớ thích đứng đây!
- Ở đây có gì mà xem – Nó cầm tay lôi Thiên Thiên lại tủ sách
Không ngờ nó lại hành động một cách không tỉnh táo như vậy. nó đang lôi tay ai vậy trời. Người mà 3 năm nay nó chỉ nhìn được trên hình. Cái cảm giác đó lại tới. Nó đang trong trạng thái hôn mê thì
- Không định buông à? – Thiên nhìn tay cậu ấy rồi nói
-... – Nó giật tay lại thật mạnh làm Thiên Tỉ ngơ ngác nhìn nó.
- Thiên Thiên ơi về nè con! – Mẹ Thiên kêu.
- Dạ vâng!
Thiên và nó cùng đi ra nhưng nó đi cách Thiên cả một mét. Vì nó biết, nếu không giữ khoảng cách. Không biết nó sẽ hành động gì nữa đây.
- Tôi về đây! – Thiên khẽ nói với nó làm nó đứng như trời tròng.
Tối hôm đó nó hoàn toàn không ngủ được, cứ nhắm mắt lại là nó thấy Thiên Tỉ. Nó cứ nhắc với mình đây chỉ là mơ thôi. Nhưng chỉ là bịa đặt. Nó chìm vào giấc ngủ một cách cực nhọc. Tại nhà Thiên. Lúc cả nhà Thiên về cũng có ngồi nói chuyện một hồi lâu rồi mới đi ngủ.
- Ngày mai con đi học nhảy lại! – Thiên nói với mẹ
- Ùm. Con có cần mẹ chở đi không?
- Không ạ! Con tự đi được ạ
- Con được nghỉ hết tháng này à?
- Dạ chưa biết. Nhưng giữa tháng 8 con đi Trùng Khánh dự lễ. Khoảng 2 3 ngày gì đó.
- Ùm
- Cô bé đó tên Thiên Giao hã mẹ? – Thiên bỗng dưng hỏi mẹ về chuyện của nó.
- Ừm. Có chuyện gì không con? Cô bé đó thật sự rất ngoan, lại còn xinh xắn nữa.
- Dạ không có gì! Con chỉ hỏi vậy thôi. Tại trong phòng cô ấy toàn hình TFBoys mẹ ạ.
- Chắc fan TFBoys đây mà. Mà cô bé thích con à?
- Dạ không! Con cũng không biết...
Buổi trò chuyện của hai mẹ con đều nhắc đến nó. Làm nó ở bên nhà hắt xì liên tục.
Sáng hôm sau. Nó thức trễ hơn thường ngày. Khoảng mười giờ nó mới lết ra khỏi phòng. Nhìn xung quanh nhà không có ai cả. Nó chỉ thấy mẩu giấy dán lên tủ lạnh của mẹ nó.
- “ Mẹ với cha đi đến công ty giải quyết một số việc khoảng đến tối mới về. Đồ ăn mẹ làm sẵn hết rồi. Con muốn ăn gì thêm thì đi mua nhé. Tiền mẹ để trên bàn. Đóng cửa cẩn thận nha con!
Thần Tượng Lòng Tôi – Tfboys Thần Tượng Lòng Tôi – Tfboys - Haiirvy