Phần thưởng cho sự chịu đựng gian khổ chính là những kinh nghiệm bạn thu được.

Aeschylus

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Little rain
Số chương: 749 - chưa đầy đủ
Phí download: 22 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4480 / 17
Cập nhật: 2019-04-12 13:17:23 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 630: Hai Phiến Lá Kim Sâm
ảo tháp màu xanh phóng về phía Quy Nhân Sơn, tựa như muốn đánh nát tòa Thánh Sơn Viễn Cổ này thành bình địa.
Ngay lúc bảo tháp màu xanh bay tới, sương mù trong Quy Nhân Sơn bắt đầu ngưng tụ, không gian có chút vặn vẹo.
Ầm ầm ầm...
Một luồng lực lượng vô hình sinh ra, không gian bị lõm xuống, không ngờ lại chống đỡ được uy lực cực lớn của Thanh Hãn tháp, tạo thành một luồng lực lượng phản chấn, chấn ngược Thanh Hãn tháp trở về.
Quy Nhân Sơn giống như một cự nhân, chỉ trong nháy mắt đã đánh Thanh Hãn tháp của Lục Khánh Nguyên bay trở về.
Lục Khánh Nguyên tiếp lấy Thanh Hãn tháp, đột nhiên thối lui mấy chục thước, lúc đó mới hóa giải được luồng lực lượng phản chấn này.
Hắn dần dần tỉnh táo lại, thầm nghĩ:
- Bên trong Quy Nhân Sơn có phong ấn do Thủy tổ của Thiên Đế Sơn bố trí, nếu như cưỡng ép công kích, nói không chừng còn khiến cho tồn tại cấm kỵ cổ xưa bừng tỉnh, như vậy thì bản thân mình cũng sẽ chết rất thảm.
Vừa rồi hắn cũng là bị Ninh Tiểu Xuyên chọc giận đến mức đánh mất lý trí, cho nên mới phát động công kích với Quy Nhân Sơn.
Với tu vi của hắn, muốn giết Ninh Tiểu Xuyên, vốn dĩ là chuyện rất dễ dàng. Thế nhưng, sự thật là hắn đã bị chém đứt một cánh tay, còn Ninh Tiểu Xuyên thì lại có thể toàn thân trở ra.
Nếu chuyện này truyền ra ngoài, hắn nhất định sẽ biến thành trò cười cho tất cả mọi người.
- Kẻ này tuyệt đối không thể lưu lại!
Lục Khánh Nguyên nhặt cánh tay bị đứt lên, muốn nối lại cánh tay, sau đó sẽ xông vào Quy Nhân Sơn diệt trừ Ninh Tiểu Xuyên.
Hắn chính là Thiên Nhân, hơn nữa trên người còn có kỳ dược trị thương, muốn nối lại cánh tay bị chặt đứt, cũng không phải là chuyện khó.
Thế nhưng, lúc hắn nhặt cánh tay lên, sắc mặt liền đại biến, cánh tay vừa mới bị chém đứt, không ngờ đã khổ quắt, cũng không biết là bị thứ gì hút cạn máu tươi, chỉ khẽ đụng vào, liền biến thành bột phấn.
- Sao… sao có thể như vậy?
Lục Khánh Nguyên cắn chặt răng, nhìn cánh tay bị hóa thành bột mịn, lại lần nữa phát ra tiếng gầm rống thống khổ.
Nếu như cánh tay bị chém rụng, vậy thì huyết dịch bên trong cánh tay vẫn còn rất tươi, muốn nối lại cánh tay bị đứt cũng rất dễ.
Thế nhưng, cánh tay của hắn lại bị hút cạn huyết dịch, biến thành bột phấn, vậy thì làm sao còn có thể nối lại được?
Muốn cánh tay bị cụt mọc lại, còn khó gấp mười, gấp trăm lần nối lại cánh tay bị đứt.
Nhất định phải tìm được một gốc thông linh kỳ dược đã ngoài 3000 năm, để cho Đại Dưỡng Tâm Sư giúp mình luyện thành Nhân cấp đan, như vậy mới có cơ hội khiến cho cánh tay bị cụt mọc lại.
Bằng không, sau này hắn sẽ trở thành một người tàn phế, hơn nữa tại phương diện tu hành Võ Đạo cũng sẽ bị thiếu hụt, không thể đạt tới đỉnh phong.
- Đúng rồi, lúc trước hình như ta nhìn thấy trong tay Ninh Tiểu Xuyên có một gốc thông linh kỳ dược kim sâm 3500 năm, vừa vặn có thể lấy gốc kim sâm kia để giúp ta phục hồi lại cánh tay. Ninh Tiểu Xuyên, ngươi nhất định phải chết!
Lục Khánh Nguyên phong bế miệng vết thương trên cánh tay, sát khí trong mắt càng đậm hơn.
Lục Tí Bạo Long và năm đầu Huyền thú trong Huyền Thú Giám đều phóng tới, phát động công kích với Lục Khánh Nguyên.
Lục Khánh Nguyên vừa mới bị chém đứt cánh tay, nguyên khí đại thương, không muốn cùng tranh đấu với bọn chúng, vì vậy nhanh chóng rút đi, phòng thủ mà không chiến.
Grào...
Lục Tí Bạo Long gầm lớn vài tiếng về phía Lục Khánh Nguyên rút đi, sau đó liền dẫn theo năm đầu Huyền thú trong Huyền Thú Giám xông vào trong Quy Nhân Sơn, đi tìm Ninh Tiểu Xuyên và Củ cải đỏ.
Ban đêm tại Quy Nhân Sơn, cực kỳ nguy hiểm, ngay cả người đạt tới cấp bậc tu vi như Lục Khánh Nguyên, cũng không dám xông vào núi lúc trời tối.
Ninh Tiểu Xuyên cũng là bị bắt buộc bất đắc dĩ, cho nên mới phải chạy vào trong Quy Nhân Sơn.
Sau khi tiến vào Quy Nhân Sơn, Ninh Tiểu Xuyên một đường chạy không ngừng nghỉ, căn bản không dám dừng lại chút nào, sợ Lục Khánh Nguyên đuổi theo hắn.
Phốc…
Cũng không biết chạy mất bao lâu, Ninh Tiểu Xuyên cuối cùng cũng không nhịn được nữa, ngã xuống trên đám lá cây dày đặc.
Thế nhưng, hắn lại không hôn mê, mà vẫn dùng ý chí cường ngạnh để chống đỡ bản thân, từ dưới đất bò dậy, nuốt một viên Huyền đan trị thương vào miệng, vận chuyển công pháp, luyện hóa đan khí.
Nửa ngày sau, Ninh Tiểu Xuyên đã tiêu hóa dược lực của Huyền đan, khiến thương thế khôi phục hai ba thành.
Loại cường giả cấp bậc như Lục Khánh Nguyên thật sự đáng sợ, chỉ tùy ý đánh ra mấy chiêu, cũng đã khiến Ninh Tiểu Xuyên gặp trọng thương, nếu không phải có Lục Tí Bạo Long và Diệt Thế Kiếm Dạo, có lẽ hôm nay hắn căn bản không thể chạy thoát rồi.
- Ninh Tiểu Nhân, rốt cuộc ngươi đã đắc tội với bao nhiêu người hả? Không bằng ngươi hãy thả ta ra, ta không muốn bị ngươi làm liên lụy a.
Củ cải đỏ nói.
Cả ngày hôm nay, Củ cải đỏ quả thật đã gặp rất nhiều chuyện hãi hùng khiếp vía, liên tiếp gặp ba đợt người tới giết Ninh Tiểu Xuyên, người sau càng cường đại hơn người trước, cũng không biết sau này rốt cuộc còn có bao nhiêu địch nhân nữa?
Ninh Tiểu Xuyên lau đi vết máu bên khóe miệng, nhìn chằm chằm vào Củ cải đỏ, ánh mắt lộ ra thần sắc cổ quái.
Củ cải đỏ lại càng hoảng sợ, vội vàng thối lui về phía sau hai bước, nói:
- Ngươi… ngươi muốn làm gì? Ngươi không phải muốn ăn sống ta để trị thương cho ngươi đấy chứ? Ta dễ thương như vậy, dễ thương như… Đừng mà…
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Tạm thời không cần ăn ngươi, ngươi nhổ hai sợi tóc xuống là được rồi.
- A… Làm ta sợ muốn chết.
Củ cải đỏ vỗ vỗ ngực, trợn mắt nhìn Ninh Tiểu Xuyên một cái, nói:
- Thấy ngươi bị đánh thật thảm, đáng thương như vậy, bổn cô nương sẽ cho ngươi hai sợi tóc…
- Bớt nói nhảm đi, ta sẽ tự nhổ!
Ninh Tiểu Xuyên bắt lấy Củ cải đỏ, đặt lên đùi mình, sau đó nhổ xuống hai sợi tóc trên đầu nàng.
Sau khi nhổ xuống hai sợi tóc, hào quang lóe lên, liền biến thành hai phiến lá nhân sâm, lấp lánh rực rỡ, giống như màu xanh của ngọc diệp, tản mát mùi thuốc nồng đậm.
Thông linh kỳ dược 3500 năm thập phần hiếm thấy, cho dù chỉ là hai phiến là, cũng đã có dược tính rất mạnh rồi.
Ninh Tiểu Xuyên gọi ra Dưỡng Tâm Chân Đỉnh, bỏ hai phiến lá nhân sâm vào trong Chân Đỉnh, sau đó lợi dụng Âm Dương Minh Hỏa để luyện hóa.
Hai tay Củ cải đỏ ôm đầu, tức giận nhìn Ninh Tiểu Xuyên chằm chằm, không ngừng nghiến răng nghiến lợi, lẩm bẩm: Bạn đang xem tại TruyệnYY - www.truyenyy_com
- Đáng giận, thật quá ghê tởm, Ninh Tiểu Nhân, đừng tưởng rằng đầu ngươi to hơn ta là có thể ức hiếp ta, chờ khi ta gặp được gia gia, nhất định sẽ nói người biến ngươi trở thành nhỏ như ta, đến lúc đó chờ xem ta thu thập ngươi thế nào.
Ninh Tiểu Xuyên liếc nàng một cái, nói:
- Hai phiến lá vẫn còn thiếu một chút, không bằng ngươi hãy cho ta một sợi rễ nhân sâm đi? Đúng rồi, lá nhân sâm mọc trên đỉnh đầu, vậy rễ nhân sâm mọc ở đâu?
Ninh Tiểu Xuyên đánh giá nàng một lượt, đang tìm kiếm địa phương có rễ nhân sâm để ra tay.
- Ngươi đừng nghĩ nữa!
Củ cải đỏ thấy Ninh Tiểu Xuyên liếc nhìn, liền túm chặt quần áo, co lại thành một đoàn, ngồi dưới vách đá, trong lòng thầm chửi Ninh Tiểu Xuyên mấy chục lần.
- Nhổ một sợi rễ thì ngươi cũng không chết a.
Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu, cũng không chú ý tới nàng nữa, toàn bộ tâm lực đều đặt tại việc luyện hóa hai phiến lá nhân sâm.
Nhất định phải nhanh chóng khôi phục thương thế, bằng không, đợi đến khi Lục Khánh Nguyên đuổi theo, như vậy thì chỉ có một con đường chết mà thôi.
Không lâu sau, Ninh Tiểu Xuyên đã luyện hóa xong hai chiếc lá nhân sâm, hóa thành hai viên viên kỳ dược đan màu xanh.
Ninh Tiểu Xuyên cùng lúc ăn vào hai viên kỳ dược đan.
Kim sâm là loại dược vật ôn hòa, cũng dễ bị tu sĩ khác hấp thu nhất.
Ninh Tiểu Xuyên căn bản không cần cố gắng tiêu hóa thì hai viên kỳ dược đan đã tự động dung nhập vào thân thể, nhanh chóng trị thương thế cho Ninh Tiểu Xuyên.
Một lát sau, dược lực của hai viên kỳ dược đan đã bị Ninh Tiểu Xuyên tiêu hóa hoàn toàn, thương thế khôi phục được ba thành.
Ninh Tiểu Xuyên đã khôi phục được một nửa thực lực rồi.
Nếu như không có hai sợi tóc của Củ cải đỏ, e rằng Ninh Tiểu Xuyên phải mất một ngày một đêm mới có thể khiến cho thương thế khôi phục được như bây giờ.
Nhìn thấy vẻ mặt Ninh Tiểu Xuyên rạng rỡ, trong lòng Củ cải đỏ lại càng khó chịu hơn, giống như một thiếu nữ bị một ác hán chà đạp, rất muốn xông tới cắn Ninh Tiểu Xuyên hai cái.
- Chúng trở về rồi.
Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên mở mắt, đình chỉ trị thương.
Củ cải đỏ cũng lập tức đứng dậy, nhìn về phía bóng đêm, nghe thấy tiếng gầm của bạo long vang lên.
Trên gương mặt nhỏ nhắn của Củ cải đỏ chợt lộ ra thần sắc vui mừng, nói:
- Là Tiểu bánh bao.
Ninh Tiểu Xuyên lấy Huyền Thú Giám ra, đặt trong lòng bàn tay, sau đó truyền Thiên võ nguyên khí vào trong Huyền Thú Giám, bên trong Huyền Thú Giám lập tức bộc phát hào quang.
Sau khi được Huyền Thú Giám triệu hoán, Song Đầu Thạch Thú, Thái Tuế thú, Kim Giao, Kỳ Lân Quỷ Bức thú, Bạch Đầu Cửu Trảo Ưng đều nhanh chóng tới tập trung bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên, tất cả thu nhỏ lại chỉ còn ba, bốn mét, bảo vệ Ninh Tiểu Xuyên tại trung tâm.
Trong Huyền Thú Giám có sinh mệnh chi thủy thai nghén, khí tức của năm đầu Huyền thú đều biến đổi rất nhiều, chiến lực có thể sánh ngang với Võ giả Ngũ Bộ Thiên Thê, trên người mang theo một luồng lực lượng thần bí mà những Huyền thú khác đều không có.
Luồng lực lượng này thập phần tương tự với Thiên Địa kinh mà Ninh Tiểu Xuyên tu luyện, tựa như bọn chúng cũng đang tu luyện Thiên Địa kinh vậy.
Trong đó, thực lực của Thái Tuế thú là phát triển rõ rệt nhất, vượt qua bốn đầu Huyền thú khác.
Thái Tuế thú là Vương tộc sống trong lòng đất, huyết mạch cao quý, một khi hoàn toàn trưởng thành, tu vi sẽ đạt tới Thiên Nhân cảnh, tiềm lực rất lớn.
Nếu như nó tiếp tục tu luyện trong Huyền Thú Giám, phỏng chừng tối đa không quá một tháng nữa là có thể trưởng thành, có tu vi cấp bậc Thiên Nhân cảnh, hơn nữa còn cường đại hơn Thiên Nhân bình thường rất nhiều.
Kim Giao biến hóa thành nhân hình, trở thành một nữ tử xinh đẹp ăn mặc hở hang, quỳ trên mặt đất, cung kính dâng mười cái túi Càn Khôn lên cho Ninh Tiểu Xuyên, nói:
- Chủ nhân, đây là Huyền dược và một số linh bảo tự nhiên mà chúng ta thu thập được.
Ninh Tiểu Xuyên thu hồi túi Càn Khôn, sau đó hỏi:
- Lục Khánh Nguyên không đuổi theo ư?
- Không có, cánh tay của hắn đã bị chủ nhân chặt đứt, nguyên khí đại thương, đã bị Lục Tí Bạo Long đánh lui rồi.
Kim Giao nói.
- Có lẽ hắn cũng biết ban đêm trong Quy Nhân Sơn thập phần nguy hiểm, cho nên mới không xông vào. Thế nhưng, sáng sớm mai, hắn nhất định sẽ xông lên núi.
Ninh Tiểu Xuyên mở một cái túi Càn Khôn ra, liền phát hiện bên trong đầy ắp Huyền dược, còn có một số khoáng thạch hiếm có, số lượng cực kỳ khổng lồ, căn bản không thể đếm xuể.
Hắn mở cái túi Càn Khôn khác, liền phát hiện trong đó cũng đều chứa đầy Huyền dược, hơn nữa còn là Huyền dược cấp cao, thậm chí còn có hơn mười gốc bán kỳ dược: Chu quả, Tam Thải Linh Chi, Thạch Nhũ Tủy, Huyền thạch địa phẩm, khoáng thạch… số lượng nhiều đến kinh người.
Ninh Tiểu Xuyên cũng trợn mắt há hốc mồm, nói:
- Các ngươi thu thập được nhiều Huyền dược như vậy ư?
Sau đó, Kim Giao liền báo cáo lại mọi chuyện cho Ninh Tiểu Xuyên, bọn chúng đã phát động trên mấy ngàn đầu Huyền thú, gần như hái sạch Huyền dược trong phạm vi mấy trăm dặm.
Ninh Tiểu Xuyên vuốt cằm, cười nói:
- Phát động Huyền thú đi hái thuốc, quả thật có thể tiết kiệm không ít thời gian. Chẳng qua, các ngươi đều không biết hái thuốc, rất nhiều Huyền dược đều bị hư hại, phần lớn dược khí bị xói mòn, khiến cho giá trị của thuộc giảm mạnh.
Ninh Tiểu Xuyên thật ra cũng không có ý định trách cứ, bởi vì bọn chúng có thể thu thập được nhiều Huyền dược như vậy trở về, đã vượt xa dự tính của Ninh Tiểu Xuyên rồi.
Nếu như luyện hóa những Huyền dược này, phẩm cấp và số lượng của Huyền thủy, nhất định sẽ tăng mạnh.
- Thật kỳ quái, không phải nói ban đêm trong Quy Nhân Sơn, khắp nơi đều ẩn tàng hung hiểm ư, tại sao ta lại cảm thấy toàn bộ rừng núi đều rất yên tĩnh, lại không gặp chút hung hiểm nào?
Ninh Tiểu Xuyên thu hồi năm đầu Huyền thú vào trong Huyền Thú Giám, đang cảm thấy buồn bực thì bên tai chợt truyền đến tiếng hét chói tai của Củ cải đỏ:
- Máu, nhiều máu quá…
Củ cải đỏ vốn ngồi dưới vách đá, thế nhưng lại đột nhiên ngửi được mùi máu tươi nồng đậm.
Sau đó, nàng cảm thấy một dòng chất lỏng sền sệt từ trên vách đá chảy xuống, nhuộm đỏ cả y phục của nàng.
Lúc nàng quay đầu nhìn lại, mới phát hiện vách đá sau lưng mình, không ngờ lại tràn ra máu tươi. Hơn nữa… thứ này cũng không phải là vách đá, mà là một khối bia mộ.
Thần Ma Thiên Tôn Thần Ma Thiên Tôn - Cửu Đương Gia Thần Ma Thiên Tôn