We have to walk in a way that we only print peace and serenity on the Earth. Walk as if you are kissing the Earth with your feet.

Thich Nhat Hanh

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Upload bìa: Little rain
Số chương: 749 - chưa đầy đủ
Phí download: 22 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 4480 / 17
Cập nhật: 2019-04-12 13:17:23 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 145: Lệnh Bài Phù Diêu Đại Dưỡng Tâm Sư
ó thể được Linh Hư Tôn Giả đánh giá như vậy, chí ít chứng minh Ninh Tiểu Xuyên cũng không phải là đang hồ ngôn loạn ngữ.
Những gì hắn nói quả thật là có hàm nghĩa Võ Đạo!
Một ít kẻ có tu vi Võ Đạo cực cao, đều âm thầm nhớ kỹ những lời Ninh Tiểu Xuyên mới vừa nói, nghĩ rằng những lời này đối với tu luyện Võ Đạo sẽ có sự bang trợ không hề nhỏ. Nếu như dụng tâm tìm hiểu, nói không chừng có thể tìm hiểu ra huyền cơ của Bắc Minh Thần Công.
Hàn Phú cũng âm thầm nhớ kỹ những lời này, thần tình trở nên càng ngày càng nghiêm túc, nói:
- Ninh Tiểu Xuyên, cho dù cái mà ngươi tu luyện không phải là Phệ Huyết Ma Công, nhưng cũng không thay đổi được sự thật là ngươi đã giết chết 41 học viên Học cung! Nếu như ngày hôm nay không trừng phạt ngươi, không thể ăn nói với hết thảy Võ giả trong Học cung, càng không cách nào ăn nói với người trong thiên hạ!
Hỗn Thế Phó Viện chủ trầm giọng nói:
- Rõ ràng là người của Vân Trung Minh chủ động đi giết Ninh Tiểu Xuyên, Ninh Tiểu Xuyên chỉ là tự vệ, như vậy cũng có tội sao?
Diêm Phó Viện chủ cười lạnh nói:
- Ngọn nguồn hết thảy mọi chuyện đều là do ban đầu ở Hỏa Ma Sơn Mạch! Ninh Tiểu Xuyên không nên bởi vì hiểu lầm Diêu Kim Đạo giết chết muội muội của hắn, lại càng không nên tàn nhẫn giết chết Diêu Kim Đạo. Cho nên vẫn phải trách tính cách Ninh Tiểu Xuyên quá hiếu sát!
Hỗn Thế Phó Viện chủ nói:
- Hiểu lầm? Lẽ nào không tính toán chuyện Diêu Kim Đạo thật sự đã xuất thủ đem muội muội của hắn giết chết? Chuyện này sao không tính là hiểu lầm?
Diêm Phó Viện chủ nói:
- Trên thực tế, muội muội Ninh Tiểu Xuyên cuối cùng cũng không có chết!
- …
Đám người hai phe bắt đầu kịch liệt cãi nhau, bầu không khí toàn bộ Chấp Pháp Điện đều trở nên thập phần khẩn trương, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể xảy ra đại chiến.
Phương hướng đại môn Chấp Pháp Điện đột nhiên truyền đến tiếng bước chân gấp gáp.
Phó Viện chủ Tam Sư Võ Điện thở hồng hộc, từ trong đống người chen lấn chui ra, đi vào trong Chấp Pháp Điện, sửa sang lại quần áo bị xô đẩy xốc xếch, ho khan hai tiếng, cười nói:
- Thiên Đế Thành náo nhiệt quá a! Ngày hôm nay đưa tang ai vậy? Mọi người đang hát tuồng sao?
Đám Võ giả trong Chấp Pháp Điện đều dừng cãi cọ lại, đưa mắt nhìn chăm chú về phía Phó Viện chủ Tam Sư Võ Điện vừa chạy tới.
Hay rồi! Lại tới một nhân vật cấp bậc Phó Viện chủ!
Không ngờ chỉ là xét xử hai gã học viên, lại kinh động đến ba vị nhân vật cấp bậc Phó Viện chủ, chuyện này ở trong lịch sử Thiên Đế Học Cung cũng không thường xuyên xảy ra a.
Dù sao cũng chỉ là hai gã học viên mà thôi, Chấp Pháp Đội cũng có thể phán định sinh tử của bọn họ rồi, ngay cả Học Sư cũng có thể không cần ra mặt. Nhân vật cấp bậc Phó Viện chủ, tự nhiên càng không có thời gian để ý tới những chuyện nhỏ nhặt này.
Thế nhưng, vì một tên Ninh Tiểu Xuyên, ba vị Phó Viện chủ Thiên Đế Học Cung đều tụ tập đến Chấp Pháp Đường, khiến cho đám học viên vây ở bên ngoài đều có cảm giác ước ao.
- Đây là đãi ngộ của tuyệt đỉnh thiên tài a! Những người giống như chúng ta vậy, bình thường ngay cả mặt Học Sư cũng rất khó nhìn thấy, sợ rằng phải vài năm mới có thể nhìn thấy nhân vật cấp bậc Phó Viện chủ một lần!
- Nếu như ngươi có thiên tư kinh diễm như Ninh Tiểu Xuyên và Danh Dương vậy, cũng sẽ có nhân vật cấp bậc Phó Viện chủ coi trọng!
Hàn Phú hơi nhíu mày một cái, trong lòng chửi thầm một câu. Tam Sư Võ Viện tọa lạc tại Lô Sơn, cách xa Thiên Đế Thành tới 1200 dặm, tin tức vị Phó Viện chủ này cũng quá linh thông rồi, chuyện vừa mới phát sinh ở Thiên Đế Thành, không ngờ hắn cũng đã biết, lại còn kịp chạy tới nữa.
Ánh mắt Diêm Phó Viện chủ co rụt lại, cười lạnh nói:
- Lý lôi thôi, tốc độ của ngươi thật đúng là rất nhanh a! Bản bộ Tam Sư Võ Viện cách Thiên Đế Thành cũng có hơn ngàn dặm, ngươi nhanh như vậy đã tới rồi, xem ra tu vi lại có tinh tiến không hề nhỏ a!
Phó Viện chủ Tam Sư Võ Điện nói:
- Nếu như ta không nhanh chân chạy tới, chẳng lẽ phải chờ tới lúc các ngươi đem thiên chi kiêu tử của Tam Sư Võ Viện ta giết chết xong, mới chạy tới nhặt xác à?
Hàn Phú nói:
- Lý Phó Viện chủ, lời này có phải nói hơi quá rồi không? Thiên Đế Thành chính là chỗ an toàn nhất trong Đế Hư, Chấp Pháp Đội đối với bất cứ chuyện gì cũng sẽ theo lẽ xử lý công bằng, tuyệt sẽ không để cho bất kỳ người nào uổng mạng!
- Rắm thúi! Chấp Pháp Đội chính là rắm thúi!
Nước miếng Phó Viện chủ Tam Sư Võ Điện văng đầy mặt Hàn Phú, phẫn nộ nói:
- Học viên Tam Sư Võ Viện chúng ta ở trong Thiên Đế Thành lọt vào vây giết, lúc đó Chấp Pháp Đội các ngươi ở nơi nào? Hiện tại lại nói với lão tử rằng Thiên Đế Thành là chỗ an toàn nhất, ta như thế nào cảm giác Thiên Đế Thành hiện tại chính là con mẹ nó một tòa đại mộ phần hãm hại người chứ? Ta nghĩ chức Đội trưởng Chấp Pháp Đội này, ngươi không cần làm nữa, ta lập tức đi nói chuyện cùng ba vị Trưởng lão Chấp Pháp Đội các ngươi, kiếm một người khác lên làm Đội trưởng thôi!
Sắc mặt Hàn Phú khẽ biến, cũng không cho rằng đối phương đang nói đùa. Bởi vì Phó Viện chủ Tam Sư Võ Điện quả thật có năng lực này.
Phó Viện chủ Tam Sư Võ Điện nắm trong tay quyền cung ứng Huyền dược và Huyền đan cho toàn bộ Đế Hư, quan hệ cùng hết thảy các đại nhân vật trong Thiên Đế Học Cung đều phi thường tốt, rất nhiều Viện chủ khác cũng không dám dễ dàng đắc tội với hắn.
Nếu như hắn thật sự đi tìm ba vị Trưởng lão Chấp Pháp Đội, vị trí Đội trưởng Chấp Pháp Đội của Hàn Phú quả thật rất khó giữ được.
Hàn Phú vội vã cúi người bồi tội, cười lấy lòng nói:
- Xin Lý Phó Viện chủ bớt giận, lão nhân gia ngài mới từ ngoài ngàn dặm chạy tới, đi đường mệt nhọc, cũng không nên lại tức giận thêm nữa mà hao tổn sức khỏe! Ba vị Trưởng lão Chấp pháp đều đã bế quan tu luyện, chuyện này còn chưa tới mức phải kinh động bọn họ!
Phó Viện chủ Tam Sư Võ Điện lắc lắc ống tay áo, vẫn làm mặt lạnh như trước, nói:
- Đừng cho là học phủ Tam Sư Võ Viện chúng ta không đặt ở Thiên Đế Thành, thì các ngươi có thể tùy ý khi dễ người Tam Sư Võ Viện chúng ta! Có tin lão tử hạ lệnh một tiếng, sau này tất cả học viên Tam Sư Võ Viện sẽ không đặt chân tới Thiên Đế Thành nữa hay không?
Hàn Phú toát mồ hôi:
- Đừng a! Đừng a!
Phó Viện chủ Tam Sư Võ Điện lại nói:
- Có tin Dưỡng Tâm Dịch và Trung Cấp Đan của Chấp Pháp Đội các ngươi tháng này không tiếp tục cho bán thiếu nữa hay không?
Vẻ mặt Hàn Phú lại càng khó coi, liên tục nhận lỗi, nói:
- Đừng a! Chuyện này chúng ta phải tiếp tục thương thảo! Cho dù Ninh Tiểu Xuyên có tội, cũng tuyệt đối là tội không đáng chết!
- Cái này thì dễ nghe hơn một chút!
Phó Viện chủ Tam Sư Võ Điện tiếp tục nói:
- Ta nghĩ Hàn Đội trưởng ngươi có hiềm nghi không làm tròn trách nhiệm, hay là Trung Cấp Đan của ngươi trong mười năm tới cũng không cần phát nữa?
Hàn Phú giật thót mình, lập tức nói:
- Ta nghĩ trong chuyện này, Vân Trung Minh cũng có sai lầm rất lớn! Ngoài việc xử phạt Ninh Tiểu Xuyên, Trương Lâm Sơn cũng phải đồng thời xử phạt, bằng không thì không thể phục chúng!
Sắc mặt Trương Lâm Sơn lập tức đại biến.
Phó Viện chủ Tam Sư Võ Điện gật đầu cười, vỗ vỗ vai Hàn Phú, nói:
- Phải vậy chứ! Hàn Đội trưởng lúc này mới xem như là công bằng công chính, có tư cách tiếp tục đảm nhiệm Đội trưởng Chấp Pháp Đội! Ta nghĩ chuyện này Vân Trung Minh phải chịu trách nhiệm lớn nhất, mà Ninh Tiểu Xuyên dù sao chỉ là ra tay tự vệ, tuy rằng giết chết 41 học viên, nhưng mà về tình có thể hiểu được, hẳn là nên xử phạt giảm nhẹ!
- Xử phạt giảm nhẹ? Vậy phải nhẹ đến mức nào đây?
Thanh âm Diêm Phó Viện chủ lạnh buốt nói.
Trong Thiên Đế Học Cung, dám cùng Phó Viện chủ Tam Sư Võ Điện tranh cãi cũng không có mấy người, mà Diêm Phó Viện chủ chính là một trong số đó.
Phó Viện chủ Tam Sư Võ Điện nói:
- Diêm lão quỷ, ngươi nói nên xử phạt như thế nào?
- Chuyện này ảnh hưởng thập phần nghiêm trọng, tội lỗi của Ninh Tiểu Xuyên và Trương Lâm Sơn đều khó có thể dung tha! Tử tội có thể miễn, tội sống khó thoát! Ít nhất phải phế bỏ hai tay Ninh Tiểu Xuyên, đánh gãy hai chân Trương Lâm Sơn, bằng không bọn họ sẽ không minh bạch sai lầm của mình nghiêm trọng đến mức nào! Đây đã là nghiêm phạt nhẹ nhất rồi, nếu như ta là Đội trưởng Chấp Pháp Đội, khẳng định sẽ trực tiếp đem hai người bọn họ đều xử tử, còn phải đem Vân Trung Minh giải tán luôn!
Diêm Phó Viện chủ trầm giọng nói.
Trán Hàn Phú toát mồ hôi lạnh, vội vàng nói:
- Ta nghĩ chuyện này vẫn là nên chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không a! Cứ theo ý tứ của Diêm Phó Viện chủ, phế bỏ hai tay Ninh Tiểu Xuyên, đánh gãy hai chân Trương Lâm Sơn! Người đâu, hiện tại liền đem hai người bọn họ mang xuống chấp hành hình phạt!
- Chậm đã!
Phó Viện chủ Tam Sư Võ Điện nói:
- Ninh Tiểu Xuyên là tuyệt đỉnh thiên tài của Thiên Đế Học Cung chúng ta, nếu như phế bỏ hai tay của hắn, tương lai tu hành Võ Đạo của hắn hầu như cũng phế đi! Cái này đối với hắn mà nói chính là xử phạt quá mức nghiêm khắc!
Diêm Phó Viện chủ nói:
- Lý lôi thôi, đây đã là xử phạt nhẹ nhất đối với Ninh Tiểu Xuyên rồi, ngươi còn muốn xử phạt hắn càng nhẹ hơn nữa sao?
Phó Viện chủ Tam Sư Võ Điện gật đầu, không hề cảm thấy đỏ mặtchút nào, nói:
- Đúng vậy! Phải càng nhẹ hơn nữa! Không phải Ninh Tiểu Xuyên vừa mới xông qua tầng thứ năm Thông Thiên Kiều, có cơ hội tiến nhập Thiên Cung tu luyện năm ngày sao? Nếu không thì miễn đi năm ngày tư cách tiến nhập Thiên Cung tu luyện của hắn, xem như là xử phạt hắn? Cái này có tính là phi thường nghiêm khắc rồi không?
- Nghiêm khắc? Nghiêm khắc cái rắm!
Trong lòng Hàn Phú thầm nghĩ như vậy. Ninh Tiểu Xuyên tu luyện Bắc Minh Thần Công, cho dù không tiến nhập Thiên Cung tu luyện, tốc độ tu luyện cũng đã nhanh kinh người rồi.
Đây đối với Ninh Tiểu Xuyên mà nói, xem như là xử phạt sao? Giết 41 học viên, cứ xử lý qua loa như vậy?
- Ta không đồng ý cách xử phạt này!
Diêm Phó Viện chủ nói.
- Ngươi không đồng ý cũng không được! Đây là ý tứ của Phù Diêu Đại Dưỡng Tâm Sư!
Phó Viện chủ Tam Sư Võ Điện móc từ trong túi ra một khối ngọc bài bạch sắc, bên trên ngọc bài có khắc hai chữ Phù Diêu.
Thình thịch!
Hắn ném mạnh ngọc bài lên bàn một cái, thiếu chút nữa ném thẳng lên trên mặt Diêm Phó Viện chủ.
Nhìn thấy ngọc bài trên bàn, sắc mặt Hàn Phú liền đại biến, lập tức hạ lệnh, nói:
- Đệ tử Vân Trung Minh và Ninh Tiểu Xuyên ở trong Thiên Đế Thành ác ý tranh đấu, dẫn đến 41 học viên chết thảm. Người của Vân Trung Minh phụ trách chủ yếu! Trương Lâm Sơn, hành vi ác liệt, tàn hại đồng môn Học cung, phạt đánh gãy hai chân của hắn, trục xuất khỏi Đế Hư! Ninh Tiểu Xuyên, bởi vì chỉ là tự vệ, về tình có thể thấu hiểu, liền tước bỏ năm ngày tư cách tiến nhập Thiên Cung tu luyện của hắn, diện bích sám hối một năm!
Sắc mặt Trương Lâm Sơn trắng bệch, sợ đến cả người đổ mồ hôi lạnh, bị Võ giả Chấp Pháp Đội lôi xuống, đánh gãy hai chân.
Đám người Ninh Hinh Nhi, Mộ Dung Vô Song, Nhạc Minh Tùng tự nhiên là vui vẻ đến cực điểm, quả thật là đại khoái nhân tâm.
Phó Viện chủ Tam Sư Võ Điện cười hắc hắc, thu hồi lại ngọc bài kia, nói:
- Ninh Tiểu Xuyên, đi thôi! Cùng bản Phó Viện chủ trở về diện bích sám hối một năm. Lần sau nên suy nghĩ cẩn thận, không nên giết người bừa bãi! Giết người là một chuyện rất không đúng! Đã xin lỗi những người chết kia chưa? Chưa à? Vậy thì đi thôi! Cùng bản Phó Viện chủ đi nói lời xin lỗi với những người chết kia! Nói một tiếng xin lỗi a! Biết sai mà sửa, mới là đệ tử tốt!
Phó Viện chủ Tam Sư Võ Điện cứ như vậy nghênh ngang dẫn Ninh Tiểu Xuyên rời đi, thế nhưng không ai còn dám nói một chữ không. Tất cả đều bởi vì một khối ngọc bài có khắc hai chữ Phù Diêu.
Phù Diêu Đại Dưỡng Tâm Sư!
Ngay cả Phù Diêu Đại Dưỡng Tâm Sư cũng đều ra mặt, đừng nói là mấy người Hàn Phú, Diêm Phó Viện chủ này, cho dù là Viện chủ của Tứ Đại Võ Viện vẫn luôn bế quan có lập tức xuất quan, cũng phải cung kính với Phù Diêu Đại Dưỡng Tâm Sư.
Trong Đế Hư, cũng chỉ có thân phận địa vị của Học Cung Chi Chủ, mới có thể vượt qua Phù Diêu Đại Dưỡng Tâm Sư mà thôi.
Có thể nói, Phù Diêu Đại Dưỡng Tâm Sư, chính là nhân vật thứ hai trong cả Thiên Đế Học Cung!
Thần Ma Thiên Tôn Thần Ma Thiên Tôn - Cửu Đương Gia Thần Ma Thiên Tôn