Until I feared I would lose it, I never loved to read. One does not love breathing.

Harper Lee

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Dịch giả: Vipvandan.vn
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: tran anh tuan
Số chương: 2767
Phí download: 36 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3547 / 41
Cập nhật: 2016-07-27 08:53:02 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1380 : Tình Cờ Gặp Trong Thành Thị. (2)
ây là nguyên nhân Lăng Tiếu đi tới Vô Thị Thành này.
Lý Mộc đại hỉ, có một Huyền Đế trung giai cùng đi thì không lo chuyện này không hoàn thành.
Lý Mộc dẫn đám người Lạc U đi nhanh tới Vô gia.
Đám người Lăng Tiếu lúc này đi dạo trên đường lớn một vòng, đi tới đâu thì đại bộ phận người ta đều nhìn qua bảy nữ nhân của hắn, từ dáng vẻ của bọn họ thì trong lòng suy nghĩ bẩn thỉu, nhưng mà nhìn thấy đám tùy tùng thì bọn họ không dám hành động thiếu suy nghĩ mà thôi.
- Nhìn kìa, đám nữ nhân này nhìn qua thật bốc lửa, ta nhìn thấy đã bị bốc cháy rồi.
- Nhìn thấy hai nữ nhân áo hồng và áo đỏ hay không, bộ ngực rất no đủ, eo nhỏ mông mập, chính là cực phẩm trong cực phẩm.
- Chúng nữ không tệ, nhìn qua diện mạo không kém, nhất là thiếu nữ áo tím kia quá ngon, nếu đặt lên giường vuốt ve thì còn gì bằng.
- Ta thấy nữ tử áo xanh tốt hơn, giống như tiểu muội nhà bên, vừa nhìn đã yêu thương nàng rồi.
- Các ngươi nên ít nói lời thừa, nếu có bản lĩnh thì lên đi.
Nhiều võ giả nhỏ giọng chỉa chỉa, bộ dáng có sắc tâm không có sắc đảm.
Nếu là trước kia thì Lăng Tiếu chắc chắn sẽ cho đám này đẹp mắt, nhưng mà trên đường đi hắn gặp quá nhiều, hắn cũng không cần so đo với đám người này, bọn chúng đang đỏ mắt với diễm phúc của mình mà thôi.
Khi đoàn người Lăng Tiếu đi tới trước một tửu lâu, trong tửu lâu truyền tới tiếng náo động.
- Ngươi là tên ăn mày thối tha, không có huyền tinh cũng dám tới đây ăn chùa uống chùa, ta đánh chết ngươi!
Tiếng nói thô bạo vang lên.
Một tiếng nói yếu ớt xuất hiện:
- Không... Không phải, ta có huyền tinh... Bị bọn chúng trộm, ta... Ta bây giờ cầm về.
- Hừ, tam công tử làm sao lại ra tay với tên ăn mày thối này vậy, nếu hắn không thức thời thì đánh gãy hai đùi của hắn và ném đi đi, để hắn biết rõ tửu lâu của chúng ta không phải nơi ăn chùa uống chùa.
Một tiếng thô bạo vang lên.
Vào lúc này trong tửu lâu có tiếng náo động lớn, dường như có người động thủ, sau đó nghe tiếng kêu thảm thiết.
Răng rắc răng rắc!
Ah ah!
Xem ra thực ăn ăn chùa trong tửu lâu đã bị đánh gãy chân.
Sau đó có một thân ảnh bị ném ra khỏi tửu lâu.
Người của tửu lâu hiển nhiên không tính toán như vậy rồi, vài cá nhân lại chạy ra quyền đấm cước đá người nọ.
Không ít người chung quanh vây xem, trên gương mặt hiện ra biểu lộ chê cười.
- Người này xảy ra chuyện gì, không biết tửu quán này là của Vô gia sao? Dám tới đây ăn chùa, đây không phải đáng ăn đòn à? Thật sự là!
- Ai nói không phải chứ, nhưng mà... Ta nghe nói người này là nơi khác đến, hình như đắc tội Vô Tam công tử, cho nên Vô Tam công tử đặc biệt chiếu cố hắn.
- Không phải chứ, hắn chỉ là tên ăn mày thối, dựa vào cái gì mà được Vô Tam công tử chiếu cố như thế?
- Chuyện này ta không biết, mau nhìn, Vô Tam công tử tới rồi.
Trong tửu lâu có một nam tử trẻ tuổi áo bào trắng đi ra ngoài, bên cạnh của hắn là là một đám thủ hạ từ Vương giai đến Địa Hoàng giai.
Người trẻ tuổi này là con của gia chủ Vô gia, xếp hạng thứ ba, người ta xưng là "Vô Tam công tử ", có thực lực Vương giai đỉnh phong, trong Vô Gia Thành là công tử nổi tiếng.
Vô Tam công tử cầm quạt phiến trắng phẩy nhẹ, trên khuôn mặt mang theo khinh thường nhìn qua tên ăn mày.
- Dám vu oan bổn công tử ăn trộm huyền tinh, rất ngu xuẩn, đánh gãy tay của hắn cho ta.
Chuyện xảy ra ở tửu lâu thì Lăng Tiếu vô tình đi ngang qua đây, chuẩn bị dẫn mọi người rời đi thì Bạch Vũ Tích lúc này thần sắc kinh ngạc nói với Lăng Tiếu.
- Thiếu... Thiếu gia, người nọ... Người nọ hình như là lão thái gia!
Lăng Tiếu là người nào, Thiên Tôn cao cấp, hắn có chiến lực so với Huyền Đế giai, thân thủ của hắn vững chải như núi lớn.
Nhưng mà nghe được Bạch Vũ Tích nói lời này thì hắn suýt nữa ngã xuống đất, bởi vì Bạch Vũ Tích nói "Lão thái gia" thì Lăng Tiếu lập tức chấn động.
Lão thái gia là ai? Lại có ai có thể là lão thái gia của Lăng Tiếu?
Đương nhiên là Lăng gia thái thượng trưởng lão Lăng Hà.
Lăng Hà tại Lăng gia không ít lần chiếu cố Lăng Tiếu, càng thu Lăng Tiếu làm đệ tử, cũng mang Kim Cương Ngũ Biến truyền cho Lăng Tiếu, cũng chính là Cổ Hoàng Thần Công bây giờ.
Lăng Tiếu nhớ lúc đó Lăng Hà tốt với hắn, Lăng Tiếu cũng tôn trọng Lăng Hà từ nội tâm.
Lúc đó Lăng Tiếu tiến vào Tử Thiên Tông thì Lăng Hà cũng rời khỏi Vẫn Thạch Thành đi du lịch.
Sau đó Lăng Tiếu từ Tử Thiên Tông trở về thì Lăng Hà cũng không còn ở Lăng gia, cũng không ai biết hắn ở đâu.
Khi ấy Lăng Hà đã có thực lực Vương giai, Lăng Tiếu cũng không lo lắng cho hắn không có thực lực bảo vệ mình, bây giờ đột nhiên nghe Bạch Vũ Tích nói người bị đánh là lão thái gia, hắn làm sao không chấn kinh, làm sao không loạn?
Lúc này Lăng Tiếu không quan tâm người nào khác, hắn đang muốn muốn xác nhận có phải là lão thái gia hay không, hắn lướt qua Bạch Vũ Tích và quát to lên.
- Các ngươi dừng tay!
Bạch Vũ Tích đã có tu vi bán tôn, nàng cũng rất quan tâm Lăng Hà, nàng vừa ra tay là dùng toàn lực.
Một đạo lam quang lóe lên, mấy chục tên linh sư đang đánh người ăn mày kia bị đánh chết.
Bạch Vũ Tích chạy tới nâng người ăn mày dơ bẩn bị đánh gãy hai chân lên, trong nước mắt chảy dài, nói:
- Lão... Lão thái gia thật là ngươi!
Ăn mày trước mặt này đôi mắt hoảng loạn, quần áo toàn thân hư nát không chịu nổi, đầu tóc cũng tán loạn rối tung, không khác gì ăn mày chính thức.
Nếu không phải Bạch Vũ Tích ở trong Lăng gia phục thị Lăng Tiếu sau đó có mấy ngày qua phụ thị Lăng Hà, tuyệt đối sẽ không nhận ra người trước mựt chính là Lăng gia thái thượng trưởng lão.
Nhưng mà Lăng Hà lúc đó sắp chết và Lăng Tiếu cho Vạn Niên Thụ Phù Chấp, không chỉ khiến hắn khởi tử hồi sinh, càng khôi phục bộ dáng trung niên, cũng may mắn Bạch Vũ Tích ký ức vẫn rất tốt, nàng cũng cảm ơn ngươi chiếu cố mình, cho nên vừa rồi nhìn thấy Lăng Hà thì nàng cảm thấy quen mắt, quan sát cẩn thận thì biết đó là Lăng Hà.
Vô Tam công tử không nghĩ tới ở trong Vô Thị Thành mình đang đánh người còn có người dám quản, hắn tức giận lên.
Nhưng mà lúc hắn nhìn thấy Bạch Vũ Tích tư thái hấp dẫn lung linh, hai mắt như điện, trong miệng lẩm bẩm.
- Tốt, dáng người quá đẹp, làm ấm giường cũng không tệ.
Lúc này lão giả tùy tùng phía sau Vô Tam công tử đi tới bên cạnh hắn nói:
- Thiếu gia, nữ nhân này không đơn giản, có thực lực bán tôn.
Lão giả này là trưởng lão ngoại môn của Vô gia, thực lực Thiên Tôn thấp giai, là người đi theo bảo vệ Vô Tam công tử, hắn nhìn ra thực lực của Bạch Vũ Tích là rất bình thường.
- Bán tôn?
Thần sắc Vô Tam công tử sững sờ lên, sau đó chà xát tay và cười nhe, nói:
- Như vậy rất tốt, nữ nhân có thực lực như thế ta chưa chơi qua, đúng là muốn tử tư vị của nàng nha!
Lăng Hà bị đánh gãy hai chân, lúc này cố sức mở mắt ra nhìn nữ tử dùng đấu bồng che mặt, nói:
- Ngươi... Ngươi... Ngươi là ai?
Thần Khống Thiên Hạ Thần Khống Thiên Hạ - Ngã Bản Thuần Khiết Thần Khống Thiên Hạ