Bất hạnh là liều thuốc thử phẩm chất của con người.

Seneca

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Dịch giả: Vipvandan.vn
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: tran anh tuan
Số chương: 2767
Phí download: 36 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3547 / 40
Cập nhật: 2016-07-27 08:53:02 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1278 : Định Chiến Thiên Tuyệt Hồ. 2
rong lúc nhất thời tiếng nghị luận ở bốn bề liền vang lên.
Còn có rất nhiều địa phương mở ra hiện tượng áp đổ, đều là tỷ số một ăn một.
Tuy nói chiến tích mặt ngoài của Lăng Tiếu nếu so với Vũ Bất Phàm thì tốt hơn rất nhiều, nhưng mà Vũ Bất Phàm lại là đệ tử của Linh Vũ các, có tư nguyen bồi dưỡng tốt nhất, lá bài tẩy tương ứng chắc sẽ có không ít.
Hơn nữa Vũ Bất Phàm dù lấy danh nghĩa cá nhân khiêu chiến với Lăng Tiếu, nhưng mà hắn cũng là trên lưng mang theo vinh dự của Linh Vũ các, Linh Vũ các là tuyejt đối không cho phép hắn thất bại.
Về phần chiến tích của Lăng Tiếu là mọi người quá rõ ràng, thân là đệ tử duy nhất của phong lưu Tà Đế, từng ở Hoàng bảng chi tranh lực áp qua Vũ Bất Phàm đoạt được danh tiếng đệ nhất Hoàng tọa cũng đủ để chứng ta thực lực áp chế đồng đại của hắn, mà trận chiến ở Phong Vân thành lại càng là uy phong vô lượng
Đại đa số trong lòng mọi người còn chưa có cách nào xác định một trận chiến này rốt cuộc là ai thắng ai bại.
TIn tức vừa mới truyền đi đã có không ít võ giả bắt đầu đến chỗ định chiến Thiên Tuyệt Hồ trước, chờ đại chiến tới!
Thiên Tuyệt Hồ, đây không phải là một cái hồ lớn do thiên nhiên tạo thành, nó là do con người tạo thành.
Hơn sáu nghìn năm trước, nơi đây cũng không phải gọi là Thiên Tuyệt Hồ, mà gọi là Thiên Tuyệt Sơn, thuộc về cự phong cao đệ nhất Trung vực, xuyên thẳng lên thương khung, lộ ra nguy nga bàng bạc.
Sau đó lại bởi vì một tràng tuyệt thế địa chiến, Thiên Tuyệt Phong này bị san thành bình địa, mà ở biên giới mấy vạn dặm của nó tức thì bị oanh đến mấy trăm ngàn lỗ, hố sâu vô số, cùng cùng lại bởi vì tuế nguyệt trôi qua, nước mưa hàng năm tích lũy, lúc này mới tạo thành hồ.
Danh xưng của hồ này cũng là bởi vì Thiên Tuyệt Sơn mà mạnh danh!
Một trận chiến kia chính là một trận đại chiến kinh thiên động địa nhất trong mấy vạn năm tới nay, tứ đại truyền thuyết: Thị huyết Đao Phách, phong lưu Tà Đế, chuyeen nhất Kiếm Si, vô địch Cuồng Tăng luận chiến Thiên Tuyệt phong, cuối cùng tứ đại truyền thuyết đều biến mất ở Trung vực, không người biết kết quả, cũng không người biết hướng đi của bốn người bọn họ.
Mà hôm nay tứ đại truyền thuyết, phong lưu Tà Đế lại ở trong vài năm nay xuất hiện qua, truyền nhân Lăng Tiếu kia lại càng danh động Trung vực, một trong tứ đại truyền thuyết cuối cùng một người đã biết là rất sớm đi tới Thiên vực rồi, còn lại ba người kia có phải cũng đi Thiên vực rồi hay không? Hay hoặc là trong bốn người chỉ có Tà Đế may mắn còn sống sót?
Mọi người đều là cảm thấy lẫn lộn!
Vũ Bất Phàm định chiến ở Thiên Tuyệt Hồ, ý nghĩa không cần nói cũng biết.
Hắn nhất định là hi vọng cùng Lăng Tiếu một trận chiến có thể trở thành kinh điển chi chiến, cũng hi vọng hắn có thể một ngày kia cùng tứ đại truyền thuyết sánh vai!
Ý đồ dã tâm của Vũ Bất Phàm nhưng là tương đối không nhỏ a!
Lúc ngoại giới đem tin tức truyền đến sôi sục, Lăng Tiếu thân là một trong những nhân vật chính một mực ở trong bế quan.
Trong một chỗ đặc biệt xây bế quan thất của phủ thành chủ, Lăng Tiếu đang đóng chặt long mục đả tọa.
Ở trong tinh thần thức hải của hắn, linh hồn hình dạng của hắn đã tương đối ngưng thực rồi, nhìn nó huy vũ lấy quyền kỹ, thối công đều là có khuôn có dạng, lộ ra vô cùng thần kỳ.
Lần bế quan này Lăng Tiếu đã là đến gần nửa năm rồi.
Trong vòng nửa năm này, Tam Phân Quy Nguyên khí thần công tầng thứ bảy đã là tu luyện vào quỹ đạo, ngưng hồn đã là tương đối thành công, chỉ cần chăm chỉ tu luyện, sớm ngày đạt tới cảnh giới tùy tâm sở dục là có thể phá vỡ mà vào tầng thứ tám cảnh giới "Xuất khiếu" thì liền có thể cùng với người khác cách không đại chiến cũng không phải là vấn dề.
Ở trong kiếp trước, Lăng Tiếu nhưng là biết rõ Hùng Bá tu luyện Tam Phân Quy Nguyên Khí cũng bất quá là vừa mới tu luyện đến cảnh giới Xuất Khiếu mà thôi, khi đó hắn nhưng là thống nhất giang hồ, xưng bá võ lâm rồi.
Nếu không phải sau đó Phong Vân hợp bích, tạo ra tuyệt chiêu mới đáng sợ, cũng sẽ không để hắn nuốt hận mà chết!
Lăng Tiếu trừ tu luyện Tam Phân Quy Nguyên Khí ra, Cổ Hoàng thần công đệ lục biến Luyện Thức của hắn cũng có chút thành tựu.
Ở bốn phía của tinh thần thức hải, bộ phận tinh thần dịch cư nhiên hóa thành giống như thực chất, đem vách che của bốn phía thức hải đều gia cố lại một vòng thật dày, đem thức hải cũng củng cố.
Nếu như lúc này gặp gỡ võ giả biết tinh thần lực công kích, những tinh thần lực kia cũng tuyệt đối sẽ không ở trong lúc nhất thời thương tổn đến thức hải của Lăng Tiếu được, trừ phi là tinh thần lực đạt đến một loại cường giả vô cùng kinh khủng mới có thể một kích oanh phá phòng ngự này.
Luyện Thức, một biến này chính là tiểu thành cảnh giới mà thôi, đợi sau khi nó đạt đến cảnh giới viên mãn, liền công kích tinh thần lực bình thường không thể chấn động chút nào rồi.
Đây cũng chính là chỗ thần kỳ của Cổ Hoàng thần công, bất kể là thân thể cơ năng các chỗ, liền ngay cả thức hải cũng có thể phòng ngự, đây tuyệt đối là luyện thể thần công thế gian hiếm có.
Lăng Tiếu rất là hài lòng trong nửa năm tu luyện này, hắn cảm thấy chính mình trước đây có một đoạn thời gian dài dường như không có tĩnh tu, cảm thấy cảnh giới của mình tiến bước thong thả nhiều lắm.
Đây nếu là để cho người khác biết ý nghĩ này của hắn, nhân gia cũng đều không muốn sống trên đời này nữa rồi.
Tốc độ tiến giai đáng sợ như vậy, ở bên trong Trung vực tuyệt đối là phượng mao lân giác, lại còn ngại chậm, người này chỉ là quá giả bộ rồi.
Lăng Tiếu vốn định lại tiếp theo bế quan một đoạn thời gian làm sâu sắc tu luyện một chút, nhưng mà tâm thần tổng có chút cảm thấy không tập trung, tựa hồ giống như có chuyện gì phát sinh!
Đối với loại cảm ứng này, Lăng Tiếu mấy lần thử đều đúng.
Hắn cũng hoài nghi đây có phải là giác quan thứ sau chỉ nữ nhân mới có hay không, nhưng mà chính bản thân hắn là thuần nam nhâ, chẳng lẽ cũng có giác quan thứ sáu này?
Bất kể như thế nào, tâm thần của Lăng Tiếu đã có chút không được yên ổn, liền quyết định xuất quan xem một chút có chuyện phát sinh thật hay không.
QUả nhiên khi hắn vừa đi ra bế quan thất đã có người đợi hắn ở đó rồi.
- Thiếu gia ngươi xuất quan a, Vận phu nhân để cho ngươi lập tức đi gặp nàng!
Phương Thần từ một góc đi tới khom người nói.
- Ừ, ta biết rồi!
Lăng Tiếu lông mày nhăn nhẹ một chút, liền hướng lấy chỗ ở của hắn đi qua.
Lúc bình thường hắn vẫn cùng Phượng Tiêm Vận ở một phòng, bởi vì bọn họ nhưng là vợ chồng đã bái đường, Phượng Tiêm Vận là đương nhiên làm chính cung, còn mấy nàng kia coi như là thiếp thân nha hoàn đi.
Lăng Tiếu còn chưa có đi tới trước phòng, Phượng Tiêm Vận cùng Thải Hà Nguyệt nhị nữ từ trong căn phòng đi ra.
- Vận nhi, Nguyệt nhi các ngươi đều ở đây a!
Lăng Tiếu chào hỏi nói.
- Tiếu, ngươi nhưng đi ra rồi, lại không ra, ta cùng Nguyệt tỷ tỷ đều phải kinh động ngươi bế quan rồi.
Phượng Tiêm Vận mang theo vài phần lo nghĩ nói.
Hắn nhưng là rất ít khi thấy Phượng Tiêm Vận xuất hiện vẻ mặt như vậy, trong nội tâm không khỏi có chút lo lắng lên.
Phượng Tiêm Vận không chút hoang mang đem khiêu chiến thư lấy ra đưa cho Lăng Tiếu nói:
- Tự mình ngươi xem đi!
Lăng Tiếu có chút nghi ngờ tiếp lấy kim sắc bì giản, mở ra nhìn một cái, thần sắc đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo cười to lên:
- Ha ha, tốt cho một cái Vũ Bất Phàm, lại dám khiêu chiến bản thiếu gia, quả nhiên là có đảm sắc, hi vọng đừng để ta thất vọng mới tốt a!
Lăng Tiếu nhìn khiêu chiến thư này không sợ ngược lại cười lên.
Thần Khống Thiên Hạ Thần Khống Thiên Hạ - Ngã Bản Thuần Khiết Thần Khống Thiên Hạ