Sự khác biệt giữa thất bại và thành công là giữa làm gần đúng, và làm thật đúng.

Edward Simmons

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Dịch giả: Vipvandan.vn
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: tran anh tuan
Số chương: 2767
Phí download: 36 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3547 / 40
Cập nhật: 2016-07-27 08:53:02 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 1146 : Ta Cũng Không Cần Bị Khi Phụ Rồi! 2
hông biết tiểu hữu xưng hô như thế nào?
Nhìn lão giả này, tâm tình của Lăng Tiếu mới khẽ thoải mái một điểm, ít nhất lão nhân gia này hiểu dược hào khí cùng hắn nói chuyện.
- Vãn bối Lăng Tiếu!
Lăng Tiếu đối với Hỏa Đường khẽ chắp tay nói.
- Lăng Tiếu? Đệ nhất Hoàng tọa Lăng Tiếu?
Hỏa Đường sửng sốt một chút hỏi ngược lại.
Lăng Tiếu không nghĩ đến lão giả này lại biết danh xưng của hắn, lập tức gật gật đầu nói:
- Không sai, chính là vãn bối, không nghĩ tới tiền bối lại nghe nói qua tên của ta, thực sự là vinh hạnh của ta!
Lúc này thành chủ Tuần Chính kia cũng mới nghĩ lại, danh tiếng Đệ nhất Hoàng tọa kia không phải là Lăng Tiếu sao.
- Nguyên lai là hắn, nghe nói hắn là đồ đệ của vị kia, khó trách lớn lối như vậy!
Tuần Chính chợt hiểu ra nghĩ đến.
- Ha ha, nguyên lai là ngươi a, quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên!
Hỏa Đường cười to nói, tiếp theo lại nói:
- Có thể để người của ngươi trước đem sư đệ ta thả ra hay không?
Một bên khác, Hỏa Hạc đã bị Địa Liệt Viêm Hổ đánh cho hôn mê rồi.
Hắn cùng Địa Liệt Viêm Hổ vốn không ở cùng một cấp độ, kết quả này cũng là đương nhiên.
Lăng Tiếu cười khan một chút, sau đó nhìn Địa Liệt Viêm Hổ nói:
- Ngươi cái kẻ ngốc này, mới vừa rồi không phải ta đã nói muốn lấy đức phục người sao, tại sao có thể động một chút liền đánh người rồi, thật là, mau đem người thả ra, xem một chút có bị thương gì không.
Lời này của Lăng Tiếu nghe thì giống như rất quan tâm người khác, nhưng mà nghe ở trong tai mọi người lại là rất chế nhạo.
Rõ ràng là gươi vừa mới nói xuất thủ, còn lấy đức phục người được.
Địa Liệt Viêm Hổ đem Hỏa Hạc đã hôn mê hướng về phía Hỏa Đường ném tới.
Hỏa Đường vừa muốn thuận tay đón lấy, nhưng mà lại phát hiện thân hình của Hỏa Hạc đến rất nhanh, trong lúc lờ mờ còn mang theo khí thế cường đại.
Hắn không dám chậm trễ, lập tức vận khí toàn lực, song thủ xoáy lên, lấy nhu kình đem Hỏa Hạc tiếp lấy.
CHỉ là hắn dù tiếp được Hỏa Hạc, cả người cũng bị đẩy lùi vài bước, hai bàn tay của hắn còn lờ mờ bị tê liệt.
- Thật cường đại! Còn may không có khinh cử vọng động!
Hỏa Đường ở trong lòng may mắn thầm hô nói.
Những tên Huyền Đế khác đều lộ ra vẻ kinh hãi, cũng đối với lời nói vừa rồi của Hỏa Đượng tin phục thêm vài phần.
Lăng Tiếu bước lên trước vài bước, rất là "Quan tâm" hỏi:
- Vị tiền bối này đừng để tâm, người hầu nhà ta không hiểu phân tấc, trở về ta nhất định phải hảo hảo giáo huấn hắn!
Hỏa Đường đem Hỏa Hạc hướng về phía đồng bạn của mình đưa qua, áp chế khó chịu trong lòng, lộ ra một nụ cười hòa nhã nói:
- Người già rồi, không còn dùng được nữa!
- Tiền bối ngài đừng nói thế, ngài đang còn khỏe mạnh, cho dù là mười tám tên ngốc kia cũng không phải là đối thru của ngài a!
Lăng Tiếu rất là nịnh nọt ói.
Hỏa Đường nghe lời này sắc mặt liền xanh rồi:
- Nếu là lại đến mười tám cái, vậy không phải là đem Dược môn chúng ta đều san thành bình địa sao, tiểu tử này làm sao tàn nhẫn như vậy!
- Ha hả, tiểu hữu ngươi nói đùa rồi, đúng rồi, chuyện phát sinh mới vừa rồi ta xem có thể là hiểu lầm, không biết tiểu hữu có cho rằng như thế hay không?
Hỏa Đường lập tức chuyển vào chính đề nói.
Hắn bây giờ đã không muốn đi hiểu rõ chuyện từ đầu đến cuối rồi, bởi vì hắn biết được thân phận của Lăng Tiếu, nào dám làm gì a!
Bất kể chuyện này đúng hay sai, hắn cũng không thể làm gì Lăng Tiếu a!
- Đương nhiên, ta cũng nghe nói Dược môn cũng không phải là loại đại tông môn ỷ thế hiếp người, lão nhân gia ngươi sớm xuất hiện một chút mà nói, ta cũng không cần bị khi phụ rồi, còn may không phải sinh chuyện gì!
Lăng Tiếu rất là cảm kích nói.
Ta cũng không cần bị khi phụ rồi!
Lời này để cho người ở bên cạnh nghe được thiếu chút nữa liền hộc máu.
Tên này còn có mặt mũi hay không, đem người đều đánh cho nửa sống nửa chết lại còn nói ra loại lời này, còn để cho người ta sống nữa hay không a!
Cốc Uy cùng Cốc Long Hưng đầu óc đều có điểm không sờ tới được, hóa ra là bọn họ lo lắng suông một tràng a!
- Cốc Uy, này... Tiểu tử này rốt cuộc là có lai lịch gì?
Cốc Long Hưng thì thầm hỏi Cốc Uy.
- Ta cũng không biết, chỉ biết hắn là mới vừa rồi kết thúc Hoàng bảng chi tranh thu được khôi thủ! Bất quá... Hắn đem lão tổ tông đánh bại, ta tận mắt nhìn qua!
Cốc Uy hưng phấn mà ứng nói.
Hắn không nghĩ tới Cốc gia bọn họ lại kiếm được bảo vật rồi, lại mời đến một tôn đại thần có thể chống lại Dược môn, lại cùng tiểu đệ của Lăng Tiếu có một tầng quan hệ thông gia, Cốc gia bọn họ ngày sau có thể không cần lo lắng rồi.
- Hắn... Hắn không phải là Đệ nhất Hoàng tọa sao, tại sao có thể đánh bại lão tổ tông?
Cốc Long Hưng có chút không hiểu hỏi.
- Thực lực của hắn đã là trung cấp Thiên Tôn rồi!
Cốc Uy lại nói.
Cốc Long Hưng không có ý định tiếp tục hỏi nữa, bởi vì hắn sợ càng hỏi, trong lòng càng bị đả kích.
Đầu năm nay trung cấp Thiên Tôn cũng có thể chiến thắng Huyền Đế chân chính sao?
- Ha hả, nếu tiểu hữu đã qua loa như thế, vậy việc này liền coi như xong đi!
Hỏa Đường vô cùng hòa khí mà nói.
Lăng Tiếu thấy được người của Dược môn dùng mềm rồi, cũng không tiếp tục tính toán xuống nữa, bất quá có một ít người còn là không dễ dàng bỏ qua.
- Mấy người bọn họ mới vừa rồi ô nhục bằng hữu Cốc gia của ta!
Lăng Tiếu chỉ chỉ mấy tên đệ tử Dược môn kia nói, hơn nữa khi chỉ vào Hỏa Phong cùng Hỏa Nha, trong con mắt thoáng qua vài phần chán ghét.
Hỏa Đường lập tức nói:
- Cái này ngươi có thể yên tâm, sau khi trở về ta sẽ để hạ nhân cho bọn họ đi diện bích 20 năm, không để cho bọn họ rời khỏi tông môn nửa bước, không biết tiểu hữu cảm thấy xử trí như vậy được chưa?
Lăng Tiếu phất phất tay nói:
- Đây là chuyện của Dược môn các ngươi, ta cũng không dám can thiệp, nếu là không có chuyện gì nữa mà nói, ta đây muốn rời đi rồi.
Lăng Tiếu vừa xoay người, Hỏa Đường lập tức gọi lại nói:
- Tiểu hữu có thể dừng bước hay không? đọc truyện tại doctruyen.org để cập nhật nhanh nhất nhé!
- Ta muốn mời tiểu hữu vào trong Dược môn chúng ta làm khách, không biết tiểu hữu có rảnh rỗi hay không?
Hỏa Đường hỏi.
Lăng Tiếu lập tức nhăn lại lông mày nói:
- Tiền bối vẫn không muốn bỏ qua cho vãn bối?
Hiện tại đến môn phái bọn họ làm khách nhưng không phải là chuyện tốt gì!
Hỏa Dường liên tục vung vung tay nói:
- Tiểu hữu ngươi đừng hiểu lầm, ta là thật tâm thành ý thỉnh mời ngươi vào, tuyệt đối sẽ không động vào ngươi chút nào, ngươi muốn đi khi nào liền đi khi đó.
Lăng Tiếu không biết Hỏa Đường là có ý gì, nhưng mà vẫn rất dứt khoát cự tuyệt nói:
- Qua hai ngày ta còn muốn tham gia đan hội đại bỉ, không bằng đến sau khi kết thúc đan hội đại bỉ lại nói đi!
Hỏa Đường ở trước khi rời đi còn đặc biệt căn dặn thành chủ Tuần Chính nhất định phải hảo hảo chiêu đãi Lăng Tiếu, tuyệt đối không thể lại làm ra cái chuyện này nữa.
Tuần Chính đương nhiên là không nói hai lời liền nhận lời xuống, hắn ở trong lòng nhổ vào nói:
- Phát sinh chuyện này còn có ai dám trêu chọc người này, thật sự là ăn no rửng mở rồi!
Cốc Uy cùng Cốc Long Hưng trước tiên lau một cái mồ hôi lạnh, sau đó lại là kinh hỉ không thôi, bonjhoj đối với Lăng Tiếu cùng Địa Liệt Viêm Hổ trở nên vô cùng cung kính rồi.
Có thể đem người của Dược môn đánh, lại để cho người của Dược môn cười mà bồi tội, chỉ sợ Lăng Tiếu vẫn là đầu tiên a!
Náo loạn nửa ngày, lúc Lăng Tiếu trở lại trụ sở, Lê Tuyết, Băng Nhược Thủy, Dao Thanh Mẫn cùng Lưu Quần đều đã trở về.
Thần Khống Thiên Hạ Thần Khống Thiên Hạ - Ngã Bản Thuần Khiết Thần Khống Thiên Hạ