An ordinary man can... surround himself with two thousand books... and thenceforward have at least one place in the world in which it is possible to be happy.

Augustine Birrell

 
 
 
 
 
Thể loại: Tiên Hiệp
Dịch giả: Vipvandan.vn
Biên tập: tran anh tuan
Upload bìa: tran anh tuan
Số chương: 2767
Phí download: 36 gạo
Nhóm đọc/download: 0 / 1
Số lần đọc/download: 3547 / 40
Cập nhật: 2016-07-27 08:53:02 +0700
Link download: epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6   - xem thông tin ebook
 
 
 
 
Chương 979 : Trọng Quyền Oai
ăng Tiếu thối lui hai bước, hưng phấn quát to một tiếng:
- Tới vừa lúc!
Cùng lúc đó hướng nắm tay Hoàng Mao Viên đánh ra một quyền.
Phanh!
Lăng Tiếu dùng cứng đối cứng với đối phương, vừa mới tiếp xúc cả người hắn bị oanh bay ra xa mười thước, mà Hoàng Mao Viên chỉ lui nửa bước, thực lực sai biệt vô cùng rõ ràng.
- Quả nhiên là viên linh thú lực lớn vô cùng.
Lăng Tiếu cảm thán một tiếng, lại nghênh đón.
Vừa rồi hắn không sử dụng ám kình, hắn muốn thử thăm dò trước, sau đó mới sử dụng, nhìn xem rốt cục uy lực như thế nào.
Hoàng Mao Viên một chiêu không thể giết chết nhân loại kia, có vẻ vô cùng tức giận, há to miệng, một cỗ hào quang cường đại oanh kích đi ra.
Năng lượng cường đại trên không trung hình thành một dải lụa màu vàng, đem đám mây quét ngang tan biến.
Lăng Tiếu hóa thành từng đạo tàn ảnh, tránh né năng lượng cường hãn oanh kích tới.
Hắn nhiễu ra sau lưng Hoàng Mao Viên, mấy đạo kim quyền đánh trúng người nó.
Phản ứng của Hoàng Mao Viên hơi chậm một chút, thân hình bị trúng vài quyền của Lăng Tiếu, tựa hồ không hề bị thương tổn, hướng Lăng Tiếu đánh trả lại.
Phanh phanh!
Một người một thú không ngừng dùng quyền đầu va chạm trên không trung, mà mỗi khi Lăng Tiếu va chạm một quyền với Hoàng Mao Viên thân hình đều bị chấn bay ra ngoài, nhưng hắn lại tiếp tục xông tới khởi xướng một vòng tấn công mới.
Hoàng Mao Viên tựa hồ bị sự dây dưa của Lăng Tiếu làm mất kiên nhẫn, lông vàng dựng thẳng lên, một tầng hộ minh kình màu vàng như chiến giáp đem thân thể nó bao bọc lại, mà mỗi quyền của nó ẩn chứa uy thế vô cùng, khiến Lăng Tiếu không ngừng bị đánh bay xa ra ngoài.
Trong cơ thể Lăng Tiếu máu huyết bốc lên, khóe môi hiện vài tia vết máu.
- Ta đang muốn làm cho ngươi tức giận, như vậy đánh bại ngươi mới có ý nghĩa.
Lăng Tiếu hiện lên thần sắc hưng phấn, khí thế tột đỉnh, một quyền nháy mắt chắn ngang trước người hắn, mà long lân chiến giáp khác hẳn dĩ vãng, không còn là màu vàng đơn thuần đã kèm theo ngũ thải ban lan, thoạt nhìn như chiến giáp lưu ly, có vẻ càng thêm bất phàm.
- Đến đây đi, cho ngươi nếm thử mùi vị Trọng Quyền!
Lăng Tiếu rốt cục muốn chân chính động thủ.
Hắn hét lớn một tiếng, tốc độ cực nhanh, từng đạo kim quyền từ khắp bốn phương tám hướng oanh thẳng tới Hoàng Mao Viên.
Hoàng Mao Viên gào thét một tiếng, nắm tay cường đại nghênh đón, mỗi quyền như tảng đá ngàn cân nện xuống, vô cùng khủng bố.
Phanh phanh!
Từng đợt hào quang tản ra, giữa không trung không ngừng vang lên thanh âm va chạm.
Một người một thú va chạm vài quyền, cuối cùng tách ra.
Lần này Lăng Tiếu bị đánh bay ra xa mấy chục thước, nặng nề nhổ ra ngụm máu tươi, mà Hoàng Mao Viên bị đánh lui ra sau sáu bảy thước, thoạt nhìn như không hề bị thương.
Hai bên giao phong nhìn qua Hoàng Mao Viên có vẻ chiếm thượng phong.
Nhưng Lăng Tiếu lại mang theo vẻ cười hưng phấn, tựa hồ không hề cảm thấy thất bại chút nào.
Hống!
Hoàng Mao Viên bị hắn chọc giận, điên cuồng vỗ ngực, lại hướng Lăng Tiếu bổ nhào tới.
Lăng Tiếu vẫn đứng nguyên lặng lẽ chờ đợi.
Ngay khi nắm tay Hoàng Mao Viên sắp đánh trúng đầu hắn, Lăng Tiếu chợt cười lạnh:
- Nổ đi!
Phanh phanh!
Lăng Tiếu không chút dị động, nhưng thân hình Hoàng Mao Viên như khối thuốc nổ không ngừng tự bạo.
Miệng nó không ngừng kêu rú lên, thân hình tuôn đầy máu.
Sau một lúc lâu, thanh âm nổ mạnh rốt cục ngừng lại.
Mà thân thể Hoàng Mao Viên nặng nề rơi xuống đất.
Phanh!
Thân hình thật lớn tạp xuống đất, hơn mười gốc đại thụ bị đứt gãy, mặt đất tung đầy tro bụi.
Lăng Tiếu chậm rãi rơi xuống, nhìn Hoàng Mao Viên thương tích đầy mình, nhẹ nhàng súy tóc, lộ vẻ đắc ý nói:
- Được, không tệ lắm, chờ sau khi tu luyện tới thất trọng kình, chỉ sợ cần hai ba quyền là có thể giải quyết nó, như vậy không cần phải oanh tới trăm quyền như vừa rồi.
Lăng Tiếu mới tu luyện tới tam trọng kình, một quyền tương đương ba quyền, cùng một thời gian chém ra gần trăm quyền tương đương ba trăm quyền ám kình. Ba trăm quyền ám kình đồng thời bùng nổ, uy lực đương nhiên cực kỳ đáng sợ, huống hồ còn nổ mạnh trong cơ thể, bất kể là người hay linh thú ngũ tạng lục phủ đều luôn yếu ớt, không muốn chết cũng thật sự khó khăn.
Xử lý xong Hoàng Mao Viên, Lăng Tiếu xem như có thể xuất quan.
Khi hắn quay lại nơi ở của mọi người, tất cả đã tụ tập đầy đủ.
- Chúc mừng lão đại ( thiếu gia) đã tiến thêm một bước!
Mọi người nhìn ra thực lực Lăng Tiếu tiến mạnh, liền cao hứng nói.
Lăng Tiếu gật đầu, nhìn qua Diệp Vân Phong cười nói:
- Vân Phong không tệ, lại trong vòng một năm đột phá một giai.
Diệp Vân Phong tiến lên chắp tay nói:
- Ít nhiều nhờ Lăng huynh thành toàn nên Vân Phong mới có hôm nay.
Diệp Vân Phong đã thừa nhận Lăng Tiếu làm lão đại, hắn từ Diệp gia thành rời đi chưa đầy ba năm đã tiến giai lên địa hoàng cao giai, tốc độ nhanh như chớp, trong lòng đương nhiên cao hứng.
Thực lực tiến nhanh còn có Bạch Vũ Tích, cuối cùng nàng đã đột phá hoàng cấp.
Lăng Tiếu cho nàng một viên Thăng Hoàng đan, trực tiếp giúp nàng thăng một giai, đạt tới địa hoàng trung giai.
Thải Hà Nguyệt vẫn ở hoàng cấp cao giai, nhưng thực lực càng thêm kiên cố, mà trước đó nàng được Tà Đế truyền một bộ huyền kỹ cao giai, đây là một quyền công pháp tử giai, còn cho nàng một thanh linh khí phất trần cao giai, trải qua thời gian tĩnh tu lực chiến đấu của nàng đã siêu việt cùng cấp.
Huống chi nàng từng được xưng hô là Tu La Nữ, thủ đoạn sát phạt của nàng tuyệt đối không bại bất luận kẻ nào.
Lần này cuộc thi Hoàng Bảng chi tranh nàng dự tính tham dự, làm cho mình càng nhanh lĩnh ngộ đạo của mình, sớm đạt tới thiên tôn giai.
Hiện tại nàng chỉ bốn mươi tuổi, từng nuốt Vạn Niên Trân Châu, dung mạo thoạt nhìn chỉ ba mươi, đang là thời gian phong vận nhất, mà Hoàng Bảng chi tranh cho phép hoàng cấp dưới trăm tuổi tham dự, vì vậy nàng muốn tham gia không thành vấn đề.
Bại Gia Tử trải qua cuộc chiến ở Minh Thủy môn, thành công đạt tới lục giai cao cấp, tướng mạo có chút thay đổi, trở thành một thanh thiếu niên tuấn lãng bất phàm, sau lưng mang theo trường thương, càng có vẻ uy phong lẫm lẫm.
Thực lực Tàn Báo vẫn như trước, nhưng năng lượng tăng trưởng không ít, hoàn toàn chân chính lĩnh ngộ Ma Đao bát thức, nương nhờ đại phương thế giới có thể vượt cấp đối chiến huyền đế trung giai cũng không thành vấn đề.
Uy lực của Ma Đao bát thức có thể nói là hủy thiên diệt địa, mỗi thức đều vô cùng cường hãn. Nếu Tàn Báo hoàn toàn ma hóa, sức chiến đấu càng đề thăng hơn mấy lần.
Như ở kiếp trước Phong Thần từng nhập ma dùng Ma Đao bát thức đánh bại hết cao thủ thiên hạ, bởi vậy có thể thấy được uy lực khủng bố của Ma Đao bát thức.
Kim Sắc Lang Vương hồi phục lại, thực lực đạt tới lục giai trung cấp đỉnh, chỉ cần có thêm một năm sẽ tới cao cấp, đuổi theo kịp Bại Gia Tử.
Nhưng tính về sức chiến đấu thực sự đương nhiên kém hơn Bại Gia Tử không ít.
Lam Sắc Giao Long cùng Ma Giáp Báo vẫn còn ở thực lực thất giai đê cấp.
Bất kể là nhân loại hay linh thú càng lên cao thì đột phá sẽ càng thêm khó khăn.
Về phần Phượng Tiêm Vận cùng Huyền Diệu lại đem thật nhiều thời gian chữa trị cho Phong Nha.
Thần Khống Thiên Hạ Thần Khống Thiên Hạ - Ngã Bản Thuần Khiết Thần Khống Thiên Hạ